Trong một con hẻm hẻo lánh có một "tiệm tạp hóa Vong Ưu", Lục Hi đang nằm ngủ say sưa trên ghế sô pha trong cửa hàng nhỏ này. Lúc này, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước cửa hàng. Cô mặc một bộ đồ màu xanh ngọc bích quý giá, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, trông cô giống như xuất thân từ một gia đình giàu có. Người đẹp này mang vẻ mặt đượm buồn, ngập ngừng nhìn Lục Hi đang ngủ trong cửa hàng, lòng cô xôn xao vì một câu nói mà mình vô tình nghe được từ một ông trùm kinh doanh trong một bữa tiệc rượu. “Bất kể cô gặp rắc rối gì, đều có thể đi tìm ông chủ của tiệm tạp hóa Vong Ưu, miễn là cô trả được một cái giá xứng đáng". Lúc đầu, Hoắc Tư Duệ cũng chỉ cười, cô không tin một người lại có năng lực lớn đến như vậy, trừ phi người đó là thần! Nhưng bây giờ, khi nghĩ đến những lời ám chỉ trần trụi của đối phương, khuôn mặt xấu xí và nụ cười chế nhạo của đối thủ cạnh tranh, cô gần như rơi vào tuyệt vọng. Đây là hy vọng cuối cùng của cô, cũng là cọng rơm cứu mạng, cô chỉ có…
Chương 974
Cự Long Thức TỉnhTruyện Converter, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng SinhTrong một con hẻm hẻo lánh có một "tiệm tạp hóa Vong Ưu", Lục Hi đang nằm ngủ say sưa trên ghế sô pha trong cửa hàng nhỏ này. Lúc này, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước cửa hàng. Cô mặc một bộ đồ màu xanh ngọc bích quý giá, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, trông cô giống như xuất thân từ một gia đình giàu có. Người đẹp này mang vẻ mặt đượm buồn, ngập ngừng nhìn Lục Hi đang ngủ trong cửa hàng, lòng cô xôn xao vì một câu nói mà mình vô tình nghe được từ một ông trùm kinh doanh trong một bữa tiệc rượu. “Bất kể cô gặp rắc rối gì, đều có thể đi tìm ông chủ của tiệm tạp hóa Vong Ưu, miễn là cô trả được một cái giá xứng đáng". Lúc đầu, Hoắc Tư Duệ cũng chỉ cười, cô không tin một người lại có năng lực lớn đến như vậy, trừ phi người đó là thần! Nhưng bây giờ, khi nghĩ đến những lời ám chỉ trần trụi của đối phương, khuôn mặt xấu xí và nụ cười chế nhạo của đối thủ cạnh tranh, cô gần như rơi vào tuyệt vọng. Đây là hy vọng cuối cùng của cô, cũng là cọng rơm cứu mạng, cô chỉ có… Chương 974“Không ngờ ngươi còn dám thi triển ra thứ sức mạnh nực cười của mình trước mặt ngọn lửa vĩ đại cơ đấy, thật là buồn cười đến cực điểm”, chỉ thấy Donbakara nhìn trường thương rồi ngạo mạn nói với Lục Hi.Lục Hi cười khẩy: “Ai mạnh ai yếu, phải đánh nhau thì mới biết được, chỉ giỏi nói khoác, mày tưởng mày là võ sĩ Conor McGregor chắc”.Nói xong, Lục Hi không dong dài nữa, mà phóng thương về phía Donbakara. Mũi thương bốc lên một ngọn lửa màu vàng kim, mang theo uy thế không gì sánh được, hung hăng đâm về phía cổ nó.Donbakara thấy vậy, gào lên một tiếng, trên người nó đột nhiên xuất hiện một tầng áo giáp dung nham, giữa khe hở của áo còn có dung nham chảy ra.Một thương của Lục Hi đâm vào cái cổ của Donbakara, chỉ nghe thấy “rầm” một tiếng, Lục Hi bị một luồng sức mạnh to lớn đẩy ra, mà chỗ cổ của Donbakara chỉ rớt xuống mấy khối giáp dung nham.Lục Hi đứng giữa không trung, nhíu mày nhìn Donbakara.Donbakara này đúng là mạnh mẽ phi phàm, cho dù anh không dùng toàn lực, nhưng lực phòng ngự của Donbakara vẫn rất kinh người, một đòn của anh lại không hề làm nó bị thương.