“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 1178
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… “A di đà phật.” “Nhân gian chính đạo mới là đạo lớn, Tây Môn công tử chớ nhầm đường lạc lối.” Vương Dã đi rồi, phật tử Vô Cơ chắp tay trước ngực, miệng tụng a di đà phật, ngay sau đó cũng rời đi. “Tô Thương!” Đỗ Phi Dương của nhà họ Đỗ tại Thâm thành dùng ánh mắt lạnh băng chăm chú nhìn Tô Thương, sau đó xoay người bước đi. Sơn trang Y Vân ở Giang Bắc xảy ra chuyện, cậu ta đã sớm biết, Tô Thương chính là người giết cha của Đỗ Minh Viễn. Bởi vậy, Đỗ Phi Dương hận Tô Thương thấu xương, tuy nhiên cậu ta cũng không muốn làm bạn với Tây Môn Hổ Tiếu. Nhà họ Đỗ cũng là gia thế cổ võ. Lão Tổ Tây Môn Phong Vân của gia tộc Tây Môn ý đồ nhất thống cổ võ thế gia, đã từng tới Thâm thành, hai bên ầm ĩ cũng chẳng vui vẻ gì. Lão tổ nhà họ Đỗ là Đỗ Khôn thậm chí còn bị Tây Môn Phong Vân đả thương, hai nhà xem như kết thù rồi. Dã tâm của gia tộc Tây Môn, mọi người đều biết hết, Đỗ Phi Dương đương nhiên sẽ không hy vọng bảo hổ lột da. Huống hồ. Hắn ta rất tự tin với thực lực của mình, nếu gặp được Tô Thương trên võ đài, chỉ cần cậu ta mời ba vị lão tổ thượng thân, ai cũng không phải đối thủ của cậu ta, muốn giết Tô Thương, dễ như trở bàn tay! “Hổ Tiếu, tôi đã nói với cậu rồi, đừng đề xuất cách đối phó với Tô Thương trước mặt mọi người, vô dụng thôi.” Lúc này, Tây Môn Long Ngâm giọng điệu khiển trách nói: “Những thiên tài đứng đầu đó đều kiêu ngạo tự mãn, tự giữ mình đi, chúng tối sẽ không dùng thủ đoạn đê tiện như cậu đâu.” “Đại ca, em vốn muốn thử một lần, giờ em hiểu rồi, vẫn là anh phân tích đúng.” Tây Môn Hổ Tiếu khách khí nói: “Về sau gia tộc Tây Môn giao vào tay đại ca, em rất yên tâm.” “Ừm.” Tây Môn Long Ngâm nghe vậy, trên mặt lộ ra thần sắc kiêu căng, nhẹ nhàng cười nói: “Hổ Tiếu, sau này em thành thật nghe anh phân phó là được, chuyện anh không cho làm thì em đừng làm, chuyện như hôm nay, tuyệt không không được phép xảy ra nữa, yên tâm, đại ca sẽ không bạc đãi em, dù sao chúng ta cũng là anh em ruột.” “Được thôi, cảm ơn đại ca.” Tây Môn Hổ Tiếu cung kính gật đầu, như đứa trẻ mới làm sai chuyện gì đó. Tuy nhiên ở đáy mắt hắn ta, lại hiện lên một mặt cười khẩy nghiền ngẫm, căn bản không đặt Tây Môn Long Ngâm trong lòng. Ha ha. Anh cứ ngông cuồng đi, Tây Môn Long Ngâm, giờ tôi nuông chiều anh, nhường anh, rất nhanh anh sẽ biết bộ dáng chân chính của tôi thế nào thôi. “Được rồi, em đi chuẩn bị đi, hôm nay em còn có trận tỷ thí mà, nhất định phải giành được tư cách thăng chức, không được để gia tộc Tây Môn mất mặt.” Tây Môn Long Ngâm kiêu căng ngạo mạn nói. “Vâng, đại ca.”
