“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1033

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Người đàn ông này, anh ấy đang nói gì vậy, anh ấy đang hứa hẹn với mình sao.  Tại sao ngay thời khắc này, lòng mình lại nhẹ nhõm như vậy, dường như trời có sập xuống thì cũng có anh ấy chống đỡ giùm mình, lẽ nào đây chính là cảm giác an toàn sao.  Lan Diệu Y cứ như vậy nhìn Tô Thương, đôi mắt lóe lên ánh sáng kỳ lạ.  Khoảng mười mấy giây trôi qua.  Lan Diệu Y mới phản ứng lại, cô ấy vội đẩy Tô Thương ra, lạnh lùng nói: "Khí phách, Tô Thương, nói đến cùng, anh vẫn chỉ là muốn có được tôi, khiến tôi biến thành đồ trang trí của riêng anh, mặc cho anh đùa giỡn đúng không?"  Không sai.  Chắc chắn là như thế.  Tên Tô Thương này cũng giống như những tên truyền nhân của những ngọn núi kia mà thôi, đều vì tư dục của bản thân mình, muốn độc chiếm cho riêng mình.  Buồn cười, mình vậy mà lại nghĩ anh ấy thật lòng với mình, còn tìm được cảm giác an toàn mà trước giờ chưa bao giờ có được ở trên người anh ấy nữa, đúng là nực cười mà.  Nghĩ đến đây, Lan Diệu Y tự cười nhạo bản thân mình, cười cho sự ngây thơ của mình.  "Ha ha."  Ai mà ngờ, Tô Thương lại thoải mái cười to: "Cô Diệu Y, e là cô hiểu lầm rồi."  "Tôi đối với tấm thân của cô hoàn toàn không hề có hứng thú, tôi lúc nãy đã nói, sẽ không có bất kỳ ai có thể ép được cô làm những điều cô không thích."  Tô Thương nói thêm: "Trong bất kỳ người nào đó bao gồm luôn cả tôi, cho nên cô yên tâm đi."  "Ha ha, anh nghĩ tôi sẽ tin anh sao?" Lan Diệu Y cười nhạo nói: "Tôi xinh đẹp nhường này, anh có thể nhịn được sao?"  "Khụ khụ."  Tô Thương sờ sống mũi, nói: "Cô quá coi thường tôi rồi, còn nữa, cô cũng quá đề cao bản thân mình rồi."  "Người đẹp bên cạnh tôi nhiều như mây, hơn nữa, mỗi người đều không hề thua kém gì cô."  "Cô không phải đã nói Nam Tuyết Bắc Lan sao, Nam Tuyết Thiên Sơn Tuyết chính là người phụ nữ của tôi, còn sinh cho tôi hai đứa con nữa nhé."  Tô Thương chỉ A Ly ở bên cạnh, khẽ cười nói: "Còn có cô ấy, là nô tỳ A Ly của tôi."  "Nhan sắc cũng không thua kém cô, thân hình còn ngon nữa, thắt đáy lưng ong, cơ bụng có đủ, cái cần to thì to, nơi cần nhỏ thì nhỏ, tuyệt sắc mỹ nhân nha."  

Người đàn ông này, anh ấy đang nói gì vậy, anh ấy đang hứa hẹn với mình sao.  

Tại sao ngay thời khắc này, lòng mình lại nhẹ nhõm như vậy, dường như trời có sập xuống thì cũng có anh ấy chống đỡ giùm mình, lẽ nào đây chính là cảm giác an toàn sao.  

Lan Diệu Y cứ như vậy nhìn Tô Thương, đôi mắt lóe lên ánh sáng kỳ lạ.  

Khoảng mười mấy giây trôi qua.  

Lan Diệu Y mới phản ứng lại, cô ấy vội đẩy Tô Thương ra, lạnh lùng nói: "Khí phách, Tô Thương, nói đến cùng, anh vẫn chỉ là muốn có được tôi, khiến tôi biến thành đồ trang trí của riêng anh, mặc cho anh đùa giỡn đúng không?"  

Không sai.  

Chắc chắn là như thế.  

Tên Tô Thương này cũng giống như những tên truyền nhân của những ngọn núi kia mà thôi, đều vì tư dục của bản thân mình, muốn độc chiếm cho riêng mình.  

Buồn cười, mình vậy mà lại nghĩ anh ấy thật lòng với mình, còn tìm được cảm giác an toàn mà trước giờ chưa bao giờ có được ở trên người anh ấy nữa, đúng là nực cười mà.  

Nghĩ đến đây, Lan Diệu Y tự cười nhạo bản thân mình, cười cho sự ngây thơ của mình.  

"Ha ha."  

