Trong một con hẻm hẻo lánh có một "tiệm tạp hóa Vong Ưu", Lục Hi đang nằm ngủ say sưa trên ghế sô pha trong cửa hàng nhỏ này. Lúc này, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước cửa hàng. Cô mặc một bộ đồ màu xanh ngọc bích quý giá, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, trông cô giống như xuất thân từ một gia đình giàu có. Người đẹp này mang vẻ mặt đượm buồn, ngập ngừng nhìn Lục Hi đang ngủ trong cửa hàng, lòng cô xôn xao vì một câu nói mà mình vô tình nghe được từ một ông trùm kinh doanh trong một bữa tiệc rượu. “Bất kể cô gặp rắc rối gì, đều có thể đi tìm ông chủ của tiệm tạp hóa Vong Ưu, miễn là cô trả được một cái giá xứng đáng". Lúc đầu, Hoắc Tư Duệ cũng chỉ cười, cô không tin một người lại có năng lực lớn đến như vậy, trừ phi người đó là thần! Nhưng bây giờ, khi nghĩ đến những lời ám chỉ trần trụi của đối phương, khuôn mặt xấu xí và nụ cười chế nhạo của đối thủ cạnh tranh, cô gần như rơi vào tuyệt vọng. Đây là hy vọng cuối cùng của cô, cũng là cọng rơm cứu mạng, cô chỉ có…

