“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 1141
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Tô Thương gật gật đầu, sau đó cười nói: "Yên tâm đi, chỉ cần ông giúp tôi tháo gỡ những nghi ngờ đó, tôi tất nhiên sẽ không nói lung tung, nếu không thì không nói trước được gì đâu nha." "Cmn, Tô thiếu gia, cậu uy hiếp tôi hả, sao cậu không có tí chính trực nào hết vậy." Vương Dương Minh nhịn không được mà chửi thề, có điều cũng chỉ là thuận miệng nói ra thôi, sau đó nói tiếp: "Tô thiếu gia, không nói chuyện nữa, tôi phải đi giặt quần áo lót rồi." "Suýt nữa thì quên, còn có một chuyện nữa, tôi ở bên trong mật các của Võ Đang, chuẩn bị cho cậu một món quà, cậu ấn vào góc tây nam mở chốt nhé." "Tô thiếu gia, hi vọng cậu có thể thuận lợi cầm được món quà, ha ha, khi khác nói chuyện tiếp nhé." Sau khi nói xong, Vương Dương Minh liền tắt máy. "Món quà?" Sau khi nói chuyện xong, Tô Thương cực kỳ hứng thú, nhanh chân đi đến góc tây nam, sau khi tìm một lát thì quả nhiên thấy được một cái nút đen tuyền. Anh không chút do dự, giấu kích động trong lòng mà trực tiếp đè xuống. Nhưng ai ngờ, sau một giây, liền có một lực lượng kinh khủng xuất hiện, khiến người khác sợ hãi, nhanh chóng bao phủ mật các, giống như muốn niêm phong mật các. "Không được rồi!" Tô Thương sắc mặt thay đổi lớn, định thi triển Chỉ xích thiên nhai chạy đi, kết quả lại phát hiện, dưới lực lượng này thì mình không có cách nào mà điều động linh khí trong cơ thể được.... Thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai, là phải cần có linh khí, nhưng bây giờ Tô Thương lại không có cách gì để có thể điều động được một sợi linh khí nào. "M* nó chứ, Vương Dương Minh, vậy mà dám lừa mình!" Tô Thương trong lòng căng thẳng, sắc mặt hết sức khó coi. Nhìn thấy bức màn ánh sáng được tạo bởi nguồn năng lượng đáng sợ sắp hoàn toàn bao trùm không gian của mật các, mà Tô Thương lại chỉ có thể ngồi yên. "Cậu chủ!" Chính ngay lúc này, A Ly ngay trước khi bức màn ánh sáng đó còn chưa khép kín lại thì trong nháy mắt nhảy vọt vào mật các, xuất hiện ngay trước mặt Tô Thương, muốn mang Tô Thương đi. Nhưng đáng tiếc, lúc cô ấy tiến vào, bức màn ánh sáng đó đã khép kín lại rồi, bao phủ hoàn toàn cả căn mật các. "Cậu chủ đừng sợ, tôi đánh vỡ bức màn ánh sáng này, đem cậu xông ra ngoài!" A Ly khẽ híp mắt lại, ngay lập tức đánh ra một luồng năng lượng linh khí khổng lồ, Ầm! Một luồng sức mạnh khổng lồ đánh thẳng vào bức màn ánh sáng, tạo ra một tiếng vang cực lớn, thế nhưng bức màn ánh sáng đó lại không hề có chút suy chuyển nào. A Ly không chịu thua, ngược lại còn trở nên phấn chấn, lập tức bay lên dùng thân mình tông vào bức màn ánh sáng.
Tô Thương gật gật đầu, sau đó cười nói: "Yên tâm đi, chỉ cần ông giúp tôi tháo gỡ những nghi ngờ đó, tôi tất nhiên sẽ không nói lung tung, nếu không thì không nói trước được gì đâu nha."
"Cmn, Tô thiếu gia, cậu uy hiếp tôi hả, sao cậu không có tí chính trực nào hết vậy."
Vương Dương Minh nhịn không được mà chửi thề, có điều cũng chỉ là thuận miệng nói ra thôi, sau đó nói tiếp: "Tô thiếu gia, không nói chuyện nữa, tôi phải đi giặt quần áo lót rồi."
"Suýt nữa thì quên, còn có một chuyện nữa, tôi ở bên trong mật các của Võ Đang, chuẩn bị cho cậu một món quà, cậu ấn vào góc tây nam mở chốt nhé."
"Tô thiếu gia, hi vọng cậu có thể thuận lợi cầm được món quà, ha ha, khi khác nói chuyện tiếp nhé."
Sau khi nói xong, Vương Dương Minh liền tắt máy.
"Món quà?"
Sau khi nói chuyện xong, Tô Thương cực kỳ hứng thú, nhanh chân đi đến góc tây nam, sau khi tìm một lát thì quả nhiên thấy được một cái nút đen tuyền.
Anh không chút do dự, giấu kích động trong lòng mà trực tiếp đè xuống.
Nhưng ai ngờ, sau một giây, liền có một lực lượng kinh khủng xuất hiện, khiến người khác sợ hãi, nhanh chóng bao phủ mật các, giống như muốn niêm phong mật các.
"Không được rồi!"
