“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 1225
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Thế nhưng, Lão Độc Vật bây giờ tên là Lâm Uyên, là người dự thi ở đại hội võ thuật, nếu như ở Võ Đang phát sinh chuyện ngoài ý muốn..." Vương Trọng Vân đang nói, nhưng Tây Môn Phong Vân lại ngắt lời: "Vương môn chủ, tình hình lúc nãy, chúng ta không tiện tước đoạt tư cách dự thi của Lão Độc Vật, dù sao thì Lão Độc Vật đổi thân phận, xương tủy cũng phù hợp với yêu cầu, hơn nữa lần cải lão hoàn đồng này, từ đầu đến cuối đã trở thành người tu chân, nếu như từ chối quyền dự thi của ông ta, các thế lực lớn chúng ta lại bị phê bình." "Nhưng mà, Vương môn chủ, thực lực của Lão Độc Vật thì ông thấy được, người tu chân vừa vào Trúc cơ, thì có thể so được với Võ thần lục địa." "Mà Lão Độc Vật, bán trúc cơ, khoảng cách đến Trúc cơ chân chính chỉ có cách xa một bước, ông cảm thấy Vương Dã đạo trưởng gặp được Lão Độc Vật, có mấy phần thắng?" Tây Môn Phong Vân cười nói. Vương Trọng Vận giống như nghĩ tới điều gì, liền nghi ngờ nói: "Ông chủ Tây Môn, ông nói vậy là có ý gì chứ?" "Vương môn chủ là người thông minh, chắc hẳn đoán được, nếu Vương môn chủ muốn để tôi làm tiểu nhân, thì tôi sẽ nói rõ chuyện này vậy." Tây Môn Phong Vân nói tiếp: "Cứ để Từ Ngọc Phong đi giết Lão Độc Vật báo thù đi, nếu Lão Độc Vật chết, thiên tài của các thế lực còn lại, chẳng phải là có cơ hội thắng hơn một phần?" Bán trúc cơ. Loại cảnh giới này, Tây Môn Phong Vân không xem ra gì, nhưng ông ta không có cách nào xác định, hai đời sau nhà mình là Tây Môn Long Ngâm và Tây Môn Hổ Tiếu có thắng được Lão Độc Vật hay không, dù sao đến Thạch Cửu Thiên thi triển Thái Sơn thần công cũng bị thua rồi. Sau khi Tây Môn Phong Vân nói rõ những lời này, mấy lão già tại hiện trường, nhất thời gật đầu. Trong đó, Từ Thiện sư thái hờ hững nói: "Hậu quả của chính mình, thì chính mình đón nhận, Lão Độc Vật lúc trước làm việc quái đản bá đạo, bây giờ bị người khácc trả thù, là ông ta tự gieo gió gặp bão!" "Sư thái nói có lý." Ở sát bên cạnh, Đỗ Khôn vẫn luôn khoanh chân ngồi im lặng không nói, bỗng nhiên phụ họa theo. "A di đà phật, có nhân chắc chắn có quả, nhân quả tuần hoàn, Thiên đạo cho phép." Viên Thông trụ trì thâm sâu khó lường, miệng tung hiệu phật, mặt ngoài dáng vẻ trang nghiêm, thực tế lại cân nhắc vì phật tử Vô Cơ. Ông ấy hi vọng thiên tài núi Bồ Đề đạt quán quân, tất nhiên không muốn Lão Độc Vật tiếp tục tham gia đại hội võ thuật, như thế có thể giảm bớt được một phần mạo hiểm. "Ha ha, nếu đến Viên Thông trụ trì cũng đã mở miệng rồi, thì việc này đừng nhắc lại nữa, chúng ta coi như không thấy là được." Tây Môn Phong Vân cười nói. "Tây môn thí chủ, ông là gì mà lấy nhân quả đổ lên người bần tăng như thế chứ, cái này rõ ràng là ông nói ra mà." Viên Thông trụ trì lập tức cảm thấy mình như bị lừa. Để Tây Môn Phong Vân nói kiểu này, làm như chính mình giật dây cho mọi người đừng bàn tán chuyện này nữa vậy, không phù hợp với hình tượng cao tăng đắc đạo của mình, Viên Thông trụ trì tất nhiên không vui. "Ha ha, Viên Thông trụ trì, sở dĩ tôi nói như thế, còn không phải vì núi Bồ Đề và núi Võ Đang hay sao chứ." Tây Môn Phong Vân cười nói: "Thạch Cửu Thiên của núi Thái Sơn đã bị loại rồi, chung kết đại hội võ thuật năm nay, chắc chắn là Vương Dã của Võ Đang và Phật tử Vô Cơ quyết đấu một trận đặc sắc, vị trí đầu tiên chắc chắn sẽ là một trong hai vị thiên tài này rồi." "Tây Môn thí chủ thật biết chê cười, hai vị thiên tài của gia tộc Tây Môn các ông, cũng không tầm thường, nhất là Tây Môn long Ngâm, đến nay còn chưa sử dụng hết toàn lực mà." Viên Thông trụ trì thản nhiên nói.