Chương 979

Cự Long Thức TỉnhTruyện Converter, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng SinhTrong một con hẻm hẻo lánh có một "tiệm tạp hóa Vong Ưu", Lục Hi đang nằm ngủ say sưa trên ghế sô pha trong cửa hàng nhỏ này. Lúc này, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước cửa hàng. Cô mặc một bộ đồ màu xanh ngọc bích quý giá, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, trông cô giống như xuất thân từ một gia đình giàu có. Người đẹp này mang vẻ mặt đượm buồn, ngập ngừng nhìn Lục Hi đang ngủ trong cửa hàng, lòng cô xôn xao vì một câu nói mà mình vô tình nghe được từ một ông trùm kinh doanh trong một bữa tiệc rượu. “Bất kể cô gặp rắc rối gì, đều có thể đi tìm ông chủ của tiệm tạp hóa Vong Ưu, miễn là cô trả được một cái giá xứng đáng". Lúc đầu, Hoắc Tư Duệ cũng chỉ cười, cô không tin một người lại có năng lực lớn đến như vậy, trừ phi người đó là thần! Nhưng bây giờ, khi nghĩ đến những lời ám chỉ trần trụi của đối phương, khuôn mặt xấu xí và nụ cười chế nhạo của đối thủ cạnh tranh, cô gần như rơi vào tuyệt vọng. Đây là hy vọng cuối cùng của cô, cũng là cọng rơm cứu mạng, cô chỉ có… Chương 979Lục Hi lúc này khẽ run một chút, sau đó dùng hai tay nâng thân thể của mình, chậm rãi đứng lên.Donbakara không thể tin nổi. Nó vừa sử dụng một sức mạnh khến cho cả một đỉnh núi bị di chuyển, thế mà tên này còn sống được?Chính vào lúc này, Lục Hi nhìn thoáng qua xung quanh và nói: “Mẹ nó chứ, đánh gục đàn em của tao, uy phong quá nhỉ, giờ đến lúc mày nếm trải sự lợi hại của tao rồi đây”.Lục Hi nói xong, tiếp tục bốc lên lớp ám kim dày đặc, lại ngưng tụ ra cây thương trăm mét, lạnh lẽo nói: “Donbakara, đến đây đi, thả ra không gian trọng lực của mày, để tao lĩnh giáo xem nào”.Donbakara thấy vậy, ánh mắt khẽ chuyển, bắt đầu lầm bầm tiếng rồng, không gian trăm mét xung quanh lại dao động không ngừng.Hòn đá trên mặt đất cùng thân thể của Burns và bảy chấp sự lần lượt bay lên không trung, không ngừng di chuyển.Nhưng Lục Hi lại vững vàng đứng tại chỗ, không bị không gian này ảnh hưởng.Donbakara kinh hãi vô cùng, phẫn nộ quát: “Không thể nào!”Lục Hi cười ha hả: “Trước mặt thằng này thì không có chuyện gì là không thể”.Thật ra, khi Donbakara lần đầu thi triển ra không gian trọng lực khiến Lục Hi mất cân bằng thì anh đã vô cùng khϊếp sợ, lập tức cho ý thức thứ hai liên tục phân tích thôi diễn kết cấu trọng lực nơi đây, cuối cùng thì anh mới khống chế được sự cân bằng và đứng lên.Khi Donbakara đang khϊếp sợ, Lục Hi bước ra một bước, dưới chân ngưng tụ bậc thang ám kim, nâng anh lên.“Cho mày nếm thử uy lực cây thương này của tao nhé, ngọn lửa Donbakara vĩ đại!”Lục Hi nói, cây thương trăm mét lại quét ngang qua, tấn công Donbakara.Không gian trọng lực đã không thể trói buộc được Lục Hi nữa, cây thương ẩn chứa vạn quân lực mang theo tiếng hổ gầm rồng ngâm quét tới.Cây thương dài trăm mét, thân thể của Donbakara lại lớn, không thể tránh được. Nó biết điểm này nên đã điên cuồng hét lên, dung nham lại phun trào, áo giáp rắn chắc thêm đôi phần.Cây thương của Lục Hi đã quét đến, chạm được vào người Donbakara.“Oành!”Tiếng nổ vang lên, chỉ thấy Donbakara bị đánh bay ra hơn mười mét, lăn dưới mặt đất, áo giáp dung nham rơi xuống lả tả, dung nham chảy đầy đất.Donbakara kinh hãi không thôi, không màng đau đớn trên người, lập tức giương cánh bay về phía miệng núi lửa.Nhưng Lục Hi sao có thể cho nó chạy thoát. Anh dùng sức nhảy lên, mỗi bước là mấy chục trượng, trường thương huy động từ trên xuống dưới, hung hăng ném về phía Donbakara.“Rầm!”Tiếng nổ lại vang vọng, Donbakara bị chém ngay sau lưng, gào lên than khóc một tiếng rồi rơi xuống đất, tạo thành một cái hố to khổng lồ.Lục Hi không chút do dự mà lao xuống, vung một thương vào bụng Donbakara, đầu thương là một ngọn lửa ám kim cháy hừng hực.Donbakara cảm nhận được uy lực của thương này, bất chấp tất cả mà xoay người tránh thoát, sau đó cất cánh bỏ chạy.

Chương 979

Lục Hi lúc này khẽ run một chút, sau đó dùng hai tay nâng thân thể của mình, chậm rãi đứng lên.

Donbakara không thể tin nổi. Nó vừa sử dụng một sức mạnh khến cho cả một đỉnh núi bị di chuyển, thế mà tên này còn sống được?

Chính vào lúc này, Lục Hi nhìn thoáng qua xung quanh và nói: “Mẹ nó chứ, đánh gục đàn em của tao, uy phong quá nhỉ, giờ đến lúc mày nếm trải sự lợi hại của tao rồi đây”.

Lục Hi nói xong, tiếp tục bốc lên lớp ám kim dày đặc, lại ngưng tụ ra cây thương trăm mét, lạnh lẽo nói: “Donbakara, đến đây đi, thả ra không gian trọng lực của mày, để tao lĩnh giáo xem nào”.

Donbakara thấy vậy, ánh mắt khẽ chuyển, bắt đầu lầm bầm tiếng rồng, không gian trăm mét xung quanh lại dao động không ngừng.

Hòn đá trên mặt đất cùng thân thể của Burns và bảy chấp sự lần lượt bay lên không trung, không ngừng di chuyển.

Nhưng Lục Hi lại vững vàng đứng tại chỗ, không bị không gian này ảnh hưởng.

