“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1202

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Ha ha, tên nhóc thúi này, đáng đời, phải trừng phạt nó thật nặng vào."  Tô Thương cười cười, sau đó anh liền không nghĩ nhiều nữa chuyện này, mà khoanh chân ngồi ở trên giường, bắt đầu ngồi thiền.  Hai ngày này, Tô Thương thu hoạch tương đối khá.  Đầu tiên là đạt được ngọn tháp của tháp Hư Không, sau đó lại lấy được Liên Hoàn Trận của núi Võ Đang.  Chỉ là, ngọn tháp hiện tại không thể gắn lên tháp Hư Không được, có chút đáng tiếc rồi.  Tháp Hư Không trước mắt chỉ có ba tầng phía dưới, nhất định phải từng tầng từng tầng nối liền với nhau.  Trước đó nghe Du Du nhắc qua, nói là vật chí bảo của lão minh chủ núi Cửu Phong, rất có thể cũng là tầng thứ tư của tháp Hư Không.  Cái vật chí bảo đó đã bị Tô Tinh Hà trộm lúc trốn nhà ra đi, hiện tại Tô Tinh Hà đã về tới núi Cửu Phong, chắc hẳn chí bảo cũng bị mang về núi Cửu Phong rồi.  Chờ sau khi đại hội võ thuật kết thúc, mình phải đi một chuyến đến núi Cửu Phong, tận mắt xem xét xem.  Nếu thật là tầng thứ tư của tháp Hư Không, thì bất luận như thế nào cũng phải cầm về.  Sự lớn mạnh không gì sánh bằng của tháp Hư Không, mặc dù Tô Thương hiện tại vẫn không thể hoàn toàn thôi động tháp Hư Không được, nhưng lo trước cho khỏi họa.  Nhắc đến thực lực, bây giờ Tô Thương tùy lúc có thể đặt chân lên cảnh giới Trúc Cơ, nhưng anh muốn lại trải qua một trận chiến đấu lâm ly, nhẹ nhàng.  Chỉ có tẩy lễ bằng kinh nghiệm chiến đấu, thì căn cơ mới có thể càng thêm vững chắc, làm gì chắc đó, mới có thể thu được thành tựu tốt hơn.  "Sa Mã Sa Y..."  "Ha ha, không biết cô ấy có thể khiến mình xuất ra toàn lực hay không, mình ngược lại thật ra có chút chờ mong vào trận đấu ngày mai."  Tô Thương tự lẩm bẩm, sau đó hai mắt khép hờ, bắt đầu vận chuyển Cửu U Trấn Ngục Quyết.  Cứ như vậy, một đêm bình yên trôi qua.  ...  Ngày hôm sau.  Ánh mặt trời chiếu rọi, hôm nay chính là thời gian của vòng 20 chọn 10, đoàn đội bà tám của giới luyện võ, đã sớm chờ sẵn ở lôi đài đã lâu.  Hai mươi người đứng đầu của đại hội võ thuật, nhân tài tề tựu.  Bảng 1, Vương Dã đạo trưởng.  Bảng 2, Tây Môn Long ngâm.  Bảng 3, Tống Thanh Dương.  Bảng 4, Thiên tài Đao tông Triệu Tầm Hoan.  Bảng 5, Vương Phú Quý.  Bảng 6, Triệu Chỉ Nhược.  Bảng 7, Lâm Uyên ở thành phố nhỏ nơi biên giới.  

"Ha ha, tên nhóc thúi này, đáng đời, phải trừng phạt nó thật nặng vào."  

Tô Thương cười cười, sau đó anh liền không nghĩ nhiều nữa chuyện này, mà khoanh chân ngồi ở trên giường, bắt đầu ngồi thiền.  

Hai ngày này, Tô Thương thu hoạch tương đối khá.  

Đầu tiên là đạt được ngọn tháp của tháp Hư Không, sau đó lại lấy được Liên Hoàn Trận của núi Võ Đang.  

Chỉ là, ngọn tháp hiện tại không thể gắn lên tháp Hư Không được, có chút đáng tiếc rồi.  

Tháp Hư Không trước mắt chỉ có ba tầng phía dưới, nhất định phải từng tầng từng tầng nối liền với nhau.  

Trước đó nghe Du Du nhắc qua, nói là vật chí bảo của lão minh chủ núi Cửu Phong, rất có thể cũng là tầng thứ tư của tháp Hư Không.  

Cái vật chí bảo đó đã bị Tô Tinh Hà trộm lúc trốn nhà ra đi, hiện tại Tô Tinh Hà đã về tới núi Cửu Phong, chắc hẳn chí bảo cũng bị mang về núi Cửu Phong rồi.  

Chờ sau khi đại hội võ thuật kết thúc, mình phải đi một chuyến đến núi Cửu Phong, tận mắt xem xét xem.  

Nếu thật là tầng thứ tư của tháp Hư Không, thì bất luận như thế nào cũng phải cầm về.  

Sự lớn mạnh không gì sánh bằng của tháp Hư Không, mặc dù Tô Thương hiện tại vẫn không thể hoàn toàn thôi động tháp Hư Không được, nhưng lo trước cho khỏi họa.  

