“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1038

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… “Anh!”  “Già mồm cãi láo!”  Lan Diệu Y thẹn quá hóa giận nói: “Tô Thương, anh là một tên đàn ông cặn bã, một tên khốn nạn!”  “Khụ khụ.”  Tô Thương sờ mũi, anh nói tiếp: “Cô Diệu Y, tôi không nhiều lời với cô nữa.”  “Nếu như những tên thiên kiêu kia lấy cô làm tiền đặt cược, vậy thì tôi chắc chắn sẽ không ngồi yên mặc kệ.”  Tô Thương khẽ cười nói: “Ngược lại tôi cũng phải tham gia đại hội võ thuật trăm tông phái, đến lúc đó, vị trí hạng nhất nhất định là thuộc về tôi.”  “Như vậy đi, cô không cần lo lắng tôi sẽ lật lọng, chờ tôi giành được hạng nhất, cô lại giao Tà Linh thạch cho tôi, được không?” Tô Thương đề nghị.  “Được!”  Lan Diệu Y dừng lại vài giây, sau đó cô ta cười nói: “Tô Thương, tôi nhìn ra được, anh không phải là cổ võ giả, mà anh là tu chân giả.”  “Bây giờ anh vẫn chưa đột phá Trúc Cơ, nhưng mà sức chiến đấu của anh lại có thể sánh ngang với Thần Tông trung kỳ, anh đã lên đến Luyện Khí tầng chín rồi sao?” Lan Diệu Y tò mò hỏi.  “Ừm.” Tô Thương gật đầu.  “Hì hì, không vào Trúc Cơ, chung quy vẫn chưa xứng để quan tâm, đặt chân vào Trúc Cơ mới có thể sánh ngang với Võ Thần trên thế giới.”  Lan Diệu Y nói tiếp: “Tô Thương, cạnh tranh trong đại hội võ thuật trăm tông phái năm nay vô cùng khốc liệt.”  “Theo như tôi được biết, có mấy vị thiên kiêu từ những thế lực siêu nhiên ẩn mình nhiều năm đều đã tới cổ trấn Võ Đang rồi.”  “Anh là Luyện Khí tầng chín, cũng không chắc chắn có thể lấy được hạng nhất, nói không chừng ngay cả ba vị trí đầu anh cũng không đạt được.”  Lan Diệu Y suy nghĩ rồi cười nói: “Hơn nữa, anh sử dụng linh khí, giới cổ võ đã lâu rồi không có tu chân giả xuất hiện.”  “Nếu như bị những lão già kia phát hiện anh là tu chân giả thì anh có biết kết cục của anh không?”  Lan Diệu Y nói tiếp: “Hơn nữa, anh là dư nghiệt của nhà họ Tô Côn Luân, đến lúc đó sợ rằng đến cả A Ly có lẽ cũng không thể bảo vệ được anh, anh xác định muốn dốc toàn lực ở đại hội võ thuật trăm tông phái?”  “Xác định.”  Tô Thương tự tin gật đầu, ngược lại anh khẽ cười: “Về phần hậu quả, thì cũng không phải là vấn đều mà cô cần suy nghĩ, đề nghị vừa rồi của tôi, xem như cô đã đồng ý rồi đúng không?”  “Đúng vậy, có thể.”  

“Anh!”  

“Già mồm cãi láo!”  

Lan Diệu Y thẹn quá hóa giận nói: “Tô Thương, anh là một tên đàn ông cặn bã, một tên khốn nạn!”  

“Khụ khụ.”  

Tô Thương sờ mũi, anh nói tiếp: “Cô Diệu Y, tôi không nhiều lời với cô nữa.”  

“Nếu như những tên thiên kiêu kia lấy cô làm tiền đặt cược, vậy thì tôi chắc chắn sẽ không ngồi yên mặc kệ.”  

Tô Thương khẽ cười nói: “Ngược lại tôi cũng phải tham gia đại hội võ thuật trăm tông phái, đến lúc đó, vị trí hạng nhất nhất định là thuộc về tôi.”  

“Như vậy đi, cô không cần lo lắng tôi sẽ lật lọng, chờ tôi giành được hạng nhất, cô lại giao Tà Linh thạch cho tôi, được không?” Tô Thương đề nghị.  

“Được!”  

Lan Diệu Y dừng lại vài giây, sau đó cô ta cười nói: “Tô Thương, tôi nhìn ra được, anh không phải là cổ võ giả, mà anh là tu chân giả.”  

“Bây giờ anh vẫn chưa đột phá Trúc Cơ, nhưng mà sức chiến đấu của anh lại có thể sánh ngang với Thần Tông trung kỳ, anh đã lên đến Luyện Khí tầng chín rồi sao?” Lan Diệu Y tò mò hỏi.  

“Ừm.” Tô Thương gật đầu.  

