Trong một con hẻm hẻo lánh có một "tiệm tạp hóa Vong Ưu", Lục Hi đang nằm ngủ say sưa trên ghế sô pha trong cửa hàng nhỏ này. Lúc này, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước cửa hàng. Cô mặc một bộ đồ màu xanh ngọc bích quý giá, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, trông cô giống như xuất thân từ một gia đình giàu có. Người đẹp này mang vẻ mặt đượm buồn, ngập ngừng nhìn Lục Hi đang ngủ trong cửa hàng, lòng cô xôn xao vì một câu nói mà mình vô tình nghe được từ một ông trùm kinh doanh trong một bữa tiệc rượu. “Bất kể cô gặp rắc rối gì, đều có thể đi tìm ông chủ của tiệm tạp hóa Vong Ưu, miễn là cô trả được một cái giá xứng đáng". Lúc đầu, Hoắc Tư Duệ cũng chỉ cười, cô không tin một người lại có năng lực lớn đến như vậy, trừ phi người đó là thần! Nhưng bây giờ, khi nghĩ đến những lời ám chỉ trần trụi của đối phương, khuôn mặt xấu xí và nụ cười chế nhạo của đối thủ cạnh tranh, cô gần như rơi vào tuyệt vọng. Đây là hy vọng cuối cùng của cô, cũng là cọng rơm cứu mạng, cô chỉ có…
Chương 1067
Cự Long Thức TỉnhTruyện Converter, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng SinhTrong một con hẻm hẻo lánh có một "tiệm tạp hóa Vong Ưu", Lục Hi đang nằm ngủ say sưa trên ghế sô pha trong cửa hàng nhỏ này. Lúc này, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước cửa hàng. Cô mặc một bộ đồ màu xanh ngọc bích quý giá, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, trông cô giống như xuất thân từ một gia đình giàu có. Người đẹp này mang vẻ mặt đượm buồn, ngập ngừng nhìn Lục Hi đang ngủ trong cửa hàng, lòng cô xôn xao vì một câu nói mà mình vô tình nghe được từ một ông trùm kinh doanh trong một bữa tiệc rượu. “Bất kể cô gặp rắc rối gì, đều có thể đi tìm ông chủ của tiệm tạp hóa Vong Ưu, miễn là cô trả được một cái giá xứng đáng". Lúc đầu, Hoắc Tư Duệ cũng chỉ cười, cô không tin một người lại có năng lực lớn đến như vậy, trừ phi người đó là thần! Nhưng bây giờ, khi nghĩ đến những lời ám chỉ trần trụi của đối phương, khuôn mặt xấu xí và nụ cười chế nhạo của đối thủ cạnh tranh, cô gần như rơi vào tuyệt vọng. Đây là hy vọng cuối cùng của cô, cũng là cọng rơm cứu mạng, cô chỉ có… Chương 1067Hội trường bữa tiệc chia thành hai tầng, phía dưới là hội trường, bên trên là ban công tròn, ngồi bên trên có thể nhìn được khắp cả hội trường.Đám người Lục Hi lên ngồi trên ban công tầng hai.Lúc này, giám đốc rất có con mắt, mang đến sâm panh, cho đám người Lục Hi thưởng thức, sau đó biết điều lui xuống.Đám người Lục Hi vừa trò chuyện vừa thưởng thức sâm panh.Không bao lâu, dưới hội trường các vị khách bắt đầu đi vào liên tục, Hoắc Tư Duệ vừa nhìn nói: “Anh Lục, chúng tôi phải đi tiếp khách, anh cứ ngồi đây trước nhé”.Lục Hi cười nói: “Các cô cứ làm việc của các cô, không cần lo cho tôi”.Hoắc Tư Duệ cười, biết anh sẽ không đi xuống, liền cùng A Đóa, Miwa Nozaki và Ngụy Tuyết Mạn đi xuống hội trường.Miwa Nozaki tìm một góc ngồi xuống, đôi mắt lướt nhìn qua lại những người trong hội trường.Hoắc Tư Duệ và Ngụy Tuyết Mạn dẫn A Đóa đi chào hỏi những vị khách đến tham dự, cười nói vui vẻ.Lục Hi uống sâm panh, lặng lẽ nhìn những người phía dưới càng lúc càng đông.Không bao lâu, cả hội trường đã có gần trăm người, Lục Hi phát hiện, hai người Thiên Diệu Linh Vũ và Thôi