Ai mà ngờ, Tô Thương lại thoải mái cười to: "Cô Diệu Y, e là cô hiểu lầm rồi."  

"Tôi đối với tấm thân của cô hoàn toàn không hề có hứng thú, tôi lúc nãy đã nói, sẽ không có bất kỳ ai có thể ép được cô làm những điều cô không thích."  

Tô Thương nói thêm: "Trong bất kỳ người nào đó bao gồm luôn cả tôi, cho nên cô yên tâm đi."  

"Ha ha, anh nghĩ tôi sẽ tin anh sao?" Lan Diệu Y cười nhạo nói: "Tôi xinh đẹp nhường này, anh có thể nhịn được sao?"  

"Khụ khụ."  

Tô Thương sờ sống mũi, nói: "Cô quá coi thường tôi rồi, còn nữa, cô cũng quá đề cao bản thân mình rồi."  

"Người đẹp bên cạnh tôi nhiều như mây, hơn nữa, mỗi người đều không hề thua kém gì cô."  

"Cô không phải đã nói Nam Tuyết Bắc Lan sao, Nam Tuyết Thiên Sơn Tuyết chính là người phụ nữ của tôi, còn sinh cho tôi hai đứa con nữa nhé."  

Tô Thương chỉ A Ly ở bên cạnh, khẽ cười nói: "Còn có cô ấy, là nô tỳ A Ly của tôi."  

"Nhan sắc cũng không thua kém cô, thân hình còn ngon nữa, thắt đáy lưng ong, cơ bụng có đủ, cái cần to thì to, nơi cần nhỏ thì nhỏ, tuyệt sắc mỹ nhân nha."  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Người đàn ông này, anh ấy đang nói gì vậy, anh ấy đang hứa hẹn với mình sao.  Tại sao ngay thời khắc này, lòng mình lại nhẹ nhõm như vậy, dường như trời có sập xuống thì cũng có anh ấy chống đỡ giùm mình, lẽ nào đây chính là cảm giác an toàn sao.  Lan Diệu Y cứ như vậy nhìn Tô Thương, đôi mắt lóe lên ánh sáng kỳ lạ.  Khoảng mười mấy giây trôi qua.  Lan Diệu Y mới phản ứng lại, cô ấy vội đẩy Tô Thương ra, lạnh lùng nói: "Khí phách, Tô Thương, nói đến cùng, anh vẫn chỉ là muốn có được tôi, khiến tôi biến thành đồ trang trí của riêng anh, mặc cho anh đùa giỡn đúng không?"  Không sai.  Chắc chắn là như thế.  Tên Tô Thương này cũng giống như những tên truyền nhân của những ngọn núi kia mà thôi, đều vì tư dục của bản thân mình, muốn độc chiếm cho riêng mình.  Buồn cười, mình vậy mà lại nghĩ anh ấy thật lòng với mình, còn tìm được cảm giác an toàn mà trước giờ chưa bao giờ có được ở trên người anh ấy nữa, đúng là nực cười mà.  Nghĩ đến đây, Lan Diệu Y tự cười nhạo bản thân mình, cười cho sự ngây thơ của mình.  "Ha ha."  Ai mà ngờ, Tô Thương lại thoải mái cười to: "Cô Diệu Y, e là cô hiểu lầm rồi."  "Tôi đối với tấm thân của cô hoàn toàn không hề có hứng thú, tôi lúc nãy đã nói, sẽ không có bất kỳ ai có thể ép được cô làm những điều cô không thích."  Tô Thương nói thêm: "Trong bất kỳ người nào đó bao gồm luôn cả tôi, cho nên cô yên tâm đi."  "Ha ha, anh nghĩ tôi sẽ tin anh sao?" Lan Diệu Y cười nhạo nói: "Tôi xinh đẹp nhường này, anh có thể nhịn được sao?"  "Khụ khụ."  Tô Thương sờ sống mũi, nói: "Cô quá coi thường tôi rồi, còn nữa, cô cũng quá đề cao bản thân mình rồi."  "Người đẹp bên cạnh tôi nhiều như mây, hơn nữa, mỗi người đều không hề thua kém gì cô."  "Cô không phải đã nói Nam Tuyết Bắc Lan sao, Nam Tuyết Thiên Sơn Tuyết chính là người phụ nữ của tôi, còn sinh cho tôi hai đứa con nữa nhé."  Tô Thương chỉ A Ly ở bên cạnh, khẽ cười nói: "Còn có cô ấy, là nô tỳ A Ly của tôi."  "Nhan sắc cũng không thua kém cô, thân hình còn ngon nữa, thắt đáy lưng ong, cơ bụng có đủ, cái cần to thì to, nơi cần nhỏ thì nhỏ, tuyệt sắc mỹ nhân nha."  

Chương 1033