“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 1168
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Hiện trường đông đảo tiền bối của núi Cửu Phong, đồng loạt trả lời, trong đó có rất nhiều Thần tông đỉnh phong, tất cả đều nghe theo lệnh Thiên Sơn Tuyết. Thạch Cửu Thiên cũng vội vàng rời đi, chào hỏi ông nội Thạch Hạo Hãn trước. "Anh Trương Mộ Cổ, anh ở khách sạn nghỉ ngơi một chút đi, tôi đi trợ giúp Tô đại thiếu gia, anh ấy là anh em tốt của tôi, cho dù chết thì tôi cũng phải bên anh ấy!" Vương Phú Quý khẽ cắn môi, sau đó quyết định nói. "Anh Phú Quý, anh xem Trương Mộ Cổ tôi là ai chứ, Tô đại thiếu gia là anh em của anh, cũng là anh em của tôi!" Trương Mộ Cổ nghiêm túc nói: "Anh em có chuyện, tôi sao lại làm con rùa đen rụt cổ được chứ? Hừm, Trương Mộ Cổ tôi cũng không phải hạng người tham sống sợ chết!" "Huống hồ gì, ông nội Trương Thiên Lôi của tôi cũng đang ở đại hội võ thuật, tôi sẽ nói ông ấy ra mặt bảo vệ, yên tâm đi, Tô đại thiếu gia sẽ không có việc gì đâu." Trương Mộ Cổ thoải mái nói. "Anh em tốt!" Vương Phú Quý cực kỳ cảm động, nắm chặt tay của Trương Mộ Cổ. Ngay sau đó, đoàn người vô cùng lo lắng tiến về hiện trường của đại hội võ thuật trăm tông phái. ... Giờ phút này. Xung quanh ba lôi đài lớn, người người nhốn nháo. Trận đấu Phục sinh tổng cộng có tám đường đua, không cùng lúc vận dụng 3 lôi đài, mà thí sinh tham gia 8 đường đua này, sẽ lần lượt ở giữa lôi đài phân cao thấp. Lúc này. Trận đấu đầu tiên đã kết thúc, Mặc Đao đến từ vùng núi thâm sâu vân vụ thành công Phục sinh, tiến vào vòng tiếp theo. Bây giờ đang là lúc lôi đài đang trống, chờ một chút xíu nữa thì người dự thi ở trận đấu thứ hai sẽ bước lên lôi đài. Bởi vì lúc mới thi đấu, chắc chắn sẽ có người dự thi dấu dốt để bảo toàn thực lực. Vì thế người xem loạt trận đấu Phục sinh cực kỳ nhiều, thậm chí các đại thiên tài cũng đi đến xem. Vương Dã của Võ Đang, Phật tử Vô Cơ, Triệu Chỉ Nhược của phái Nga Mi, Tây Môn Long Ngâm, Sa Mã Sa Y, Đỗ Phi Dương... Trong đó, tất nhiên bao gồm cả Tống Thanh Dương của núi Thanh Thành. "Mời người thi đấu trận Phục sinh thứ hai vào trận!" Lúc này, trọng tài tại hiện trường cao giọng nói ra. Ngay sau đó, liền có mấy chục người dự thi, lần lần lượt lượt trèo lên lôi đài. Cùng lúc đó, Tô Thương và A Ly cũng xuất hiện. Vù vù vù! Trong lúc đó, ánh mắt mọi người tại hiện trường, gần như đều nhìn vào Tô Thương và A Ly.
Hiện trường đông đảo tiền bối của núi Cửu Phong, đồng loạt trả lời, trong đó có rất nhiều Thần tông đỉnh phong, tất cả đều nghe theo lệnh Thiên Sơn Tuyết.
Thạch Cửu Thiên cũng vội vàng rời đi, chào hỏi ông nội Thạch Hạo Hãn trước.
"Anh Trương Mộ Cổ, anh ở khách sạn nghỉ ngơi một chút đi, tôi đi trợ giúp Tô đại thiếu gia, anh ấy là anh em tốt của tôi, cho dù chết thì tôi cũng phải bên anh ấy!" Vương Phú Quý khẽ cắn môi, sau đó quyết định nói.
"Anh Phú Quý, anh xem Trương Mộ Cổ tôi là ai chứ, Tô đại thiếu gia là anh em của anh, cũng là anh em của tôi!"
Trương Mộ Cổ nghiêm túc nói: "Anh em có chuyện, tôi sao lại làm con rùa đen rụt cổ được chứ? Hừm, Trương Mộ Cổ tôi cũng không phải hạng người tham sống sợ chết!"
"Huống hồ gì, ông nội Trương Thiên Lôi của tôi cũng đang ở đại hội võ thuật, tôi sẽ nói ông ấy ra mặt bảo vệ, yên tâm đi, Tô đại thiếu gia sẽ không có việc gì đâu." Trương Mộ Cổ thoải mái nói.
"Anh em tốt!"
Vương Phú Quý cực kỳ cảm động, nắm chặt tay của Trương Mộ Cổ.
Ngay sau đó, đoàn người vô cùng lo lắng tiến về hiện trường của đại hội võ thuật trăm tông phái.
...
Giờ phút này.