Cảnh Ba cũng đến, hơn nữa, tên Dương Quân cũng giả bộ nghiêm túc trà trộn trong này.Lục Hi cười lắc đầu, xem ra hai người này vẫn khá thông minh.Chẳng phải có câu nói sao: “Đã không đánh lại được hắn, thì chung hội chung thuyền với hắn”.Xem ra e rằng hai người cũng ôm suy nghĩ này đến đây, còn Diệp Phùng Xuân, Lục Hi đoán chừng, sợ là không biết ông ta đang ở lỗ chuột nào run rẩy sợ hãi ấy chứ, dù sao mùi vị hàng vạn con kiến cắn tim không hề dễ chịu chút nào.Có lẽ Dương Quân chỉ đến dạo chơi, tìm thú vui, Lục Hi cũng không xuống chào hỏi hắn ta, bởi vì tên này thực sự rất ngứa mắt.Càng lúc càng đông người, hội trường cũng náo nhiệt hẳn lên, thấy mọi người đến cũng gần đông đủ, Hoắc Tư Duệ đi lên sân khấu ở chính giữa, phát biểu một bài khai mạc đơn giản ngắn gọn, sau đó A Đóa hiến tặng hát một bài, lập tức được một tràng vỗ tay nhiệt liệt.Sau đó, mọi người phân thành nhóm tập trung lại với nhau bắt đầu trò chuyện, còn một số người có thân phận thực sự bắt đầu kính rượu, trò chuyện trao đổi một số thông tin về kinh doanh với Hoắc Tư Duệ.Lục Hi thấy vậy chỉ cười, làm kinh doanh cũng rất mệt mỏi, bây giờ ngày nào Hoắc Tư Duệ cũng bận đến mức không dứt ra được.Nhìn một lúc, Lục Hi không chú ý bên dưới nữa, mà ngẩng đầu dựa vào lưng ghế, bắt đầu suy nghĩ một số chuyện.Đúng lúc này, ở cửa có một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi đi vào, tóc chải bóng loáng, mặc đồ vest phong cách Hàn Quốc màu xanh, giày da sáng bóng soi gương được, còn kèm theo mùi rượu, cứ thế đi vào.Phía sau hắn còn có hai người đi theo, một người trung niên khoảng bốn mươi tuổi, trên người còn có khí thế đã sẵn sàng mà không phát ra, vừa đi vào đã quan sát môi trường bên trong.Lúc này, người đàn ông mặt mũi xiên xẹo, nhìn ngó xung quanh một hồi, sau đó nhìn thấy đám người Hoắc Tư Duệ và A Đóa ở chỗ không xa, hắn nhếch miệng, cười ha ha, đi thẳng vào trong.Đến bên cạnh hai người, hắn cũng chẳng quan tâm Hoắc Tư Duệ đang nói chuyện với ai, trực tiếp ngắt lời nói: “Chủ tịch Hoắc, cô A Đóa, tối nay các cô đẹp quá, nào, chúng ta uống một ly đi”.
Chương 1067
Hội trường bữa tiệc chia thành hai tầng, phía dưới là hội trường, bên trên là ban công tròn, ngồi bên trên có thể nhìn được khắp cả hội trường.
Đám người Lục Hi lên ngồi trên ban công tầng hai.
Lúc này, giám đốc rất có con mắt, mang đến sâm panh, cho đám người Lục Hi thưởng thức, sau đó biết điều lui xuống.
Đám người Lục Hi vừa trò chuyện vừa thưởng thức sâm panh.
Không bao lâu, dưới hội trường các vị khách bắt đầu đi vào liên tục, Hoắc Tư Duệ vừa nhìn nói: “Anh Lục, chúng tôi phải đi tiếp khách, anh cứ ngồi đây trước nhé”.
Lục Hi cười nói: “Các cô cứ làm việc của các cô, không cần lo cho tôi”.
Hoắc Tư Duệ cười, biết anh sẽ không đi xuống, liền cùng A Đóa, Miwa Nozaki và Ngụy Tuyết Mạn đi xuống hội trường.
Miwa Nozaki tìm một góc ngồi xuống, đôi mắt lướt nhìn qua lại những người trong hội trường.
Hoắc Tư Duệ và Ngụy Tuyết Mạn dẫn A Đóa đi chào hỏi những vị khách đến tham dự, cười nói vui vẻ.
Lục Hi uống sâm panh, lặng lẽ nhìn những người phía dưới càng lúc càng đông.
Không bao lâu, cả hội trường đã có gần trăm người, Lục Hi phát hiện, hai người Thiên Diệu Linh Vũ và Thôi Cảnh Ba cũng đến, hơn nữa, tên Dương Quân cũng giả bộ nghiêm túc trà trộn trong này.
