“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 1146
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Liên quan đến Thiên Niên Sát, nổi tiếng là bảo bọc con cái, hơn nữa tính khí lại nóng nảy, người tham gia bảng đấu thứ ba, đương nhiên không muốn chọc đến Tô Du Du rồi. Điều quan trọng nhất là, bởi vì Tô Du Du chỉ là một đứa bé 4 tuổi, cho dù đánh bại Tô Du Du thì sao chứ, không những không vẻ vang mà còn mang tiếng là ăn hiếp trẻ con nữa. Cứ như vậy, Tô Du Du mặt mùi tràn đầy hồn nhiên, đứng yên ở một góc của lôi đài, nhìn những người thi đấu khác đánh nhau kịch liệt. Khi thấy có người bị đánh cho hộc máu thì Tô Du Du còn bị dọa cho tái mét mặt mày, thét lên, đồng thời chân tay cũng luống cuống theo. Cảnh tượng này đều chọc cho những người thi đấu và khán giả có một trận cười to. ... Ngoại trừ bảng đấu thứ ba, thì trận đấu ở bảng thứ 7, mười một cũng đang hừng hực khí thế diễn ra. Mặc Đao thiếu gia ở bảng thứ 7, xông pha đi đầu, độc khí màu đen bao phủ quanh thân, không một ai dám lại gần anh ta. Ở giữa lôi đài, hầu như tất cả những người tham gia đều biến sắc, trên trán mồ hôi lạnh ứa ra. Võ công của vùng thâm sâu vân vụ quá quỷ dị hơn nữa còn tàn ác, mấy người này đương nhiên sẽ có sự kiêng dè rồi. "Ha ha, tôi cho mấy người 10 phút, hoặc là tự mình đầu hàng, hoặc là..." Mặc Đao thấy vậy, dáng vẻ càng thêm kiêu căng, lạnh lùng nhìn bốn phía, nói tiếp câu chưa nói xong lúc nãy: "Chết!" Ba, bốn mươi người tham gia thi đấu trên lôi đài đều quay lại nhìn nhau, sau khi tranh luận một hồi thì đều nhao nhao lên nhảy xuống lôi đài. Họ chỉ đăng ký và lên võ đài để cho có lệ mà không có bất kỳ ý thức tham gia thi đấu nào, khiến cho mọi người đều chửi rủa điên cuồng. "Ha ha, thú vị, còn chưa đánh mà đã đầu hàng rồi, đi lên lôi đài cũng chỉ mới đứng được vài giây." "F*ck, đó không phải là Tề Vĩ của Mang Sơn sao, không còn muốn giữ mặt mũi nữa à, tôi nhớ Mang Sơn còn bao trọn gói cho anh ta một chiếc máy bay, đồ dùng còn chuyển tới đến mấy tấn, huy động rất nhiều nhân lực, kết quả chính là nhảy xuống lôi đài sao? Ở dưới đài 10 năm khổ cực, trên lôi đài chỉ mười giây sao?" "Mấy tấn đồ dùng sao, người anh em, khoa trương quá vậy." "Là thật đó, tôi nhìn thấy rồi, anh ta còn kém chút là đem giường theo nữa thôi đấy." "Bình thường thôi, người ta đến Võ Đang để du lịch, ai đi du lịch mà không mang theo hành lý chứ." ... Những thí sinh đầu hàng này, những ông chủ môn phái nơi họ thuộc về rất tức giận, thậm chí một số ông chủ còn nói rằng phí đi và về bắt những thí sinh này phải tự chi trả. Mặc dù bị mọi người châm chọc, khiến bọn họ không ngẩng đầu lên được, vô cùng mất mặt, nhưng bọn họ không muốn mất mạng mà. Độc công của Mặc Đao thiếu gia quá kh ủng bố rồi, ai dám lên chứ, chẳng phải muốn tìm chết sao? Nhưng mà. Vẫn còn một người chưa đầu hàng.
