Trong một con hẻm hẻo lánh có một "tiệm tạp hóa Vong Ưu", Lục Hi đang nằm ngủ say sưa trên ghế sô pha trong cửa hàng nhỏ này. Lúc này, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước cửa hàng. Cô mặc một bộ đồ màu xanh ngọc bích quý giá, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, trông cô giống như xuất thân từ một gia đình giàu có. Người đẹp này mang vẻ mặt đượm buồn, ngập ngừng nhìn Lục Hi đang ngủ trong cửa hàng, lòng cô xôn xao vì một câu nói mà mình vô tình nghe được từ một ông trùm kinh doanh trong một bữa tiệc rượu. “Bất kể cô gặp rắc rối gì, đều có thể đi tìm ông chủ của tiệm tạp hóa Vong Ưu, miễn là cô trả được một cái giá xứng đáng". Lúc đầu, Hoắc Tư Duệ cũng chỉ cười, cô không tin một người lại có năng lực lớn đến như vậy, trừ phi người đó là thần! Nhưng bây giờ, khi nghĩ đến những lời ám chỉ trần trụi của đối phương, khuôn mặt xấu xí và nụ cười chế nhạo của đối thủ cạnh tranh, cô gần như rơi vào tuyệt vọng. Đây là hy vọng cuối cùng của cô, cũng là cọng rơm cứu mạng, cô chỉ có…
Chương 908
Cự Long Thức TỉnhTruyện Converter, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng SinhTrong một con hẻm hẻo lánh có một "tiệm tạp hóa Vong Ưu", Lục Hi đang nằm ngủ say sưa trên ghế sô pha trong cửa hàng nhỏ này. Lúc này, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước cửa hàng. Cô mặc một bộ đồ màu xanh ngọc bích quý giá, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, trông cô giống như xuất thân từ một gia đình giàu có. Người đẹp này mang vẻ mặt đượm buồn, ngập ngừng nhìn Lục Hi đang ngủ trong cửa hàng, lòng cô xôn xao vì một câu nói mà mình vô tình nghe được từ một ông trùm kinh doanh trong một bữa tiệc rượu. “Bất kể cô gặp rắc rối gì, đều có thể đi tìm ông chủ của tiệm tạp hóa Vong Ưu, miễn là cô trả được một cái giá xứng đáng". Lúc đầu, Hoắc Tư Duệ cũng chỉ cười, cô không tin một người lại có năng lực lớn đến như vậy, trừ phi người đó là thần! Nhưng bây giờ, khi nghĩ đến những lời ám chỉ trần trụi của đối phương, khuôn mặt xấu xí và nụ cười chế nhạo của đối thủ cạnh tranh, cô gần như rơi vào tuyệt vọng. Đây là hy vọng cuối cùng của cô, cũng là cọng rơm cứu mạng, cô chỉ có… Chương 908Lục Hi chỉ chậm rãi nói lại: “Sao? Các người coi trọng Ôn Nhất Hàng, còn tôi thì không được coi trọng Lục Thiên Hành à?”Hai người nói chuyện, hỏa khí bùng phát.Đúng lúc này, một người lớn tuổi xen vào: “Thôi, đừng cãi nhau nữa, đều là đồng đạo cả, việc gì phải thế”.Lúc này, người cãi nhau với Lục Hi hung hăng trừng mắt với Lục Hi một cái, rồi khó chịu im lặng.Lục Hi lắc đầu, không nói thêm gì nữa.Đúng lúc này, ba tiếng vang lớn vang lên. Chỉ thấy mặt hồ trung tâm Tây Hồ có ba pháo hoa to lớn dâng lên, dần dần nổ tung, hấp dẫn ánh mắt của mọi người.Pháo hoa lộng lẫy vừa rơi xuống thì một bóng người từ trên đê nhảy xuống, đạp vào mặt hồ, phi tới chính giữa hồ.Mấy bóng đèn pha mới chiếu rọi vào người này.