Trong một con hẻm hẻo lánh có một "tiệm tạp hóa Vong Ưu", Lục Hi đang nằm ngủ say sưa trên ghế sô pha trong cửa hàng nhỏ này. Lúc này, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước cửa hàng. Cô mặc một bộ đồ màu xanh ngọc bích quý giá, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, trông cô giống như xuất thân từ một gia đình giàu có. Người đẹp này mang vẻ mặt đượm buồn, ngập ngừng nhìn Lục Hi đang ngủ trong cửa hàng, lòng cô xôn xao vì một câu nói mà mình vô tình nghe được từ một ông trùm kinh doanh trong một bữa tiệc rượu. “Bất kể cô gặp rắc rối gì, đều có thể đi tìm ông chủ của tiệm tạp hóa Vong Ưu, miễn là cô trả được một cái giá xứng đáng". Lúc đầu, Hoắc Tư Duệ cũng chỉ cười, cô không tin một người lại có năng lực lớn đến như vậy, trừ phi người đó là thần! Nhưng bây giờ, khi nghĩ đến những lời ám chỉ trần trụi của đối phương, khuôn mặt xấu xí và nụ cười chế nhạo của đối thủ cạnh tranh, cô gần như rơi vào tuyệt vọng. Đây là hy vọng cuối cùng của cô, cũng là cọng rơm cứu mạng, cô chỉ có…
Chương 867
Cự Long Thức TỉnhTruyện Converter, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng SinhTrong một con hẻm hẻo lánh có một "tiệm tạp hóa Vong Ưu", Lục Hi đang nằm ngủ say sưa trên ghế sô pha trong cửa hàng nhỏ này. Lúc này, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước cửa hàng. Cô mặc một bộ đồ màu xanh ngọc bích quý giá, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, trông cô giống như xuất thân từ một gia đình giàu có. Người đẹp này mang vẻ mặt đượm buồn, ngập ngừng nhìn Lục Hi đang ngủ trong cửa hàng, lòng cô xôn xao vì một câu nói mà mình vô tình nghe được từ một ông trùm kinh doanh trong một bữa tiệc rượu. “Bất kể cô gặp rắc rối gì, đều có thể đi tìm ông chủ của tiệm tạp hóa Vong Ưu, miễn là cô trả được một cái giá xứng đáng". Lúc đầu, Hoắc Tư Duệ cũng chỉ cười, cô không tin một người lại có năng lực lớn đến như vậy, trừ phi người đó là thần! Nhưng bây giờ, khi nghĩ đến những lời ám chỉ trần trụi của đối phương, khuôn mặt xấu xí và nụ cười chế nhạo của đối thủ cạnh tranh, cô gần như rơi vào tuyệt vọng. Đây là hy vọng cuối cùng của cô, cũng là cọng rơm cứu mạng, cô chỉ có… Chương 867Đúng lúc này điện thoại của Lục Hi đổ chuông, liếc mắt thấy là Tần Lam gọi tới liền nghe máy.“Phóng viên Tần đó à, tìm tôi có chuyện gì thế?”, tâm trạng Lục Hi vô cùng tốt liền nói đùa với Tần Lam.“Đến phòng 108, khách sạn Khải Thịnh đi, bà đây mời anh ăn cơm”, Tần Lam nói.“Ai yo, cô mời tôi dùng bữa đúng thật là mở lòng từ bi mà, tôi sẽ tới ngay”, Lục Hi đáp.“Ừm, đợi anh đó”, Tần Lam nói một câu này xong liền cúp điện thoại.Lục Hi nghe được lời này của Tần Lam không khỏi rùng mình nổi da gà.Nhưng Tần Lam gọi bản thân tới chắc chắc là có chuyện gì đó, Lục Hi cũng không chút do dự chạy tới.……Lúc này, Tần Lam đang cũng một nhóm người ngồi trong gian phòng 108 của Khải Thịnh.Bên cạnh là đồng nghiệp của cô, thực tập sinh Cốc Tuyết vừa mới tốt nghiệp đại học đã tới tòa soạn thực tập và được phân cho Tần Lam phụ trách.Về phần những người khác Tần Lam cũng lần đầu tiên gặp mặt, chính là bố mẹ và vài người họ hàng của Cốc Tuyết.Vốn dĩ Tần Lam dự định sau khi tan sở sẽ trở về Thiên Nhân Cư nhưng Cốc Tuyết lại kéo cô lại, nói buổi tối có một bữa tiệc xã giao muốn Tần Lam đi cùng cô ấy, Tần Lam không tiện từ chối nên đành đồng ý, chẳng ngờ sau khi tới nơi chỉ nghe qua vài câu nói