“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 877

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Tầng này, không chỉ có thần thú Cùng Kỳ, mà còn giam giữ hồn phách của một người, chính là ma tu hơn một trăm năm trước đã đại chiến với ông cố Tô Vô Kỵ.  "Cảnh giới Kết đan?"  Tô Thương liếc một chút đã nhìn ra được thực lực của người này, thoáng có chút ngạc nhiên, lẩm bẩm nói: "Trái đất quả nhiên không đơn giản như mình nghĩ, tu sĩ cảnh giới Kết đan cũng xuất hiện rồi."  "Nếu không có ông cố mình đứng ra, trấn áp người này, cứ để mặc cho nó xem trái đất như khu vực săn bắn, chỉ sợ bây giờ thực lực của ông ta, sẽ cường đại đến mức khủng bố rồi."  "Có điều bây giờ thì sao, ha ha, bị nhốt vào tháp Hư Không của tôi, đừng mong sống sót mà rời khỏi đây."  Đối với cái này, Tô Thương cực kỳ tự tin, sau đó cười lạnh nói: "Giữ lại hồn phách của ông, tạm thời còn có chút tác dụng, chờ sau khi linh hồn tôi bị hao tổn, ngược lại có thể lấy ông làm đồ tẩm bổ một trận nha."  Bất kể là Tô Vô Kỵ,Tô Kiền Khôn, hay cả Tô Thần Binh, đều không phải chủ nhân của tháp Hư Không, bọn họ chỉ là thay thế để bảo vệ tháp Hư Không mà thôi.  Vì thế, họ không có cách nào thôi động được tháp Hư Không, luyện hóa ma tu đang bị trấn áp trong tháp.  Nhưng mà Tô Thương lại khác, anh là chủ nhân của tháp Hư Không, lấy hồn phách này của ma tu luyện hóa thành một luồng khí, chỉ là tốn nhiều sức lực chút mà thôi.  Nhưng ma tu đã bị giam trong tháp Hư Không, Tô Thương kết luận đối phương không trốn thoát được, nên mới giữ ma tu lại, đề phòng khi cần đến.  Tháp Hư Không là đế khí, tất nhiên có linh hồn.  Lúc này, Tô Thương chính là đang nỗ lực câu thông với linh hồn của tháp.  Nhưng anh quan sát lúc lâu, từ đầu đến cuối vẫn không phát giác được linh hồn của tháp tồn tại.  Chẳng lẽ thời điểm tháp Hư Không mất đi 6 tầng, linh hồn của tháp cũng theo đó mà rời đi sao?  Có khả năng này lắm!  "Tháp Hư Không, mày cuối cùng là đã trải qua cái gì, là ai phá hủy mày, linh hồn của tháp ở đâu, 6 tầng bên ngoài của tháp đã bị vỡ vụn hay chỉ đơn giản là rời khỏi ba tầng này thôi chứ?"  "Năm đó người lấy tháp Hư Không giao cho ông cố mình, là ai, công pháp tu chân của ông cố, là người kia truyền thụ cho sao?"  "Aiya, thật nhiều bí ẩn quá."  Tô Thương thở dài một hơi, cuối cũng thu hồi lại tháp Hư Không, không nghĩ những chuyện này nữa.  Anh tin tưởng rằng, chỉ cần thực lực của mình đủ mạnh, sớm muộn gì cũng có ngày biết được chân tướng rõ ràng.  Ngay sau đó.  Tô Thương nhìn về phía những mảnh vỡ vụn tán loạn dưới đất, vừa khởi động suy nghĩ, liền đem thu vào trong vòng tay lưu trữ.  Mặc dù tài liệu tu sửa tháp Hư Không không xứng với đế khí của tháp Hư Không, nhưng cũng tính là tài liệu đỉnh phong, giữ lại thì có thể luyện chế thành binh khí, không thể lãng phí được.  Vù!  