"Thế nhưng, Lão Độc Vật bây giờ tên là Lâm Uyên, là người dự thi ở đại hội võ thuật, nếu như ở Võ Đang phát sinh chuyện ngoài ý muốn..."
Vương Trọng Vân đang nói, nhưng Tây Môn Phong Vân lại ngắt lời: "Vương môn chủ, tình hình lúc nãy, chúng ta không tiện tước đoạt tư cách dự thi của Lão Độc Vật, dù sao thì Lão Độc Vật đổi thân phận, xương tủy cũng phù hợp với yêu cầu, hơn nữa lần cải lão hoàn đồng này, từ đầu đến cuối đã trở thành người tu chân, nếu như từ chối quyền dự thi của ông ta, các thế lực lớn chúng ta lại bị phê bình."
"Nhưng mà, Vương môn chủ, thực lực của Lão Độc Vật thì ông thấy được, người tu chân vừa vào Trúc cơ, thì có thể so được với Võ thần lục địa."
"Mà Lão Độc Vật, bán trúc cơ, khoảng cách đến Trúc cơ chân chính chỉ có cách xa một bước, ông cảm thấy Vương Dã đạo trưởng gặp được Lão Độc Vật, có mấy phần thắng?" Tây Môn Phong Vân cười nói.
Vương Trọng Vận giống như nghĩ tới điều gì, liền nghi ngờ nói: "Ông chủ Tây Môn, ông nói vậy là có ý gì chứ?"
"Vương môn chủ là người thông minh, chắc hẳn đoán được, nếu Vương môn chủ muốn để tôi làm tiểu nhân, thì tôi sẽ nói rõ chuyện này vậy."
Tây Môn Phong Vân nói tiếp: "Cứ để Từ Ngọc Phong đi giết Lão Độc Vật báo thù đi, nếu Lão Độc Vật chết, thiên tài của các thế lực còn lại, chẳng phải là có cơ hội thắng hơn một phần?"
Bán trúc cơ.
Loại cảnh giới này, Tây Môn Phong Vân không xem ra gì, nhưng ông ta không có cách nào xác định, hai đời sau nhà mình là Tây Môn Long Ngâm và Tây Môn Hổ Tiếu có thắng được Lão Độc Vật hay không, dù sao đến Thạch Cửu Thiên thi triển Thái Sơn thần công cũng bị thua rồi.
Sau khi Tây Môn Phong Vân nói rõ những lời này, mấy lão già tại hiện trường, nhất thời gật đầu.
Trong đó, Từ Thiện sư thái hờ hững nói: "Hậu quả của chính mình, thì chính mình đón nhận, Lão Độc Vật lúc trước làm việc quái đản bá đạo, bây giờ bị người khácc trả thù, là ông ta tự gieo gió gặp bão!"
"Sư thái nói có lý." Ở sát bên cạnh, Đỗ Khôn vẫn luôn khoanh chân ngồi im lặng không nói, bỗng nhiên phụ họa theo.
"A di đà phật, có nhân chắc chắn có quả, nhân quả tuần hoàn, Thiên đạo cho phép."
Viên Thông trụ trì thâm sâu khó lường, miệng tung hiệu phật, mặt ngoài dáng vẻ trang nghiêm, thực tế lại cân nhắc vì phật tử Vô Cơ.
Ông ấy hi vọng thiên tài núi Bồ Đề đạt quán quân, tất nhiên không muốn Lão Độc Vật tiếp tục tham gia đại hội võ thuật, như thế có thể giảm bớt được một phần mạo hiểm.
"Ha ha, nếu đến Viên Thông trụ trì cũng đã mở miệng rồi, thì việc này đừng nhắc lại nữa, chúng ta coi như không thấy là được." Tây Môn Phong Vân cười nói.
"Tây môn thí chủ, ông là gì mà lấy nhân quả đổ lên người bần tăng như thế chứ, cái này rõ ràng là ông nói ra mà." Viên Thông trụ trì lập tức cảm thấy mình như bị lừa.
Để Tây Môn Phong Vân nói kiểu này, làm như chính mình giật dây cho mọi người đừng bàn tán chuyện này nữa vậy, không phù hợp với hình tượng cao tăng đắc đạo của mình, Viên Thông trụ trì tất nhiên không vui.
"Ha ha, Viên Thông trụ trì, sở dĩ tôi nói như thế, còn không phải vì núi Bồ Đề và núi Võ Đang hay sao chứ."
Tây Môn Phong Vân cười nói: "Thạch Cửu Thiên của núi Thái Sơn đã bị loại rồi, chung kết đại hội võ thuật năm nay, chắc chắn là Vương Dã của Võ Đang và Phật tử Vô Cơ quyết đấu một trận đặc sắc, vị trí đầu tiên chắc chắn sẽ là một trong hai vị thiên tài này rồi."
"Tây Môn thí chủ thật biết chê cười, hai vị thiên tài của gia tộc Tây Môn các ông, cũng không tầm thường, nhất là Tây Môn long Ngâm, đến nay còn chưa sử dụng hết toàn lực mà." Viên Thông trụ trì thản nhiên nói.