xém chút đã khiến Tần Lam tức chết.Hóa ra bữa ăn tối nay là do bố mẹ của Cốc Tuyết cầu xin dì nhỏ của cô ấy, cũng chính là em gái ruột của mẹ Cốc Tuyết giúp đỡ thu xếp công việc cho cô.Tần Lam vốn cũng cảm thấy không có gì không đúng, người một nhà nâng đỡ nhau mà thôi, đây là chuyện thường tình.Nói cho cùng Cốc Tuyết cũng vừa tốt nghiệp tới thực tập tại tòa soạn, lương một tháng chỉ hơn một nghìn tệ nên không phải là giải pháp lâu dài. Trong nhà có mối quan hệ có thể giúp cô tìm được một công việc tốt hơn sẽ không thể tốt hơn.Ai biết chồng của người dì nhỏ này của Cốc Tuyết nói năng chua ngoa, Tần Lam thực sự nghe không vào nổi nữa, một người tính cách nóng nảy như cô lập tức gọi điện cho Lục Hi, nếu hành xử của hai người này đi quá xa, Tần Lam chuẩn bị sẽ để cho Lục Hi trừng trị bọn họ.Tần Lam hiện tại đã biết Lục Hi là nhân vật hô mưa gọi gió tại thành phố Tây Kinh, cũng không thể lãng phí nguồn lực này phải không?Lúc này Tần Lam liếc mắt nhìn tới Cốc Tuyết đang ngồi bên cạnh mới phát hiện ra cô ấy vẫn luôn cúi gằm mặt, rốt cuộc cũng hiểu được tại sao lại phải kêu bản thân tới rồi.Sau khoảng thời gian tiếp xúc này, Tần Lam cảm thấy tính cách của Cốc Tuyết rất hướng nội không thích nói chuyện, hơn nữa có lẽ cô ta cũng đã biết dì nhỏ của mình là hạng người gì, chỉ sợ kéo bản thân tới chỉ để tiếp thêm lòng can đảm cho cô ấy mà thôi.Nếu đã như vậy, Tần Lam đương nhiên cũng muốn dang tay giúp đỡ, không nói tới việc Lục Hi có mặt hay không, cho dù không có anh, với tính khí nóng như lửa đốt của cô ta đụng phải chuyện này tuyệt đối không có lý do không quan tâm tới.Đúng lúc này chỉ thấy mẹ của Cốc Tuyết là Trương Phương tươi cười rót thêm nước trà cho em gái là Trương Hà.“Em gái à, hai người đều giữ vị trí cao trong đơn vị, em rể còn là quan lớn, Cốc Tuyết nhà chúng ta cũng đã tốt nghiệp rồi, thực sự không thể sắp xếp cho nó một chức vị sao?”Trương Hà cầm tách trà nhấp một ngụm mới đáp: “Chị à, chuyện này bây giờ không dễ làm, mặc dù em ở Cục tài chính nhưng cũng chỉ là một nhân viên bình thường, em rể chị ngược lại là tuy là phó phòng nhưng trong tay không nắm thực quyền”.
Chương 867
Đúng lúc này điện thoại của Lục Hi đổ chuông, liếc mắt thấy là Tần Lam gọi tới liền nghe máy.
“Phóng viên Tần đó à, tìm tôi có chuyện gì thế?”, tâm trạng Lục Hi vô cùng tốt liền nói đùa với Tần Lam.
“Đến phòng 108, khách sạn Khải Thịnh đi, bà đây mời anh ăn cơm”, Tần Lam nói.
“Ai yo, cô mời tôi dùng bữa đúng thật là mở lòng từ bi mà, tôi sẽ tới ngay”, Lục Hi đáp.
“Ừm, đợi anh đó”, Tần Lam nói một câu này xong liền cúp điện thoại.
Lục Hi nghe được lời này của Tần Lam không khỏi rùng mình nổi da gà.
Nhưng Tần Lam gọi bản thân tới chắc chắc là có chuyện gì đó, Lục Hi cũng không chút do dự chạy tới.
……
Lúc này, Tần Lam đang cũng một nhóm người ngồi trong gian phòng 108 của Khải Thịnh.
Bên cạnh là đồng nghiệp của cô, thực tập sinh Cốc Tuyết vừa mới tốt nghiệp đại học đã tới tòa soạn thực tập và được phân cho Tần Lam phụ trách.
Về phần những người khác Tần Lam cũng lần đầu tiên gặp mặt, chính là bố mẹ và vài người họ hàng của Cốc Tuyết.
Vốn dĩ Tần Lam dự định sau khi tan sở sẽ trở về Thiên Nhân Cư nhưng Cốc Tuyết lại kéo cô lại, nói buổi tối có một bữa tiệc xã giao muốn Tần Lam đi cùng cô ấy, Tần Lam không tiện từ chối nên đành đồng ý, chẳng ngờ sau khi tới nơi chỉ nghe qua vài câu nói xém chút đã khiến Tần Lam tức chết.
