“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1137

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Tô Thương trách thầm, tức giận đến mức thiếu chút nổi trận lôi đình rồi, nhưng vẫn quyết làm theo lời Vương Dương Minh nói.  Có điều trong thẻ anh lại không có nhiều tiền như vậy rồi, thế là bấm số điện thoại Trương Trọng Ngu, gửi số tài khoản của Vương Dương Minh cho Trương Trọng Ngu.  Đối với mệnh lệnh của Tô Thương, Trương Trọng Ngu tất nhiên không dám làm trái, vội vàng sắp xếp cho người của Dược Vương Điện, đem 5 ngàn vạn gửi vào số tài khoản của Vương Dương Minh.  Sau khi làm xong mọi chuyện, Trương Trọng Ngu gửi cho Tô Thương một tin nhắn, nói cho Tô Thương đã làm xong.  "Ừm."  Tô Thương sau khi trả lời đơn giản Trương Trọng Ngu, liền thêm bạn bè lần nữa với Vương Dương Minh.  Lần này, cuối cùng lời mời kết bạn cũng được chấp nhận.  Sau đó, Vương Dương Minh liền gửi đến một đoạn tin tức: "Tô thiếu gia, cảm ơn 5 ngàn vạn của cậu, bần đạo ghi nhớ trong lòng.  Tô Thương thấy vậy, trả lời: "Đẹp trai sáng ngời như vàng 24k? ông thật sự là Vương Dương Minh sao?  Vương Dương Minh: Không sai, chính là bần đạo.  Tô Thương: Một đạo sĩ như ông, theo lý thuyết không phải nên đặt tên là cái gì mà đạo pháp, thiên nhiên các kiểu hay sao, dù là hoa khai phú quý cũng hiểu được cái nick đẹp trai sáng ngời như vàng 24k này của ông, có mấy ý chứ?  Vương Dương Minh: Có một nghĩa ngay chính cái tên của nó đó, bần đạo thật sự là vô cùng đẹp trai, vẻ đẹp tuyệt vời thế này mà, xét về nhan sắc thì cho tới bây giờ không thua ai nha.  Tô Thương:...  Cmn chứ!  Vốn dĩ, Tô Thương suy nghĩ, lão môn chủ Võ Đang, dù thế nào đi nữa cũng phải là lão đạo sĩ nghiêm túc.  Nhưng anh lại tuyệt đối không thể ngờ được, cái tên Vương Dương Minh này, thế mà vô liêm sỉ như vậy.  Chỉ sợ Tô Thương có lấy ra tháp Hư Không cùng với chìa khóa của Đông phủ, dùng toàn lực nhất kích, cũng không thể làm da mặt Vương Dương Minh bị thương được, bởi vì thật sự là quá dày rồi.  Ting ting ting...  Ngay lúc Tô Thương đang không biết nói gì, Vương Dương Minh bỗng nhiên gọi điện tới.  Tô Thương dừng một chút, sau đó lựa chọn bấm nút nghe.  "Tô thiếu gia, một lần nữa xin cảm ơn 5 ngàn vạn của cậu, bần đạo nhận được rồi."  

Tô Thương trách thầm, tức giận đến mức thiếu chút nổi trận lôi đình rồi, nhưng vẫn quyết làm theo lời Vương Dương Minh nói.  

Có điều trong thẻ anh lại không có nhiều tiền như vậy rồi, thế là bấm số điện thoại Trương Trọng Ngu, gửi số tài khoản của Vương Dương Minh cho Trương Trọng Ngu.  

Đối với mệnh lệnh của Tô Thương, Trương Trọng Ngu tất nhiên không dám làm trái, vội vàng sắp xếp cho người của Dược Vương Điện, đem 5 ngàn vạn gửi vào số tài khoản của Vương Dương Minh.  

Sau khi làm xong mọi chuyện, Trương Trọng Ngu gửi cho Tô Thương một tin nhắn, nói cho Tô Thương đã làm xong.  

"Ừm."  

Tô Thương sau khi trả lời đơn giản Trương Trọng Ngu, liền thêm bạn bè lần nữa với Vương Dương Minh.  

Lần này, cuối cùng lời mời kết bạn cũng được chấp nhận.  

Sau đó, Vương Dương Minh liền gửi đến một đoạn tin tức: "Tô thiếu gia, cảm ơn 5 ngàn vạn của cậu, bần đạo ghi nhớ trong lòng.  

Tô Thương thấy vậy, trả lời: "Đẹp trai sáng ngời như vàng 24k? ông thật sự là Vương Dương Minh sao?  

Vương Dương Minh: Không sai, chính là bần đạo.  

