“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1062

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Nhưng mà.  Vì để che giấu tai mắt của người khác, nên anh ta mới cố ý tiếp cận Lan Diệu Y, lấy lòng đối phương đủ kiểu, để trong mắt người ngoài, anh ta như một con chó sai vặt của Lan Diệu Y.  Nhưng trên thực tế, Tây Môn Long Ngâm căn bản không thích con gái, mục tiêu của anh ta chính là trở thành ông chủ của gia tộc Tây Môn, thống nhất giới luyện võ, chính là giống như Tô Vô Kỵ một trăm năm trước vậy, trở thành một đại nhân vật chi phối toàn bộ sơn hà nhật nguyệt.  Nếu như muốn được như vậy thì đầu tiên anh ta phải giải quyết người em trai ruột của mình, chính là Tây Môn Hổ Tiếu.  "Tây Môn Hổ Tiếu, tôi không thể không thừa nhận, thực lực và thiên phú của cậu có đủ tư cách để phân cao thấp với tôi."  Tây Môn Long Ngâm nhếch miệng lên cười: "Nhưng mà, mấy cái trò khỉ đó của cậu đều là trò chơi thừa của tôi mà thôi, trong mắt tôi, nó thật là non nớt mà."  "Đại hội võ thuật ngày mai, nếu như không có gì xảy ra thì cậu chắc chắn sẽ bị loại, ha ha ha."  Tây Môn Long Ngâm cười nói tiếp: "Vì để cho cậu cùng một bảng với Thạch Cửu Thiên của vùng đất tế trời, người làm anh như tôi cũng đã tốn không ít tài nguyên mới mua chuộc được người bên trong."  "Thạch Cửu Thiên kia mặc dù nhìn thì chỉ là bán thần tông, nhưng đừng quên, anh ta là đến từ vùng đất tế trời, đã tiếp nhận truyền thừa của Thái Sơn, ắt hẳn sẽ có thần công của Thái Sơn."  Tây Môn Long Ngâm kiêng kị nói: "Thần công Thái Sơn, nghe nói có thể phá vỡ cực hạn của thân xác, khiến cho cơ thể trở nên to lớn lên gấp mười lần, lúc thi triển, toàn thân đều sẽ trở nên vàng rực rỡ, thân thể như mình đồng da sắt, không gì phá vỡ được."  "Cho dù cậu có là thần tông trung kỳ thì e rằng cũng không có cách gì thắng được Thạch Cửu Thiên, cuối cùng chắc chắn sẽ bị trọng thương mà thôi."  Tây Môn Long Ngâm cười nham hiểm nói: "Mà ngay khi cậu đang bị thương nặng, thì sẽ rất khó để đột phá được trong đám người bị loại từ vòng loại đầu, do đó tám vị trí còn lại, cậu nhất định cũng sẽ không vào được."  "Cứ như vậy, thì cậu lấy gì mà tranh chức ông chủ ở gia tộc Tây Môn với tôi chứ."  Suy nghĩ đến đây, khóe miệng Tây Môn Long Ngâm nhếch lên, trong lòng lại tiếp tục bày mưu tính kế.  Tiếp theo đó.  Anh ta nhắm mắt lại, bắt đầu điều dưỡng cơ thể.  Lúc trước A Ly ra tay đã khiến anh ta bị thương nhẹ, cho nên phải nghỉ ngơi hồi phục thật tốt mới được, phải dùng trạng thái tốt nhất để tham gia đại hội võ thuật, tránh bị sứt đầu mẻ trán.  Dù sao trong giới luyện võ, thiên tài vô số, cho dù là Tây Môn Long Ngâm thì cũng không dám sơ ý.  ...  Lúc này.  Tô Thương dựa vào cảm ứng của linh hồn tìm được khách sạn mà Thái Sơn thuê ở Võ Đang Cổ Trấn.  Lúc này, Thạch Cửu Thiên, Tô Tinh Hà, Tô Du Du, Vương Phú Quý, một đám đang trò chuyện vui vẻ với nhau ở đại sảnh.  Trong đó, ở trong tay của Tô Tinh Hà và Tô Du Du còn cầm một viên đá hình tròn không đều, to bằng quả kiwi. 

Nhưng mà.  