Hóa ra bữa ăn tối nay là do bố mẹ của Cốc Tuyết cầu xin dì nhỏ của cô ấy, cũng chính là em gái ruột của mẹ Cốc Tuyết giúp đỡ thu xếp công việc cho cô.
Tần Lam vốn cũng cảm thấy không có gì không đúng, người một nhà nâng đỡ nhau mà thôi, đây là chuyện thường tình.
Nói cho cùng Cốc Tuyết cũng vừa tốt nghiệp tới thực tập tại tòa soạn, lương một tháng chỉ hơn một nghìn tệ nên không phải là giải pháp lâu dài. Trong nhà có mối quan hệ có thể giúp cô tìm được một công việc tốt hơn sẽ không thể tốt hơn.
Ai biết chồng của người dì nhỏ này của Cốc Tuyết nói năng chua ngoa, Tần Lam thực sự nghe không vào nổi nữa, một người tính cách nóng nảy như cô lập tức gọi điện cho Lục Hi, nếu hành xử của hai người này đi quá xa, Tần Lam chuẩn bị sẽ để cho Lục Hi trừng trị bọn họ.
Tần Lam hiện tại đã biết Lục Hi là nhân vật hô mưa gọi gió tại thành phố Tây Kinh, cũng không thể lãng phí nguồn lực này phải không?
Lúc này Tần Lam liếc mắt nhìn tới Cốc Tuyết đang ngồi bên cạnh mới phát hiện ra cô ấy vẫn luôn cúi gằm mặt, rốt cuộc cũng hiểu được tại sao lại phải kêu bản thân tới rồi.
Sau khoảng thời gian tiếp xúc này, Tần Lam cảm thấy tính cách của Cốc Tuyết rất hướng nội không thích nói chuyện, hơn nữa có lẽ cô ta cũng đã biết dì nhỏ của mình là hạng người gì, chỉ sợ kéo bản thân tới chỉ để tiếp thêm lòng can đảm cho cô ấy mà thôi.
Nếu đã như vậy, Tần Lam đương nhiên cũng muốn dang tay giúp đỡ, không nói tới việc Lục Hi có mặt hay không, cho dù không có anh, với tính khí nóng như lửa đốt của cô ta đụng phải chuyện này tuyệt đối không có lý do không quan tâm tới.
Đúng lúc này chỉ thấy mẹ của Cốc Tuyết là Trương Phương tươi cười rót thêm nước trà cho em gái là Trương Hà.
“Em gái à, hai người đều giữ vị trí cao trong đơn vị, em rể còn là quan lớn, Cốc Tuyết nhà chúng ta cũng đã tốt nghiệp rồi, thực sự không thể sắp xếp cho nó một chức vị sao?”
Trương Hà cầm tách trà nhấp một ngụm mới đáp: “Chị à, chuyện này bây giờ không dễ làm, mặc dù em ở Cục tài chính nhưng cũng chỉ là một nhân viên bình thường, em rể chị ngược lại là tuy là phó phòng nhưng trong tay không nắm thực quyền”.
Cự Long Thức TỉnhTruyện Converter, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng SinhTrong một con hẻm hẻo lánh có một "tiệm tạp hóa Vong Ưu", Lục Hi đang nằm ngủ say sưa trên ghế sô pha trong cửa hàng nhỏ này. Lúc này, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước cửa hàng. Cô mặc một bộ đồ màu xanh ngọc bích quý giá, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, trông cô giống như xuất thân từ một gia đình giàu có. Người đẹp này mang vẻ mặt đượm buồn, ngập ngừng nhìn Lục Hi đang ngủ trong cửa hàng, lòng cô xôn xao vì một câu nói mà mình vô tình nghe được từ một ông trùm kinh doanh trong một bữa tiệc rượu. “Bất kể cô gặp rắc rối gì, đều có thể đi tìm ông chủ của tiệm tạp hóa Vong Ưu, miễn là cô trả được một cái giá xứng đáng". Lúc đầu, Hoắc Tư Duệ cũng chỉ cười, cô không tin một người lại có năng lực lớn đến như vậy, trừ phi người đó là thần! Nhưng bây giờ, khi nghĩ đến những lời ám chỉ trần trụi của đối phương, khuôn mặt xấu xí và nụ cười chế nhạo của đối thủ cạnh tranh, cô gần như rơi vào tuyệt vọng. Đây là hy vọng cuối cùng của cô, cũng là cọng rơm cứu mạng, cô chỉ có… Chương 867Đúng lúc này điện thoại của Lục Hi đổ chuông, liếc mắt thấy là Tần Lam gọi tới liền nghe máy.