“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1030

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Con đ*." A Ly yểu điệu cười nói.  Tô Thương đen sầm mặt lại nói: "Đ* gì chứ, cô học ai vậy hả?"  "Tô Tinh Hà...nói như vậy có gì không đúng sao?" A LY mặt tràn đầy mông lung.  "Tô Tinh Hà!"  "Cái đồ tiểu quỷ này!"  Tô Thương nghiến răng nghiến lợi, định sau khi trở về sẽ luyện lực ngón tay cho tốt rồi sắp xếp lại bộ não của thằng nhóc này mới được.  "Tô Thương, anh tìm hiểu Quỷ Minh Tông để làm gì vậy, anh muốn lôi kéo tôi sao?" Lúc này, Lan Diệu Y nhíu mày nói.  "Cô Diệu Y."  Tô Thương phản ứng lại, khẽ cười nói: "Cô quá lo lắng rồi, tôi chỉ muốn tìm hiểu về Quỷ Minh Tông mà thôi."  "Như cô nói, thì Quỷ Minh Tông đã suy tàn rồi, tông chủ kỳ trước cũng không lạm sát kẻ vô tội, cô cũng không có đi theo con đường tu chân, mà lại sử dụng chân khí."  Tô Thương nói tiếp: "Như vậy thì xem ra Quỷ Minh Tông đã cải tà quy chánh rồi."  "Đường hướng Quỷ Minh Tông chúng tôi có liên quan gì đến anh chứ, cần gì anh phải hỏi đến?" Lan Diệu Y lạnh lùng nói.  "Con đ*!"  A Ly nhìn thấy sắc mặc không hề có thiện ý của Lan Diệu Y thì khẽ híp mắt lại, đe dọa nói: "Chú ý thái độ của cô, Tô Thương là cậu chủ của tôi, tôi đều phải hết mực tôn kính anh ấy, cô còn hung hăng với anh ấy thì tôi sẽ giết cô ngay!"  "Cô gọi ai là con đ* hả!!!" Ai mà ngờ, Lan Diệu Y nghe thấy hai chữ này trong nháy mắt xù lông lên ngay.  "Cô!"  "A! Cô im miệng đi!"  Lan Diệu Y mặc dù không thích sự tán thưởng của mấy người đáng ghét kia nhưng cô ấy cũng là một người tuyệt sắc giai nhân, cô ấy để ý nhất chính là suy nghĩ của người khác đối với cô ấy.  Lúc này.  Cô ấy thẹn quá hóa giận, mà quên đi mất thực lực của A Ly, nghiến răng tức giận nói: "Không được gọi tôi là con đ*, gọi tôi là người đẹp!"  "Con đ*, cô chính là con đ*!" A Ly không quan tâm nói.  Lan Diệu Y nổ tung rồi, hai mắt đỏ ngầu, gầm thét lên: "Người đẹp, cô phải gọi tôi là người đẹp!!!"  "Cô không phải là người đẹp."  "Cô là con đ*."  A Ly cũng ngang ngược lên, nghiến răng nghiêm túc nói: "Cô chính là con đ*, con đ* con đ* con đ*!"  

"Con đ*." A Ly yểu điệu cười nói.  

Tô Thương đen sầm mặt lại nói: "Đ* gì chứ, cô học ai vậy hả?"  

"Tô Tinh Hà...nói như vậy có gì không đúng sao?" A LY mặt tràn đầy mông lung.  

"Tô Tinh Hà!"  

"Cái đồ tiểu quỷ này!"  

Tô Thương nghiến răng nghiến lợi, định sau khi trở về sẽ luyện lực ngón tay cho tốt rồi sắp xếp lại bộ não của thằng nhóc này mới được.  

"Tô Thương, anh tìm hiểu Quỷ Minh Tông để làm gì vậy, anh muốn lôi kéo tôi sao?" Lúc này, Lan Diệu Y nhíu mày nói.  

"Cô Diệu Y."  

Tô Thương phản ứng lại, khẽ cười nói: "Cô quá lo lắng rồi, tôi chỉ muốn tìm hiểu về Quỷ Minh Tông mà thôi."  

"Như cô nói, thì Quỷ Minh Tông đã suy tàn rồi, tông chủ kỳ trước cũng không lạm sát kẻ vô tội, cô cũng không có đi theo con đường tu chân, mà lại sử dụng chân khí."  

Tô Thương nói tiếp: "Như vậy thì xem ra Quỷ Minh Tông đã cải tà quy chánh rồi."  

"Đường hướng Quỷ Minh Tông chúng tôi có liên quan gì đến anh chứ, cần gì anh phải hỏi đến?" Lan Diệu Y lạnh lùng nói.  

"Con đ*!"  

