“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 856

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Đỗ Minh Viễn mặt tràn đầy nghi hoặc, nghiến răng nói: "Thưa ông, trong chuyện này có phải có hiểu lầm gì không?"  "Hừ!"  "Chuyện đã tới bây giờ rồi còn đòi giải thích sao, cái tên gian trá tiểu nhân nhà cậu, ngay cả con cháu của sư phụ mà cũng giết chết, thủ đoạn lại tàn ác, tội đáng chết vạn lần!"  Đoan Mộc Hải đầu tiên giận dữ, mắng mỏ Đỗ Minh Viễn trước, sau đó lại nhìn sang Trương Trọng Ngu, thản nhiên nói: "Ông bạn, tôi với ông liên thủ lại, cùng giết chết cậu ta đi!"  "Được!"  Tô Thương đã truyền âm trước cho Trương Trọng Ngu, kêu ông ấy phối hợp với Đoan Mộc Hải, cho nên Trương Trọng Ngu lúc này mới lập tức nhận lời ngay.  Sau đó.  Trương Trọng Ngu tay cầm châm bạc, chân khí trong lòng bàn tay ngập tràn, trực tiếp xông thẳng về phía Đỗ Minh Viễn.  Đoan Mộc Hải cũng không hề chần chừ, quanh thân toát ra chân khí cuồn cuộn, rồi gia nhập ngay vào cuộc chiến của hai người kia.  Ầm!  Ầm!  Ầm!  Trong chốc lát, ba người tạo thành một nhóm, chân khí tản ra tàn phá tan tành mọi thứ ở nơi đó, cảnh tượng vô cùng khí thế.  Dựa vào thực lực của Đoan Mộc Hải, một mình ông ta thì có thể đánh ngang ngửa với Đỗ Minh Viễn.  Nhưng lại có thêm Trương Trọng Ngu ở bên cạnh ráo riết tìm cơ hội ra tay, cho nên hai người bọn họ hoàn toàn có thể đè bẹp được Đỗ Minh Viễn.  Vốn dĩ nếu đối đầu với Trương Trọng Ngu không thôi thì Đỗ Minh Viễn còn dư sức, nhưng bây giờ ông ta không hề có lực đánh trả nào với hai người này, cho nên liên tục thoái lui.  "Hiểu lầm rồi!"  "Trong chuyện này thật sự có hiểu lầm rồi, thưa ông, tôi phản bội sư môn lúc nào chứ?"  "Đáng chết mà, mấy người thật sự nghĩ ông đây sợ mấy người sao, nếu như ông đã không chịu nghe tôi đây giải thích thì đừng trách tôi không khách sáo nhé!"  "Mời tổ tiên nhập thân!"  Đỗ Minh Viễn bị bức ép cho nổi điên lên rồi, ngay lập tức phóng xuất ra đám sương mù đen, cho nhập vào cơ thể của mình.  Đây chính là vị tổ tiên thứ hai rồi!  Võ công của nhà họ Đỗ, vô cùng thần kỳ, chỉ cần cơ thể có thể chịu đựng nổi, thì cùng lúc có thể mời ba vị tổ tiên nhập thân, nâng cao sức mạnh của mình.  Nhưng mà.  Thiên phú của Đỗ Minh Viễn cũng chỉ bình thường thôi, mời hai vị tổ tiên nhập thân đã là cực hạn của ông ta, không có cách nào để gọi được vị tổ tiên thứ ba nữa, nếu không thì cơ thể sẽ tự nổ tung mà chết.  

Đỗ Minh Viễn mặt tràn đầy nghi hoặc, nghiến răng nói: "Thưa ông, trong chuyện này có phải có hiểu lầm gì không?"  

"Hừ!"  

"Chuyện đã tới bây giờ rồi còn đòi giải thích sao, cái tên gian trá tiểu nhân nhà cậu, ngay cả con cháu của sư phụ mà cũng giết chết, thủ đoạn lại tàn ác, tội đáng chết vạn lần!"  

Đoan Mộc Hải đầu tiên giận dữ, mắng mỏ Đỗ Minh Viễn trước, sau đó lại nhìn sang Trương Trọng Ngu, thản nhiên nói: "Ông bạn, tôi với ông liên thủ lại, cùng giết chết cậu ta đi!"  

"Được!"  

Tô Thương đã truyền âm trước cho Trương Trọng Ngu, kêu ông ấy phối hợp với Đoan Mộc Hải, cho nên Trương Trọng Ngu lúc này mới lập tức nhận lời ngay.  

Sau đó.  

Trương Trọng Ngu tay cầm châm bạc, chân khí trong lòng bàn tay ngập tràn, trực tiếp xông thẳng về phía Đỗ Minh Viễn.  

Đoan Mộc Hải cũng không hề chần chừ, quanh thân toát ra chân khí cuồn cuộn, rồi gia nhập ngay vào cuộc chiến của hai người kia.  

Ầm!  

Ầm!  

Ầm!  

Trong chốc lát, ba người tạo thành một nhóm, chân khí tản ra tàn phá tan tành mọi thứ ở nơi đó, cảnh tượng vô cùng khí thế.  

Dựa vào thực lực của Đoan Mộc Hải, một mình ông ta thì có thể đánh ngang ngửa với Đỗ Minh Viễn.  

