“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 858
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Có khả năng này lắm, mặc kệ thế nào, ông chủ Đỗ kia sắp bị đánh bại rồi, Cổ Hồng Nguyệt của Tam Đồng Kiều ắt hẳn cũng không kiên trì được lâu nữa!" ... Đông đảo các thầy thuốc của Dược Vương Điện, đều thở phào nhẹ nhõm, trên mặt thì tươi cười rạng rỡ. Lúc này. Cổ Hồng Nguyệt vẫn đang dây dưa với Tô Thương thì nghe được tiếng cầu cứu của Đỗ Minh Viễn, bà ta suy nghĩ một lát cuối cùng vẫn gật đầu nhận lời. Môi hở thì răng lạnh.* *Những người thân thuộc phải nhờ cậy và giúp đỡ lẫn nhau, nếu không sẽ tổn hại cho nhau. Ví như môi mất thì răng lạnh, răng mất thì môi móm vào. Bây giờ, Đỗ Minh Viễn đang là đồng minh của bà ta. Nếu như Đỗ Minh Viễn chết rồi, hoặc cao chạy xa bay, thì Tô Thương, Trương Trọng Ngu, còn có tên cao thủ thần tông đột nhiên xuất hiện kia chắc chắn sẽ liên thủ lại mà quay sang đối phó với Cổ Hồng Nguyệt. Đạo lý này, Cổ Hồng Nguyệt đương nhiên vẫn hiểu rõ. "Tô Thương!" "Bà già này không chơi đùa với cậu nữa, bây giờ, đến lượt bà già này ra tay đây!" Lúc này, ánh mắt Cổ Hồng Nguyệt run lên, toàn thân chân khí phun trào, tản ra khí thế ngập trời. Ngay sau đó. Bà ta không chần chờ chút nào, điều động toàn bộ sức mạnh của bản thân, lao thẳng về Tô Thương, định một chiêu giết chết anh, tránh cho đêm dài lắm mộng. "Ha ha!" "Cuối cùng cũng đợi được rồi!" Tô Thương thấy vậy, khẽ híp mắt lại, khóe miệng nhếch lên cười nhạo, trực tiếp khởi động đá Thiên Ẩn, đồng thời cũng thi triển luôn Chỉ xích thiên nhai. Trong chốc lát, thân ảnh của Tô Thương không còn thấy đâu nữa, hoàn toàn biến mất vào trong không khí, vô tung vô ảnh, ngay cả khí tức cũng được ẩn giấu đi. "Hử?" Cổ Hồng Nguyệt nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức nhíu mày lại, vội vàng dừng bước, kịp thời tán đi chân khí dồi dào trong lòng bàn tay, thầm nghĩ: "Chuyện gì vậy nhỉ, lẽ nào cậu ta bỏ trốn rồi...Không đúng, sát ý của cậu ta vẫn còn rất gần đây!" Đột nhiên! Cổ Hồng Nguyệt cảm nhận được một luồng sát ý vô cùng mãnh liệt, càng ngày càng tiến lại gần mình, bà ta lập tức định phản ứng lại. Nhưng trước khi bà ta kịp ra tay trước một giây, vừa mới bức ép giải tán đi luồng sức mạnh khủng khiếp trong lòng bàn tay đi, bây giờ chân khí trong cơ thể ngay trong một khoảng thời gian ngắn ngủi lại bị điều động trở lại, như vậy khiến cho tốc độ ngưng tụ tương đối chậm hơn một chút. Nhưng còn chưa kịp đợi bà ta ngưng tụ thành công, kiếm của Tô Thương đã chém thẳng tới, trong tích tắc chém đứt lìa cánh tay phải của bà ta!
"Có khả năng này lắm, mặc kệ thế nào, ông chủ Đỗ kia sắp bị đánh bại rồi, Cổ Hồng Nguyệt của Tam Đồng Kiều ắt hẳn cũng không kiên trì được lâu nữa!"
...
Đông đảo các thầy thuốc của Dược Vương Điện, đều thở phào nhẹ nhõm, trên mặt thì tươi cười rạng rỡ.
Lúc này.
Cổ Hồng Nguyệt vẫn đang dây dưa với Tô Thương thì nghe được tiếng cầu cứu của Đỗ Minh Viễn, bà ta suy nghĩ một lát cuối cùng vẫn gật đầu nhận lời.
Môi hở thì răng lạnh.*
*Những người thân thuộc phải nhờ cậy và giúp đỡ lẫn nhau, nếu không sẽ tổn hại cho nhau. Ví như môi mất thì răng lạnh, răng mất thì môi móm vào.
Bây giờ, Đỗ Minh Viễn đang là đồng minh của bà ta.
Nếu như Đỗ Minh Viễn chết rồi, hoặc cao chạy xa bay, thì Tô Thương, Trương Trọng Ngu, còn có tên cao thủ thần tông đột nhiên xuất hiện kia chắc chắn sẽ liên thủ lại mà quay sang đối phó với Cổ Hồng Nguyệt.
Đạo lý này, Cổ Hồng Nguyệt đương nhiên vẫn hiểu rõ.
"Tô Thương!"
"Bà già này không chơi đùa với cậu nữa, bây giờ, đến lượt bà già này ra tay đây!"
Lúc này, ánh mắt Cổ Hồng Nguyệt run lên, toàn thân chân khí phun trào, tản ra khí thế ngập trời.
Ngay sau đó.
