“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 1040
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Tây Môn Long Ngâm nổi giận, anh ta không kiềm chế được rít gào: “Dù ông nội tôi có chết, cha tôi có mất thì cũng không được làm phiền tôi, cút!” “Nhưng mà, đại thiếu gia, cô Diệu Y đã xảy ra chuyện rồi.” Tên thuộc hạ nhỏ giọng nói. Vù! Ngay sau đó, Tây Môn Long Ngâm lập tức xông cửa ra ngoài, vẻ mặt khẩn trương hỏi: “Diệu Y, vợ của tôi bị làm sao?”??? Một giây trước, còn nói bất kể chuyện gì cũng không được làm phiền tới anh ấy, cho dù là ông nội hay cha chết rồi, cũng không được làm phiền đến sự yên tĩnh của anh ấy. Nhưng bây giờ, nghe được tin Lan Diệu Y xảy ra chuyện, Tây Môn Long Ngâm cũng không kịp thở, lập tức chạy từ phòng ra. Cứ như thế, khiến người là của anh ta đều ngẩn người ra. l “Mau nói cho tôi biết, rốt cuộc Diệu ra sao rồi.” Trên mặt Tây Môn Long Ngâm hiện rõ hai chữ lo lắng, sốt ruột nói: “Tôi đã hẹn với mấy tên nhân tài kia rồi, trước đại hội võ thuật trăm phái, ai cũng không được lén lút đến tìm Diệu Y.” “Có phải những tên kia không giữ đúng lời hứa, đến Xuân Quang Lâu gặp Diệu Y rồi phải không hả?” Tây Môn Long Ngâm nghiến răng nghiến lợi nói ra, trong mắt hiện rõ sự phẫn nộ tột cùng. “Thưa thiếu gia, không phải ạ.” Tên thuộc hạ này lắc đầu, cậu ta không dám thất lễ, liền đem chuyện ở Xuân Quang Lâu, kể hết cho Tây Môn Long Ngâm. “Cái gì!” "Đột Nhiên xuất hiện một người thanh niên, náo loạn ở Xuân Quang Lâu, nói là muốn “chơi”....” Tây Môn Long Ngâm nghe vậy, bỗng không kìm được cơn giận, sát ý hiện đầy trong ánh mắt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Người đó là ai, tên là gì, đến từ môn phái nào, mà lại to gan lớn mật, dám đụng vào vợ tôi vậy chứ!” “Anh ta tên là Tô Thương, đến từ nhà họ Tô ở Giang Bắc, chỉ là một dòng họ nhỏ thôi ạ, cao thủ đời trước là người mạnh nhất trong nhà, là cảnh giới tông sư ạ.” Tên thuộc hạ này nói thêm: “Nhưng Tô Thương này lại rất mạnh, nghe nói là thiên tông đỉnh phong.” “Dòng họ nhỏ sao?” “Mạnh nhất là tông sư á hả?” Tây Môn Long Ngâm tức quá hoá giận, chửi như tát nước: “Cmn, loại tông sư rác rưởi cũng có thể thành lập gia tộc sao?” “Tô Thương... Hừ, một con ếch ngồi đáy giếng từ đâu ra vậy, dám ảo tưởng ăn thịt thiên nga à!” “Thực lực vợ của tôi, tôi biết rõ mồn một, thần tông đỉnh phong, ngay cả tôi cũng không phải đối thủ của cô ấy, Tô Thương tất nhiên là sẽ không thành công hại cô ấy được rồi.”
Tây Môn Long Ngâm nổi giận, anh ta không kiềm chế được rít gào: “Dù ông nội tôi có chết, cha tôi có mất thì cũng không được làm phiền tôi, cút!”
“Nhưng mà, đại thiếu gia, cô Diệu Y đã xảy ra chuyện rồi.” Tên thuộc hạ nhỏ giọng nói.
Vù!
Ngay sau đó, Tây Môn Long Ngâm lập tức xông cửa ra ngoài, vẻ mặt khẩn trương hỏi: “Diệu Y, vợ của tôi bị làm sao?”
???
Một giây trước, còn nói bất kể chuyện gì cũng không được làm phiền tới anh ấy, cho dù là ông nội hay cha chết rồi, cũng không được làm phiền đến sự yên tĩnh của anh ấy.
Nhưng bây giờ, nghe được tin Lan Diệu Y xảy ra chuyện, Tây Môn Long Ngâm cũng không kịp thở, lập tức chạy từ phòng ra.
Cứ như thế, khiến người là của anh ta đều ngẩn người ra. l
“Mau nói cho tôi biết, rốt cuộc Diệu ra sao rồi.”
Trên mặt Tây Môn Long Ngâm hiện rõ hai chữ lo lắng, sốt ruột nói: “Tôi đã hẹn với mấy tên nhân tài kia rồi, trước đại hội võ thuật trăm phái, ai cũng không được lén lút đến tìm Diệu Y.”
“Có phải những tên kia không giữ đúng lời hứa, đến Xuân Quang Lâu gặp Diệu Y rồi phải không hả?” Tây Môn Long Ngâm nghiến răng nghiến lợi nói ra, trong mắt hiện rõ sự phẫn nộ tột cùng.