Nhưng lại có thêm Trương Trọng Ngu ở bên cạnh ráo riết tìm cơ hội ra tay, cho nên hai người bọn họ hoàn toàn có thể đè bẹp được Đỗ Minh Viễn.  

Vốn dĩ nếu đối đầu với Trương Trọng Ngu không thôi thì Đỗ Minh Viễn còn dư sức, nhưng bây giờ ông ta không hề có lực đánh trả nào với hai người này, cho nên liên tục thoái lui.  

"Hiểu lầm rồi!"  

"Trong chuyện này thật sự có hiểu lầm rồi, thưa ông, tôi phản bội sư môn lúc nào chứ?"  

"Đáng chết mà, mấy người thật sự nghĩ ông đây sợ mấy người sao, nếu như ông đã không chịu nghe tôi đây giải thích thì đừng trách tôi không khách sáo nhé!"  

"Mời tổ tiên nhập thân!"  

Đỗ Minh Viễn bị bức ép cho nổi điên lên rồi, ngay lập tức phóng xuất ra đám sương mù đen, cho nhập vào cơ thể của mình.  

Đây chính là vị tổ tiên thứ hai rồi!  

Võ công của nhà họ Đỗ, vô cùng thần kỳ, chỉ cần cơ thể có thể chịu đựng nổi, thì cùng lúc có thể mời ba vị tổ tiên nhập thân, nâng cao sức mạnh của mình.  

Nhưng mà.  

Thiên phú của Đỗ Minh Viễn cũng chỉ bình thường thôi, mời hai vị tổ tiên nhập thân đã là cực hạn của ông ta, không có cách nào để gọi được vị tổ tiên thứ ba nữa, nếu không thì cơ thể sẽ tự nổ tung mà chết.  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Đỗ Minh Viễn mặt tràn đầy nghi hoặc, nghiến răng nói: "Thưa ông, trong chuyện này có phải có hiểu lầm gì không?"  "Hừ!"  "Chuyện đã tới bây giờ rồi còn đòi giải thích sao, cái tên gian trá tiểu nhân nhà cậu, ngay cả con cháu của sư phụ mà cũng giết chết, thủ đoạn lại tàn ác, tội đáng chết vạn lần!"  Đoan Mộc Hải đầu tiên giận dữ, mắng mỏ Đỗ Minh Viễn trước, sau đó lại nhìn sang Trương Trọng Ngu, thản nhiên nói: "Ông bạn, tôi với ông liên thủ lại, cùng giết chết cậu ta đi!"  "Được!"  Tô Thương đã truyền âm trước cho Trương Trọng Ngu, kêu ông ấy phối hợp với Đoan Mộc Hải, cho nên Trương Trọng Ngu lúc này mới lập tức nhận lời ngay.  Sau đó.  Trương Trọng Ngu tay cầm châm bạc, chân khí trong lòng bàn tay ngập tràn, trực tiếp xông thẳng về phía Đỗ Minh Viễn.  Đoan Mộc Hải cũng không hề chần chừ, quanh thân toát ra chân khí cuồn cuộn, rồi gia nhập ngay vào cuộc chiến của hai người kia.  Ầm!  Ầm!  Ầm!  Trong chốc lát, ba người tạo thành một nhóm, chân khí tản ra tàn phá tan tành mọi thứ ở nơi đó, cảnh tượng vô cùng khí thế.  Dựa vào thực lực của Đoan Mộc Hải, một mình ông ta thì có thể đánh ngang ngửa với Đỗ Minh Viễn.  Nhưng lại có thêm Trương Trọng Ngu ở bên cạnh ráo riết tìm cơ hội ra tay, cho nên hai người bọn họ hoàn toàn có thể đè bẹp được Đỗ Minh Viễn.  Vốn dĩ nếu đối đầu với Trương Trọng Ngu không thôi thì Đỗ Minh Viễn còn dư sức, nhưng bây giờ ông ta không hề có lực đánh trả nào với hai người này, cho nên liên tục thoái lui.  "Hiểu lầm rồi!"  "Trong chuyện này thật sự có hiểu lầm rồi, thưa ông, tôi phản bội sư môn lúc nào chứ?"  "Đáng chết mà, mấy người thật sự nghĩ ông đây sợ mấy người sao, nếu như ông đã không chịu nghe tôi đây giải thích thì đừng trách tôi không khách sáo nhé!"  "Mời tổ tiên nhập thân!"  Đỗ Minh Viễn bị bức ép cho nổi điên lên rồi, ngay lập tức phóng xuất ra đám sương mù đen, cho nhập vào cơ thể của mình.  Đây chính là vị tổ tiên thứ hai rồi!  Võ công của nhà họ Đỗ, vô cùng thần kỳ, chỉ cần cơ thể có thể chịu đựng nổi, thì cùng lúc có thể mời ba vị tổ tiên nhập thân, nâng cao sức mạnh của mình.  Nhưng mà.  Thiên phú của Đỗ Minh Viễn cũng chỉ bình thường thôi, mời hai vị tổ tiên nhập thân đã là cực hạn của ông ta, không có cách nào để gọi được vị tổ tiên thứ ba nữa, nếu không thì cơ thể sẽ tự nổ tung mà chết.  

Chương 856