Liên quan đến Thiên Niên Sát, nổi tiếng là bảo bọc con cái, hơn nữa tính khí lại nóng nảy, người tham gia bảng đấu thứ ba, đương nhiên không muốn chọc đến Tô Du Du rồi.
Điều quan trọng nhất là, bởi vì Tô Du Du chỉ là một đứa bé 4 tuổi, cho dù đánh bại Tô Du Du thì sao chứ, không những không vẻ vang mà còn mang tiếng là ăn hiếp trẻ con nữa.
Cứ như vậy, Tô Du Du mặt mùi tràn đầy hồn nhiên, đứng yên ở một góc của lôi đài, nhìn những người thi đấu khác đánh nhau kịch liệt.
Khi thấy có người bị đánh cho hộc máu thì Tô Du Du còn bị dọa cho tái mét mặt mày, thét lên, đồng thời chân tay cũng luống cuống theo.
Cảnh tượng này đều chọc cho những người thi đấu và khán giả có một trận cười to.
...
Ngoại trừ bảng đấu thứ ba, thì trận đấu ở bảng thứ 7, mười một cũng đang hừng hực khí thế diễn ra.
Mặc Đao thiếu gia ở bảng thứ 7, xông pha đi đầu, độc khí màu đen bao phủ quanh thân, không một ai dám lại gần anh ta.
Ở giữa lôi đài, hầu như tất cả những người tham gia đều biến sắc, trên trán mồ hôi lạnh ứa ra.
Võ công của vùng thâm sâu vân vụ quá quỷ dị hơn nữa còn tàn ác, mấy người này đương nhiên sẽ có sự kiêng dè rồi.
"Ha ha, tôi cho mấy người 10 phút, hoặc là tự mình đầu hàng, hoặc là..."
Mặc Đao thấy vậy, dáng vẻ càng thêm kiêu căng, lạnh lùng nhìn bốn phía, nói tiếp câu chưa nói xong lúc nãy: "Chết!"
Ba, bốn mươi người tham gia thi đấu trên lôi đài đều quay lại nhìn nhau, sau khi tranh luận một hồi thì đều nhao nhao lên nhảy xuống lôi đài.
Họ chỉ đăng ký và lên võ đài để cho có lệ mà không có bất kỳ ý thức tham gia thi đấu nào, khiến cho mọi người đều chửi rủa điên cuồng.
"Ha ha, thú vị, còn chưa đánh mà đã đầu hàng rồi, đi lên lôi đài cũng chỉ mới đứng được vài giây."
"F*ck, đó không phải là Tề Vĩ của Mang Sơn sao, không còn muốn giữ mặt mũi nữa à, tôi nhớ Mang Sơn còn bao trọn gói cho anh ta một chiếc máy bay, đồ dùng còn chuyển tới đến mấy tấn, huy động rất nhiều nhân lực, kết quả chính là nhảy xuống lôi đài sao? Ở dưới đài 10 năm khổ cực, trên lôi đài chỉ mười giây sao?"
"Mấy tấn đồ dùng sao, người anh em, khoa trương quá vậy."
"Là thật đó, tôi nhìn thấy rồi, anh ta còn kém chút là đem giường theo nữa thôi đấy."
"Bình thường thôi, người ta đến Võ Đang để du lịch, ai đi du lịch mà không mang theo hành lý chứ."
...
Những thí sinh đầu hàng này, những ông chủ môn phái nơi họ thuộc về rất tức giận, thậm chí một số ông chủ còn nói rằng phí đi và về bắt những thí sinh này phải tự chi trả.
Mặc dù bị mọi người châm chọc, khiến bọn họ không ngẩng đầu lên được, vô cùng mất mặt, nhưng bọn họ không muốn mất mạng mà.
Độc công của Mặc Đao thiếu gia quá kh ủng bố rồi, ai dám lên chứ, chẳng phải muốn tìm chết sao?
Nhưng mà.
Vẫn còn một người chưa đầu hàng.