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Thế nhưng, Lão Độc Vật bây giờ tên là Lâm Uyên, là người dự thi ở đại hội võ thuật, nếu như ở Võ Đang phát sinh chuyện ngoài ý muốn..." Vương Trọng Vân đang nói, nhưng Tây Môn Phong Vân lại ngắt lời: "Vương môn chủ, tình hình lúc nãy, chúng ta không tiện tước đoạt tư cách dự thi của Lão Độc Vật, dù sao thì Lão Độc Vật đổi thân phận, xương tủy cũng phù hợp với yêu cầu, hơn nữa lần cải lão hoàn đồng này, từ đầu đến cuối đã trở thành người tu chân, nếu như từ chối quyền dự thi của ông ta, các thế lực lớn chúng ta lại bị phê bình." "Nhưng mà, Vương môn chủ, thực lực của Lão Độc Vật thì ông thấy được, người tu chân vừa vào Trúc cơ, thì có thể so được với Võ thần lục địa." "Mà Lão Độc Vật, bán trúc cơ, khoảng cách đến Trúc cơ chân chính chỉ có cách xa một bước, ông cảm thấy Vương Dã đạo trưởng gặp được Lão Độc Vật, có mấy phần thắng?" Tây Môn Phong Vân cười nói. Vương Trọng Vận giống như nghĩ tới điều gì, liền nghi ngờ nói: "Ông chủ Tây Môn, ông nói vậy là có ý gì chứ?" "Vương môn chủ là người thông minh, chắc hẳn đoán được, nếu Vương môn chủ muốn để tôi làm tiểu nhân, thì tôi sẽ nói rõ chuyện này vậy." Tây Môn Phong Vân nói tiếp: "Cứ để Từ Ngọc Phong đi giết Lão Độc Vật báo thù đi, nếu Lão Độc Vật chết, thiên tài của các thế lực còn lại, chẳng phải là có cơ hội thắng hơn một phần?" Bán trúc cơ. Loại cảnh giới này, Tây Môn Phong Vân không xem ra gì, nhưng ông ta không có cách nào xác định, hai đời sau nhà mình là Tây Môn Long Ngâm và Tây Môn Hổ Tiếu có thắng được Lão Độc Vật hay không, dù sao đến Thạch Cửu Thiên thi triển Thái Sơn thần công cũng bị thua rồi. Sau khi Tây Môn Phong Vân nói rõ những lời này, mấy lão già tại hiện trường, nhất thời gật đầu. Trong đó, Từ Thiện sư thái hờ hững nói: "Hậu quả của chính mình, thì chính mình đón nhận, Lão Độc Vật lúc trước làm việc quái đản bá đạo, bây giờ bị người khácc trả thù, là ông ta tự gieo gió gặp bão!" "Sư thái nói có lý." Ở sát bên cạnh, Đỗ Khôn vẫn luôn khoanh chân ngồi im lặng không nói, bỗng nhiên phụ họa theo. "A di đà phật, có nhân chắc chắn có quả, nhân quả tuần hoàn, Thiên đạo cho phép." Viên Thông trụ trì thâm sâu khó lường, miệng tung hiệu phật, mặt ngoài dáng vẻ trang nghiêm, thực tế lại cân nhắc vì phật tử Vô Cơ. Ông ấy hi vọng thiên tài núi Bồ Đề đạt quán quân, tất nhiên không muốn Lão Độc Vật tiếp tục tham gia đại hội võ thuật, như thế có thể giảm bớt được một phần mạo hiểm. "Ha ha, nếu đến Viên Thông trụ trì cũng đã mở miệng rồi, thì việc này đừng nhắc lại nữa, chúng ta coi như không thấy là được." Tây Môn Phong Vân cười nói. "Tây môn thí chủ, ông là gì mà lấy nhân quả đổ lên người bần tăng như thế chứ, cái này rõ ràng là ông nói ra mà." Viên Thông trụ trì lập tức cảm thấy mình như bị lừa. Để Tây Môn Phong Vân nói kiểu này, làm như chính mình giật dây cho mọi người đừng bàn tán chuyện này nữa vậy, không phù hợp với hình tượng cao tăng đắc đạo của mình, Viên Thông trụ trì tất nhiên không vui. "Ha ha, Viên Thông trụ trì, sở dĩ tôi nói như thế, còn không phải vì núi Bồ Đề và núi Võ Đang hay sao chứ." Tây Môn Phong Vân cười nói: "Thạch Cửu Thiên của núi Thái Sơn đã bị loại rồi, chung kết đại hội võ thuật năm nay, chắc chắn là Vương Dã của Võ Đang và Phật tử Vô Cơ quyết đấu một trận đặc sắc, vị trí đầu tiên chắc chắn sẽ là một trong hai vị thiên tài này rồi." "Tây Môn thí chủ thật biết chê cười, hai vị thiên tài của gia tộc Tây Môn các ông, cũng không tầm thường, nhất là Tây Môn long Ngâm, đến nay còn chưa sử dụng hết toàn lực mà." Viên Thông trụ trì thản nhiên nói.