Ở đây toàn là người trong võ đạo, nhãn lực cực tốt, chỉ nhìn là biết ngay đây chính là Ôn Nhất Hàng của nhà họ Ôn.Lúc này, tất cả đều biết quyết chiến sắp nổ ra, toàn bộ Tây Hồ mới yên tĩnh vô cùng.Chỉ thấy Ôn Nhất Hàng chắp tay với bốn phía, bắt đầu nói.“Các vị đồng đạo thân mến, hôm nay mời mọi người đến cũng là rất bất đắc dĩ. Lục Thiên Hành gϊếŧ người nhà họ Ôn chúng tôi, không những không xin lỗi mà còn ngông cuồng đến cực điểm, khinh thường nhà họ Ôn chúng tôi. Ôn Nhất Hàng tôi đành phải hẹn chiến với Lục Thiên Hành, mong các vị bao dung”.Ôn Nhất Hàng vừa lên tiếng, nói đến ân oán giữa hai bên trước, rồi khiến bản thân đứng ở bên đạo nghĩa, đúng là một lão cáo già.Lục Hi chỉ lắc đầu, những kẻ này cứ thích làm bộ, chuyện gì cũng đem bản thân cất cao lên, coi bản thân là bên chính nghĩa, đúng là chán vô cùng.Lúc này, trên đê Tây Hồ có mấy tiếng vang lên.“Ôn tông sư, nếu Lục Thiên Hành ngông cuồng như thế thì nên dạy dỗ hắn ta một phen”.“Chúng tôi ủng hộ Ôn tông sư”.“Ôn tông sư nói đúng lắm, nhà họ Ôn không sai”.Những người này vô cùng khinh thường Lục Thiên Hành, sôi nổi nịnh nọt Ôn Nhất Hàng.Lúc này, lại có một âm thanh vang lên: “Ôn tông sư, thị phi ân oán cũng không thể nghe từ một phía của ông được, có phải hay không thì chờ cậu Lục đến, để cậu ấy nói đã”.Mọi người nhìn lại thì thấy người lên tiếng lại là Lâm Tiêu.Tất cả đều không hiểu, vì sao Lâm Tiêu lại bảo vệ Lục Thiên Hành, ông ta coi trọng Lục Thiên Hành thế ư?Nói như thế, đến lúc Lục Thiên Hành thua thì Lâm Tiêu chẳng phải sẽ vô duyên vô cớ biến thành kẻ địch của nhà họ Ôn à? Tội gì thế?Ôn Nhất Hàng nghe thế thì chậm rãi nói: “Lâm tông sư, thị phi ân oán đều có đúng sai, vậy bảo Lục Thiên Hành lên đi”.Ôn Nhất Hàng nói đến cuối, tiếng nói hóa thành tiếng gầm thét, truyền suốt Tây Hồ.Lúc này, tất cả đều ngưng thần quan sát, biết đây là lời khiêu chiến Ôn Nhất Hàng phát ra. Chỉ cần Lục Thiên Hành ở đây thì chắc chắn sẽ xuất hiện.Mà Lục Hi thì chỉ cười nhạt, đi về phía mặt hồ.
Chương 908
Lục Hi chỉ chậm rãi nói lại: “Sao? Các người coi trọng Ôn Nhất Hàng, còn tôi thì không được coi trọng Lục Thiên Hành à?”
Hai người nói chuyện, hỏa khí bùng phát.
Đúng lúc này, một người lớn tuổi xen vào: “Thôi, đừng cãi nhau nữa, đều là đồng đạo cả, việc gì phải thế”.
Lúc này, người cãi nhau với Lục Hi hung hăng trừng mắt với Lục Hi một cái, rồi khó chịu im lặng.
Lục Hi lắc đầu, không nói thêm gì nữa.
Đúng lúc này, ba tiếng vang lớn vang lên. Chỉ thấy mặt hồ trung tâm Tây Hồ có ba pháo hoa to lớn dâng lên, dần dần nổ tung, hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Pháo hoa lộng lẫy vừa rơi xuống thì một bóng người từ trên đê nhảy xuống, đạp vào mặt hồ, phi tới chính giữa hồ.
Mấy bóng đèn pha mới chiếu rọi vào người này.
Ở đây toàn là người trong võ đạo, nhãn lực cực tốt, chỉ nhìn là biết ngay đây chính là Ôn Nhất Hàng của nhà họ Ôn.
Lúc này, tất cả đều biết quyết chiến sắp nổ ra, toàn bộ Tây Hồ mới yên tĩnh vô cùng.