Donbakara kinh hãi vô cùng, phẫn nộ quát: “Không thể nào!”

Lục Hi cười ha hả: “Trước mặt thằng này thì không có chuyện gì là không thể”.

Thật ra, khi Donbakara lần đầu thi triển ra không gian trọng lực khiến Lục Hi mất cân bằng thì anh đã vô cùng khϊếp sợ, lập tức cho ý thức thứ hai liên tục phân tích thôi diễn kết cấu trọng lực nơi đây, cuối cùng thì anh mới khống chế được sự cân bằng và đứng lên.

Khi Donbakara đang khϊếp sợ, Lục Hi bước ra một bước, dưới chân ngưng tụ bậc thang ám kim, nâng anh lên.

“Cho mày nếm thử uy lực cây thương này của tao nhé, ngọn lửa Donbakara vĩ đại!”

Lục Hi nói, cây thương trăm mét lại quét ngang qua, tấn công Donbakara.

Không gian trọng lực đã không thể trói buộc được Lục Hi nữa, cây thương ẩn chứa vạn quân lực mang theo tiếng hổ gầm rồng ngâm quét tới.

Cây thương dài trăm mét, thân thể của Donbakara lại lớn, không thể tránh được. Nó biết điểm này nên đã điên cuồng hét lên, dung nham lại phun trào, áo giáp rắn chắc thêm đôi phần.

Cây thương của Lục Hi đã quét đến, chạm được vào người Donbakara.

“Oành!”

Tiếng nổ vang lên, chỉ thấy Donbakara bị đánh bay ra hơn mười mét, lăn dưới mặt đất, áo giáp dung nham rơi xuống lả tả, dung nham chảy đầy đất.

Donbakara kinh hãi không thôi, không màng đau đớn trên người, lập tức giương cánh bay về phía miệng núi lửa.

Nhưng Lục Hi sao có thể cho nó chạy thoát. Anh dùng sức nhảy lên, mỗi bước là mấy chục trượng, trường thương huy động từ trên xuống dưới, hung hăng ném về phía Donbakara.

“Rầm!”

Tiếng nổ lại vang vọng, Donbakara bị chém ngay sau lưng, gào lên than khóc một tiếng rồi rơi xuống đất, tạo thành một cái hố to khổng lồ.

Lục Hi không chút do dự mà lao xuống, vung một thương vào bụng Donbakara, đầu thương là một ngọn lửa ám kim cháy hừng hực.

Donbakara cảm nhận được uy lực của thương này, bất chấp tất cả mà xoay người tránh thoát, sau đó cất cánh bỏ chạy.