Vì để che giấu tai mắt của người khác, nên anh ta mới cố ý tiếp cận Lan Diệu Y, lấy lòng đối phương đủ kiểu, để trong mắt người ngoài, anh ta như một con chó sai vặt của Lan Diệu Y.  

Nhưng trên thực tế, Tây Môn Long Ngâm căn bản không thích con gái, mục tiêu của anh ta chính là trở thành ông chủ của gia tộc Tây Môn, thống nhất giới luyện võ, chính là giống như Tô Vô Kỵ một trăm năm trước vậy, trở thành một đại nhân vật chi phối toàn bộ sơn hà nhật nguyệt.  

Nếu như muốn được như vậy thì đầu tiên anh ta phải giải quyết người em trai ruột của mình, chính là Tây Môn Hổ Tiếu.  

"Tây Môn Hổ Tiếu, tôi không thể không thừa nhận, thực lực và thiên phú của cậu có đủ tư cách để phân cao thấp với tôi."  

Tây Môn Long Ngâm nhếch miệng lên cười: "Nhưng mà, mấy cái trò khỉ đó của cậu đều là trò chơi thừa của tôi mà thôi, trong mắt tôi, nó thật là non nớt mà."  

"Đại hội võ thuật ngày mai, nếu như không có gì xảy ra thì cậu chắc chắn sẽ bị loại, ha ha ha."  

Tây Môn Long Ngâm cười nói tiếp: "Vì để cho cậu cùng một bảng với Thạch Cửu Thiên của vùng đất tế trời, người làm anh như tôi cũng đã tốn không ít tài nguyên mới mua chuộc được người bên trong."  

"Thạch Cửu Thiên kia mặc dù nhìn thì chỉ là bán thần tông, nhưng đừng quên, anh ta là đến từ vùng đất tế trời, đã tiếp nhận truyền thừa của Thái Sơn, ắt hẳn sẽ có thần công của Thái Sơn."  

Tây Môn Long Ngâm kiêng kị nói: "Thần công Thái Sơn, nghe nói có thể phá vỡ cực hạn của thân xác, khiến cho cơ thể trở nên to lớn lên gấp mười lần, lúc thi triển, toàn thân đều sẽ trở nên vàng rực rỡ, thân thể như mình đồng da sắt, không gì phá vỡ được."  

"Cho dù cậu có là thần tông trung kỳ thì e rằng cũng không có cách gì thắng được Thạch Cửu Thiên, cuối cùng chắc chắn sẽ bị trọng thương mà thôi."  

Tây Môn Long Ngâm cười nham hiểm nói: "Mà ngay khi cậu đang bị thương nặng, thì sẽ rất khó để đột phá được trong đám người bị loại từ vòng loại đầu, do đó tám vị trí còn lại, cậu nhất định cũng sẽ không vào được."  

"Cứ như vậy, thì cậu lấy gì mà tranh chức ông chủ ở gia tộc Tây Môn với tôi chứ."  

Suy nghĩ đến đây, khóe miệng Tây Môn Long Ngâm nhếch lên, trong lòng lại tiếp tục bày mưu tính kế.  

Tiếp theo đó.  

Anh ta nhắm mắt lại, bắt đầu điều dưỡng cơ thể.  

Lúc trước A Ly ra tay đã khiến anh ta bị thương nhẹ, cho nên phải nghỉ ngơi hồi phục thật tốt mới được, phải dùng trạng thái tốt nhất để tham gia đại hội võ thuật, tránh bị sứt đầu mẻ trán.  

Dù sao trong giới luyện võ, thiên tài vô số, cho dù là Tây Môn Long Ngâm thì cũng không dám sơ ý.  

...  

Lúc này.  

Tô Thương dựa vào cảm ứng của linh hồn tìm được khách sạn mà Thái Sơn thuê ở Võ Đang Cổ Trấn.  

Lúc này, Thạch Cửu Thiên, Tô Tinh Hà, Tô Du Du, Vương Phú Quý, một đám đang trò chuyện vui vẻ với nhau ở đại sảnh.  

Trong đó, ở trong tay của Tô Tinh Hà và Tô Du Du còn cầm một viên đá hình tròn không đều, to bằng quả kiwi. 