“A di đà phật.”
“Nhân gian chính đạo mới là đạo lớn, Tây Môn công tử chớ nhầm đường lạc lối.”
Vương Dã đi rồi, phật tử Vô Cơ chắp tay trước ngực, miệng tụng a di đà phật, ngay sau đó cũng rời đi.
“Tô Thương!”
Đỗ Phi Dương của nhà họ Đỗ tại Thâm thành dùng ánh mắt lạnh băng chăm chú nhìn Tô Thương, sau đó xoay người bước đi.
Sơn trang Y Vân ở Giang Bắc xảy ra chuyện, cậu ta đã sớm biết, Tô Thương chính là người giết cha của Đỗ Minh Viễn.
Bởi vậy, Đỗ Phi Dương hận Tô Thương thấu xương, tuy nhiên cậu ta cũng không muốn làm bạn với Tây Môn Hổ Tiếu.
Nhà họ Đỗ cũng là gia thế cổ võ.
Lão Tổ Tây Môn Phong Vân của gia tộc Tây Môn ý đồ nhất thống cổ võ thế gia, đã từng tới Thâm thành, hai bên ầm ĩ cũng chẳng vui vẻ gì.
Lão tổ nhà họ Đỗ là Đỗ Khôn thậm chí còn bị Tây Môn Phong Vân đả thương, hai nhà xem như kết thù rồi.
Dã tâm của gia tộc Tây Môn, mọi người đều biết hết, Đỗ Phi Dương đương nhiên sẽ không hy vọng bảo hổ lột da.
Huống hồ.
Hắn ta rất tự tin với thực lực của mình, nếu gặp được Tô Thương trên võ đài, chỉ cần cậu ta mời ba vị lão tổ thượng thân, ai cũng không phải đối thủ của cậu ta, muốn giết Tô Thương, dễ như trở bàn tay!
“Hổ Tiếu, tôi đã nói với cậu rồi, đừng đề xuất cách đối phó với Tô Thương trước mặt mọi người, vô dụng thôi.”
Lúc này, Tây Môn Long Ngâm giọng điệu khiển trách nói: “Những thiên tài đứng đầu đó đều kiêu ngạo tự mãn, tự giữ mình đi, chúng tối sẽ không dùng thủ đoạn đê tiện như cậu đâu.”
“Đại ca, em vốn muốn thử một lần, giờ em hiểu rồi, vẫn là anh phân tích đúng.”
Tây Môn Hổ Tiếu khách khí nói: “Về sau gia tộc Tây Môn giao vào tay đại ca, em rất yên tâm.”
“Ừm.”
Tây Môn Long Ngâm nghe vậy, trên mặt lộ ra thần sắc kiêu căng, nhẹ nhàng cười nói: “Hổ Tiếu, sau này em thành thật nghe anh phân phó là được, chuyện anh không cho làm thì em đừng làm, chuyện như hôm nay, tuyệt không không được phép xảy ra nữa, yên tâm, đại ca sẽ không bạc đãi em, dù sao chúng ta cũng là anh em ruột.”
“Được thôi, cảm ơn đại ca.”
Tây Môn Hổ Tiếu cung kính gật đầu, như đứa trẻ mới làm sai chuyện gì đó.
Tuy nhiên ở đáy mắt hắn ta, lại hiện lên một mặt cười khẩy nghiền ngẫm, căn bản không đặt Tây Môn Long Ngâm trong lòng.
Ha ha.
Anh cứ ngông cuồng đi, Tây Môn Long Ngâm, giờ tôi nuông chiều anh, nhường anh, rất nhanh anh sẽ biết bộ dáng chân chính của tôi thế nào thôi.
“Được rồi, em đi chuẩn bị đi, hôm nay em còn có trận tỷ thí mà, nhất định phải giành được tư cách thăng chức, không được để gia tộc Tây Môn mất mặt.” Tây Môn Long Ngâm kiêu căng ngạo mạn nói.
