“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1165

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Sau khi dừng lại vài giây, Tô Thương mới kịp phản ứng lại, trên mặt đầy vẻ lo lắng, không nói thêm lời nào mà trực tiếp thi triển Chỉ xích thiên nhai rời khỏi đó.  A Ly theo sát phía sau.  "Tô thiếu gia, đừng tức giận, cũng đừng thương tâm quá, để tránh ảnh hưởng trận đấu của cậu..."  Khi thấy hai người rời khỏi, Vương Trọng Vân đuổi theo nhắc nhở, có điều, hai người Tô Thương sớm đã biến mất rồi: "Thân pháp này của Tô thiếu gia, quả thật không yếu, có lẽ đạt đến cấp độ thuấn di rồi, nếu mà cậu ấy dùng toàn lực chạy trốn, chỉ sợ Thần tông đỉnh phong cũng khó mà đuổi kịp."  "Không hổ là đời sau của Tô Vô  Kỵ, có chút bản lĩnh nha, không biết đồ đệ Vương Dã của mình có thể dùng thuật Kỳ môn để phong tỏa thân pháp của cậu ta không nữa."  ...  Tô Du Du bị thương rồi, đến giờ vẫn chưa tỉnh lại.  Biết được tin này, trái tim Tô Thương lập tức bóp nghẹn lại, liên tục thuấn di để đi đến khách sạn Cửu Phong.  "Tô thiếu gia."  Thanh niên tài tuấn của núi Cửu Phong, đã biết Tô Thương, vừa thấy Tô Thương bước vào cửa đã khách khí chào hỏi.  "Ừm." Tô Thương gật đầu, vẫn không ngừng bước.  "Tô thiếu gia, anh đến thăm Du Du phải không, tôi sẽ dẫn đường cho anh." Một người tài tuấn khác ở núi Cửu Phong nói.  "Cảm ơn, không cần."  Tô Thương từ chối, anh đã sớm cảm giác được vị trí của con gái rồi, liền bước lên lầu 4, trực tiếp đẩy cửa vào, A Ly cũng đi theo sát phía sau.  Rất nhanh, Tô Thương liền thấy được Tô Du Du đang nằm ở trên giường.  Thiên Sơn Tuyết, Thạch Cửu Thiên, Vương Phú Quý, Trương Mộ Cổ, Trương Trọng Ngu cùng một số cao thủ đời trước của núi Cửu Phong đều ở trong phòng.  "Tô Thương."  "Điện chủ."  "Em họ."  "Tô đại thiếu gia."  "Tô thiếu gia."  Sau khi nhìn thấy Tô Thương, mọi người đồng thanh mở miệng chào hỏi.  "Ừm."  Tô Thương gật gật đầu, lập tức nặng nề bước đến bên giường con gái, mở thần thức kiểm tra vết thương.  "Điện chủ, thuộc hạ đã kiểm tra rồi, tiểu thư Du Du bị thương khá nghiêm trọng, thuộc hạ bất lực."  Trương Trọng Ngu mặt mũi đầy hổ thẹn, sau đó nói: "Có điều thuộc hạ đã dùng Cửu chuyển hồi xuân châm, ổn định vết thương cho tiểu thư Du Du rồi, thuộc hạ tin cậu nhất định có cách khiến tiểu thư Du Du khỏi hẳn."  

Sau khi dừng lại vài giây, Tô Thương mới kịp phản ứng lại, trên mặt đầy vẻ lo lắng, không nói thêm lời nào mà trực tiếp thi triển Chỉ xích thiên nhai rời khỏi đó.  

A Ly theo sát phía sau.  

"Tô thiếu gia, đừng tức giận, cũng đừng thương tâm quá, để tránh ảnh hưởng trận đấu của cậu..."  

Khi thấy hai người rời khỏi, Vương Trọng Vân đuổi theo nhắc nhở, có điều, hai người Tô Thương sớm đã biến mất rồi: "Thân pháp này của Tô thiếu gia, quả thật không yếu, có lẽ đạt đến cấp độ thuấn di rồi, nếu mà cậu ấy dùng toàn lực chạy trốn, chỉ sợ Thần tông đỉnh phong cũng khó mà đuổi kịp."  

"Không hổ là đời sau của Tô Vô  Kỵ, có chút bản lĩnh nha, không biết đồ đệ Vương Dã của mình có thể dùng thuật Kỳ môn để phong tỏa thân pháp của cậu ta không nữa."  

...  

Tô Du Du bị thương rồi, đến giờ vẫn chưa tỉnh lại.  

Biết được tin này, trái tim Tô Thương lập tức bóp nghẹn lại, liên tục thuấn di để đi đến khách sạn Cửu Phong.  

"Tô thiếu gia."  

Thanh niên tài tuấn của núi Cửu Phong, đã biết Tô Thương, vừa thấy Tô Thương bước vào cửa đã khách khí chào hỏi.  

"Ừm." Tô Thương gật đầu, vẫn không ngừng bước.  

