“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 841

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… “Trương Khổ Mộc thông minh như vậy, chắc chắn không đồng ý chuyện gánh vác tiếng xấu lưu danh thiên cổ đâu, cho nên mới thay thế điện chủ lâm thời, để Tô Thương lấy danh nghĩa điện chủ, để kí hiệp ước tặng tài nguyên với chúng ta, để bảo vệ danh dự của mình.”   Cách nói này của Đỗ Minh Viễn, có tình có lý, Cổ Hồng Nguyệt cảm thấy rất có  lý, nên không tiếp tục nghi ngờ  vô căn cứ nữa.  "Tô Thương phải không, cậu đã giết ngũ trưởng lão của tôi, tôi sẽ không thể để cậu sống nữa!” Lúc này, Cổ Hồng Nguyệt trầm giọng nói: “Ông chủ Đỗ, nếu Dược Vương điện đã ra tay, thì chúng ta cũng không cần phải đợi đến tối nữa đâu, bây giờ liền đến sơn trang Y Vân đi, để tránh đêm dài lắm mộng.”  “Tiền bối Cổ chớ vội lo lắng.”  Đỗ Minh Viễn đã bình tĩnh lại, khẽ cười nói: “Chúng ta không nên nóng vội, nên nóng vội phải là Dược Vương điện mới đúng.”  “Huống hồ trước đó chúng ta đã hẹn với Dược Vương điện rồi, không thể tùy tiện thay đổi thời gian được, để tránh rơi vào tình cảnh, tỏ ra vẻ hùng hổ dọa người.”  Đỗ Minh Viễn  nói tiếp: “Dược Vương điện tuy yếu về mặt võ thuật, nhưng sức ảnh hưởng lại vô cùng to lớn, không thể nóng vội được, con thỏ nổi nóng còn  cắn cả người nữa đấy, chúng ta tính toán từ từ là được thôi.”  “Được!”   Cổ Hồng Nguyệt không nói nhiều nữa, liền nhắm mắt nghỉ ngơi, chờ đến ban đêm.   “Tô Thương, Tô Huyền Thiên, ha ha ha!”  Khóe miệng Đỗ Minh Viễn  khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh lùng, trầm giọng nói: “Đêm nay, tôi muốn cậu chết không có chỗ chôn!”Thời thế thay đổi.  Thời gian thấm thoát trôi qua, bầu trời cũng đã tối xuống.  Bóng trăng sáng trên đỉnh đầu, mặt đất bị bóng đêm bao phủ.  Đỗ Minh Viễn và Cổ Hồng Nguyệt đã sớm dẫn theo thuộc hạ của mình, bắt đầu khởi hành đi đến sơn trang Y Vân.  Đối với bọn họ mà nói, đêm nay là đêm vô cùng quan trọng, vì nó có liên quan đến nguồn tài nguyên tu luyện.  Chỉ cần có thể thành công thì bọn họ sẽ có cơ hội vươn lên ngọn núi danh vọng, và trở thành một tông phái trong thể chế, dần trở nên lớn mạnh hớn.  ...  Ngay tại thời điểm này.  Sơn trang Y Vân.  Trong một căn phòng yên tĩnh.  Thời gian vào ban ngày, Tô Thương trước hết là chữa trị vết thương cho Trương Trọng Ngu, sau đó là giúp ông ta đặt chân vào Thần Tông Cảnh.  Quá trình này diễn ra khá chậm, cho nên mãi cho đến lúc này Tô Thương mới dừng tay lại.  Cùng lúc đó, Trương Trọng Ngu cũng đã thành công đặt chân vào Thần Tông Cảnh.  Chỉ thấy ông ta ngồi khoanh chân, hai tay ôm trăng, xung quanh cơ thể tản ra uy lực khủng b0", vô cùng lớn mạnh.  

“Trương Khổ Mộc thông minh như vậy, chắc chắn không đồng ý chuyện gánh vác tiếng xấu lưu danh thiên cổ đâu, cho nên mới thay thế điện chủ lâm thời, để Tô Thương lấy danh nghĩa điện chủ, để kí hiệp ước tặng tài nguyên với chúng ta, để bảo vệ danh dự của mình.”   

Cách nói này của Đỗ Minh Viễn, có tình có lý, Cổ Hồng Nguyệt cảm thấy rất có  lý, nên không tiếp tục nghi ngờ  vô căn cứ nữa.  

"Tô Thương phải không, cậu đã giết ngũ trưởng lão của tôi, tôi sẽ không thể để cậu sống nữa!” Lúc này, Cổ Hồng Nguyệt trầm giọng nói: “Ông chủ Đỗ, nếu Dược Vương điện đã ra tay, thì chúng ta cũng không cần phải đợi đến tối nữa đâu, bây giờ liền đến sơn trang Y Vân đi, để tránh đêm dài lắm mộng.”  

“Tiền bối Cổ chớ vội lo lắng.”  

Đỗ Minh Viễn đã bình tĩnh lại, khẽ cười nói: “Chúng ta không nên nóng vội, nên nóng vội phải là Dược Vương điện mới đúng.”  

“Huống hồ trước đó chúng ta đã hẹn với Dược Vương điện rồi, không thể tùy tiện thay đổi thời gian được, để tránh rơi vào tình cảnh, tỏ ra vẻ hùng hổ dọa người.”  

Đỗ Minh Viễn  nói tiếp: “Dược Vương điện tuy yếu về mặt võ thuật, nhưng sức ảnh hưởng lại vô cùng to lớn, không thể nóng vội được, con thỏ nổi nóng còn  cắn cả người nữa đấy, chúng ta tính toán từ từ là được thôi.”  

“Được!”   

