“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 993

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Nhưng mà.  Cho dù đã vào bên trong Xuân Quang Lâu, thì thần thức của Tô Thương vẫn không tìm được vị trí phát ra luồng tử khí kia.  Bởi vậy, Tô Thương định cưỡng ép mở tầng thứ hai của tháp Hư Không, nói chuyện với ma tu ở bên trong một chút.  Tiếp theo đó.  Tô Thương bày bố một trận pháp đơn giản, chỉ cần có người tới gần thì anh sẽ phát hiện ra ngay.  Sau khi chuẩn bị xong xuôi mọi thứ, Tô Thương liền bình tâm lại tâm thần, bắt đầu thử mở tầng thứ hai của tháp Hư Không.  Khoảng nửa tiếng sau thì Tô Thương đã thành công rồi.  Vù!  Lúc này, trong đầu của Tô Thương, tháp Hư Không đang lơ lửng trên cao, tản ra ánh sáng mãnh liệt.  Mà Tô Thương thì lại lấy chính trạng thái linh hồn của mình để tiến vào tầng thứ hai của tháp Hư Không.  Đây là một không gian hư vô, bốn phía mênh mông, tối đen như mực, như là đang ở nơi hỗn độn của vũ trụ vậy.  Nhưng ở trong hư vô, có một người đang ngồi xếp bằng lại, quần áo tả tơi, tóc tai vừa dài vừa bù xù, hàm râu dài gần bằng tóc của thiếu nữ ở trong thành phố rồi.  Trên người ông ta còn dính đầy bụi, rõ ràng là đã ngồi như vậy rất lâu, rất lâu rồi.  "Cậu là ai!"  Lúc này, ông ta cảm nhận được có người xuất hiện liền mở hai mắt ra, gắt gao nhìn Tô Thương.  Soạt!  Cùng lúc đó, từ trong mắt của người này bắn ra hai luồng tinh quang, mang theo uy thế khủng khiếp hướng về phía Tô Thương!  Mạnh!  Thực lực của người này, quá mạnh rồi, ít nhất cũng đã ngưng kết được Kim đan, ông ta chính là người tu chân thời kỳ kết đan!  Nhưng Tô Thương không hoảng sợ chút nào, trong mắt thậm chí còn lộ ra vẻ khinh thường, anh đứng yên tại chỗ không hề nhúc nhích, mở miệng quát lên: "Hỗn xược, vậy mà dám lộ ra sát ý với tôi sao!"  Vù vù!  Cùng với tiếng quát của Tô Thương, trong chốc lát, liền có một luồng uy thế cuồn cuộn dâng lên bao phủ lấy hồn phách của tên ma tu kia.  Nếu như là ở bên ngoài, thì Tô Thương bây giờ ắt hẳn không phải là đối thủ của tên ma tu này, thậm chí còn chẳng có tý lực đánh trả nào.  Nhưng mà.  Đây là đang ở bên trong tháp Hư Không, mà Tô Thương chính là chủ của tháp Hư Không, cho nên anh có thể khống chế được tháp Hư Không.  Ở đây, Tô Thương chính là ông trời, chính là pháp tắc, là chúa tể duy nhất, không có bất kỳ người nào có thể làm bị thương anh được, đây cũng chính là nguyên nhân mà Tô Thương dám dùng linh hồn của mình để tiến vào tháp Hư Không. 

Nhưng mà.  

Cho dù đã vào bên trong Xuân Quang Lâu, thì thần thức của Tô Thương vẫn không tìm được vị trí phát ra luồng tử khí kia.  

Bởi vậy, Tô Thương định cưỡng ép mở tầng thứ hai của tháp Hư Không, nói chuyện với ma tu ở bên trong một chút.  

Tiếp theo đó.  

Tô Thương bày bố một trận pháp đơn giản, chỉ cần có người tới gần thì anh sẽ phát hiện ra ngay.  

Sau khi chuẩn bị xong xuôi mọi thứ, Tô Thương liền bình tâm lại tâm thần, bắt đầu thử mở tầng thứ hai của tháp Hư Không.  

Khoảng nửa tiếng sau thì Tô Thương đã thành công rồi.  

Vù!  

Lúc này, trong đầu của Tô Thương, tháp Hư Không đang lơ lửng trên cao, tản ra ánh sáng mãnh liệt.  

Mà Tô Thương thì lại lấy chính trạng thái linh hồn của mình để tiến vào tầng thứ hai của tháp Hư Không.  

Đây là một không gian hư vô, bốn phía mênh mông, tối đen như mực, như là đang ở nơi hỗn độn của vũ trụ vậy.  

Nhưng ở trong hư vô, có một người đang ngồi xếp bằng lại, quần áo tả tơi, tóc tai vừa dài vừa bù xù, hàm râu dài gần bằng tóc của thiếu nữ ở trong thành phố rồi.  

Trên người ông ta còn dính đầy bụi, rõ ràng là đã ngồi như vậy rất lâu, rất lâu rồi.  

"Cậu là ai!"  