“Phóng viên Tần đó à, tìm tôi có chuyện gì thế?”, tâm trạng Lục Hi vô cùng tốt liền nói đùa với Tần Lam.“Đến phòng 108, khách sạn Khải Thịnh đi, bà đây mời anh ăn cơm”, Tần Lam nói.“Ai yo, cô mời tôi dùng bữa đúng thật là mở lòng từ bi mà, tôi sẽ tới ngay”, Lục Hi đáp.“Ừm, đợi anh đó”, Tần Lam nói một câu này xong liền cúp điện thoại.Lục Hi nghe được lời này của Tần Lam không khỏi rùng mình nổi da gà.Nhưng Tần Lam gọi bản thân tới chắc chắc là có chuyện gì đó, Lục Hi cũng không chút do dự chạy tới.……Lúc này, Tần Lam đang cũng một nhóm người ngồi trong gian phòng 108 của Khải Thịnh.Bên cạnh là đồng nghiệp của cô, thực tập sinh Cốc Tuyết vừa mới tốt nghiệp đại học đã tới tòa soạn thực tập và được phân cho Tần Lam phụ trách.Về phần những người khác Tần Lam cũng lần đầu tiên gặp mặt, chính là bố mẹ và vài người họ hàng của Cốc Tuyết.Vốn dĩ Tần Lam dự định sau khi tan sở sẽ trở về Thiên Nhân Cư nhưng Cốc Tuyết lại kéo cô lại, nói buổi tối có một bữa tiệc xã giao muốn Tần Lam đi cùng cô ấy, Tần Lam không tiện từ chối nên đành đồng ý, chẳng ngờ sau khi tới nơi chỉ nghe qua vài câu nói xém chút đã khiến Tần Lam tức chết.Hóa ra bữa ăn tối nay là do bố mẹ của Cốc Tuyết cầu xin dì nhỏ của cô ấy, cũng chính là em gái ruột của mẹ Cốc Tuyết giúp đỡ thu xếp công việc cho cô.Tần Lam vốn cũng cảm thấy không có gì không đúng, người một nhà nâng đỡ nhau mà thôi, đây là chuyện thường tình.Nói cho cùng Cốc Tuyết cũng vừa tốt nghiệp tới thực tập tại tòa soạn, lương một tháng chỉ hơn một nghìn tệ nên không phải là giải pháp lâu dài. Trong nhà có mối quan hệ có thể giúp cô tìm được một công việc tốt hơn sẽ không thể tốt hơn.Ai biết chồng của người dì nhỏ này của Cốc Tuyết nói năng chua ngoa, Tần Lam thực sự nghe không vào nổi nữa, một người tính cách nóng nảy như cô lập tức gọi điện cho Lục Hi, nếu hành xử của hai người này đi quá xa, Tần Lam chuẩn bị sẽ để cho Lục Hi trừng trị bọn họ.Tần Lam hiện tại đã biết Lục Hi là nhân vật hô mưa gọi gió tại thành phố Tây Kinh, cũng không thể lãng phí nguồn lực này phải không?Lúc này Tần Lam liếc mắt nhìn tới Cốc Tuyết đang ngồi bên cạnh mới phát hiện ra cô ấy vẫn luôn cúi gằm mặt, rốt cuộc cũng hiểu được tại sao lại phải kêu bản thân tới rồi.Sau khoảng thời gian tiếp xúc này, Tần Lam cảm thấy tính cách của Cốc Tuyết rất hướng nội không thích nói chuyện, hơn nữa có lẽ cô ta cũng đã biết dì nhỏ của mình là hạng người gì, chỉ sợ kéo bản thân tới chỉ để tiếp thêm lòng can đảm cho cô ấy mà thôi.Nếu đã như vậy, Tần Lam đương nhiên cũng muốn dang tay giúp đỡ, không nói tới việc Lục Hi có mặt hay không, cho dù không có anh, với tính khí nóng như lửa đốt của cô ta đụng phải chuyện này tuyệt đối không có lý do không quan tâm tới.Đúng lúc này chỉ thấy mẹ của Cốc Tuyết là Trương Phương tươi cười rót thêm nước trà cho em gái là Trương Hà.“Em gái à, hai người đều giữ vị trí cao trong đơn vị, em rể còn là quan lớn, Cốc Tuyết nhà chúng ta cũng đã tốt nghiệp rồi, thực sự không thể sắp xếp cho nó một chức vị sao?”Trương Hà cầm tách trà nhấp một ngụm mới đáp: “Chị à, chuyện này bây giờ không dễ làm, mặc dù em ở Cục tài chính nhưng cũng chỉ là một nhân viên bình thường, em rể chị ngược lại là tuy là phó phòng nhưng trong tay không nắm thực quyền”.