“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1240

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Từ Ngọc Phong nhìn thấy ánh mắt của Tô Thương, chần chờ một lát rồi mới gật đầu nói: "Nếu Tô công tử đã nói như vậy thì thôi. Chỉ là Tô công tử, cậu phải chuẩn bị trước đấy."  "Ừm, tôi có chừng mực mà." Tô Thương gật đầu nói.  "Vậy là tốt rồi."  Từ Ngọc Phong gật đầu, ngay sau đó lại nói: "Tô công tử, cậu đã cứu mạng tôi, tôi cũng không biết phải báo đáp cậu thế nào. Đúng lúc ở chỗ ở của tôi có cất một ít đá năng lượng."  "Đối với người tu chân, đá năng lượng chính là linh thạch, có thể dùng để tu luyện."  Từ Ngọc Phong tiếp tục nói: "Tôi giữ lại đống đá năng lượng kia cũng không có tác dụng gì, nếu Tô công tử cần dùng, tôi sẽ tặng hết cho Tô công tử."  Tô Thương nghe thấy thế thì sáng mắt lên, vội hỏi: "Có bao nhiêu viên?"  "Không nhiều lắm, một hai ngàn viên thì phải."  Từ Ngọc Phong cười nói: "Không dám giấu cậu, tôi vốn định dùng chúng. Thật ra rất nhiều năm trước, tôi đã từng nghĩ sẽ từ bỏ chân khí để tu chân."  "Nhưng nghe nói sau khi đại hội võ thuật trăm tông phái diễn ra, giới luyện võ sẽ thay đổi, tôi liền bỏ suy nghĩ này đi, chỉ muốn âm thầm quan sát. Nếu giới luyện võ xuống dốc, lúc đó tôi đổi sang tu chân cũng không muộn." Từ Ngọc Phong nói.  "Ông có công pháp tu chân?" Tô Thương nghi ngờ hỏi.  "Ừm."  Từ Ngọc Phong vuốt râu, gật đầu nói: "Không chỉ tôi mà các ngọn núi nổi tiếng đều có."  "Vài ngàn năm trước, đúng là người tu chân đã biến mất, nhưng truyền thừa thì không."  Từ Ngọc Phong tiếp tục nói: "Nhưng lời đồn về điềm xấu rất đáng sợ, tất cả mọi người đều sợ điềm xấu đó, cộng thêm linh khí trên Trái Đất dần dần nhiều lên, cho nên rất nhiều người đã lựa chọn cổ võ. Dần dà không còn ai muốn tu chân nữa."  "Đương nhiên, quan trọng nhất là công pháp tu chân đều bị phong ấn trong bảo bối của các thế lực lớn hết rồi. Chỉ có chủ nhân một núi mới có thể tiếp xúc được với nó thôi."  "Mà đương nhiên chủ nhân một núi đã đứng trên đỉnh cao nhất của cổ võ rồi, ai lại muốn bỏ qua chân khí mênh mông để bắt đầu tu chân lại từ đầu chứ?"  "Không ngờ ông còn có công pháp tu chân!"  Tô Thương kinh ngạc, tò mò hỏi: "Nếu thế thì vì sao một số thế lực trong giới luyện võ lại lựa chọn bắt tay nhau để tiêu diệt nhà họ Tô ở Côn Luân? Chẳng lẽ bọn họ không phải vì công pháp tu chân sao?"  "Không phải."  Từ Ngọc Phong lắc đầu nói: "Mục đích thật sự của những người đó là tháp Lưu Ly chín tầng của ông cố cậu!"  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Từ Ngọc Phong nhìn thấy ánh mắt của Tô Thương, chần chờ một lát rồi mới gật đầu nói: "Nếu Tô công tử đã nói như vậy thì thôi. Chỉ là Tô công tử, cậu phải chuẩn bị trước đấy."  "Ừm, tôi có chừng mực mà." Tô Thương gật đầu nói.  "Vậy là tốt rồi."  Từ Ngọc Phong gật đầu, ngay sau đó lại nói: "Tô công tử, cậu đã cứu mạng tôi, tôi cũng không biết phải báo đáp cậu thế nào. Đúng lúc ở chỗ ở của tôi có cất một ít đá năng lượng."  "Đối với người tu chân, đá năng lượng chính là linh thạch, có thể dùng để tu luyện."  Từ Ngọc Phong tiếp tục nói: "Tôi giữ lại đống đá năng lượng kia cũng không có tác dụng gì, nếu Tô công tử cần dùng, tôi sẽ tặng hết cho Tô công tử."  Tô Thương nghe thấy thế thì sáng mắt lên, vội hỏi: "Có bao nhiêu viên?"  "Không nhiều lắm, một hai ngàn viên thì phải."  Từ Ngọc Phong cười nói: "Không dám giấu cậu, tôi vốn định dùng chúng. Thật ra rất nhiều năm trước, tôi đã từng nghĩ sẽ từ bỏ chân khí để tu chân."  "Nhưng nghe nói sau khi đại hội võ thuật trăm tông phái diễn ra, giới luyện võ sẽ thay đổi, tôi liền bỏ suy nghĩ này đi, chỉ muốn âm thầm quan sát. Nếu giới luyện võ xuống dốc, lúc đó tôi đổi sang tu chân cũng không muộn." Từ Ngọc Phong nói.  "Ông có công pháp tu chân?" Tô Thương nghi ngờ hỏi.  "Ừm."  Từ Ngọc Phong vuốt râu, gật đầu nói: "Không chỉ tôi mà các ngọn núi nổi tiếng đều có."  "Vài ngàn năm trước, đúng là người tu chân đã biến mất, nhưng truyền thừa thì không."  Từ Ngọc Phong tiếp tục nói: "Nhưng lời đồn về điềm xấu rất đáng sợ, tất cả mọi người đều sợ điềm xấu đó, cộng thêm linh khí trên Trái Đất dần dần nhiều lên, cho nên rất nhiều người đã lựa chọn cổ võ. Dần dà không còn ai muốn tu chân nữa."  "Đương nhiên, quan trọng nhất là công pháp tu chân đều bị phong ấn trong bảo bối của các thế lực lớn hết rồi. Chỉ có chủ nhân một núi mới có thể tiếp xúc được với nó thôi."  "Mà đương nhiên chủ nhân một núi đã đứng trên đỉnh cao nhất của cổ võ rồi, ai lại muốn bỏ qua chân khí mênh mông để bắt đầu tu chân lại từ đầu chứ?"  "Không ngờ ông còn có công pháp tu chân!"  Tô Thương kinh ngạc, tò mò hỏi: "Nếu thế thì vì sao một số thế lực trong giới luyện võ lại lựa chọn bắt tay nhau để tiêu diệt nhà họ Tô ở Côn Luân? Chẳng lẽ bọn họ không phải vì công pháp tu chân sao?"  "Không phải."  Từ Ngọc Phong lắc đầu nói: "Mục đích thật sự của những người đó là tháp Lưu Ly chín tầng của ông cố cậu!"  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Từ Ngọc Phong nhìn thấy ánh mắt của Tô Thương, chần chờ một lát rồi mới gật đầu nói: "Nếu Tô công tử đã nói như vậy thì thôi. Chỉ là Tô công tử, cậu phải chuẩn bị trước đấy."  "Ừm, tôi có chừng mực mà." Tô Thương gật đầu nói.  "Vậy là tốt rồi."  Từ Ngọc Phong gật đầu, ngay sau đó lại nói: "Tô công tử, cậu đã cứu mạng tôi, tôi cũng không biết phải báo đáp cậu thế nào. Đúng lúc ở chỗ ở của tôi có cất một ít đá năng lượng."  "Đối với người tu chân, đá năng lượng chính là linh thạch, có thể dùng để tu luyện."  Từ Ngọc Phong tiếp tục nói: "Tôi giữ lại đống đá năng lượng kia cũng không có tác dụng gì, nếu Tô công tử cần dùng, tôi sẽ tặng hết cho Tô công tử."  Tô Thương nghe thấy thế thì sáng mắt lên, vội hỏi: "Có bao nhiêu viên?"  "Không nhiều lắm, một hai ngàn viên thì phải."  Từ Ngọc Phong cười nói: "Không dám giấu cậu, tôi vốn định dùng chúng. Thật ra rất nhiều năm trước, tôi đã từng nghĩ sẽ từ bỏ chân khí để tu chân."  "Nhưng nghe nói sau khi đại hội võ thuật trăm tông phái diễn ra, giới luyện võ sẽ thay đổi, tôi liền bỏ suy nghĩ này đi, chỉ muốn âm thầm quan sát. Nếu giới luyện võ xuống dốc, lúc đó tôi đổi sang tu chân cũng không muộn." Từ Ngọc Phong nói.  "Ông có công pháp tu chân?" Tô Thương nghi ngờ hỏi.  "Ừm."  Từ Ngọc Phong vuốt râu, gật đầu nói: "Không chỉ tôi mà các ngọn núi nổi tiếng đều có."  "Vài ngàn năm trước, đúng là người tu chân đã biến mất, nhưng truyền thừa thì không."  Từ Ngọc Phong tiếp tục nói: "Nhưng lời đồn về điềm xấu rất đáng sợ, tất cả mọi người đều sợ điềm xấu đó, cộng thêm linh khí trên Trái Đất dần dần nhiều lên, cho nên rất nhiều người đã lựa chọn cổ võ. Dần dà không còn ai muốn tu chân nữa."  "Đương nhiên, quan trọng nhất là công pháp tu chân đều bị phong ấn trong bảo bối của các thế lực lớn hết rồi. Chỉ có chủ nhân một núi mới có thể tiếp xúc được với nó thôi."  "Mà đương nhiên chủ nhân một núi đã đứng trên đỉnh cao nhất của cổ võ rồi, ai lại muốn bỏ qua chân khí mênh mông để bắt đầu tu chân lại từ đầu chứ?"  "Không ngờ ông còn có công pháp tu chân!"  Tô Thương kinh ngạc, tò mò hỏi: "Nếu thế thì vì sao một số thế lực trong giới luyện võ lại lựa chọn bắt tay nhau để tiêu diệt nhà họ Tô ở Côn Luân? Chẳng lẽ bọn họ không phải vì công pháp tu chân sao?"  "Không phải."  Từ Ngọc Phong lắc đầu nói: "Mục đích thật sự của những người đó là tháp Lưu Ly chín tầng của ông cố cậu!"  

Chương 1240