Lục Hi cười lắc đầu, xem ra hai người này vẫn khá thông minh.
Chẳng phải có câu nói sao: “Đã không đánh lại được hắn, thì chung hội chung thuyền với hắn”.
Xem ra e rằng hai người cũng ôm suy nghĩ này đến đây, còn Diệp Phùng Xuân, Lục Hi đoán chừng, sợ là không biết ông ta đang ở lỗ chuột nào run rẩy sợ hãi ấy chứ, dù sao mùi vị hàng vạn con kiến cắn tim không hề dễ chịu chút nào.
Có lẽ Dương Quân chỉ đến dạo chơi, tìm thú vui, Lục Hi cũng không xuống chào hỏi hắn ta, bởi vì tên này thực sự rất ngứa mắt.
Càng lúc càng đông người, hội trường cũng náo nhiệt hẳn lên, thấy mọi người đến cũng gần đông đủ, Hoắc Tư Duệ đi lên sân khấu ở chính giữa, phát biểu một bài khai mạc đơn giản ngắn gọn, sau đó A Đóa hiến tặng hát một bài, lập tức được một tràng vỗ tay nhiệt liệt.
Sau đó, mọi người phân thành nhóm tập trung lại với nhau bắt đầu trò chuyện, còn một số người có thân phận thực sự bắt đầu kính rượu, trò chuyện trao đổi một số thông tin về kinh doanh với Hoắc Tư Duệ.
Lục Hi thấy vậy chỉ cười, làm kinh doanh cũng rất mệt mỏi, bây giờ ngày nào Hoắc Tư Duệ cũng bận đến mức không dứt ra được.
Nhìn một lúc, Lục Hi không chú ý bên dưới nữa, mà ngẩng đầu dựa vào lưng ghế, bắt đầu suy nghĩ một số chuyện.
Đúng lúc này, ở cửa có một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi đi vào, tóc chải bóng loáng, mặc đồ vest phong cách Hàn Quốc màu xanh, giày da sáng bóng soi gương được, còn kèm theo mùi rượu, cứ thế đi vào.
Phía sau hắn còn có hai người đi theo, một người trung niên khoảng bốn mươi tuổi, trên người còn có khí thế đã sẵn sàng mà không phát ra, vừa đi vào đã quan sát môi trường bên trong.
Lúc này, người đàn ông mặt mũi xiên xẹo, nhìn ngó xung quanh một hồi, sau đó nhìn thấy đám người Hoắc Tư Duệ và A Đóa ở chỗ không xa, hắn nhếch miệng, cười ha ha, đi thẳng vào trong.
Đến bên cạnh hai người, hắn cũng chẳng quan tâm Hoắc Tư Duệ đang nói chuyện với ai, trực tiếp ngắt lời nói: “Chủ tịch Hoắc, cô A Đóa, tối nay các cô đẹp quá, nào, chúng ta uống một ly đi”.
Cự Long Thức TỉnhTruyện Converter, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng SinhTrong một con hẻm hẻo lánh có một "tiệm tạp hóa Vong Ưu", Lục Hi đang nằm ngủ say sưa trên ghế sô pha trong cửa hàng nhỏ này. Lúc này, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước cửa hàng. Cô mặc một bộ đồ màu xanh ngọc bích quý giá, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, trông cô giống như xuất thân từ một gia đình giàu có. Người đẹp này mang vẻ mặt đượm buồn, ngập ngừng nhìn Lục Hi đang ngủ trong cửa hàng, lòng cô xôn xao vì một câu nói mà mình vô tình nghe được từ một ông trùm kinh doanh trong một bữa tiệc rượu. “Bất kể cô gặp rắc rối gì, đều có thể đi tìm ông chủ của tiệm tạp hóa Vong Ưu, miễn là cô trả được một cái giá xứng đáng". Lúc đầu, Hoắc Tư Duệ cũng chỉ cười, cô không tin một người lại có năng lực lớn đến như vậy, trừ phi người đó là thần! Nhưng bây giờ, khi nghĩ đến những lời ám chỉ trần trụi của đối phương, khuôn mặt xấu xí và nụ cười chế nhạo của đối thủ cạnh tranh, cô gần như rơi vào tuyệt vọng. Đây là hy vọng cuối cùng của cô, cũng là cọng rơm cứu mạng, cô chỉ có… Chương 1067Hội trường bữa tiệc chia thành hai tầng, phía dưới là hội trường, bên trên là ban công tròn, ngồi bên trên có thể nhìn được khắp cả hội trường.