Xung quanh ba lôi đài lớn, người người nhốn nháo.
Trận đấu Phục sinh tổng cộng có tám đường đua, không cùng lúc vận dụng 3 lôi đài, mà thí sinh tham gia 8 đường đua này, sẽ lần lượt ở giữa lôi đài phân cao thấp.
Lúc này.
Trận đấu đầu tiên đã kết thúc, Mặc Đao đến từ vùng núi thâm sâu vân vụ thành công Phục sinh, tiến vào vòng tiếp theo.
Bây giờ đang là lúc lôi đài đang trống, chờ một chút xíu nữa thì người dự thi ở trận đấu thứ hai sẽ bước lên lôi đài.
Bởi vì lúc mới thi đấu, chắc chắn sẽ có người dự thi dấu dốt để bảo toàn thực lực.
Vì thế người xem loạt trận đấu Phục sinh cực kỳ nhiều, thậm chí các đại thiên tài cũng đi đến xem.
Vương Dã của Võ Đang, Phật tử Vô Cơ, Triệu Chỉ Nhược của phái Nga Mi, Tây Môn Long Ngâm, Sa Mã Sa Y, Đỗ Phi Dương...
Trong đó, tất nhiên bao gồm cả Tống Thanh Dương của núi Thanh Thành.
"Mời người thi đấu trận Phục sinh thứ hai vào trận!" Lúc này, trọng tài tại hiện trường cao giọng nói ra.
Ngay sau đó, liền có mấy chục người dự thi, lần lần lượt lượt trèo lên lôi đài.
Cùng lúc đó, Tô Thương và A Ly cũng xuất hiện.
Vù vù vù!
Trong lúc đó, ánh mắt mọi người tại hiện trường, gần như đều nhìn vào Tô Thương và A Ly.
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Hiện trường đông đảo tiền bối của núi Cửu Phong, đồng loạt trả lời, trong đó có rất nhiều Thần tông đỉnh phong, tất cả đều nghe theo lệnh Thiên Sơn Tuyết. Thạch Cửu Thiên cũng vội vàng rời đi, chào hỏi ông nội Thạch Hạo Hãn trước. "Anh Trương Mộ Cổ, anh ở khách sạn nghỉ ngơi một chút đi, tôi đi trợ giúp Tô đại thiếu gia, anh ấy là anh em tốt của tôi, cho dù chết thì tôi cũng phải bên anh ấy!" Vương Phú Quý khẽ cắn môi, sau đó quyết định nói. "Anh Phú Quý, anh xem Trương Mộ Cổ tôi là ai chứ, Tô đại thiếu gia là anh em của anh, cũng là anh em của tôi!" Trương Mộ Cổ nghiêm túc nói: "Anh em có chuyện, tôi sao lại làm con rùa đen rụt cổ được chứ? Hừm, Trương Mộ Cổ tôi cũng không phải hạng người tham sống sợ chết!" "Huống hồ gì, ông nội Trương Thiên Lôi của tôi cũng đang ở đại hội võ thuật, tôi sẽ nói ông ấy ra mặt bảo vệ, yên tâm đi, Tô đại thiếu gia sẽ không có việc gì đâu." Trương Mộ Cổ thoải mái nói. "Anh em tốt!" Vương Phú Quý cực kỳ cảm động, nắm chặt tay của Trương Mộ Cổ. Ngay sau đó, đoàn người vô cùng lo lắng tiến về hiện trường của đại hội võ thuật trăm tông phái. ... Giờ phút này. Xung quanh ba lôi đài lớn, người người nhốn nháo. Trận đấu Phục sinh tổng cộng có tám đường đua, không cùng lúc vận dụng 3 lôi đài, mà thí sinh tham gia 8 đường đua này, sẽ lần lượt ở giữa lôi đài phân cao thấp. Lúc này. Trận đấu đầu tiên đã kết thúc, Mặc Đao đến từ vùng núi thâm sâu vân vụ thành công Phục sinh, tiến vào vòng tiếp theo. Bây giờ đang là lúc lôi đài đang trống, chờ một chút xíu nữa thì người dự thi ở trận đấu thứ hai sẽ bước lên lôi đài. Bởi vì lúc mới thi đấu, chắc chắn sẽ có người dự thi dấu dốt để bảo toàn thực lực. Vì thế người xem loạt trận đấu Phục sinh cực kỳ nhiều, thậm chí các đại thiên tài cũng đi đến xem. Vương Dã của Võ Đang, Phật tử Vô Cơ, Triệu Chỉ Nhược của phái Nga Mi, Tây Môn Long Ngâm, Sa Mã Sa Y, Đỗ Phi Dương... Trong đó, tất nhiên bao gồm cả Tống Thanh Dương của núi Thanh Thành. "Mời người thi đấu trận Phục sinh thứ hai vào trận!" Lúc này, trọng tài tại hiện trường cao giọng nói ra. Ngay sau đó, liền có mấy chục người dự thi, lần lần lượt lượt trèo lên lôi đài. Cùng lúc đó, Tô Thương và A Ly cũng xuất hiện. Vù vù vù! Trong lúc đó, ánh mắt mọi người tại hiện trường, gần như đều nhìn vào Tô Thương và A Ly.