Nhắc đến thực lực, bây giờ Tô Thương tùy lúc có thể đặt chân lên cảnh giới Trúc Cơ, nhưng anh muốn lại trải qua một trận chiến đấu lâm ly, nhẹ nhàng.  

Chỉ có tẩy lễ bằng kinh nghiệm chiến đấu, thì căn cơ mới có thể càng thêm vững chắc, làm gì chắc đó, mới có thể thu được thành tựu tốt hơn.  

"Sa Mã Sa Y..."  

"Ha ha, không biết cô ấy có thể khiến mình xuất ra toàn lực hay không, mình ngược lại thật ra có chút chờ mong vào trận đấu ngày mai."  

Tô Thương tự lẩm bẩm, sau đó hai mắt khép hờ, bắt đầu vận chuyển Cửu U Trấn Ngục Quyết.  

Cứ như vậy, một đêm bình yên trôi qua.  

...  

Ngày hôm sau.  

Ánh mặt trời chiếu rọi, hôm nay chính là thời gian của vòng 20 chọn 10, đoàn đội bà tám của giới luyện võ, đã sớm chờ sẵn ở lôi đài đã lâu.  

Hai mươi người đứng đầu của đại hội võ thuật, nhân tài tề tựu.  

Bảng 1, Vương Dã đạo trưởng.  

Bảng 2, Tây Môn Long ngâm.  

Bảng 3, Tống Thanh Dương.  

Bảng 4, Thiên tài Đao tông Triệu Tầm Hoan.  

Bảng 5, Vương Phú Quý.  

Bảng 6, Triệu Chỉ Nhược.  

Bảng 7, Lâm Uyên ở thành phố nhỏ nơi biên giới.  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Ha ha, tên nhóc thúi này, đáng đời, phải trừng phạt nó thật nặng vào."  Tô Thương cười cười, sau đó anh liền không nghĩ nhiều nữa chuyện này, mà khoanh chân ngồi ở trên giường, bắt đầu ngồi thiền.  Hai ngày này, Tô Thương thu hoạch tương đối khá.  Đầu tiên là đạt được ngọn tháp của tháp Hư Không, sau đó lại lấy được Liên Hoàn Trận của núi Võ Đang.  Chỉ là, ngọn tháp hiện tại không thể gắn lên tháp Hư Không được, có chút đáng tiếc rồi.  Tháp Hư Không trước mắt chỉ có ba tầng phía dưới, nhất định phải từng tầng từng tầng nối liền với nhau.  Trước đó nghe Du Du nhắc qua, nói là vật chí bảo của lão minh chủ núi Cửu Phong, rất có thể cũng là tầng thứ tư của tháp Hư Không.  Cái vật chí bảo đó đã bị Tô Tinh Hà trộm lúc trốn nhà ra đi, hiện tại Tô Tinh Hà đã về tới núi Cửu Phong, chắc hẳn chí bảo cũng bị mang về núi Cửu Phong rồi.  Chờ sau khi đại hội võ thuật kết thúc, mình phải đi một chuyến đến núi Cửu Phong, tận mắt xem xét xem.  Nếu thật là tầng thứ tư của tháp Hư Không, thì bất luận như thế nào cũng phải cầm về.  Sự lớn mạnh không gì sánh bằng của tháp Hư Không, mặc dù Tô Thương hiện tại vẫn không thể hoàn toàn thôi động tháp Hư Không được, nhưng lo trước cho khỏi họa.  Nhắc đến thực lực, bây giờ Tô Thương tùy lúc có thể đặt chân lên cảnh giới Trúc Cơ, nhưng anh muốn lại trải qua một trận chiến đấu lâm ly, nhẹ nhàng.  Chỉ có tẩy lễ bằng kinh nghiệm chiến đấu, thì căn cơ mới có thể càng thêm vững chắc, làm gì chắc đó, mới có thể thu được thành tựu tốt hơn.  "Sa Mã Sa Y..."  "Ha ha, không biết cô ấy có thể khiến mình xuất ra toàn lực hay không, mình ngược lại thật ra có chút chờ mong vào trận đấu ngày mai."  Tô Thương tự lẩm bẩm, sau đó hai mắt khép hờ, bắt đầu vận chuyển Cửu U Trấn Ngục Quyết.  Cứ như vậy, một đêm bình yên trôi qua.  ...  Ngày hôm sau.  Ánh mặt trời chiếu rọi, hôm nay chính là thời gian của vòng 20 chọn 10, đoàn đội bà tám của giới luyện võ, đã sớm chờ sẵn ở lôi đài đã lâu.  Hai mươi người đứng đầu của đại hội võ thuật, nhân tài tề tựu.  Bảng 1, Vương Dã đạo trưởng.  Bảng 2, Tây Môn Long ngâm.  Bảng 3, Tống Thanh Dương.  Bảng 4, Thiên tài Đao tông Triệu Tầm Hoan.  Bảng 5, Vương Phú Quý.  Bảng 6, Triệu Chỉ Nhược.  Bảng 7, Lâm Uyên ở thành phố nhỏ nơi biên giới.  

Chương 1202