Đám người Lục Hi lên ngồi trên ban công tầng hai.Lúc này, giám đốc rất có con mắt, mang đến sâm panh, cho đám người Lục Hi thưởng thức, sau đó biết điều lui xuống.Đám người Lục Hi vừa trò chuyện vừa thưởng thức sâm panh.Không bao lâu, dưới hội trường các vị khách bắt đầu đi vào liên tục, Hoắc Tư Duệ vừa nhìn nói: “Anh Lục, chúng tôi phải đi tiếp khách, anh cứ ngồi đây trước nhé”.Lục Hi cười nói: “Các cô cứ làm việc của các cô, không cần lo cho tôi”.Hoắc Tư Duệ cười, biết anh sẽ không đi xuống, liền cùng A Đóa, Miwa Nozaki và Ngụy Tuyết Mạn đi xuống hội trường.Miwa Nozaki tìm một góc ngồi xuống, đôi mắt lướt nhìn qua lại những người trong hội trường.Hoắc Tư Duệ và Ngụy Tuyết Mạn dẫn A Đóa đi chào hỏi những vị khách đến tham dự, cười nói vui vẻ.Lục Hi uống sâm panh, lặng lẽ nhìn những người phía dưới càng lúc càng đông.Không bao lâu, cả hội trường đã có gần trăm người, Lục Hi phát hiện, hai người Thiên Diệu Linh Vũ và Thôi Cảnh Ba cũng đến, hơn nữa, tên Dương Quân cũng giả bộ nghiêm túc trà trộn trong này.Lục Hi cười lắc đầu, xem ra hai người này vẫn khá thông minh.Chẳng phải có câu nói sao: “Đã không đánh lại được hắn, thì chung hội chung thuyền với hắn”.Xem ra e rằng hai người cũng ôm suy nghĩ này đến đây, còn Diệp Phùng Xuân, Lục Hi đoán chừng, sợ là không biết ông ta đang ở lỗ chuột nào run rẩy sợ hãi ấy chứ, dù sao mùi vị hàng vạn con kiến cắn tim không hề dễ chịu chút nào.Có lẽ Dương Quân chỉ đến dạo chơi, tìm thú vui, Lục Hi cũng không xuống chào hỏi hắn ta, bởi vì tên này thực sự rất ngứa mắt.Càng lúc càng đông người, hội trường cũng náo nhiệt hẳn lên, thấy mọi người đến cũng gần đông đủ, Hoắc Tư Duệ đi lên sân khấu ở chính giữa, phát biểu một bài khai mạc đơn giản ngắn gọn, sau đó A Đóa hiến tặng hát một bài, lập tức được một tràng vỗ tay nhiệt liệt.Sau đó, mọi người phân thành nhóm tập trung lại với nhau bắt đầu trò chuyện, còn một số người có thân phận thực sự bắt đầu kính rượu, trò chuyện trao đổi một số thông tin về kinh doanh với Hoắc Tư Duệ.Lục Hi thấy vậy chỉ cười, làm kinh doanh cũng rất mệt mỏi, bây giờ ngày nào Hoắc Tư Duệ cũng bận đến mức không dứt ra được.Nhìn một lúc, Lục Hi không chú ý bên dưới nữa, mà ngẩng đầu dựa vào lưng ghế, bắt đầu suy nghĩ một số chuyện.Đúng lúc này, ở cửa có một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi đi vào, tóc chải bóng loáng, mặc đồ vest phong cách Hàn Quốc màu xanh, giày da sáng bóng soi gương được, còn kèm theo mùi rượu, cứ thế đi vào.Phía sau hắn còn có hai người đi theo, một người trung niên khoảng bốn mươi tuổi, trên người còn có khí thế đã sẵn sàng mà không phát ra, vừa đi vào đã quan sát môi trường bên trong.Lúc này, người đàn ông mặt mũi xiên xẹo, nhìn ngó xung quanh một hồi, sau đó nhìn thấy đám người Hoắc Tư Duệ và A Đóa ở chỗ không xa, hắn nhếch miệng, cười ha ha, đi thẳng vào trong.Đến bên cạnh hai người, hắn cũng chẳng quan tâm Hoắc Tư Duệ đang nói chuyện với ai, trực tiếp ngắt lời nói: “Chủ tịch Hoắc, cô A Đóa, tối nay các cô đẹp quá, nào, chúng ta uống một ly đi”.