“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1064

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Một viên thượng phẩm linh thạch ngang bằng với 1000 viên đá hạ phẩm linh thạch.  Cũng chính là nói, Tô Thương tự nhiên có được 1000 viên đá năng lượng, đúng thoải mái cmn mà.  "F*ck!"  Tô Tinh Hà nổi giận, nghiến răng nói: "Cha, trộm cũng phải có đạo lý, cho dù cha là xã hội đen thì cũng không thể cướp đồ của con trai được, nhanh trả lại chục tỷ cho con!"  Vừa nói xong thì Tô Tinh Hà đã ra tay, dường như muốn cướp lại từ trong tay của Tô Thương.  Nhưng Tô Thương giơ tay lên, ấn lên trên trán của Tô Tinh Hà, thế là thằng nhỏ liền liều mạng nhảy nhót loạn xạ, nhưng cũng đều không có cách gì tới gần được Tô Thương.  "Con hiểu cái rắm gì, thứ này không đơn giản đâu nha, là một vật đại hung đó, con còn quá nhỏ, không khuất phục được nó đâu."  Tô Thương thoáng chút xấu hổ, hắng giọng một cái, rồi nghiêm trang nói: "Cha bằng lòng mạo hiểm tính mạng của mình để thay con trấn áp nó, thằng nhóc con không cảm kích cha thì thôi đi, còn muốn cướp về."  "Thật khiến cha quá thất vọng rồi, cha một lòng muốn tốt cho con, con thì lại... haiz, con biết bây giờ cha đang đau lòng biết bao nhiêu không?" Tô Thương lộ ra vẻ bi thương nói.  "Con nhổ vào!"  Tô Tinh Hà lại không mắc bẫy cái trò này của Tô Thương, nghiến răng nói: "Cha, đức hạnh của cha như nào con đây rõ hết nhé, giữa cha con chúng ta, còn giả vờ cái gì chứ, cha muốn gì thì cứ nói thẳng ra là được rồi."  "Anh em tốt thì phải rõ ràng, cha con cũng như vậy, nào nào nào, chúng ta bàn chuyện giá tiền đi."  Tô Tinh Hà ngừng nhảy nhót, ngồi bệt thẳng xuống đất ra giá nói: "Bác họ vừa nói rồi, tinh thạch của Thái Sơn có giá trị chục tỷ, cha muốn thì cứ đưa cho con 20 tỷ, không có thì trả lại cho con."  "Hai chục tỷ đúng không?"  Tô Thương nghe vậy, liền nở nụ cười hiền lành, chậm rãi đưa ngón tay ra.  "F*ck, cha, đừng búng vào đầu nữa được không, cứ búng như vậy sẽ khiến con ngu đi đó, con sai rồi, đồ đó con cho cha là được rồi chứ gì." Tô Tinh Hà nhìn thấy vậy liền vội vàng nhận sai.  

Một viên thượng phẩm linh thạch ngang bằng với 1000 viên đá hạ phẩm linh thạch.  

Cũng chính là nói, Tô Thương tự nhiên có được 1000 viên đá năng lượng, đúng thoải mái cmn mà.  

"F*ck!"  

Tô Tinh Hà nổi giận, nghiến răng nói: "Cha, trộm cũng phải có đạo lý, cho dù cha là xã hội đen thì cũng không thể cướp đồ của con trai được, nhanh trả lại chục tỷ cho con!"  

Vừa nói xong thì Tô Tinh Hà đã ra tay, dường như muốn cướp lại từ trong tay của Tô Thương.  

Nhưng Tô Thương giơ tay lên, ấn lên trên trán của Tô Tinh Hà, thế là thằng nhỏ liền liều mạng nhảy nhót loạn xạ, nhưng cũng đều không có cách gì tới gần được Tô Thương.  

"Con hiểu cái rắm gì, thứ này không đơn giản đâu nha, là một vật đại hung đó, con còn quá nhỏ, không khuất phục được nó đâu."  

Tô Thương thoáng chút xấu hổ, hắng giọng một cái, rồi nghiêm trang nói: "Cha bằng lòng mạo hiểm tính mạng của mình để thay con trấn áp nó, thằng nhóc con không cảm kích cha thì thôi đi, còn muốn cướp về."  