Tô Thương: Một đạo sĩ như ông, theo lý thuyết không phải nên đặt tên là cái gì mà đạo pháp, thiên nhiên các kiểu hay sao, dù là hoa khai phú quý cũng hiểu được cái nick đẹp trai sáng ngời như vàng 24k này của ông, có mấy ý chứ?  

Vương Dương Minh: Có một nghĩa ngay chính cái tên của nó đó, bần đạo thật sự là vô cùng đẹp trai, vẻ đẹp tuyệt vời thế này mà, xét về nhan sắc thì cho tới bây giờ không thua ai nha.  

Tô Thương:...  

Cmn chứ!  

Vốn dĩ, Tô Thương suy nghĩ, lão môn chủ Võ Đang, dù thế nào đi nữa cũng phải là lão đạo sĩ nghiêm túc.  

Nhưng anh lại tuyệt đối không thể ngờ được, cái tên Vương Dương Minh này, thế mà vô liêm sỉ như vậy.  

Chỉ sợ Tô Thương có lấy ra tháp Hư Không cùng với chìa khóa của Đông phủ, dùng toàn lực nhất kích, cũng không thể làm da mặt Vương Dương Minh bị thương được, bởi vì thật sự là quá dày rồi.  

Ting ting ting...  

Ngay lúc Tô Thương đang không biết nói gì, Vương Dương Minh bỗng nhiên gọi điện tới.  

Tô Thương dừng một chút, sau đó lựa chọn bấm nút nghe.  

"Tô thiếu gia, một lần nữa xin cảm ơn 5 ngàn vạn của cậu, bần đạo nhận được rồi."  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Tô Thương trách thầm, tức giận đến mức thiếu chút nổi trận lôi đình rồi, nhưng vẫn quyết làm theo lời Vương Dương Minh nói.  Có điều trong thẻ anh lại không có nhiều tiền như vậy rồi, thế là bấm số điện thoại Trương Trọng Ngu, gửi số tài khoản của Vương Dương Minh cho Trương Trọng Ngu.  Đối với mệnh lệnh của Tô Thương, Trương Trọng Ngu tất nhiên không dám làm trái, vội vàng sắp xếp cho người của Dược Vương Điện, đem 5 ngàn vạn gửi vào số tài khoản của Vương Dương Minh.  Sau khi làm xong mọi chuyện, Trương Trọng Ngu gửi cho Tô Thương một tin nhắn, nói cho Tô Thương đã làm xong.  "Ừm."  Tô Thương sau khi trả lời đơn giản Trương Trọng Ngu, liền thêm bạn bè lần nữa với Vương Dương Minh.  Lần này, cuối cùng lời mời kết bạn cũng được chấp nhận.  Sau đó, Vương Dương Minh liền gửi đến một đoạn tin tức: "Tô thiếu gia, cảm ơn 5 ngàn vạn của cậu, bần đạo ghi nhớ trong lòng.  Tô Thương thấy vậy, trả lời: "Đẹp trai sáng ngời như vàng 24k? ông thật sự là Vương Dương Minh sao?  Vương Dương Minh: Không sai, chính là bần đạo.  Tô Thương: Một đạo sĩ như ông, theo lý thuyết không phải nên đặt tên là cái gì mà đạo pháp, thiên nhiên các kiểu hay sao, dù là hoa khai phú quý cũng hiểu được cái nick đẹp trai sáng ngời như vàng 24k này của ông, có mấy ý chứ?  Vương Dương Minh: Có một nghĩa ngay chính cái tên của nó đó, bần đạo thật sự là vô cùng đẹp trai, vẻ đẹp tuyệt vời thế này mà, xét về nhan sắc thì cho tới bây giờ không thua ai nha.  Tô Thương:...  Cmn chứ!  Vốn dĩ, Tô Thương suy nghĩ, lão môn chủ Võ Đang, dù thế nào đi nữa cũng phải là lão đạo sĩ nghiêm túc.  Nhưng anh lại tuyệt đối không thể ngờ được, cái tên Vương Dương Minh này, thế mà vô liêm sỉ như vậy.  Chỉ sợ Tô Thương có lấy ra tháp Hư Không cùng với chìa khóa của Đông phủ, dùng toàn lực nhất kích, cũng không thể làm da mặt Vương Dương Minh bị thương được, bởi vì thật sự là quá dày rồi.  Ting ting ting...  Ngay lúc Tô Thương đang không biết nói gì, Vương Dương Minh bỗng nhiên gọi điện tới.  Tô Thương dừng một chút, sau đó lựa chọn bấm nút nghe.  "Tô thiếu gia, một lần nữa xin cảm ơn 5 ngàn vạn của cậu, bần đạo nhận được rồi."  

Chương 1137