“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 964

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Tốc độ di chuyển của đám người mặc áo đen rất nhanh, hơn nữa trong quá trình di chuyển, đám người áo đen dần dần biến thành một người áo đen.   Trong tay người này cầm một con dao găm, con dao này toát ra sự lạnh lẽo và sắc nhọn, với dáng vẻ lẫm liệt đó, liền đâm thẳng vào ngực Thạch Cửu Thiên.  Anh ta chính là cao thủ mà Mặc Đao cử tới, Quỷ Ảnh.  Sau khi nhận lệnh, Quỷ Ảnh đã chờ rất lâu ở chỗ này, cuối cùng cũng gặp được Thạch Cửu Thiên, đương nhiên không do dự, mà ra ngay lập tức tay giết cậu ấy luôn.   “Hừ!”  Thạch Cửu Thiên phản ứng lại, trong chốc lát ánh mắt sắc lạnh không gì sánh bằng, lạnh lùng hừ một tiếng, liền tránh né nhát dao găm đó.  Sau đó.  Tay phải cậu ấy như thanh đao, trong chốc lát, chân khí trong lòng bàn tay cũng bắt đầu ngưng tụ lại, hung hãn chém về phía Quỷ Ảnh.  Quỷ Ảnh không tránh kịp, lấy khuỷu tay để cản lại.  Ầm!   Sau một lúc, va chạm chân khí, thì luồng khí dư âm sau cuộc chiến, như những gợn sóng bắn ra khắp xung quanh.    “Anh là ai, sao lại giết tôi chứ, người nào đã cử anh tới vậy?” Thạch Cửu Thiên tra hỏi liên hồi.  Quỷ Ảnh thì không hé răng nửa lời, ngược lại còn phi con dao găm vào thẳng phía cổ họng của Thạch Cửu Thiên một lần nữa.   Người Thạch Cửu Thiên nhanh chóng lùi về phía sau, tuy giữ được một mạng,  nhưng cổ họng lại xuất hiện một vết xước, cũng không có ảnh hưởng gì lớn cả.   “Ra tay cũng là chiêu hiểm, rốt cuộc là ai cử anh tới vậy?”   Thạch Cửu Thiên lấy ra chiếc khăn tay màu trắng, lau vết máu trên cổ, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng nói: “Chỗ này là núi Võ Đang, đại hội võ thuật của trăm tông phái sắp đến, anh đánh nhau với tôi ở đây một cách quang minh chính đại như vậy, không sợ bản thân muôn đời muôn kiếp không thể sống yên ổn với các tông phái kia sao?”   Cậu ấy có thể phát hiện ra được, người áo đen trước mặt, cảnh giới cao hơn mình rất nhiều, chắc là thần tông trung kỳ.  Cao thủ của cảnh giới này, không phải đối thủ mà cậu ấy có thể đối phó được trong lúc này, cho nên mới nói chuyện để kéo dài thời gian.  “Ha ha, nhanh chóng giết cậu, thì sẽ không có người biết đâu.”  Quỷ Ảnh khàn giọng trả lời đúng một câu, sau đó liền nắm chặt chiếc dao găm, phi tới Thạch Cửu Thiên một lần nữa.  "Hừ!"  “Thần Tông trung kỳ bình thường thôi mà, tôi chính là nhân tài của núi Thái Sơn, anh thật sự cho rằng tôi không làm gì được anh sao?”  Thạch Cửu Thiên giận tím mặt, trầm giọng nói: “Hôm nay, anh muốn giết tôi à, không dễ dàng như vậy đâu!”  Vừa nói xong, Thạch Cửu Thiên không dám sơ xuất, nhún người tiếp chiêu.   Ầm!  Ầm!  Ầm! 

Tốc độ di chuyển của đám người mặc áo đen rất nhanh, hơn nữa trong quá trình di chuyển, đám người áo đen dần dần biến thành một người áo đen.   

Trong tay người này cầm một con dao găm, con dao này toát ra sự lạnh lẽo và sắc nhọn, với dáng vẻ lẫm liệt đó, liền đâm thẳng vào ngực Thạch Cửu Thiên.  

Anh ta chính là cao thủ mà Mặc Đao cử tới, Quỷ Ảnh.  

Sau khi nhận lệnh, Quỷ Ảnh đã chờ rất lâu ở chỗ này, cuối cùng cũng gặp được Thạch Cửu Thiên, đương nhiên không do dự, mà ra ngay lập tức tay giết cậu ấy luôn.   

“Hừ!”  

Thạch Cửu Thiên phản ứng lại, trong chốc lát ánh mắt sắc lạnh không gì sánh bằng, lạnh lùng hừ một tiếng, liền tránh né nhát dao găm đó.  

Sau đó.  

Tay phải cậu ấy như thanh đao, trong chốc lát, chân khí trong lòng bàn tay cũng bắt đầu ngưng tụ lại, hung hãn chém về phía Quỷ Ảnh.  

Quỷ Ảnh không tránh kịp, lấy khuỷu tay để cản lại.  

Ầm!   

Sau một lúc, va chạm chân khí, thì luồng khí dư âm sau cuộc chiến, như những gợn sóng bắn ra khắp xung quanh.    

“Anh là ai, sao lại giết tôi chứ, người nào đã cử anh tới vậy?” Thạch Cửu Thiên tra hỏi liên hồi.  

Quỷ Ảnh thì không hé răng nửa lời, ngược lại còn phi con dao găm vào thẳng phía cổ họng của Thạch Cửu Thiên một lần nữa.   