“Thưa thiếu gia, không phải ạ.”
Tên thuộc hạ này lắc đầu, cậu ta không dám thất lễ, liền đem chuyện ở Xuân Quang Lâu, kể hết cho Tây Môn Long Ngâm.
“Cái gì!”
"Đột Nhiên xuất hiện một người thanh niên, náo loạn ở Xuân Quang Lâu, nói là muốn “chơi”....”
Tây Môn Long Ngâm nghe vậy, bỗng không kìm được cơn giận, sát ý hiện đầy trong ánh mắt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Người đó là ai, tên là gì, đến từ môn phái nào, mà lại to gan lớn mật, dám đụng vào vợ tôi vậy chứ!”
“Anh ta tên là Tô Thương, đến từ nhà họ Tô ở Giang Bắc, chỉ là một dòng họ nhỏ thôi ạ, cao thủ đời trước là người mạnh nhất trong nhà, là cảnh giới tông sư ạ.” Tên thuộc hạ này nói thêm: “Nhưng Tô Thương này lại rất mạnh, nghe nói là thiên tông đỉnh phong.”
“Dòng họ nhỏ sao?”
“Mạnh nhất là tông sư á hả?”
Tây Môn Long Ngâm tức quá hoá giận, chửi như tát nước: “Cmn, loại tông sư rác rưởi cũng có thể thành lập gia tộc sao?”
“Tô Thương... Hừ, một con ếch ngồi đáy giếng từ đâu ra vậy, dám ảo tưởng ăn thịt thiên nga à!”
“Thực lực vợ của tôi, tôi biết rõ mồn một, thần tông đỉnh phong, ngay cả tôi cũng không phải đối thủ của cô ấy, Tô Thương tất nhiên là sẽ không thành công hại cô ấy được rồi.”
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Tây Môn Long Ngâm nổi giận, anh ta không kiềm chế được rít gào: “Dù ông nội tôi có chết, cha tôi có mất thì cũng không được làm phiền tôi, cút!” “Nhưng mà, đại thiếu gia, cô Diệu Y đã xảy ra chuyện rồi.” Tên thuộc hạ nhỏ giọng nói. Vù! Ngay sau đó, Tây Môn Long Ngâm lập tức xông cửa ra ngoài, vẻ mặt khẩn trương hỏi: “Diệu Y, vợ của tôi bị làm sao?”??? Một giây trước, còn nói bất kể chuyện gì cũng không được làm phiền tới anh ấy, cho dù là ông nội hay cha chết rồi, cũng không được làm phiền đến sự yên tĩnh của anh ấy. Nhưng bây giờ, nghe được tin Lan Diệu Y xảy ra chuyện, Tây Môn Long Ngâm cũng không kịp thở, lập tức chạy từ phòng ra. Cứ như thế, khiến người là của anh ta đều ngẩn người ra. l “Mau nói cho tôi biết, rốt cuộc Diệu ra sao rồi.” Trên mặt Tây Môn Long Ngâm hiện rõ hai chữ lo lắng, sốt ruột nói: “Tôi đã hẹn với mấy tên nhân tài kia rồi, trước đại hội võ thuật trăm phái, ai cũng không được lén lút đến tìm Diệu Y.” “Có phải những tên kia không giữ đúng lời hứa, đến Xuân Quang Lâu gặp Diệu Y rồi phải không hả?” Tây Môn Long Ngâm nghiến răng nghiến lợi nói ra, trong mắt hiện rõ sự phẫn nộ tột cùng. “Thưa thiếu gia, không phải ạ.” Tên thuộc hạ này lắc đầu, cậu ta không dám thất lễ, liền đem chuyện ở Xuân Quang Lâu, kể hết cho Tây Môn Long Ngâm. “Cái gì!” "Đột Nhiên xuất hiện một người thanh niên, náo loạn ở Xuân Quang Lâu, nói là muốn “chơi”....” Tây Môn Long Ngâm nghe vậy, bỗng không kìm được cơn giận, sát ý hiện đầy trong ánh mắt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Người đó là ai, tên là gì, đến từ môn phái nào, mà lại to gan lớn mật, dám đụng vào vợ tôi vậy chứ!” “Anh ta tên là Tô Thương, đến từ nhà họ Tô ở Giang Bắc, chỉ là một dòng họ nhỏ thôi ạ, cao thủ đời trước là người mạnh nhất trong nhà, là cảnh giới tông sư ạ.” Tên thuộc hạ này nói thêm: “Nhưng Tô Thương này lại rất mạnh, nghe nói là thiên tông đỉnh phong.” “Dòng họ nhỏ sao?” “Mạnh nhất là tông sư á hả?” Tây Môn Long Ngâm tức quá hoá giận, chửi như tát nước: “Cmn, loại tông sư rác rưởi cũng có thể thành lập gia tộc sao?” “Tô Thương... Hừ, một con ếch ngồi đáy giếng từ đâu ra vậy, dám ảo tưởng ăn thịt thiên nga à!” “Thực lực vợ của tôi, tôi biết rõ mồn một, thần tông đỉnh phong, ngay cả tôi cũng không phải đối thủ của cô ấy, Tô Thương tất nhiên là sẽ không thành công hại cô ấy được rồi.”