“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 924
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Tôi Thương khẽ gật đầu, sau đó anh lập tức lấy ra một đống nguyên liệu từ trong nhẫn trữ vật. Những thứ nguyên liệu luyện khí này, đương nhiên là các mảnh nhỏ ở trong tầng sáu tháp Hư Không. Trước mắt mà nói thì Tô Thương không dùng được, chẳng bằng luyện chế cho Vương Phú Quý một thanh Linh kiếm. Thái Ly kiếm thể, sao lại không thể có một vũ khí thuận tay được cơ chứ? Ban đầu. Tô Thương đã từng nghĩ đưa Thương Khung kiếm cho Vương Phú Quý. Nhưng mà suy nghĩ lại thì vẫn là quên đi. Anh thu phục Thương Khung kiếm cũng mất rất nhiều công sức, toàn phải dựa vào uy lực của Tiên đế. Mà Vương Phú Quý, cảnh giới quá thấp, căn bản là cậu ấy không thể thu phục được Thương Khung kiếm, thậm chí là còn có thể tự làm thương tổn bản thân. Hơn nữa. Tô Thương giữ lại Thương Khung kiếm còn có tác dụng, có Thương Khung kiếm bổ sung vào, chiến lực của anh sẽ được nâng lên. Cho nên càng suy nghĩ, Tô Thương quyết định lấy mảnh nhỏ trong tháp Hư Không luyện chế thành Linh khí trung phẩm. Tiếp theo. Hai tay Tô Thương bấm quyết, mạnh mẽ ràng buộc linh hồn của Vương Phú Quý, bắt đầu luyện chế vũ khí. Dưới loại tình huống này, Linh kiếm coi như là được Tô Thương và Vương Phú Quý cùng nhau luyện chế, đương nhiên sẽ nó sẽ không bài xích Vương Phú Quý. … Cùng lúc đó. Nhà họ Đỗ ở Thâm Thành Trải qua một đêm lên men, người nhà họ Đỗ đã biết Đỗ Minh Viễn chết ở Giang Bắc. Lúc này. Trọng địa nhà họ Đỗ, nơi lão tổ luyện công. Một ông lão tóc bạc hoa râm, khoanh chân ngồi trên bồ đoàn màu nâu sẫm. Râu tóc ông ta bạc trắng, nhìn qua là người đã có tuổi, nhưng chân khí toàn thân bắt đầu chuyển động, tạo thành một cơn gió, thế cho nên quần áo ào ào rung động, ngược lại có vài phần phong thái của cao nhân. Ông ta chính là gia chủ đời trước của nhà họ Đỗ, ông cố của Đỗ Minh Viễn, Đỗ Khôn. Cả đời Đỗ Khôn không có con nối dõi để truyền thừa, ông ta dốc lòng tu luyện công pháp nhà họ Đỗ, không hề có hứng thú quản lý nhà họ Đỗ chút nào. Cho nên.
Tôi Thương khẽ gật đầu, sau đó anh lập tức lấy ra một đống nguyên liệu từ trong nhẫn trữ vật.
Những thứ nguyên liệu luyện khí này, đương nhiên là các mảnh nhỏ ở trong tầng sáu tháp Hư Không.
Trước mắt mà nói thì Tô Thương không dùng được, chẳng bằng luyện chế cho Vương Phú Quý một thanh Linh kiếm.
Thái Ly kiếm thể, sao lại không thể có một vũ khí thuận tay được cơ chứ?
Ban đầu.
Tô Thương đã từng nghĩ đưa Thương Khung kiếm cho Vương Phú Quý.
Nhưng mà suy nghĩ lại thì vẫn là quên đi.
Anh thu phục Thương Khung kiếm cũng mất rất nhiều công sức, toàn phải dựa vào uy lực của Tiên đế.
Mà Vương Phú Quý, cảnh giới quá thấp, căn bản là cậu ấy không thể thu phục được Thương Khung kiếm, thậm chí là còn có thể tự làm thương tổn bản thân.
Hơn nữa.
Tô Thương giữ lại Thương Khung kiếm còn có tác dụng, có Thương Khung kiếm bổ sung vào, chiến lực của anh sẽ được nâng lên.
Cho nên càng suy nghĩ, Tô Thương quyết định lấy mảnh nhỏ trong tháp Hư Không luyện chế thành Linh khí trung phẩm.
Tiếp theo.