Lúc này, ông ta cảm nhận được có người xuất hiện liền mở hai mắt ra, gắt gao nhìn Tô Thương.  

Soạt!  

Cùng lúc đó, từ trong mắt của người này bắn ra hai luồng tinh quang, mang theo uy thế khủng khiếp hướng về phía Tô Thương!  

Mạnh!  

Thực lực của người này, quá mạnh rồi, ít nhất cũng đã ngưng kết được Kim đan, ông ta chính là người tu chân thời kỳ kết đan!  

Nhưng Tô Thương không hoảng sợ chút nào, trong mắt thậm chí còn lộ ra vẻ khinh thường, anh đứng yên tại chỗ không hề nhúc nhích, mở miệng quát lên: "Hỗn xược, vậy mà dám lộ ra sát ý với tôi sao!"  

Vù vù!  

Cùng với tiếng quát của Tô Thương, trong chốc lát, liền có một luồng uy thế cuồn cuộn dâng lên bao phủ lấy hồn phách của tên ma tu kia.  

Nếu như là ở bên ngoài, thì Tô Thương bây giờ ắt hẳn không phải là đối thủ của tên ma tu này, thậm chí còn chẳng có tý lực đánh trả nào.  

Nhưng mà.  

Đây là đang ở bên trong tháp Hư Không, mà Tô Thương chính là chủ của tháp Hư Không, cho nên anh có thể khống chế được tháp Hư Không.  

Ở đây, Tô Thương chính là ông trời, chính là pháp tắc, là chúa tể duy nhất, không có bất kỳ người nào có thể làm bị thương anh được, đây cũng chính là nguyên nhân mà Tô Thương dám dùng linh hồn của mình để tiến vào tháp Hư Không. 

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Nhưng mà.  Cho dù đã vào bên trong Xuân Quang Lâu, thì thần thức của Tô Thương vẫn không tìm được vị trí phát ra luồng tử khí kia.  Bởi vậy, Tô Thương định cưỡng ép mở tầng thứ hai của tháp Hư Không, nói chuyện với ma tu ở bên trong một chút.  Tiếp theo đó.  Tô Thương bày bố một trận pháp đơn giản, chỉ cần có người tới gần thì anh sẽ phát hiện ra ngay.  Sau khi chuẩn bị xong xuôi mọi thứ, Tô Thương liền bình tâm lại tâm thần, bắt đầu thử mở tầng thứ hai của tháp Hư Không.  Khoảng nửa tiếng sau thì Tô Thương đã thành công rồi.  Vù!  Lúc này, trong đầu của Tô Thương, tháp Hư Không đang lơ lửng trên cao, tản ra ánh sáng mãnh liệt.  Mà Tô Thương thì lại lấy chính trạng thái linh hồn của mình để tiến vào tầng thứ hai của tháp Hư Không.  Đây là một không gian hư vô, bốn phía mênh mông, tối đen như mực, như là đang ở nơi hỗn độn của vũ trụ vậy.  Nhưng ở trong hư vô, có một người đang ngồi xếp bằng lại, quần áo tả tơi, tóc tai vừa dài vừa bù xù, hàm râu dài gần bằng tóc của thiếu nữ ở trong thành phố rồi.  Trên người ông ta còn dính đầy bụi, rõ ràng là đã ngồi như vậy rất lâu, rất lâu rồi.  "Cậu là ai!"  Lúc này, ông ta cảm nhận được có người xuất hiện liền mở hai mắt ra, gắt gao nhìn Tô Thương.  Soạt!  Cùng lúc đó, từ trong mắt của người này bắn ra hai luồng tinh quang, mang theo uy thế khủng khiếp hướng về phía Tô Thương!  Mạnh!  Thực lực của người này, quá mạnh rồi, ít nhất cũng đã ngưng kết được Kim đan, ông ta chính là người tu chân thời kỳ kết đan!  Nhưng Tô Thương không hoảng sợ chút nào, trong mắt thậm chí còn lộ ra vẻ khinh thường, anh đứng yên tại chỗ không hề nhúc nhích, mở miệng quát lên: "Hỗn xược, vậy mà dám lộ ra sát ý với tôi sao!"  Vù vù!  Cùng với tiếng quát của Tô Thương, trong chốc lát, liền có một luồng uy thế cuồn cuộn dâng lên bao phủ lấy hồn phách của tên ma tu kia.  Nếu như là ở bên ngoài, thì Tô Thương bây giờ ắt hẳn không phải là đối thủ của tên ma tu này, thậm chí còn chẳng có tý lực đánh trả nào.  Nhưng mà.  Đây là đang ở bên trong tháp Hư Không, mà Tô Thương chính là chủ của tháp Hư Không, cho nên anh có thể khống chế được tháp Hư Không.  Ở đây, Tô Thương chính là ông trời, chính là pháp tắc, là chúa tể duy nhất, không có bất kỳ người nào có thể làm bị thương anh được, đây cũng chính là nguyên nhân mà Tô Thương dám dùng linh hồn của mình để tiến vào tháp Hư Không. 

Chương 993