Đúng lúc này, Donbakara cười lớn: “Loài bò sát hèn mọn, ngươi cho rằng chỉ bằng chút sức lực đáng thương đó của ngươi mà cũng có thể làm ngọn lửa Donbakara vĩ đại này bị đau hay sao? Thật buồn cười, hãy nếm thử sự lợi hại của ta đi”.Ngay sau đó, Donbakara há miệng ra, phảng phất như đang niệm chú, mà trên đỉnh đầu nó thì bắt đầu hình thành một quả cầu dung nham khủng bố.Lục Hi chau mày, anh cảm nhận được quả cầu kia ẩn chứa một luồng sức mạnh cực khủng bố, hơn nữa còn đang không ngừng gia tăng. Con Donbakara này thật sự rất mạnh.Mà mọi người ở trên phi cơ càng là kinh hồn bạt vía, con Donbakara này có thực lực kinh người, không ngờ còn biết ma pháp trong truyền thuyết, quả thực là quá khủng bố.Mà lúc này, quả cầu đã thành hình, to khoảng 10 mét đường kính, bên ngoài là dung nham chảy, bên trong là sức mạnh bộc phát mạnh mẽ, có thể sánh bằng đạn tên lửa cỡ lớn.Lúc này, Donbakara gào lên một tiếng, quả cầu lửa khổng lồ xông về phía Lục Hi.Đám người Burns đã sợ muốn chết, bọn họ yếu hơn Lục Hi quá nhiều nên càng cảm nhận được sức mạnh khủng bố trong này. Họ biết rõ bản thân tuyệt đối không đỡ nổi kích này, cho nên vô cùng lo lắng.Lục Hi thấy quả cầu mang theo dung nham, kéo theo cái đuôi như sao băng đang xông về phía mình thì chau mày, bảo sao mà Donbakara tự luyến như thế.Donbakara không những có thể chất mạnh mẽ được trời ưu ái, sống trong núi lửa lại lĩnh ngộ được kỹ năng áo giáp dung nhan mạnh mẽ như thế, càng sở hữu ma pháp, đúng là đáng để kiêu ngạo.Nhưng Lục Hi gặp nhiều điều thần kỳ, lại có con rồng già kia ở sau lưng, không phải chỉ có chút sức mạnh đó.Thấy quả cầu lửa bắn tới, Lục Hi biết nó có năng lực đuổi theo nên không hề tránh né mà hét lớn lên, chỉ thấy ngọn lửa ám kim trên người anh bỗng nhiên lớn lên.Cây thương dài trong tay cũng bốc cháy lên ngọn lửa ám kim, bay phấp phới, chỉ thấy anh và cây thương trong nháy mắt hợp lại làm một, xông về phía quả cầu dung nham.Donbakara thấy vậy thì cười lớn, khiến linh hồn tất cả mọi người phải run rẩy.Mà lúc này, khi Lục Hi đụng vào quả cầu, chỉ nghe thấy một âm thanh nổ tung đinh tai nhức óc. Quả cầu nổ tung, không trung dấy lên một đám mây nấm.
Chương 974
“Không ngờ ngươi còn dám thi triển ra thứ sức mạnh nực cười của mình trước mặt ngọn lửa vĩ đại cơ đấy, thật là buồn cười đến cực điểm”, chỉ thấy Donbakara nhìn trường thương rồi ngạo mạn nói với Lục Hi.
Lục Hi cười khẩy: “Ai mạnh ai yếu, phải đánh nhau thì mới biết được, chỉ giỏi nói khoác, mày tưởng mày là võ sĩ Conor McGregor chắc”.
Nói xong, Lục Hi không dong dài nữa, mà phóng thương về phía Donbakara. Mũi thương bốc lên một ngọn lửa màu vàng kim, mang theo uy thế không gì sánh được, hung hăng đâm về phía cổ nó.
Donbakara thấy vậy, gào lên một tiếng, trên người nó đột nhiên xuất hiện một tầng áo giáp dung nham, giữa khe hở của áo còn có dung nham chảy ra.
Một thương của Lục Hi đâm vào cái cổ của Donbakara, chỉ nghe thấy “rầm” một tiếng, Lục Hi bị một luồng sức mạnh to lớn đẩy ra, mà chỗ cổ của Donbakara chỉ rớt xuống mấy khối giáp dung nham.
Lục Hi đứng giữa không trung, nhíu mày nhìn Donbakara.
Donbakara này đúng là mạnh mẽ phi phàm, cho dù anh không dùng toàn lực, nhưng lực phòng ngự của Donbakara vẫn rất kinh người, một đòn của anh lại không hề làm nó bị thương.
