“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1071

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… “Đúng vậy.” Tô Thần Binh khách sao trả lời.  “Được, tốt, đã như vậy thì bà già này sẽ đến núi Võ Đang xem, hơn hai mươi năm trước, tôi có thể bảo vệ cậu toàn vẹn  trở ra từ đại hội võ thuật trăm tông phái, bây giờ, tôi cũng có thể bảo vệ tốt con trai của cậu!”  Dứt lời, bóng dáng của dì Phù ngay lập tức biến mất, chỉ để lại Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh trố mắt nhìn nhau…Thời gian trôi qua rất nhanh.  Bất tri bất giác đã đến ngày hôm sau.  Buổi sáng.  Sáng sớm, Tô Thương đã nhận được điện thoại của Trương Trọng Ngu.  “Điện chủ, thuộc hạ đã tiêu diệt toàn bộ các thế lực nhất đẳng đã liên hợp lại gây áp lực lên Dược Vương điện.”  Trong điện thoại, Trương Trọng Ngu một mực lễ phép nói: “Bây giờ thuộc hạ sẽ đến cổ trấn Võ Đang, ngài đang ở đâu, thuộc hạ sẽ đến tìm ngài để nói chuyện chi tiết về đại hội võ thuật trăm tông phái.”  “Tôi ở khách sạn Thái Sơn, cậu đến đấy đi!” Tô Thương gật đầu, đồng thời anh nói ra số phòng.  “Vâng.”  Sau đó, Trương Trọng Ngu cúp điện thoại.  Không lâu sau, Trương Trọng Ngu đã đến khách sạn Thái Sơn.  Tô Thương sợ làm phiền đến con gái, cho nên anh đã ra ngoài để nói chuyện với Trương Trọng Ngu.  “Thuộc hạ trình diện điện chủ.” Trương Trọng Ngu nhìn thấy Tô Thương, cậu ấy cung kính hành lễ.  “Cậu không cần phải khách khí.”  Tô Thương khẽ nâng tay, sau đó anh hỏi: “Những thế lực nhất đẳng kia là do gia tộc Tây Môn sai khiến sao?”  “Cậu thanh trừ những thế lực kia, gia tộc Tây Môn sẽ biết được tin đầu tiên, bọn họ đã phản ứng như thế nào?”  “Đương nhiên là bọn họ vô cùng tức giận.”  Trương Trọng Ngu cười nói: “Nhưng mà, dù sao chuyện này cũng không thể phơi bày ra bên ngoài ánh sáng, mặc dù gia tộc Tây Môn rất tức giận thì bọn họ cũng không dám thể hiện ra bên ngoài, bọn họ kiêng kỵ ba thế lực lớn là vùng núi tế trời, vùng núi giữa núi và biển và vùng núi nơi thâm sâu vân vụ.”  “Hơn nữa, hôm nay là đại hội võ thuật trăm tông phái, sau khi đại hội võ thuật trăm tông phái thì vẫn còn có những danh sơn tiếp tục khiêu chiến.”  Trương Trọng Ngu nói tiếp: “Cho nên, gia tộc Tây Môn vẫn chưa có hành động gì, nhưng mà sau chuyến đi đến Võ Đang này, có thể bọn họ sẽ tìm mọi cách để đối phó với Dược Vương điện chúng ta.”  “Ừm.”  Tô Thương gật đầu, sau đó anh cười nói: “Yên tâm đi, bọn họ không có cơ hội đó đâu.”  “Sau khi rời khỏi Võ Đang, tôi sẽ đến Thái Sơn trước, sau đó huyết tẩy Côn Luân, báo thù cho mối thù diệt môn của nhà họ Tô!”  Trương Trọng Ngu nghe anh nói như vậy thì vô cùng kích động, vẻ mặt cũng hưng phấn lên.

“Đúng vậy.” Tô Thần Binh khách sao trả lời.  

“Được, tốt, đã như vậy thì bà già này sẽ đến núi Võ Đang xem, hơn hai mươi năm trước, tôi có thể bảo vệ cậu toàn vẹn  trở ra từ đại hội võ thuật trăm tông phái, bây giờ, tôi cũng có thể bảo vệ tốt con trai của cậu!”  

Dứt lời, bóng dáng của dì Phù ngay lập tức biến mất, chỉ để lại Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh trố mắt nhìn nhau…

Thời gian trôi qua rất nhanh.  

Bất tri bất giác đã đến ngày hôm sau.  

Buổi sáng.  

Sáng sớm, Tô Thương đã nhận được điện thoại của Trương Trọng Ngu.  

“Điện chủ, thuộc hạ đã tiêu diệt toàn bộ các thế lực nhất đẳng đã liên hợp lại gây áp lực lên Dược Vương điện.”  

Trong điện thoại, Trương Trọng Ngu một mực lễ phép nói: “Bây giờ thuộc hạ sẽ đến cổ trấn Võ Đang, ngài đang ở đâu, thuộc hạ sẽ đến tìm ngài để nói chuyện chi tiết về đại hội võ thuật trăm tông phái.”  

“Tôi ở khách sạn Thái Sơn, cậu đến đấy đi!” Tô Thương gật đầu, đồng thời anh nói ra số phòng.  

“Vâng.”  

Sau đó, Trương Trọng Ngu cúp điện thoại.  

Không lâu sau, Trương Trọng Ngu đã đến khách sạn Thái Sơn.  

Tô Thương sợ làm phiền đến con gái, cho nên anh đã ra ngoài để nói chuyện với Trương Trọng Ngu.  

“Thuộc hạ trình diện điện chủ.” Trương Trọng Ngu nhìn thấy Tô Thương, cậu ấy cung kính hành lễ.  