Người Thạch Cửu Thiên nhanh chóng lùi về phía sau, tuy giữ được một mạng,  nhưng cổ họng lại xuất hiện một vết xước, cũng không có ảnh hưởng gì lớn cả.   

“Ra tay cũng là chiêu hiểm, rốt cuộc là ai cử anh tới vậy?”   

Thạch Cửu Thiên lấy ra chiếc khăn tay màu trắng, lau vết máu trên cổ, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng nói: “Chỗ này là núi Võ Đang, đại hội võ thuật của trăm tông phái sắp đến, anh đánh nhau với tôi ở đây một cách quang minh chính đại như vậy, không sợ bản thân muôn đời muôn kiếp không thể sống yên ổn với các tông phái kia sao?”   

Cậu ấy có thể phát hiện ra được, người áo đen trước mặt, cảnh giới cao hơn mình rất nhiều, chắc là thần tông trung kỳ.  

Cao thủ của cảnh giới này, không phải đối thủ mà cậu ấy có thể đối phó được trong lúc này, cho nên mới nói chuyện để kéo dài thời gian.  

“Ha ha, nhanh chóng giết cậu, thì sẽ không có người biết đâu.”  

Quỷ Ảnh khàn giọng trả lời đúng một câu, sau đó liền nắm chặt chiếc dao găm, phi tới Thạch Cửu Thiên một lần nữa.  

"Hừ!"  

“Thần Tông trung kỳ bình thường thôi mà, tôi chính là nhân tài của núi Thái Sơn, anh thật sự cho rằng tôi không làm gì được anh sao?”  

Thạch Cửu Thiên giận tím mặt, trầm giọng nói: “Hôm nay, anh muốn giết tôi à, không dễ dàng như vậy đâu!”  

Vừa nói xong, Thạch Cửu Thiên không dám sơ xuất, nhún người tiếp chiêu.   

Ầm!  

Ầm!  

Ầm! 

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Tốc độ di chuyển của đám người mặc áo đen rất nhanh, hơn nữa trong quá trình di chuyển, đám người áo đen dần dần biến thành một người áo đen.   Trong tay người này cầm một con dao găm, con dao này toát ra sự lạnh lẽo và sắc nhọn, với dáng vẻ lẫm liệt đó, liền đâm thẳng vào ngực Thạch Cửu Thiên.  Anh ta chính là cao thủ mà Mặc Đao cử tới, Quỷ Ảnh.  Sau khi nhận lệnh, Quỷ Ảnh đã chờ rất lâu ở chỗ này, cuối cùng cũng gặp được Thạch Cửu Thiên, đương nhiên không do dự, mà ra ngay lập tức tay giết cậu ấy luôn.   “Hừ!”  Thạch Cửu Thiên phản ứng lại, trong chốc lát ánh mắt sắc lạnh không gì sánh bằng, lạnh lùng hừ một tiếng, liền tránh né nhát dao găm đó.  Sau đó.  Tay phải cậu ấy như thanh đao, trong chốc lát, chân khí trong lòng bàn tay cũng bắt đầu ngưng tụ lại, hung hãn chém về phía Quỷ Ảnh.  Quỷ Ảnh không tránh kịp, lấy khuỷu tay để cản lại.  Ầm!   Sau một lúc, va chạm chân khí, thì luồng khí dư âm sau cuộc chiến, như những gợn sóng bắn ra khắp xung quanh.    “Anh là ai, sao lại giết tôi chứ, người nào đã cử anh tới vậy?” Thạch Cửu Thiên tra hỏi liên hồi.  Quỷ Ảnh thì không hé răng nửa lời, ngược lại còn phi con dao găm vào thẳng phía cổ họng của Thạch Cửu Thiên một lần nữa.   Người Thạch Cửu Thiên nhanh chóng lùi về phía sau, tuy giữ được một mạng,  nhưng cổ họng lại xuất hiện một vết xước, cũng không có ảnh hưởng gì lớn cả.   “Ra tay cũng là chiêu hiểm, rốt cuộc là ai cử anh tới vậy?”   Thạch Cửu Thiên lấy ra chiếc khăn tay màu trắng, lau vết máu trên cổ, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng nói: “Chỗ này là núi Võ Đang, đại hội võ thuật của trăm tông phái sắp đến, anh đánh nhau với tôi ở đây một cách quang minh chính đại như vậy, không sợ bản thân muôn đời muôn kiếp không thể sống yên ổn với các tông phái kia sao?”   Cậu ấy có thể phát hiện ra được, người áo đen trước mặt, cảnh giới cao hơn mình rất nhiều, chắc là thần tông trung kỳ.  Cao thủ của cảnh giới này, không phải đối thủ mà cậu ấy có thể đối phó được trong lúc này, cho nên mới nói chuyện để kéo dài thời gian.  “Ha ha, nhanh chóng giết cậu, thì sẽ không có người biết đâu.”  Quỷ Ảnh khàn giọng trả lời đúng một câu, sau đó liền nắm chặt chiếc dao găm, phi tới Thạch Cửu Thiên một lần nữa.  "Hừ!"  “Thần Tông trung kỳ bình thường thôi mà, tôi chính là nhân tài của núi Thái Sơn, anh thật sự cho rằng tôi không làm gì được anh sao?”  Thạch Cửu Thiên giận tím mặt, trầm giọng nói: “Hôm nay, anh muốn giết tôi à, không dễ dàng như vậy đâu!”  Vừa nói xong, Thạch Cửu Thiên không dám sơ xuất, nhún người tiếp chiêu.   Ầm!  Ầm!  Ầm! 

Chương 964