Chỉ thấy Ôn Nhất Hàng chắp tay với bốn phía, bắt đầu nói.
“Các vị đồng đạo thân mến, hôm nay mời mọi người đến cũng là rất bất đắc dĩ. Lục Thiên Hành gϊếŧ người nhà họ Ôn chúng tôi, không những không xin lỗi mà còn ngông cuồng đến cực điểm, khinh thường nhà họ Ôn chúng tôi. Ôn Nhất Hàng tôi đành phải hẹn chiến với Lục Thiên Hành, mong các vị bao dung”.
Ôn Nhất Hàng vừa lên tiếng, nói đến ân oán giữa hai bên trước, rồi khiến bản thân đứng ở bên đạo nghĩa, đúng là một lão cáo già.
Lục Hi chỉ lắc đầu, những kẻ này cứ thích làm bộ, chuyện gì cũng đem bản thân cất cao lên, coi bản thân là bên chính nghĩa, đúng là chán vô cùng.
Lúc này, trên đê Tây Hồ có mấy tiếng vang lên.
“Ôn tông sư, nếu Lục Thiên Hành ngông cuồng như thế thì nên dạy dỗ hắn ta một phen”.
“Chúng tôi ủng hộ Ôn tông sư”.
“Ôn tông sư nói đúng lắm, nhà họ Ôn không sai”.
Những người này vô cùng khinh thường Lục Thiên Hành, sôi nổi nịnh nọt Ôn Nhất Hàng.
Lúc này, lại có một âm thanh vang lên: “Ôn tông sư, thị phi ân oán cũng không thể nghe từ một phía của ông được, có phải hay không thì chờ cậu Lục đến, để cậu ấy nói đã”.
Mọi người nhìn lại thì thấy người lên tiếng lại là Lâm Tiêu.
Tất cả đều không hiểu, vì sao Lâm Tiêu lại bảo vệ Lục Thiên Hành, ông ta coi trọng Lục Thiên Hành thế ư?
Nói như thế, đến lúc Lục Thiên Hành thua thì Lâm Tiêu chẳng phải sẽ vô duyên vô cớ biến thành kẻ địch của nhà họ Ôn à? Tội gì thế?
Ôn Nhất Hàng nghe thế thì chậm rãi nói: “Lâm tông sư, thị phi ân oán đều có đúng sai, vậy bảo Lục Thiên Hành lên đi”.
Ôn Nhất Hàng nói đến cuối, tiếng nói hóa thành tiếng gầm thét, truyền suốt Tây Hồ.
Lúc này, tất cả đều ngưng thần quan sát, biết đây là lời khiêu chiến Ôn Nhất Hàng phát ra. Chỉ cần Lục Thiên Hành ở đây thì chắc chắn sẽ xuất hiện.
Mà Lục Hi thì chỉ cười nhạt, đi về phía mặt hồ.
Cự Long Thức TỉnhTruyện Converter, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng SinhTrong một con hẻm hẻo lánh có một "tiệm tạp hóa Vong Ưu", Lục Hi đang nằm ngủ say sưa trên ghế sô pha trong cửa hàng nhỏ này. Lúc này, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước cửa hàng. Cô mặc một bộ đồ màu xanh ngọc bích quý giá, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, trông cô giống như xuất thân từ một gia đình giàu có. Người đẹp này mang vẻ mặt đượm buồn, ngập ngừng nhìn Lục Hi đang ngủ trong cửa hàng, lòng cô xôn xao vì một câu nói mà mình vô tình nghe được từ một ông trùm kinh doanh trong một bữa tiệc rượu. “Bất kể cô gặp rắc rối gì, đều có thể đi tìm ông chủ của tiệm tạp hóa Vong Ưu, miễn là cô trả được một cái giá xứng đáng". Lúc đầu, Hoắc Tư Duệ cũng chỉ cười, cô không tin một người lại có năng lực lớn đến như vậy, trừ phi người đó là thần! Nhưng bây giờ, khi nghĩ đến những lời ám chỉ trần trụi của đối phương, khuôn mặt xấu xí và nụ cười chế nhạo của đối thủ cạnh tranh, cô gần như rơi vào tuyệt vọng. Đây là hy vọng cuối cùng của cô, cũng là cọng rơm cứu mạng, cô chỉ có… Chương 908Lục Hi chỉ chậm rãi nói lại: “Sao? Các người coi trọng Ôn Nhất Hàng, còn tôi thì không được coi trọng Lục Thiên Hành à?”Hai người nói chuyện, hỏa khí bùng phát.