Tầng này, không chỉ có thần thú Cùng Kỳ, mà còn giam giữ hồn phách của một người, chính là ma tu hơn một trăm năm trước đã đại chiến với ông cố Tô Vô Kỵ.  

"Cảnh giới Kết đan?"  

Tô Thương liếc một chút đã nhìn ra được thực lực của người này, thoáng có chút ngạc nhiên, lẩm bẩm nói: "Trái đất quả nhiên không đơn giản như mình nghĩ, tu sĩ cảnh giới Kết đan cũng xuất hiện rồi."  

"Nếu không có ông cố mình đứng ra, trấn áp người này, cứ để mặc cho nó xem trái đất như khu vực săn bắn, chỉ sợ bây giờ thực lực của ông ta, sẽ cường đại đến mức khủng bố rồi."  

"Có điều bây giờ thì sao, ha ha, bị nhốt vào tháp Hư Không của tôi, đừng mong sống sót mà rời khỏi đây."  

Đối với cái này, Tô Thương cực kỳ tự tin, sau đó cười lạnh nói: "Giữ lại hồn phách của ông, tạm thời còn có chút tác dụng, chờ sau khi linh hồn tôi bị hao tổn, ngược lại có thể lấy ông làm đồ tẩm bổ một trận nha."  

Bất kể là Tô Vô Kỵ,Tô Kiền Khôn, hay cả Tô Thần Binh, đều không phải chủ nhân của tháp Hư Không, bọn họ chỉ là thay thế để bảo vệ tháp Hư Không mà thôi.  

Vì thế, họ không có cách nào thôi động được tháp Hư Không, luyện hóa ma tu đang bị trấn áp trong tháp.  

Nhưng mà Tô Thương lại khác, anh là chủ nhân của tháp Hư Không, lấy hồn phách này của ma tu luyện hóa thành một luồng khí, chỉ là tốn nhiều sức lực chút mà thôi.  

Nhưng ma tu đã bị giam trong tháp Hư Không, Tô Thương kết luận đối phương không trốn thoát được, nên mới giữ ma tu lại, đề phòng khi cần đến.  

Tháp Hư Không là đế khí, tất nhiên có linh hồn.  

Lúc này, Tô Thương chính là đang nỗ lực câu thông với linh hồn của tháp.  

Nhưng anh quan sát lúc lâu, từ đầu đến cuối vẫn không phát giác được linh hồn của tháp tồn tại.  

Chẳng lẽ thời điểm tháp Hư Không mất đi 6 tầng, linh hồn của tháp cũng theo đó mà rời đi sao?  

Có khả năng này lắm!  

"Tháp Hư Không, mày cuối cùng là đã trải qua cái gì, là ai phá hủy mày, linh hồn của tháp ở đâu, 6 tầng bên ngoài của tháp đã bị vỡ vụn hay chỉ đơn giản là rời khỏi ba tầng này thôi chứ?"  

"Năm đó người lấy tháp Hư Không giao cho ông cố mình, là ai, công pháp tu chân của ông cố, là người kia truyền thụ cho sao?"  

"Aiya, thật nhiều bí ẩn quá."  

Tô Thương thở dài một hơi, cuối cũng thu hồi lại tháp Hư Không, không nghĩ những chuyện này nữa.  

Anh tin tưởng rằng, chỉ cần thực lực của mình đủ mạnh, sớm muộn gì cũng có ngày biết được chân tướng rõ ràng.  

Ngay sau đó.  

Tô Thương nhìn về phía những mảnh vỡ vụn tán loạn dưới đất, vừa khởi động suy nghĩ, liền đem thu vào trong vòng tay lưu trữ.  

Mặc dù tài liệu tu sửa tháp Hư Không không xứng với đế khí của tháp Hư Không, nhưng cũng tính là tài liệu đỉnh phong, giữ lại thì có thể luyện chế thành binh khí, không thể lãng phí được.  