“Hì hì, không vào Trúc Cơ, chung quy vẫn chưa xứng để quan tâm, đặt chân vào Trúc Cơ mới có thể sánh ngang với Võ Thần trên thế giới.”  

Lan Diệu Y nói tiếp: “Tô Thương, cạnh tranh trong đại hội võ thuật trăm tông phái năm nay vô cùng khốc liệt.”  

“Theo như tôi được biết, có mấy vị thiên kiêu từ những thế lực siêu nhiên ẩn mình nhiều năm đều đã tới cổ trấn Võ Đang rồi.”  

“Anh là Luyện Khí tầng chín, cũng không chắc chắn có thể lấy được hạng nhất, nói không chừng ngay cả ba vị trí đầu anh cũng không đạt được.”  

Lan Diệu Y suy nghĩ rồi cười nói: “Hơn nữa, anh sử dụng linh khí, giới cổ võ đã lâu rồi không có tu chân giả xuất hiện.”  

“Nếu như bị những lão già kia phát hiện anh là tu chân giả thì anh có biết kết cục của anh không?”  

Lan Diệu Y nói tiếp: “Hơn nữa, anh là dư nghiệt của nhà họ Tô Côn Luân, đến lúc đó sợ rằng đến cả A Ly có lẽ cũng không thể bảo vệ được anh, anh xác định muốn dốc toàn lực ở đại hội võ thuật trăm tông phái?”  

“Xác định.”  

Tô Thương tự tin gật đầu, ngược lại anh khẽ cười: “Về phần hậu quả, thì cũng không phải là vấn đều mà cô cần suy nghĩ, đề nghị vừa rồi của tôi, xem như cô đã đồng ý rồi đúng không?”  

“Đúng vậy, có thể.”  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… “Anh!”  “Già mồm cãi láo!”  Lan Diệu Y thẹn quá hóa giận nói: “Tô Thương, anh là một tên đàn ông cặn bã, một tên khốn nạn!”  “Khụ khụ.”  Tô Thương sờ mũi, anh nói tiếp: “Cô Diệu Y, tôi không nhiều lời với cô nữa.”  “Nếu như những tên thiên kiêu kia lấy cô làm tiền đặt cược, vậy thì tôi chắc chắn sẽ không ngồi yên mặc kệ.”  Tô Thương khẽ cười nói: “Ngược lại tôi cũng phải tham gia đại hội võ thuật trăm tông phái, đến lúc đó, vị trí hạng nhất nhất định là thuộc về tôi.”  “Như vậy đi, cô không cần lo lắng tôi sẽ lật lọng, chờ tôi giành được hạng nhất, cô lại giao Tà Linh thạch cho tôi, được không?” Tô Thương đề nghị.  “Được!”  Lan Diệu Y dừng lại vài giây, sau đó cô ta cười nói: “Tô Thương, tôi nhìn ra được, anh không phải là cổ võ giả, mà anh là tu chân giả.”  “Bây giờ anh vẫn chưa đột phá Trúc Cơ, nhưng mà sức chiến đấu của anh lại có thể sánh ngang với Thần Tông trung kỳ, anh đã lên đến Luyện Khí tầng chín rồi sao?” Lan Diệu Y tò mò hỏi.  “Ừm.” Tô Thương gật đầu.  “Hì hì, không vào Trúc Cơ, chung quy vẫn chưa xứng để quan tâm, đặt chân vào Trúc Cơ mới có thể sánh ngang với Võ Thần trên thế giới.”  Lan Diệu Y nói tiếp: “Tô Thương, cạnh tranh trong đại hội võ thuật trăm tông phái năm nay vô cùng khốc liệt.”  “Theo như tôi được biết, có mấy vị thiên kiêu từ những thế lực siêu nhiên ẩn mình nhiều năm đều đã tới cổ trấn Võ Đang rồi.”  “Anh là Luyện Khí tầng chín, cũng không chắc chắn có thể lấy được hạng nhất, nói không chừng ngay cả ba vị trí đầu anh cũng không đạt được.”  Lan Diệu Y suy nghĩ rồi cười nói: “Hơn nữa, anh sử dụng linh khí, giới cổ võ đã lâu rồi không có tu chân giả xuất hiện.”  “Nếu như bị những lão già kia phát hiện anh là tu chân giả thì anh có biết kết cục của anh không?”  Lan Diệu Y nói tiếp: “Hơn nữa, anh là dư nghiệt của nhà họ Tô Côn Luân, đến lúc đó sợ rằng đến cả A Ly có lẽ cũng không thể bảo vệ được anh, anh xác định muốn dốc toàn lực ở đại hội võ thuật trăm tông phái?”  “Xác định.”  Tô Thương tự tin gật đầu, ngược lại anh khẽ cười: “Về phần hậu quả, thì cũng không phải là vấn đều mà cô cần suy nghĩ, đề nghị vừa rồi của tôi, xem như cô đã đồng ý rồi đúng không?”  “Đúng vậy, có thể.”  

Chương 1038