Tô Thương sắc mặt thay đổi lớn, định thi triển Chỉ xích thiên nhai chạy đi, kết quả lại phát hiện, dưới lực lượng này thì mình không có cách nào mà điều động linh khí trong cơ thể được....
Thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai, là phải cần có linh khí, nhưng bây giờ Tô Thương lại không có cách gì để có thể điều động được một sợi linh khí nào.
"M* nó chứ, Vương Dương Minh, vậy mà dám lừa mình!" Tô Thương trong lòng căng thẳng, sắc mặt hết sức khó coi.
Nhìn thấy bức màn ánh sáng được tạo bởi nguồn năng lượng đáng sợ sắp hoàn toàn bao trùm không gian của mật các, mà Tô Thương lại chỉ có thể ngồi yên.
"Cậu chủ!"
Chính ngay lúc này, A Ly ngay trước khi bức màn ánh sáng đó còn chưa khép kín lại thì trong nháy mắt nhảy vọt vào mật các, xuất hiện ngay trước mặt Tô Thương, muốn mang Tô Thương đi.
Nhưng đáng tiếc, lúc cô ấy tiến vào, bức màn ánh sáng đó đã khép kín lại rồi, bao phủ hoàn toàn cả căn mật các.
"Cậu chủ đừng sợ, tôi đánh vỡ bức màn ánh sáng này, đem cậu xông ra ngoài!"
A Ly khẽ híp mắt lại, ngay lập tức đánh ra một luồng năng lượng linh khí khổng lồ,
Ầm!
Một luồng sức mạnh khổng lồ đánh thẳng vào bức màn ánh sáng, tạo ra một tiếng vang cực lớn, thế nhưng bức màn ánh sáng đó lại không hề có chút suy chuyển nào.
A Ly không chịu thua, ngược lại còn trở nên phấn chấn, lập tức bay lên dùng thân mình tông vào bức màn ánh sáng.
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Tô Thương gật gật đầu, sau đó cười nói: "Yên tâm đi, chỉ cần ông giúp tôi tháo gỡ những nghi ngờ đó, tôi tất nhiên sẽ không nói lung tung, nếu không thì không nói trước được gì đâu nha." "Cmn, Tô thiếu gia, cậu uy hiếp tôi hả, sao cậu không có tí chính trực nào hết vậy." Vương Dương Minh nhịn không được mà chửi thề, có điều cũng chỉ là thuận miệng nói ra thôi, sau đó nói tiếp: "Tô thiếu gia, không nói chuyện nữa, tôi phải đi giặt quần áo lót rồi." "Suýt nữa thì quên, còn có một chuyện nữa, tôi ở bên trong mật các của Võ Đang, chuẩn bị cho cậu một món quà, cậu ấn vào góc tây nam mở chốt nhé." "Tô thiếu gia, hi vọng cậu có thể thuận lợi cầm được món quà, ha ha, khi khác nói chuyện tiếp nhé." Sau khi nói xong, Vương Dương Minh liền tắt máy. "Món quà?" Sau khi nói chuyện xong, Tô Thương cực kỳ hứng thú, nhanh chân đi đến góc tây nam, sau khi tìm một lát thì quả nhiên thấy được một cái nút đen tuyền. Anh không chút do dự, giấu kích động trong lòng mà trực tiếp đè xuống. Nhưng ai ngờ, sau một giây, liền có một lực lượng kinh khủng xuất hiện, khiến người khác sợ hãi, nhanh chóng bao phủ mật các, giống như muốn niêm phong mật các. "Không được rồi!" Tô Thương sắc mặt thay đổi lớn, định thi triển Chỉ xích thiên nhai chạy đi, kết quả lại phát hiện, dưới lực lượng này thì mình không có cách nào mà điều động linh khí trong cơ thể được.... Thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai, là phải cần có linh khí, nhưng bây giờ Tô Thương lại không có cách gì để có thể điều động được một sợi linh khí nào. "M* nó chứ, Vương Dương Minh, vậy mà dám lừa mình!" Tô Thương trong lòng căng thẳng, sắc mặt hết sức khó coi. Nhìn thấy bức màn ánh sáng được tạo bởi nguồn năng lượng đáng sợ sắp hoàn toàn bao trùm không gian của mật các, mà Tô Thương lại chỉ có thể ngồi yên. "Cậu chủ!" Chính ngay lúc này, A Ly ngay trước khi bức màn ánh sáng đó còn chưa khép kín lại thì trong nháy mắt nhảy vọt vào mật các, xuất hiện ngay trước mặt Tô Thương, muốn mang Tô Thương đi. Nhưng đáng tiếc, lúc cô ấy tiến vào, bức màn ánh sáng đó đã khép kín lại rồi, bao phủ hoàn toàn cả căn mật các. "Cậu chủ đừng sợ, tôi đánh vỡ bức màn ánh sáng này, đem cậu xông ra ngoài!" A Ly khẽ híp mắt lại, ngay lập tức đánh ra một luồng năng lượng linh khí khổng lồ, Ầm! Một luồng sức mạnh khổng lồ đánh thẳng vào bức màn ánh sáng, tạo ra một tiếng vang cực lớn, thế nhưng bức màn ánh sáng đó lại không hề có chút suy chuyển nào. A Ly không chịu thua, ngược lại còn trở nên phấn chấn, lập tức bay lên dùng thân mình tông vào bức màn ánh sáng.