Đúng lúc này, một người lớn tuổi xen vào: “Thôi, đừng cãi nhau nữa, đều là đồng đạo cả, việc gì phải thế”.Lúc này, người cãi nhau với Lục Hi hung hăng trừng mắt với Lục Hi một cái, rồi khó chịu im lặng.Lục Hi lắc đầu, không nói thêm gì nữa.Đúng lúc này, ba tiếng vang lớn vang lên. Chỉ thấy mặt hồ trung tâm Tây Hồ có ba pháo hoa to lớn dâng lên, dần dần nổ tung, hấp dẫn ánh mắt của mọi người.Pháo hoa lộng lẫy vừa rơi xuống thì một bóng người từ trên đê nhảy xuống, đạp vào mặt hồ, phi tới chính giữa hồ.Mấy bóng đèn pha mới chiếu rọi vào người này.Ở đây toàn là người trong võ đạo, nhãn lực cực tốt, chỉ nhìn là biết ngay đây chính là Ôn Nhất Hàng của nhà họ Ôn.Lúc này, tất cả đều biết quyết chiến sắp nổ ra, toàn bộ Tây Hồ mới yên tĩnh vô cùng.Chỉ thấy Ôn Nhất Hàng chắp tay với bốn phía, bắt đầu nói.“Các vị đồng đạo thân mến, hôm nay mời mọi người đến cũng là rất bất đắc dĩ. Lục Thiên Hành gϊếŧ người nhà họ Ôn chúng tôi, không những không xin lỗi mà còn ngông cuồng đến cực điểm, khinh thường nhà họ Ôn chúng tôi. Ôn Nhất Hàng tôi đành phải hẹn chiến với Lục Thiên Hành, mong các vị bao dung”.Ôn Nhất Hàng vừa lên tiếng, nói đến ân oán giữa hai bên trước, rồi khiến bản thân đứng ở bên đạo nghĩa, đúng là một lão cáo già.Lục Hi chỉ lắc đầu, những kẻ này cứ thích làm bộ, chuyện gì cũng đem bản thân cất cao lên, coi bản thân là bên chính nghĩa, đúng là chán vô cùng.Lúc này, trên đê Tây Hồ có mấy tiếng vang lên.“Ôn tông sư, nếu Lục Thiên Hành ngông cuồng như thế thì nên dạy dỗ hắn ta một phen”.“Chúng tôi ủng hộ Ôn tông sư”.“Ôn tông sư nói đúng lắm, nhà họ Ôn không sai”.Những người này vô cùng khinh thường Lục Thiên Hành, sôi nổi nịnh nọt Ôn Nhất Hàng.Lúc này, lại có một âm thanh vang lên: “Ôn tông sư, thị phi ân oán cũng không thể nghe từ một phía của ông được, có phải hay không thì chờ cậu Lục đến, để cậu ấy nói đã”.Mọi người nhìn lại thì thấy người lên tiếng lại là Lâm Tiêu.Tất cả đều không hiểu, vì sao Lâm Tiêu lại bảo vệ Lục Thiên Hành, ông ta coi trọng Lục Thiên Hành thế ư?Nói như thế, đến lúc Lục Thiên Hành thua thì Lâm Tiêu chẳng phải sẽ vô duyên vô cớ biến thành kẻ địch của nhà họ Ôn à? Tội gì thế?Ôn Nhất Hàng nghe thế thì chậm rãi nói: “Lâm tông sư, thị phi ân oán đều có đúng sai, vậy bảo Lục Thiên Hành lên đi”.Ôn Nhất Hàng nói đến cuối, tiếng nói hóa thành tiếng gầm thét, truyền suốt Tây Hồ.Lúc này, tất cả đều ngưng thần quan sát, biết đây là lời khiêu chiến Ôn Nhất Hàng phát ra. Chỉ cần Lục Thiên Hành ở đây thì chắc chắn sẽ xuất hiện.Mà Lục Hi thì chỉ cười nhạt, đi về phía mặt hồ.