“Vâng, đại ca.”
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… “A di đà phật.” “Nhân gian chính đạo mới là đạo lớn, Tây Môn công tử chớ nhầm đường lạc lối.” Vương Dã đi rồi, phật tử Vô Cơ chắp tay trước ngực, miệng tụng a di đà phật, ngay sau đó cũng rời đi. “Tô Thương!” Đỗ Phi Dương của nhà họ Đỗ tại Thâm thành dùng ánh mắt lạnh băng chăm chú nhìn Tô Thương, sau đó xoay người bước đi. Sơn trang Y Vân ở Giang Bắc xảy ra chuyện, cậu ta đã sớm biết, Tô Thương chính là người giết cha của Đỗ Minh Viễn. Bởi vậy, Đỗ Phi Dương hận Tô Thương thấu xương, tuy nhiên cậu ta cũng không muốn làm bạn với Tây Môn Hổ Tiếu. Nhà họ Đỗ cũng là gia thế cổ võ. Lão Tổ Tây Môn Phong Vân của gia tộc Tây Môn ý đồ nhất thống cổ võ thế gia, đã từng tới Thâm thành, hai bên ầm ĩ cũng chẳng vui vẻ gì. Lão tổ nhà họ Đỗ là Đỗ Khôn thậm chí còn bị Tây Môn Phong Vân đả thương, hai nhà xem như kết thù rồi. Dã tâm của gia tộc Tây Môn, mọi người đều biết hết, Đỗ Phi Dương đương nhiên sẽ không hy vọng bảo hổ lột da. Huống hồ. Hắn ta rất tự tin với thực lực của mình, nếu gặp được Tô Thương trên võ đài, chỉ cần cậu ta mời ba vị lão tổ thượng thân, ai cũng không phải đối thủ của cậu ta, muốn giết Tô Thương, dễ như trở bàn tay! “Hổ Tiếu, tôi đã nói với cậu rồi, đừng đề xuất cách đối phó với Tô Thương trước mặt mọi người, vô dụng thôi.” Lúc này, Tây Môn Long Ngâm giọng điệu khiển trách nói: “Những thiên tài đứng đầu đó đều kiêu ngạo tự mãn, tự giữ mình đi, chúng tối sẽ không dùng thủ đoạn đê tiện như cậu đâu.” “Đại ca, em vốn muốn thử một lần, giờ em hiểu rồi, vẫn là anh phân tích đúng.” Tây Môn Hổ Tiếu khách khí nói: “Về sau gia tộc Tây Môn giao vào tay đại ca, em rất yên tâm.” “Ừm.” Tây Môn Long Ngâm nghe vậy, trên mặt lộ ra thần sắc kiêu căng, nhẹ nhàng cười nói: “Hổ Tiếu, sau này em thành thật nghe anh phân phó là được, chuyện anh không cho làm thì em đừng làm, chuyện như hôm nay, tuyệt không không được phép xảy ra nữa, yên tâm, đại ca sẽ không bạc đãi em, dù sao chúng ta cũng là anh em ruột.” “Được thôi, cảm ơn đại ca.” Tây Môn Hổ Tiếu cung kính gật đầu, như đứa trẻ mới làm sai chuyện gì đó. Tuy nhiên ở đáy mắt hắn ta, lại hiện lên một mặt cười khẩy nghiền ngẫm, căn bản không đặt Tây Môn Long Ngâm trong lòng. Ha ha. Anh cứ ngông cuồng đi, Tây Môn Long Ngâm, giờ tôi nuông chiều anh, nhường anh, rất nhanh anh sẽ biết bộ dáng chân chính của tôi thế nào thôi. “Được rồi, em đi chuẩn bị đi, hôm nay em còn có trận tỷ thí mà, nhất định phải giành được tư cách thăng chức, không được để gia tộc Tây Môn mất mặt.” Tây Môn Long Ngâm kiêu căng ngạo mạn nói. “Vâng, đại ca.”