“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 995

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Lúc này.  Tên ma tu kia cảm nhận được uy thế cuồn cuộn, lập tức kinh sợ vô cùng, bị dọa cho đến nổi vội vàng tránh né.  Đáng tiếc, ở trong tháp Hư Không, Tô Thương là chúa tể của mọi thứ, anh muốn đánh ở đâu thì đánh.  Ầm!  Sau khi một âm thanh vang lên, tên ma tu bị đánh bay đi, hết sức chật vật.  Đương nhiên, là do Tô Thương vẫn còn đang lưu tình, nếu không thì đã có thể trực tiếp giết chết linh hồn của tên ma tu đó luôn rồi.  "Cậu, cậu có thể khống chế được tháp Lưu Ly Chín Tầng sao?"  Linh hồn tên ma tu khiếp sợ không thôi, run rẩy hỏi: "Cậu rốt cuộc là ai?"  "Tôi tên là Tô Thương, Tô Vô Kỵ năm đó trấn áp ông chính là ông cố của tôi."  Tô Thương nửa đùa nửa thật nói: "Bây giờ, một trăm năm đã trôi qua, tháp Hư Không đã truyền lại cho tôi, bây giờ tôi muốn hỏi ông mấy vấn đề, nếu như ông có thể thành thực trả lời cho tôi thì có thể tôi sẽ tha cho ông một mạng, ngược lại, một giây sao ông sẽ hồn phi phách tán!"  "Không thể nào!"  "Cậu làm sao có thể điều động tháp Lưu Ly Chín Tầng được chứ, đây là một tòa bảo tháp, ngoại trừ người đó ra, thì nó không quy phục bất ai cả!"  Linh hồn ma tu lộ ra một biểu cảm vô cùng khó tin, rõ ràng ông ta không tin những lời Tô Thương nói.  "Ha ha!"  Tô Thương cười nhạo, sau đó tiến lên một bước, không gian trong tháp lập tức run lên, một luồng uy áp cường đại ngưng tụ sau lưng anh, tựa hồ có thể sẽ nghiền nát bất cứ lúc nào.  Dưới sự áp bức của luồng uy thế này, khóe miệng Tô Thương khẽ nhếch lên, lạnh lùng nói: "Bây giờ, ông tin rồi chứ?"  "Cậu!"  "Cậu thật sự có thể khống chế tháp Hư Không!"  Linh hồn ma tu thấy vậy, liền tin ngay lập tức, biểu cảm phức tạp nhìn Tô Thương, nói như xác nhận: "Cậu nói cậu là chắt trai của Tô Vô Kỵ?"  Tô Thương gật đầu nói: "Không sai."  "Vậy cậu có biết, tôi là ai không?" Linh hồn ma tu nhìn Tô Thương rồi hỏi tiếp.  "Đã từng nghe nói, ông chính là tông chủ của Quỷ Minh Tông, năm đó chém giết đầy thành, bị ông cố của tôi trấn áp vào đây." Tô Thương thành thực nói.  "Đúng là có chuyện như vậy, nhưng mà..."  Linh hồn ma tu nước mắt lưng tròng nhìn Tô Thương rồi lại nói ra một bí mật kinh thiên động địa: "Tôi cũng chính là ông cố của cậu, Tô Vô Kỵ!"  

Lúc này.  

Tên ma tu kia cảm nhận được uy thế cuồn cuộn, lập tức kinh sợ vô cùng, bị dọa cho đến nổi vội vàng tránh né.  

Đáng tiếc, ở trong tháp Hư Không, Tô Thương là chúa tể của mọi thứ, anh muốn đánh ở đâu thì đánh.  

Ầm!  

Sau khi một âm thanh vang lên, tên ma tu bị đánh bay đi, hết sức chật vật.  

Đương nhiên, là do Tô Thương vẫn còn đang lưu tình, nếu không thì đã có thể trực tiếp giết chết linh hồn của tên ma tu đó luôn rồi.  

"Cậu, cậu có thể khống chế được tháp Lưu Ly Chín Tầng sao?"  

Linh hồn tên ma tu khiếp sợ không thôi, run rẩy hỏi: "Cậu rốt cuộc là ai?"  

"Tôi tên là Tô Thương, Tô Vô Kỵ năm đó trấn áp ông chính là ông cố của tôi."  

Tô Thương nửa đùa nửa thật nói: "Bây giờ, một trăm năm đã trôi qua, tháp Hư Không đã truyền lại cho tôi, bây giờ tôi muốn hỏi ông mấy vấn đề, nếu như ông có thể thành thực trả lời cho tôi thì có thể tôi sẽ tha cho ông một mạng, ngược lại, một giây sao ông sẽ hồn phi phách tán!"  

"Không thể nào!"  

"Cậu làm sao có thể điều động tháp Lưu Ly Chín Tầng được chứ, đây là một tòa bảo tháp, ngoại trừ người đó ra, thì nó không quy phục bất ai cả!"  