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Liên quan đến Thiên Niên Sát, nổi tiếng là bảo bọc con cái, hơn nữa tính khí lại nóng nảy, người tham gia bảng đấu thứ ba, đương nhiên không muốn chọc đến Tô Du Du rồi. Điều quan trọng nhất là, bởi vì Tô Du Du chỉ là một đứa bé 4 tuổi, cho dù đánh bại Tô Du Du thì sao chứ, không những không vẻ vang mà còn mang tiếng là ăn hiếp trẻ con nữa. Cứ như vậy, Tô Du Du mặt mùi tràn đầy hồn nhiên, đứng yên ở một góc của lôi đài, nhìn những người thi đấu khác đánh nhau kịch liệt. Khi thấy có người bị đánh cho hộc máu thì Tô Du Du còn bị dọa cho tái mét mặt mày, thét lên, đồng thời chân tay cũng luống cuống theo. Cảnh tượng này đều chọc cho những người thi đấu và khán giả có một trận cười to. ... Ngoại trừ bảng đấu thứ ba, thì trận đấu ở bảng thứ 7, mười một cũng đang hừng hực khí thế diễn ra. Mặc Đao thiếu gia ở bảng thứ 7, xông pha đi đầu, độc khí màu đen bao phủ quanh thân, không một ai dám lại gần anh ta. Ở giữa lôi đài, hầu như tất cả những người tham gia đều biến sắc, trên trán mồ hôi lạnh ứa ra. Võ công của vùng thâm sâu vân vụ quá quỷ dị hơn nữa còn tàn ác, mấy người này đương nhiên sẽ có sự kiêng dè rồi. "Ha ha, tôi cho mấy người 10 phút, hoặc là tự mình đầu hàng, hoặc là..." Mặc Đao thấy vậy, dáng vẻ càng thêm kiêu căng, lạnh lùng nhìn bốn phía, nói tiếp câu chưa nói xong lúc nãy: "Chết!" Ba, bốn mươi người tham gia thi đấu trên lôi đài đều quay lại nhìn nhau, sau khi tranh luận một hồi thì đều nhao nhao lên nhảy xuống lôi đài. Họ chỉ đăng ký và lên võ đài để cho có lệ mà không có bất kỳ ý thức tham gia thi đấu nào, khiến cho mọi người đều chửi rủa điên cuồng. "Ha ha, thú vị, còn chưa đánh mà đã đầu hàng rồi, đi lên lôi đài cũng chỉ mới đứng được vài giây." "F*ck, đó không phải là Tề Vĩ của Mang Sơn sao, không còn muốn giữ mặt mũi nữa à, tôi nhớ Mang Sơn còn bao trọn gói cho anh ta một chiếc máy bay, đồ dùng còn chuyển tới đến mấy tấn, huy động rất nhiều nhân lực, kết quả chính là nhảy xuống lôi đài sao? Ở dưới đài 10 năm khổ cực, trên lôi đài chỉ mười giây sao?" "Mấy tấn đồ dùng sao, người anh em, khoa trương quá vậy." "Là thật đó, tôi nhìn thấy rồi, anh ta còn kém chút là đem giường theo nữa thôi đấy." "Bình thường thôi, người ta đến Võ Đang để du lịch, ai đi du lịch mà không mang theo hành lý chứ." ... Những thí sinh đầu hàng này, những ông chủ môn phái nơi họ thuộc về rất tức giận, thậm chí một số ông chủ còn nói rằng phí đi và về bắt những thí sinh này phải tự chi trả. Mặc dù bị mọi người châm chọc, khiến bọn họ không ngẩng đầu lên được, vô cùng mất mặt, nhưng bọn họ không muốn mất mạng mà. Độc công của Mặc Đao thiếu gia quá kh ủng bố rồi, ai dám lên chứ, chẳng phải muốn tìm chết sao? Nhưng mà. Vẫn còn một người chưa đầu hàng.