Đúng lúc này, Donbakara cười lớn: “Loài bò sát hèn mọn, ngươi cho rằng chỉ bằng chút sức lực đáng thương đó của ngươi mà cũng có thể làm ngọn lửa Donbakara vĩ đại này bị đau hay sao? Thật buồn cười, hãy nếm thử sự lợi hại của ta đi”.
Ngay sau đó, Donbakara há miệng ra, phảng phất như đang niệm chú, mà trên đỉnh đầu nó thì bắt đầu hình thành một quả cầu dung nham khủng bố.
Lục Hi chau mày, anh cảm nhận được quả cầu kia ẩn chứa một luồng sức mạnh cực khủng bố, hơn nữa còn đang không ngừng gia tăng. Con Donbakara này thật sự rất mạnh.
Mà mọi người ở trên phi cơ càng là kinh hồn bạt vía, con Donbakara này có thực lực kinh người, không ngờ còn biết ma pháp trong truyền thuyết, quả thực là quá khủng bố.
Mà lúc này, quả cầu đã thành hình, to khoảng 10 mét đường kính, bên ngoài là dung nham chảy, bên trong là sức mạnh bộc phát mạnh mẽ, có thể sánh bằng đạn tên lửa cỡ lớn.
Lúc này, Donbakara gào lên một tiếng, quả cầu lửa khổng lồ xông về phía Lục Hi.
Đám người Burns đã sợ muốn chết, bọn họ yếu hơn Lục Hi quá nhiều nên càng cảm nhận được sức mạnh khủng bố trong này. Họ biết rõ bản thân tuyệt đối không đỡ nổi kích này, cho nên vô cùng lo lắng.
Lục Hi thấy quả cầu mang theo dung nham, kéo theo cái đuôi như sao băng đang xông về phía mình thì chau mày, bảo sao mà Donbakara tự luyến như thế.
Donbakara không những có thể chất mạnh mẽ được trời ưu ái, sống trong núi lửa lại lĩnh ngộ được kỹ năng áo giáp dung nhan mạnh mẽ như thế, càng sở hữu ma pháp, đúng là đáng để kiêu ngạo.
Nhưng Lục Hi gặp nhiều điều thần kỳ, lại có con rồng già kia ở sau lưng, không phải chỉ có chút sức mạnh đó.
Thấy quả cầu lửa bắn tới, Lục Hi biết nó có năng lực đuổi theo nên không hề tránh né mà hét lớn lên, chỉ thấy ngọn lửa ám kim trên người anh bỗng nhiên lớn lên.
Cây thương dài trong tay cũng bốc cháy lên ngọn lửa ám kim, bay phấp phới, chỉ thấy anh và cây thương trong nháy mắt hợp lại làm một, xông về phía quả cầu dung nham.
Donbakara thấy vậy thì cười lớn, khiến linh hồn tất cả mọi người phải run rẩy.
Mà lúc này, khi Lục Hi đụng vào quả cầu, chỉ nghe thấy một âm thanh nổ tung đinh tai nhức óc. Quả cầu nổ tung, không trung dấy lên một đám mây nấm.
Cự Long Thức TỉnhTruyện Converter, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng SinhTrong một con hẻm hẻo lánh có một "tiệm tạp hóa Vong Ưu", Lục Hi đang nằm ngủ say sưa trên ghế sô pha trong cửa hàng nhỏ này. Lúc này, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước cửa hàng. Cô mặc một bộ đồ màu xanh ngọc bích quý giá, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, trông cô giống như xuất thân từ một gia đình giàu có. Người đẹp này mang vẻ mặt đượm buồn, ngập ngừng nhìn Lục Hi đang ngủ trong cửa hàng, lòng cô xôn xao vì một câu nói mà mình vô tình nghe được từ một ông trùm kinh doanh trong một bữa tiệc rượu. “Bất kể cô gặp rắc rối gì, đều có thể đi tìm ông chủ của tiệm tạp hóa Vong Ưu, miễn là cô trả được một cái giá xứng đáng". Lúc đầu, Hoắc Tư Duệ cũng chỉ cười, cô không tin một người lại có năng lực lớn đến như vậy, trừ phi người đó là thần! Nhưng bây giờ, khi nghĩ đến những lời ám chỉ trần trụi của đối phương, khuôn mặt xấu xí và nụ cười chế nhạo của đối thủ cạnh tranh, cô gần như rơi vào tuyệt vọng. Đây là hy vọng cuối cùng của cô, cũng là cọng rơm