A Ly nhìn thấy sắc mặc không hề có thiện ý của Lan Diệu Y thì khẽ híp mắt lại, đe dọa nói: "Chú ý thái độ của cô, Tô Thương là cậu chủ của tôi, tôi đều phải hết mực tôn kính anh ấy, cô còn hung hăng với anh ấy thì tôi sẽ giết cô ngay!"  

"Cô gọi ai là con đ* hả!!!" Ai mà ngờ, Lan Diệu Y nghe thấy hai chữ này trong nháy mắt xù lông lên ngay.  

"Cô!"  

"A! Cô im miệng đi!"  

Lan Diệu Y mặc dù không thích sự tán thưởng của mấy người đáng ghét kia nhưng cô ấy cũng là một người tuyệt sắc giai nhân, cô ấy để ý nhất chính là suy nghĩ của người khác đối với cô ấy.  

Lúc này.  

Cô ấy thẹn quá hóa giận, mà quên đi mất thực lực của A Ly, nghiến răng tức giận nói: "Không được gọi tôi là con đ*, gọi tôi là người đẹp!"  

"Con đ*, cô chính là con đ*!" A Ly không quan tâm nói.  

Lan Diệu Y nổ tung rồi, hai mắt đỏ ngầu, gầm thét lên: "Người đẹp, cô phải gọi tôi là người đẹp!!!"  

"Cô không phải là người đẹp."  

"Cô là con đ*."  

A Ly cũng ngang ngược lên, nghiến răng nghiêm túc nói: "Cô chính là con đ*, con đ* con đ* con đ*!"  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Con đ*." A Ly yểu điệu cười nói.  Tô Thương đen sầm mặt lại nói: "Đ* gì chứ, cô học ai vậy hả?"  "Tô Tinh Hà...nói như vậy có gì không đúng sao?" A LY mặt tràn đầy mông lung.  "Tô Tinh Hà!"  "Cái đồ tiểu quỷ này!"  Tô Thương nghiến răng nghiến lợi, định sau khi trở về sẽ luyện lực ngón tay cho tốt rồi sắp xếp lại bộ não của thằng nhóc này mới được.  "Tô Thương, anh tìm hiểu Quỷ Minh Tông để làm gì vậy, anh muốn lôi kéo tôi sao?" Lúc này, Lan Diệu Y nhíu mày nói.  "Cô Diệu Y."  Tô Thương phản ứng lại, khẽ cười nói: "Cô quá lo lắng rồi, tôi chỉ muốn tìm hiểu về Quỷ Minh Tông mà thôi."  "Như cô nói, thì Quỷ Minh Tông đã suy tàn rồi, tông chủ kỳ trước cũng không lạm sát kẻ vô tội, cô cũng không có đi theo con đường tu chân, mà lại sử dụng chân khí."  Tô Thương nói tiếp: "Như vậy thì xem ra Quỷ Minh Tông đã cải tà quy chánh rồi."  "Đường hướng Quỷ Minh Tông chúng tôi có liên quan gì đến anh chứ, cần gì anh phải hỏi đến?" Lan Diệu Y lạnh lùng nói.  "Con đ*!"  A Ly nhìn thấy sắc mặc không hề có thiện ý của Lan Diệu Y thì khẽ híp mắt lại, đe dọa nói: "Chú ý thái độ của cô, Tô Thương là cậu chủ của tôi, tôi đều phải hết mực tôn kính anh ấy, cô còn hung hăng với anh ấy thì tôi sẽ giết cô ngay!"  "Cô gọi ai là con đ* hả!!!" Ai mà ngờ, Lan Diệu Y nghe thấy hai chữ này trong nháy mắt xù lông lên ngay.  "Cô!"  "A! Cô im miệng đi!"  Lan Diệu Y mặc dù không thích sự tán thưởng của mấy người đáng ghét kia nhưng cô ấy cũng là một người tuyệt sắc giai nhân, cô ấy để ý nhất chính là suy nghĩ của người khác đối với cô ấy.  Lúc này.  Cô ấy thẹn quá hóa giận, mà quên đi mất thực lực của A Ly, nghiến răng tức giận nói: "Không được gọi tôi là con đ*, gọi tôi là người đẹp!"  "Con đ*, cô chính là con đ*!" A Ly không quan tâm nói.  Lan Diệu Y nổ tung rồi, hai mắt đỏ ngầu, gầm thét lên: "Người đẹp, cô phải gọi tôi là người đẹp!!!"  "Cô không phải là người đẹp."  "Cô là con đ*."  A Ly cũng ngang ngược lên, nghiến răng nghiêm túc nói: "Cô chính là con đ*, con đ* con đ* con đ*!"  

Chương 1030