“Cậu không cần phải khách khí.”  

Tô Thương khẽ nâng tay, sau đó anh hỏi: “Những thế lực nhất đẳng kia là do gia tộc Tây Môn sai khiến sao?”  

“Cậu thanh trừ những thế lực kia, gia tộc Tây Môn sẽ biết được tin đầu tiên, bọn họ đã phản ứng như thế nào?”  

“Đương nhiên là bọn họ vô cùng tức giận.”  

Trương Trọng Ngu cười nói: “Nhưng mà, dù sao chuyện này cũng không thể phơi bày ra bên ngoài ánh sáng, mặc dù gia tộc Tây Môn rất tức giận thì bọn họ cũng không dám thể hiện ra bên ngoài, bọn họ kiêng kỵ ba thế lực lớn là vùng núi tế trời, vùng núi giữa núi và biển và vùng núi nơi thâm sâu vân vụ.”  

“Hơn nữa, hôm nay là đại hội võ thuật trăm tông phái, sau khi đại hội võ thuật trăm tông phái thì vẫn còn có những danh sơn tiếp tục khiêu chiến.”  

Trương Trọng Ngu nói tiếp: “Cho nên, gia tộc Tây Môn vẫn chưa có hành động gì, nhưng mà sau chuyến đi đến Võ Đang này, có thể bọn họ sẽ tìm mọi cách để đối phó với Dược Vương điện chúng ta.”  

“Ừm.”  

Tô Thương gật đầu, sau đó anh cười nói: “Yên tâm đi, bọn họ không có cơ hội đó đâu.”  

“Sau khi rời khỏi Võ Đang, tôi sẽ đến Thái Sơn trước, sau đó huyết tẩy Côn Luân, báo thù cho mối thù diệt môn của nhà họ Tô!”  

Trương Trọng Ngu nghe anh nói như vậy thì vô cùng kích động, vẻ mặt cũng hưng phấn lên.

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… “Đúng vậy.” Tô Thần Binh khách sao trả lời.  “Được, tốt, đã như vậy thì bà già này sẽ đến núi Võ Đang xem, hơn hai mươi năm trước, tôi có thể bảo vệ cậu toàn vẹn  trở ra từ đại hội võ thuật trăm tông phái, bây giờ, tôi cũng có thể bảo vệ tốt con trai của cậu!”  Dứt lời, bóng dáng của dì Phù ngay lập tức biến mất, chỉ để lại Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh trố mắt nhìn nhau…Thời gian trôi qua rất nhanh.  Bất tri bất giác đã đến ngày hôm sau.  Buổi sáng.  Sáng sớm, Tô Thương đã nhận được điện thoại của Trương Trọng Ngu.  “Điện chủ, thuộc hạ đã tiêu diệt toàn bộ các thế lực nhất đẳng đã liên hợp lại gây áp lực lên Dược Vương điện.”  Trong điện thoại, Trương Trọng Ngu một mực lễ phép nói: “Bây giờ thuộc hạ sẽ đến cổ trấn Võ Đang, ngài đang ở đâu, thuộc hạ sẽ đến tìm ngài để nói chuyện chi tiết về đại hội võ thuật trăm tông phái.”  “Tôi ở khách sạn Thái Sơn, cậu đến đấy đi!” Tô Thương gật đầu, đồng thời anh nói ra số phòng.  “Vâng.”  Sau đó, Trương Trọng Ngu cúp điện thoại.  Không lâu sau, Trương Trọng Ngu đã đến khách sạn Thái Sơn.  Tô Thương sợ làm phiền đến con gái, cho nên anh đã ra ngoài để nói chuyện với Trương Trọng Ngu.  “Thuộc hạ trình diện điện chủ.” Trương Trọng Ngu nhìn thấy Tô Thương, cậu ấy cung kính hành lễ.  “Cậu không cần phải khách khí.”  Tô Thương khẽ nâng tay, sau đó anh hỏi: “Những thế lực nhất đẳng kia là do gia tộc Tây Môn sai khiến sao?”  “Cậu thanh trừ những thế lực kia, gia tộc Tây Môn sẽ biết được tin đầu tiên, bọn họ đã phản ứng như thế nào?”  “Đương nhiên là bọn họ vô cùng tức giận.”  Trương Trọng Ngu cười nói: “Nhưng mà, dù sao chuyện này cũng không thể phơi bày ra bên ngoài ánh sáng, mặc dù gia tộc Tây Môn rất tức giận thì bọn họ cũng không dám thể hiện ra bên ngoài, bọn họ kiêng kỵ ba thế lực lớn là vùng núi tế trời, vùng núi giữa núi và biển và vùng núi nơi thâm sâu vân vụ.”  “Hơn nữa, hôm nay là đại hội võ thuật trăm tông phái, sau khi đại hội võ thuật trăm tông phái thì vẫn còn có những danh sơn tiếp tục khiêu chiến.”  Trương Trọng Ngu nói tiếp: “Cho nên, gia tộc Tây Môn vẫn chưa có hành động gì, nhưng mà sau chuyến đi đến Võ Đang này, có thể bọn họ sẽ tìm mọi cách để đối phó với Dược Vương điện chúng ta.”  “Ừm.”  Tô Thương gật đầu, sau đó anh cười nói: “Yên tâm đi, bọn họ không có cơ hội đó đâu.”  “Sau khi rời khỏi Võ Đang, tôi sẽ đến Thái Sơn trước, sau đó huyết tẩy Côn Luân, báo thù cho mối thù diệt môn của nhà họ Tô!”  Trương Trọng Ngu nghe anh nói như vậy thì vô cùng kích động, vẻ mặt cũng hưng phấn lên.

Chương 1071