"Tô thiếu gia, anh đến thăm Du Du phải không, tôi sẽ dẫn đường cho anh." Một người tài tuấn khác ở núi Cửu Phong nói.  

"Cảm ơn, không cần."  

Tô Thương từ chối, anh đã sớm cảm giác được vị trí của con gái rồi, liền bước lên lầu 4, trực tiếp đẩy cửa vào, A Ly cũng đi theo sát phía sau.  

Rất nhanh, Tô Thương liền thấy được Tô Du Du đang nằm ở trên giường.  

Thiên Sơn Tuyết, Thạch Cửu Thiên, Vương Phú Quý, Trương Mộ Cổ, Trương Trọng Ngu cùng một số cao thủ đời trước của núi Cửu Phong đều ở trong phòng.  

"Tô Thương."  

"Điện chủ."  

"Em họ."  

"Tô đại thiếu gia."  

"Tô thiếu gia."  

Sau khi nhìn thấy Tô Thương, mọi người đồng thanh mở miệng chào hỏi.  

"Ừm."  

Tô Thương gật gật đầu, lập tức nặng nề bước đến bên giường con gái, mở thần thức kiểm tra vết thương.  

"Điện chủ, thuộc hạ đã kiểm tra rồi, tiểu thư Du Du bị thương khá nghiêm trọng, thuộc hạ bất lực."  

Trương Trọng Ngu mặt mũi đầy hổ thẹn, sau đó nói: "Có điều thuộc hạ đã dùng Cửu chuyển hồi xuân châm, ổn định vết thương cho tiểu thư Du Du rồi, thuộc hạ tin cậu nhất định có cách khiến tiểu thư Du Du khỏi hẳn."  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Sau khi dừng lại vài giây, Tô Thương mới kịp phản ứng lại, trên mặt đầy vẻ lo lắng, không nói thêm lời nào mà trực tiếp thi triển Chỉ xích thiên nhai rời khỏi đó.  A Ly theo sát phía sau.  "Tô thiếu gia, đừng tức giận, cũng đừng thương tâm quá, để tránh ảnh hưởng trận đấu của cậu..."  Khi thấy hai người rời khỏi, Vương Trọng Vân đuổi theo nhắc nhở, có điều, hai người Tô Thương sớm đã biến mất rồi: "Thân pháp này của Tô thiếu gia, quả thật không yếu, có lẽ đạt đến cấp độ thuấn di rồi, nếu mà cậu ấy dùng toàn lực chạy trốn, chỉ sợ Thần tông đỉnh phong cũng khó mà đuổi kịp."  "Không hổ là đời sau của Tô Vô  Kỵ, có chút bản lĩnh nha, không biết đồ đệ Vương Dã của mình có thể dùng thuật Kỳ môn để phong tỏa thân pháp của cậu ta không nữa."  ...  Tô Du Du bị thương rồi, đến giờ vẫn chưa tỉnh lại.  Biết được tin này, trái tim Tô Thương lập tức bóp nghẹn lại, liên tục thuấn di để đi đến khách sạn Cửu Phong.  "Tô thiếu gia."  Thanh niên tài tuấn của núi Cửu Phong, đã biết Tô Thương, vừa thấy Tô Thương bước vào cửa đã khách khí chào hỏi.  "Ừm." Tô Thương gật đầu, vẫn không ngừng bước.  "Tô thiếu gia, anh đến thăm Du Du phải không, tôi sẽ dẫn đường cho anh." Một người tài tuấn khác ở núi Cửu Phong nói.  "Cảm ơn, không cần."  Tô Thương từ chối, anh đã sớm cảm giác được vị trí của con gái rồi, liền bước lên lầu 4, trực tiếp đẩy cửa vào, A Ly cũng đi theo sát phía sau.  Rất nhanh, Tô Thương liền thấy được Tô Du Du đang nằm ở trên giường.  Thiên Sơn Tuyết, Thạch Cửu Thiên, Vương Phú Quý, Trương Mộ Cổ, Trương Trọng Ngu cùng một số cao thủ đời trước của núi Cửu Phong đều ở trong phòng.  "Tô Thương."  "Điện chủ."  "Em họ."  "Tô đại thiếu gia."  "Tô thiếu gia."  Sau khi nhìn thấy Tô Thương, mọi người đồng thanh mở miệng chào hỏi.  "Ừm."  Tô Thương gật gật đầu, lập tức nặng nề bước đến bên giường con gái, mở thần thức kiểm tra vết thương.  "Điện chủ, thuộc hạ đã kiểm tra rồi, tiểu thư Du Du bị thương khá nghiêm trọng, thuộc hạ bất lực."  Trương Trọng Ngu mặt mũi đầy hổ thẹn, sau đó nói: "Có điều thuộc hạ đã dùng Cửu chuyển hồi xuân châm, ổn định vết thương cho tiểu thư Du Du rồi, thuộc hạ tin cậu nhất định có cách khiến tiểu thư Du Du khỏi hẳn."  

Chương 1165