"Thật khiến cha quá thất vọng rồi, cha một lòng muốn tốt cho con, con thì lại... haiz, con biết bây giờ cha đang đau lòng biết bao nhiêu không?" Tô Thương lộ ra vẻ bi thương nói.  

"Con nhổ vào!"  

Tô Tinh Hà lại không mắc bẫy cái trò này của Tô Thương, nghiến răng nói: "Cha, đức hạnh của cha như nào con đây rõ hết nhé, giữa cha con chúng ta, còn giả vờ cái gì chứ, cha muốn gì thì cứ nói thẳng ra là được rồi."  

"Anh em tốt thì phải rõ ràng, cha con cũng như vậy, nào nào nào, chúng ta bàn chuyện giá tiền đi."  

Tô Tinh Hà ngừng nhảy nhót, ngồi bệt thẳng xuống đất ra giá nói: "Bác họ vừa nói rồi, tinh thạch của Thái Sơn có giá trị chục tỷ, cha muốn thì cứ đưa cho con 20 tỷ, không có thì trả lại cho con."  

"Hai chục tỷ đúng không?"  

Tô Thương nghe vậy, liền nở nụ cười hiền lành, chậm rãi đưa ngón tay ra.  

"F*ck, cha, đừng búng vào đầu nữa được không, cứ búng như vậy sẽ khiến con ngu đi đó, con sai rồi, đồ đó con cho cha là được rồi chứ gì." Tô Tinh Hà nhìn thấy vậy liền vội vàng nhận sai.  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Một viên thượng phẩm linh thạch ngang bằng với 1000 viên đá hạ phẩm linh thạch.  Cũng chính là nói, Tô Thương tự nhiên có được 1000 viên đá năng lượng, đúng thoải mái cmn mà.  "F*ck!"  Tô Tinh Hà nổi giận, nghiến răng nói: "Cha, trộm cũng phải có đạo lý, cho dù cha là xã hội đen thì cũng không thể cướp đồ của con trai được, nhanh trả lại chục tỷ cho con!"  Vừa nói xong thì Tô Tinh Hà đã ra tay, dường như muốn cướp lại từ trong tay của Tô Thương.  Nhưng Tô Thương giơ tay lên, ấn lên trên trán của Tô Tinh Hà, thế là thằng nhỏ liền liều mạng nhảy nhót loạn xạ, nhưng cũng đều không có cách gì tới gần được Tô Thương.  "Con hiểu cái rắm gì, thứ này không đơn giản đâu nha, là một vật đại hung đó, con còn quá nhỏ, không khuất phục được nó đâu."  Tô Thương thoáng chút xấu hổ, hắng giọng một cái, rồi nghiêm trang nói: "Cha bằng lòng mạo hiểm tính mạng của mình để thay con trấn áp nó, thằng nhóc con không cảm kích cha thì thôi đi, còn muốn cướp về."  "Thật khiến cha quá thất vọng rồi, cha một lòng muốn tốt cho con, con thì lại... haiz, con biết bây giờ cha đang đau lòng biết bao nhiêu không?" Tô Thương lộ ra vẻ bi thương nói.  "Con nhổ vào!"  Tô Tinh Hà lại không mắc bẫy cái trò này của Tô Thương, nghiến răng nói: "Cha, đức hạnh của cha như nào con đây rõ hết nhé, giữa cha con chúng ta, còn giả vờ cái gì chứ, cha muốn gì thì cứ nói thẳng ra là được rồi."  "Anh em tốt thì phải rõ ràng, cha con cũng như vậy, nào nào nào, chúng ta bàn chuyện giá tiền đi."  Tô Tinh Hà ngừng nhảy nhót, ngồi bệt thẳng xuống đất ra giá nói: "Bác họ vừa nói rồi, tinh thạch của Thái Sơn có giá trị chục tỷ, cha muốn thì cứ đưa cho con 20 tỷ, không có thì trả lại cho con."  "Hai chục tỷ đúng không?"  Tô Thương nghe vậy, liền nở nụ cười hiền lành, chậm rãi đưa ngón tay ra.  "F*ck, cha, đừng búng vào đầu nữa được không, cứ búng như vậy sẽ khiến con ngu đi đó, con sai rồi, đồ đó con cho cha là được rồi chứ gì." Tô Tinh Hà nhìn thấy vậy liền vội vàng nhận sai.  

Chương 1064