Bà ta không chần chờ chút nào, điều động toàn bộ sức mạnh của bản thân, lao thẳng về Tô Thương, định một chiêu giết chết anh, tránh cho đêm dài lắm mộng.
"Ha ha!"
"Cuối cùng cũng đợi được rồi!"
Tô Thương thấy vậy, khẽ híp mắt lại, khóe miệng nhếch lên cười nhạo, trực tiếp khởi động đá Thiên Ẩn, đồng thời cũng thi triển luôn Chỉ xích thiên nhai.
Trong chốc lát, thân ảnh của Tô Thương không còn thấy đâu nữa, hoàn toàn biến mất vào trong không khí, vô tung vô ảnh, ngay cả khí tức cũng được ẩn giấu đi.
"Hử?"
Cổ Hồng Nguyệt nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức nhíu mày lại, vội vàng dừng bước, kịp thời tán đi chân khí dồi dào trong lòng bàn tay, thầm nghĩ: "Chuyện gì vậy nhỉ, lẽ nào cậu ta bỏ trốn rồi...Không đúng, sát ý của cậu ta vẫn còn rất gần đây!"
Đột nhiên!
Cổ Hồng Nguyệt cảm nhận được một luồng sát ý vô cùng mãnh liệt, càng ngày càng tiến lại gần mình, bà ta lập tức định phản ứng lại.
Nhưng trước khi bà ta kịp ra tay trước một giây, vừa mới bức ép giải tán đi luồng sức mạnh khủng khiếp trong lòng bàn tay đi, bây giờ chân khí trong cơ thể ngay trong một khoảng thời gian ngắn ngủi lại bị điều động trở lại, như vậy khiến cho tốc độ ngưng tụ tương đối chậm hơn một chút.
Nhưng còn chưa kịp đợi bà ta ngưng tụ thành công, kiếm của Tô Thương đã chém thẳng tới, trong tích tắc chém đứt lìa cánh tay phải của bà ta!
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Có khả năng này lắm, mặc kệ thế nào, ông chủ Đỗ kia sắp bị đánh bại rồi, Cổ Hồng Nguyệt của Tam Đồng Kiều ắt hẳn cũng không kiên trì được lâu nữa!" ... Đông đảo các thầy thuốc của Dược Vương Điện, đều thở phào nhẹ nhõm, trên mặt thì tươi cười rạng rỡ. Lúc này. Cổ Hồng Nguyệt vẫn đang dây dưa với Tô Thương thì nghe được tiếng cầu cứu của Đỗ Minh Viễn, bà ta suy nghĩ một lát cuối cùng vẫn gật đầu nhận lời. Môi hở thì răng lạnh.* *Những người thân thuộc phải nhờ cậy và giúp đỡ lẫn nhau, nếu không sẽ tổn hại cho nhau. Ví như môi mất thì răng lạnh, răng mất thì môi móm vào. Bây giờ, Đỗ Minh Viễn đang là đồng minh của bà ta. Nếu như Đỗ Minh Viễn chết rồi, hoặc cao chạy xa bay, thì Tô Thương, Trương Trọng Ngu, còn có tên cao thủ thần tông đột nhiên xuất hiện kia chắc chắn sẽ liên thủ lại mà quay sang đối phó với Cổ Hồng Nguyệt. Đạo lý này, Cổ Hồng Nguyệt đương nhiên vẫn hiểu rõ. "Tô Thương!" "Bà già này không chơi đùa với cậu nữa, bây giờ, đến lượt bà già này ra tay đây!" Lúc này, ánh mắt Cổ Hồng Nguyệt run lên, toàn thân chân khí phun trào, tản ra khí thế ngập trời. Ngay sau đó. Bà ta không chần chờ chút nào, điều động toàn bộ sức mạnh của bản thân, lao thẳng về Tô Thương, định một chiêu giết chết anh, tránh cho đêm dài lắm mộng. "Ha ha!" "Cuối cùng cũng đợi được rồi!" Tô Thương thấy vậy, khẽ híp mắt lại, khóe miệng nhếch lên cười nhạo, trực tiếp khởi động đá Thiên Ẩn, đồng thời cũng thi triển luôn Chỉ xích thiên nhai. Trong chốc lát, thân ảnh của Tô Thương không còn thấy đâu nữa, hoàn toàn biến mất vào trong không khí, vô tung vô ảnh, ngay cả khí tức cũng được ẩn giấu đi. "Hử?" Cổ Hồng Nguyệt nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức nhíu mày lại, vội vàng dừng bước, kịp thời tán đi chân khí dồi dào trong lòng bàn tay, thầm nghĩ: "Chuyện gì vậy nhỉ, lẽ nào cậu ta bỏ trốn rồi...Không đúng, sát ý của cậu ta vẫn còn rất gần đây!" Đột nhiên! Cổ Hồng Nguyệt cảm nhận được một luồng sát ý vô cùng mãnh liệt, càng ngày càng tiến lại gần mình, bà ta lập tức định phản ứng lại. Nhưng trước khi bà ta kịp ra tay trước một giây, vừa mới bức ép giải tán đi luồng sức mạnh khủng khiếp trong lòng bàn tay đi, bây giờ chân khí trong cơ thể ngay trong một khoảng thời gian ngắn ngủi lại bị điều động trở lại, như vậy khiến cho tốc độ ngưng tụ tương đối chậm hơn một chút. Nhưng còn chưa kịp đợi bà ta ngưng tụ thành công, kiếm của Tô Thương đã chém thẳng tới, trong tích tắc chém đứt lìa cánh tay phải của bà ta!