Vù!  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Tầng này, không chỉ có thần thú Cùng Kỳ, mà còn giam giữ hồn phách của một người, chính là ma tu hơn một trăm năm trước đã đại chiến với ông cố Tô Vô Kỵ.  "Cảnh giới Kết đan?"  Tô Thương liếc một chút đã nhìn ra được thực lực của người này, thoáng có chút ngạc nhiên, lẩm bẩm nói: "Trái đất quả nhiên không đơn giản như mình nghĩ, tu sĩ cảnh giới Kết đan cũng xuất hiện rồi."  "Nếu không có ông cố mình đứng ra, trấn áp người này, cứ để mặc cho nó xem trái đất như khu vực săn bắn, chỉ sợ bây giờ thực lực của ông ta, sẽ cường đại đến mức khủng bố rồi."  "Có điều bây giờ thì sao, ha ha, bị nhốt vào tháp Hư Không của tôi, đừng mong sống sót mà rời khỏi đây."  Đối với cái này, Tô Thương cực kỳ tự tin, sau đó cười lạnh nói: "Giữ lại hồn phách của ông, tạm thời còn có chút tác dụng, chờ sau khi linh hồn tôi bị hao tổn, ngược lại có thể lấy ông làm đồ tẩm bổ một trận nha."  Bất kể là Tô Vô Kỵ,Tô Kiền Khôn, hay cả Tô Thần Binh, đều không phải chủ nhân của tháp Hư Không, bọn họ chỉ là thay thế để bảo vệ tháp Hư Không mà thôi.  Vì thế, họ không có cách nào thôi động được tháp Hư Không, luyện hóa ma tu đang bị trấn áp trong tháp.  Nhưng mà Tô Thương lại khác, anh là chủ nhân của tháp Hư Không, lấy hồn phách này của ma tu luyện hóa thành một luồng khí, chỉ là tốn nhiều sức lực chút mà thôi.  Nhưng ma tu đã bị giam trong tháp Hư Không, Tô Thương kết luận đối phương không trốn thoát được, nên mới giữ ma tu lại, đề phòng khi cần đến.  Tháp Hư Không là đế khí, tất nhiên có linh hồn.  Lúc này, Tô Thương chính là đang nỗ lực câu thông với linh hồn của tháp.  Nhưng anh quan sát lúc lâu, từ đầu đến cuối vẫn không phát giác được linh hồn của tháp tồn tại.  Chẳng lẽ thời điểm tháp Hư Không mất đi 6 tầng, linh hồn của tháp cũng theo đó mà rời đi sao?  Có khả năng này lắm!  "Tháp Hư Không, mày cuối cùng là đã trải qua cái gì, là ai phá hủy mày, linh hồn của tháp ở đâu, 6 tầng bên ngoài của tháp đã bị vỡ vụn hay chỉ đơn giản là rời khỏi ba tầng này thôi chứ?"  "Năm đó người lấy tháp Hư Không giao cho ông cố mình, là ai, công pháp tu chân của ông cố, là người kia truyền thụ cho sao?"  "Aiya, thật nhiều bí ẩn quá."  Tô Thương thở dài một hơi, cuối cũng thu hồi lại tháp Hư Không, không nghĩ những chuyện này nữa.  Anh tin tưởng rằng, chỉ cần thực lực của mình đủ mạnh, sớm muộn gì cũng có ngày biết được chân tướng rõ ràng.  Ngay sau đó.  Tô Thương nhìn về phía những mảnh vỡ vụn tán loạn dưới đất, vừa khởi động suy nghĩ, liền đem thu vào trong vòng tay lưu trữ.  Mặc dù tài liệu tu sửa tháp Hư Không không xứng với đế khí của tháp Hư Không, nhưng cũng tính là tài liệu đỉnh phong, giữ lại thì có thể luyện chế thành binh khí, không thể lãng phí được.  Vù!  

Chương 877