Hai tay Tô Thương bấm quyết, mạnh mẽ ràng buộc linh hồn của Vương Phú Quý, bắt đầu luyện chế vũ khí.
Dưới loại tình huống này, Linh kiếm coi như là được Tô Thương và Vương Phú Quý cùng nhau luyện chế, đương nhiên sẽ nó sẽ không bài xích Vương Phú Quý.
…
Cùng lúc đó.
Nhà họ Đỗ ở Thâm Thành
Trải qua một đêm lên men, người nhà họ Đỗ đã biết Đỗ Minh Viễn chết ở Giang Bắc.
Lúc này.
Trọng địa nhà họ Đỗ, nơi lão tổ luyện công.
Một ông lão tóc bạc hoa râm, khoanh chân ngồi trên bồ đoàn màu nâu sẫm.
Râu tóc ông ta bạc trắng, nhìn qua là người đã có tuổi, nhưng chân khí toàn thân bắt đầu chuyển động, tạo thành một cơn gió, thế cho nên quần áo ào ào rung động, ngược lại có vài phần phong thái của cao nhân.
Ông ta chính là gia chủ đời trước của nhà họ Đỗ, ông cố của Đỗ Minh Viễn, Đỗ Khôn.
Cả đời Đỗ Khôn không có con nối dõi để truyền thừa, ông ta dốc lòng tu luyện công pháp nhà họ Đỗ, không hề có hứng thú quản lý nhà họ Đỗ chút nào.
Cho nên.
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Tôi Thương khẽ gật đầu, sau đó anh lập tức lấy ra một đống nguyên liệu từ trong nhẫn trữ vật. Những thứ nguyên liệu luyện khí này, đương nhiên là các mảnh nhỏ ở trong tầng sáu tháp Hư Không. Trước mắt mà nói thì Tô Thương không dùng được, chẳng bằng luyện chế cho Vương Phú Quý một thanh Linh kiếm. Thái Ly kiếm thể, sao lại không thể có một vũ khí thuận tay được cơ chứ? Ban đầu. Tô Thương đã từng nghĩ đưa Thương Khung kiếm cho Vương Phú Quý. Nhưng mà suy nghĩ lại thì vẫn là quên đi. Anh thu phục Thương Khung kiếm cũng mất rất nhiều công sức, toàn phải dựa vào uy lực của Tiên đế. Mà Vương Phú Quý, cảnh giới quá thấp, căn bản là cậu ấy không thể thu phục được Thương Khung kiếm, thậm chí là còn có thể tự làm thương tổn bản thân. Hơn nữa. Tô Thương giữ lại Thương Khung kiếm còn có tác dụng, có Thương Khung kiếm bổ sung vào, chiến lực của anh sẽ được nâng lên. Cho nên càng suy nghĩ, Tô Thương quyết định lấy mảnh nhỏ trong tháp Hư Không luyện chế thành Linh khí trung phẩm. Tiếp theo. Hai tay Tô Thương bấm quyết, mạnh mẽ ràng buộc linh hồn của Vương Phú Quý, bắt đầu luyện chế vũ khí. Dưới loại tình huống này, Linh kiếm coi như là được Tô Thương và Vương Phú Quý cùng nhau luyện chế, đương nhiên sẽ nó sẽ không bài xích Vương Phú Quý. … Cùng lúc đó. Nhà họ Đỗ ở Thâm Thành Trải qua một đêm lên men, người nhà họ Đỗ đã biết Đỗ Minh Viễn chết ở Giang Bắc. Lúc này. Trọng địa nhà họ Đỗ, nơi lão tổ luyện công. Một ông lão tóc bạc hoa râm, khoanh chân ngồi trên bồ đoàn màu nâu sẫm. Râu tóc ông ta bạc trắng, nhìn qua là người đã có tuổi, nhưng chân khí toàn thân bắt đầu chuyển động, tạo thành một cơn gió, thế cho nên quần áo ào ào rung động, ngược lại có vài phần phong thái của cao nhân. Ông ta chính là gia chủ đời trước của nhà họ Đỗ, ông cố của Đỗ Minh Viễn, Đỗ Khôn. Cả đời Đỗ Khôn không có con nối dõi để truyền thừa, ông ta dốc lòng tu luyện công pháp nhà họ Đỗ, không hề có hứng thú quản lý nhà họ Đỗ chút nào. Cho nên.