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Nhưng mà.  Vì để che giấu tai mắt của người khác, nên anh ta mới cố ý tiếp cận Lan Diệu Y, lấy lòng đối phương đủ kiểu, để trong mắt người ngoài, anh ta như một con chó sai vặt của Lan Diệu Y.  Nhưng trên thực tế, Tây Môn Long Ngâm căn bản không thích con gái, mục tiêu của anh ta chính là trở thành ông chủ của gia tộc Tây Môn, thống nhất giới luyện võ, chính là giống như Tô Vô Kỵ một trăm năm trước vậy, trở thành một đại nhân vật chi phối toàn bộ sơn hà nhật nguyệt.  Nếu như muốn được như vậy thì đầu tiên anh ta phải giải quyết người em trai ruột của mình, chính là Tây Môn Hổ Tiếu.  "Tây Môn Hổ Tiếu, tôi không thể không thừa nhận, thực lực và thiên phú của cậu có đủ tư cách để phân cao thấp với tôi."  Tây Môn Long Ngâm nhếch miệng lên cười: "Nhưng mà, mấy cái trò khỉ đó của cậu đều là trò chơi thừa của tôi mà thôi, trong mắt tôi, nó thật là non nớt mà."  "Đại hội võ thuật ngày mai, nếu như không có gì xảy ra thì cậu chắc chắn sẽ bị loại, ha ha ha."  Tây Môn Long Ngâm cười nói tiếp: "Vì để cho cậu cùng một bảng với Thạch Cửu Thiên của vùng đất tế trời, người làm anh như tôi cũng đã tốn không ít tài nguyên mới mua chuộc được người bên trong."  "Thạch Cửu Thiên kia mặc dù nhìn thì chỉ là bán thần tông, nhưng đừng quên, anh ta là đến từ vùng đất tế trời, đã tiếp nhận truyền thừa của Thái Sơn, ắt hẳn sẽ có thần công của Thái Sơn."  Tây Môn Long Ngâm kiêng kị nói: "Thần công Thái Sơn, nghe nói có thể phá vỡ cực hạn của thân xác, khiến cho cơ thể trở nên to lớn lên gấp mười lần, lúc thi triển, toàn thân đều sẽ trở nên vàng rực rỡ, thân thể như mình đồng da sắt, không gì phá vỡ được."  "Cho dù cậu có là thần tông trung kỳ thì e rằng cũng không có cách gì thắng được Thạch Cửu Thiên, cuối cùng chắc chắn sẽ bị trọng thương mà thôi."  Tây Môn Long Ngâm cười nham hiểm nói: "Mà ngay khi cậu đang bị thương nặng, thì sẽ rất khó để đột phá được trong đám người bị loại từ vòng loại đầu, do đó tám vị trí còn lại, cậu nhất định cũng sẽ không vào được."  "Cứ như vậy, thì cậu lấy gì mà tranh chức ông chủ ở gia tộc Tây Môn với tôi chứ."  Suy nghĩ đến đây, khóe miệng Tây Môn Long Ngâm nhếch lên, trong lòng lại tiếp tục bày mưu tính kế.  Tiếp theo đó.  Anh ta nhắm mắt lại, bắt đầu điều dưỡng cơ thể.  Lúc trước A Ly ra tay đã khiến anh ta bị thương nhẹ, cho nên phải nghỉ ngơi hồi phục thật tốt mới được, phải dùng trạng thái tốt nhất để tham gia đại hội võ thuật, tránh bị sứt đầu mẻ trán.  Dù sao trong giới luyện võ, thiên tài vô số, cho dù là Tây Môn Long Ngâm thì cũng không dám sơ ý.  ...  Lúc này.  Tô Thương dựa vào cảm ứng của linh hồn tìm được khách sạn mà Thái Sơn thuê ở Võ Đang Cổ Trấn.  Lúc này, Thạch Cửu Thiên, Tô Tinh Hà, Tô Du Du, Vương Phú Quý, một đám đang trò chuyện vui vẻ với nhau ở đại sảnh.  Trong đó, ở trong tay của Tô Tinh Hà và Tô Du Du còn cầm một viên đá hình tròn không đều, to bằng quả kiwi. 

Chương 1062