cứu mạng, cô chỉ có… Chương 974“Không ngờ ngươi còn dám thi triển ra thứ sức mạnh nực cười của mình trước mặt ngọn lửa vĩ đại cơ đấy, thật là buồn cười đến cực điểm”, chỉ thấy Donbakara nhìn trường thương rồi ngạo mạn nói với Lục Hi.Lục Hi cười khẩy: “Ai mạnh ai yếu, phải đánh nhau thì mới biết được, chỉ giỏi nói khoác, mày tưởng mày là võ sĩ Conor McGregor chắc”.Nói xong, Lục Hi không dong dài nữa, mà phóng thương về phía Donbakara. Mũi thương bốc lên một ngọn lửa màu vàng kim, mang theo uy thế không gì sánh được, hung hăng đâm về phía cổ nó.Donbakara thấy vậy, gào lên một tiếng, trên người nó đột nhiên xuất hiện một tầng áo giáp dung nham, giữa khe hở của áo còn có dung nham chảy ra.Một thương của Lục Hi đâm vào cái cổ của Donbakara, chỉ nghe thấy “rầm” một tiếng, Lục Hi bị một luồng sức mạnh to lớn đẩy ra, mà chỗ cổ của Donbakara chỉ rớt xuống mấy khối giáp dung nham.Lục Hi đứng giữa không trung, nhíu mày nhìn Donbakara.Donbakara này đúng là mạnh mẽ phi phàm, cho dù anh không dùng toàn lực, nhưng lực phòng ngự của Donbakara vẫn rất kinh người, một đòn của anh lại không hề làm nó bị thương.Đúng lúc này, Donbakara cười lớn: “Loài bò sát hèn mọn, ngươi cho rằng chỉ bằng chút sức lực đáng thương đó của ngươi mà cũng có thể làm ngọn lửa Donbakara vĩ đại này bị đau hay sao? Thật buồn cười, hãy nếm thử sự lợi hại của ta đi”.Ngay sau đó, Donbakara há miệng ra, phảng phất như đang niệm chú, mà trên đỉnh đầu nó thì bắt đầu hình thành một quả cầu dung nham khủng bố.Lục Hi chau mày, anh cảm nhận được quả cầu kia ẩn chứa một luồng sức mạnh cực khủng bố, hơn nữa còn đang không ngừng gia tăng. Con Donbakara này thật sự rất mạnh.Mà mọi người ở trên phi cơ càng là kinh hồn bạt vía, con Donbakara này có thực lực kinh người, không ngờ còn biết ma pháp trong truyền thuyết, quả thực là quá khủng bố.Mà lúc này, quả cầu đã thành hình, to khoảng 10 mét đường kính, bên ngoài là dung nham chảy, bên trong là sức mạnh bộc phát mạnh mẽ, có thể sánh bằng đạn tên lửa cỡ lớn.Lúc này, Donbakara gào lên một tiếng, quả cầu lửa khổng lồ xông về phía Lục Hi.Đám người Burns đã sợ muốn chết, bọn họ yếu hơn Lục Hi quá nhiều nên càng cảm nhận được sức mạnh khủng bố trong này. Họ biết rõ bản thân tuyệt đối không đỡ nổi kích này, cho nên vô cùng lo lắng.Lục Hi thấy quả cầu mang theo dung nham, kéo theo cái đuôi như sao băng đang xông về phía mình thì chau mày, bảo sao mà Donbakara tự luyến như thế.Donbakara không những có thể chất mạnh mẽ được trời ưu ái, sống trong núi lửa lại lĩnh ngộ được kỹ năng áo giáp dung nhan mạnh mẽ như thế, càng sở hữu ma pháp, đúng là đáng để kiêu ngạo.Nhưng Lục Hi gặp nhiều điều thần kỳ, lại có con rồng già kia ở sau lưng, không phải chỉ có chút sức mạnh đó.Thấy quả cầu lửa bắn tới, Lục Hi biết nó có năng lực đuổi theo nên không hề tránh né mà hét lớn lên, chỉ thấy ngọn lửa ám kim trên người anh bỗng nhiên lớn lên.Cây thương dài trong tay cũng bốc cháy lên ngọn lửa ám kim, bay phấp phới, chỉ thấy anh và cây thương trong nháy mắt hợp lại làm một, xông về phía quả cầu dung nham.Donbakara thấy vậy thì cười lớn, khiến linh hồn tất cả mọi người phải run rẩy.Mà lúc này, khi Lục Hi đụng vào quả cầu, chỉ nghe thấy một âm thanh nổ tung đinh tai nhức óc. Quả cầu nổ tung, không trung dấy lên một đám mây nấm.