Cự Long Thức TỉnhTruyện Converter, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng SinhTrong một con hẻm hẻo lánh có một "tiệm tạp hóa Vong Ưu", Lục Hi đang nằm ngủ say sưa trên ghế sô pha trong cửa hàng nhỏ này. Lúc này, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước cửa hàng. Cô mặc một bộ đồ màu xanh ngọc bích quý giá, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, trông cô giống như xuất thân từ một gia đình giàu có. Người đẹp này mang vẻ mặt đượm buồn, ngập ngừng nhìn Lục Hi đang ngủ trong cửa hàng, lòng cô xôn xao vì một câu nói mà mình vô tình nghe được từ một ông trùm kinh doanh trong một bữa tiệc rượu. “Bất kể cô gặp rắc rối gì, đều có thể đi tìm ông chủ của tiệm tạp hóa Vong Ưu, miễn là cô trả được một cái giá xứng đáng". Lúc đầu, Hoắc Tư Duệ cũng chỉ cười, cô không tin một người lại có năng lực lớn đến như vậy, trừ phi người đó là thần! Nhưng bây giờ, khi nghĩ đến những lời ám chỉ trần trụi của đối phương, khuôn mặt xấu xí và nụ cười chế nhạo của đối thủ cạnh tranh, cô gần như rơi vào tuyệt vọng. Đây là hy vọng cuối cùng của cô, cũng là cọng rơm cứu mạng, cô chỉ có… Chương 979Lục Hi lúc này khẽ run một chút, sau đó dùng hai tay nâng thân thể của mình, chậm rãi đứng lên.Donbakara không thể tin nổi. Nó vừa sử dụng một sức mạnh khến cho cả một đỉnh núi bị di chuyển, thế mà tên này còn sống được?Chính vào lúc này, Lục Hi nhìn thoáng qua xung quanh và nói: “Mẹ nó chứ, đánh gục đàn em của tao, uy phong quá nhỉ, giờ đến lúc mày nếm trải sự lợi hại của tao rồi đây”.Lục Hi nói xong, tiếp tục bốc lên lớp ám kim dày đặc, lại ngưng tụ ra cây thương trăm mét, lạnh lẽo nói: “Donbakara, đến đây đi, thả ra không gian trọng lực của mày, để tao lĩnh giáo xem nào”.Donbakara thấy vậy, ánh mắt khẽ chuyển, bắt đầu lầm bầm tiếng rồng, không gian trăm mét xung quanh lại dao động không ngừng.Hòn đá trên mặt đất cùng thân thể của Burns và bảy chấp sự lần lượt bay lên không trung, không ngừng di chuyển.Nhưng Lục Hi lại vững vàng đứng tại chỗ, không bị không gian này ảnh hưởng.Donbakara kinh hãi vô cùng, phẫn nộ quát: “Không thể nào!”Lục Hi cười ha hả: “Trước mặt thằng này thì không có chuyện gì là không thể”.Thật ra, khi Donbakara lần đầu thi triển ra không gian trọng lực khiến Lục Hi mất cân bằng thì anh đã vô cùng khϊếp sợ, lập tức cho ý thức thứ hai liên tục phân tích thôi diễn kết cấu trọng lực nơi đây, cuối cùng thì anh mới khống chế được sự cân bằng và đứng lên.Khi Donbakara đang khϊếp sợ, Lục Hi bước ra một bước, dưới chân ngưng tụ bậc thang ám kim, nâng anh lên.“Cho mày nếm thử uy lực cây thương này của tao nhé, ngọn lửa Donbakara vĩ đại!”Lục Hi nói, cây thương trăm mét lại quét ngang qua, tấn công Donbakara.Không gian trọng lực đã không thể trói buộc được Lục Hi nữa, cây thương ẩn chứa vạn quân lực mang theo tiếng hổ gầm rồng ngâm quét tới.Cây thương dài trăm mét, thân thể của Donbakara lại lớn, không thể tránh được. Nó biết điểm này nên đã điên cuồng hét lên, dung nham lại phun trào, áo giáp rắn chắc thêm đôi phần.Cây thương của Lục Hi đã quét đến, chạm được vào người Donbakara.“Oành!”Tiếng nổ vang lên, chỉ thấy Donbakara bị đánh bay ra hơn mười mét, lăn dưới mặt đất, áo giáp dung nham rơi xuống lả tả, dung nham chảy đầy đất.Donbakara kinh hãi không thôi, không màng đau đớn trên người, lập tức giương cánh bay về phía miệng núi lửa.Nhưng Lục Hi sao có thể cho nó chạy thoát. Anh dùng sức nhảy lên, mỗi bước là mấy chục trượng, trường thương huy động từ trên xuống dưới, hung hăng ném về phía Donbakara.“Rầm!”Tiếng nổ lại vang vọng, Donbakara bị chém ngay sau lưng, gào lên than khóc một tiếng rồi rơi xuống đất, tạo thành một cái hố to khổng lồ.Lục Hi không chút do dự mà lao xuống, vung một thương vào bụng Donbakara, đầu thương là một ngọn lửa ám kim cháy hừng hực.Donbakara cảm nhận được uy lực của thương này, bất chấp tất cả mà xoay người tránh thoát, sau đó cất cánh bỏ chạy.

Chương 979