Cổ Hồng Nguyệt không nói nhiều nữa, liền nhắm mắt nghỉ ngơi, chờ đến ban đêm.   

“Tô Thương, Tô Huyền Thiên, ha ha ha!”  

Khóe miệng Đỗ Minh Viễn  khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh lùng, trầm giọng nói: “Đêm nay, tôi muốn cậu chết không có chỗ chôn!”

Thời thế thay đổi.  

Thời gian thấm thoát trôi qua, bầu trời cũng đã tối xuống.  

Bóng trăng sáng trên đỉnh đầu, mặt đất bị bóng đêm bao phủ.  

Đỗ Minh Viễn và Cổ Hồng Nguyệt đã sớm dẫn theo thuộc hạ của mình, bắt đầu khởi hành đi đến sơn trang Y Vân.  

Đối với bọn họ mà nói, đêm nay là đêm vô cùng quan trọng, vì nó có liên quan đến nguồn tài nguyên tu luyện.  

Chỉ cần có thể thành công thì bọn họ sẽ có cơ hội vươn lên ngọn núi danh vọng, và trở thành một tông phái trong thể chế, dần trở nên lớn mạnh hớn.  

...  

Ngay tại thời điểm này.  

Sơn trang Y Vân.  

Trong một căn phòng yên tĩnh.  

Thời gian vào ban ngày, Tô Thương trước hết là chữa trị vết thương cho Trương Trọng Ngu, sau đó là giúp ông ta đặt chân vào Thần Tông Cảnh.  

Quá trình này diễn ra khá chậm, cho nên mãi cho đến lúc này Tô Thương mới dừng tay lại.  

Cùng lúc đó, Trương Trọng Ngu cũng đã thành công đặt chân vào Thần Tông Cảnh.  

Chỉ thấy ông ta ngồi khoanh chân, hai tay ôm trăng, xung quanh cơ thể tản ra uy lực khủng b0", vô cùng lớn mạnh.  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… “Trương Khổ Mộc thông minh như vậy, chắc chắn không đồng ý chuyện gánh vác tiếng xấu lưu danh thiên cổ đâu, cho nên mới thay thế điện chủ lâm thời, để Tô Thương lấy danh nghĩa điện chủ, để kí hiệp ước tặng tài nguyên với chúng ta, để bảo vệ danh dự của mình.”   Cách nói này của Đỗ Minh Viễn, có tình có lý, Cổ Hồng Nguyệt cảm thấy rất có  lý, nên không tiếp tục nghi ngờ  vô căn cứ nữa.  "Tô Thương phải không, cậu đã giết ngũ trưởng lão của tôi, tôi sẽ không thể để cậu sống nữa!” Lúc này, Cổ Hồng Nguyệt trầm giọng nói: “Ông chủ Đỗ, nếu Dược Vương điện đã ra tay, thì chúng ta cũng không cần phải đợi đến tối nữa đâu, bây giờ liền đến sơn trang Y Vân đi, để tránh đêm dài lắm mộng.”  “Tiền bối Cổ chớ vội lo lắng.”  Đỗ Minh Viễn đã bình tĩnh lại, khẽ cười nói: “Chúng ta không nên nóng vội, nên nóng vội phải là Dược Vương điện mới đúng.”  “Huống hồ trước đó chúng ta đã hẹn với Dược Vương điện rồi, không thể tùy tiện thay đổi thời gian được, để tránh rơi vào tình cảnh, tỏ ra vẻ hùng hổ dọa người.”  Đỗ Minh Viễn  nói tiếp: “Dược Vương điện tuy yếu về mặt võ thuật, nhưng sức ảnh hưởng lại vô cùng to lớn, không thể nóng vội được, con thỏ nổi nóng còn  cắn cả người nữa đấy, chúng ta tính toán từ từ là được thôi.”  “Được!”   Cổ Hồng Nguyệt không nói nhiều nữa, liền nhắm mắt nghỉ ngơi, chờ đến ban đêm.   “Tô Thương, Tô Huyền Thiên, ha ha ha!”  Khóe miệng Đỗ Minh Viễn  khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh lùng, trầm giọng nói: “Đêm nay, tôi muốn cậu chết không có chỗ chôn!”Thời thế thay đổi.  Thời gian thấm thoát trôi qua, bầu trời cũng đã tối xuống.  Bóng trăng sáng trên đỉnh đầu, mặt đất bị bóng đêm bao phủ.  Đỗ Minh Viễn và Cổ Hồng Nguyệt đã sớm dẫn theo thuộc hạ của mình, bắt đầu khởi hành đi đến sơn trang Y Vân.  Đối với bọn họ mà nói, đêm nay là đêm vô cùng quan trọng, vì nó có liên quan đến nguồn tài nguyên tu luyện.  Chỉ cần có thể thành công thì bọn họ sẽ có cơ hội vươn lên ngọn núi danh vọng, và trở thành một tông phái trong thể chế, dần trở nên lớn mạnh hớn.  ...  Ngay tại thời điểm này.  Sơn trang Y Vân.  Trong một căn phòng yên tĩnh.  Thời gian vào ban ngày, Tô Thương trước hết là chữa trị vết thương cho Trương Trọng Ngu, sau đó là giúp ông ta đặt chân vào Thần Tông Cảnh.  Quá trình này diễn ra khá chậm, cho nên mãi cho đến lúc này Tô Thương mới dừng tay lại.  Cùng lúc đó, Trương Trọng Ngu cũng đã thành công đặt chân vào Thần Tông Cảnh.  Chỉ thấy ông ta ngồi khoanh chân, hai tay ôm trăng, xung quanh cơ thể tản ra uy lực khủng b0", vô cùng lớn mạnh.  

Chương 841