Linh hồn ma tu lộ ra một biểu cảm vô cùng khó tin, rõ ràng ông ta không tin những lời Tô Thương nói.  

"Ha ha!"  

Tô Thương cười nhạo, sau đó tiến lên một bước, không gian trong tháp lập tức run lên, một luồng uy áp cường đại ngưng tụ sau lưng anh, tựa hồ có thể sẽ nghiền nát bất cứ lúc nào.  

Dưới sự áp bức của luồng uy thế này, khóe miệng Tô Thương khẽ nhếch lên, lạnh lùng nói: "Bây giờ, ông tin rồi chứ?"  

"Cậu!"  

"Cậu thật sự có thể khống chế tháp Hư Không!"  

Linh hồn ma tu thấy vậy, liền tin ngay lập tức, biểu cảm phức tạp nhìn Tô Thương, nói như xác nhận: "Cậu nói cậu là chắt trai của Tô Vô Kỵ?"  

Tô Thương gật đầu nói: "Không sai."  

"Vậy cậu có biết, tôi là ai không?" Linh hồn ma tu nhìn Tô Thương rồi hỏi tiếp.  

"Đã từng nghe nói, ông chính là tông chủ của Quỷ Minh Tông, năm đó chém giết đầy thành, bị ông cố của tôi trấn áp vào đây." Tô Thương thành thực nói.  

"Đúng là có chuyện như vậy, nhưng mà..."  

Linh hồn ma tu nước mắt lưng tròng nhìn Tô Thương rồi lại nói ra một bí mật kinh thiên động địa: "Tôi cũng chính là ông cố của cậu, Tô Vô Kỵ!"  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Lúc này.  Tên ma tu kia cảm nhận được uy thế cuồn cuộn, lập tức kinh sợ vô cùng, bị dọa cho đến nổi vội vàng tránh né.  Đáng tiếc, ở trong tháp Hư Không, Tô Thương là chúa tể của mọi thứ, anh muốn đánh ở đâu thì đánh.  Ầm!  Sau khi một âm thanh vang lên, tên ma tu bị đánh bay đi, hết sức chật vật.  Đương nhiên, là do Tô Thương vẫn còn đang lưu tình, nếu không thì đã có thể trực tiếp giết chết linh hồn của tên ma tu đó luôn rồi.  "Cậu, cậu có thể khống chế được tháp Lưu Ly Chín Tầng sao?"  Linh hồn tên ma tu khiếp sợ không thôi, run rẩy hỏi: "Cậu rốt cuộc là ai?"  "Tôi tên là Tô Thương, Tô Vô Kỵ năm đó trấn áp ông chính là ông cố của tôi."  Tô Thương nửa đùa nửa thật nói: "Bây giờ, một trăm năm đã trôi qua, tháp Hư Không đã truyền lại cho tôi, bây giờ tôi muốn hỏi ông mấy vấn đề, nếu như ông có thể thành thực trả lời cho tôi thì có thể tôi sẽ tha cho ông một mạng, ngược lại, một giây sao ông sẽ hồn phi phách tán!"  "Không thể nào!"  "Cậu làm sao có thể điều động tháp Lưu Ly Chín Tầng được chứ, đây là một tòa bảo tháp, ngoại trừ người đó ra, thì nó không quy phục bất ai cả!"  Linh hồn ma tu lộ ra một biểu cảm vô cùng khó tin, rõ ràng ông ta không tin những lời Tô Thương nói.  "Ha ha!"  Tô Thương cười nhạo, sau đó tiến lên một bước, không gian trong tháp lập tức run lên, một luồng uy áp cường đại ngưng tụ sau lưng anh, tựa hồ có thể sẽ nghiền nát bất cứ lúc nào.  Dưới sự áp bức của luồng uy thế này, khóe miệng Tô Thương khẽ nhếch lên, lạnh lùng nói: "Bây giờ, ông tin rồi chứ?"  "Cậu!"  "Cậu thật sự có thể khống chế tháp Hư Không!"  Linh hồn ma tu thấy vậy, liền tin ngay lập tức, biểu cảm phức tạp nhìn Tô Thương, nói như xác nhận: "Cậu nói cậu là chắt trai của Tô Vô Kỵ?"  Tô Thương gật đầu nói: "Không sai."  "Vậy cậu có biết, tôi là ai không?" Linh hồn ma tu nhìn Tô Thương rồi hỏi tiếp.  "Đã từng nghe nói, ông chính là tông chủ của Quỷ Minh Tông, năm đó chém giết đầy thành, bị ông cố của tôi trấn áp vào đây." Tô Thương thành thực nói.  "Đúng là có chuyện như vậy, nhưng mà..."  Linh hồn ma tu nước mắt lưng tròng nhìn Tô Thương rồi lại nói ra một bí mật kinh thiên động địa: "Tôi cũng chính là ông cố của cậu, Tô Vô Kỵ!"  

Chương 995