“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1244

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Giờ này phút này.  Xung quanh vách tường bốn phía của căn phòng đều nghiêng ngả, mà vây xung quanh là từng cái côn sắt vừa thô vừa to như cổ tay.  Trên nóc của căn phòng, bị đóng chặt lại, rõ ràng là cái lồng sắt này đã chuẩn bị rất lâu rồi.  "Từ cư sĩ."  Tô Thương nhìn xung quanh nhưng không hề hoang mang, sau đó ánh mắt anh nhìn vào Từ Ngọc Phong, khẽ cười nói: "Không phải muốn dẫn tôi đi lấy đá năng lượng à, đây là ý gì chứ?"  "Ha ha."  Từ Ngọc Phong nhìn thấy Tô Thương cùng A Ly trúng bẫy của mình, cái đuôi hồ ly nhất thời lộ ra, nghênh tiếp ánh mắt của Tô Thương, cười lạnh nói: "Tô thiếu gia, đá năng lượng cực kỳ trân quý, sao tôi lại đưa cho cậu được nhỉ? Câu có phải ảo tưởng rồi không!"  "Ồ?"  Tô Thương nhếch miệng lên, nghi ngờ nói: "Từ cư sĩ, tôi đã đắc tội gì với ông hả, vì sao ông lại lên kế hoạch nhốt tôi?"  "Thất phu vô tội, Hoài bích kỳ tội*!"  *Thất phu vô tội, Hoài bích kỳ tội: Ý chỉ dân thường vốn không có tội gì, nhưng vì trong người mang theo ngọc bích mà thành tội. Ý đen là mang theo bảo vật thì dễ bị rước họa vào thân.  Từ Ngọc Phong nhìn chăm chú Tô Thương, trầm giọng nói: "Tô thiếu gia, giao tháp Lưu Ly chín tầng ra đây, có lẽ tôi sẽ tha cho cậu một mạng đó!"  "Tháp Lưu Ly chín tầng?"  "Đúng vậy."  Từ Ngọc Phong lạnh lùng nói: "Mọi người đều biết, tháp Lưu Ly chín tầng có thể trấn áp điềm xấu!"  "Tôi có công pháp tu chân, những năm nay chỉ vì e ngại điềm xấu, không dám tùy tiện đặt chân đến hàng ngũ tu chân, nếu như chỉ có thể tấn cấp đến Trúc cơ đỉnh phong, tôi cũng không muốn từ bỏ chân khí để tu chân."  Từ Ngọc Phong nói tiếp: "Dù sao tuyệt đỉnh của người luyện võ, chính là Võ thần lục địa, mà Võ thần lục địa đỉnh phong, đối mặt với Trúc cơ đỉnh phong có sức đánh một trận."  "Sau hai, ba trăm năm khổ tu, tôi mặc dù chưa đặt chân đến Võ thần đỉnh phong, nhưng cũng là Võ thần lục địa hậu kỳ, chỉ thiếu chút nữa thì có thể so sánh với cảnh giới Trúc cơ đỉnh cao rồi, tôi tất nhiên sẽ không từ bỏ chân khí, để bắt đầu tu chân lại lần nữa."  Từ Ngọc Phong nhìn chăm chú Tô Thương, thoải mái cười nói: "Có điều, một khi có được tháp Lưu Ly chín tầng, lại khác biệt rồi."  "Tôi có thể không gặp điềm xấu, sau khi đặt chân đến Trúc cơ đỉnh phong, lại tấn cấp đến cảnh giới kết đan."  "Vừa vào kết đan, tôi không chỉ là thiên hạ vô địch, còn có thể sống thọ thêm được hơn mấy trăm năm, đến cuối cùng đột phá đến Nguyên anh kỳ, thậm chỉ là cảnh giới càng cao, cuối cùng sẽ được trường sinh!"  Từ Ngọc Phong nhìn chăm chú Tô Thương, giọng điệu lạnh lùng nói: "Tô thiếu gia, tôi khuyên cậu nên thức thời đi, đưa tháp Lưu Ly chín tầng giao ra đây, nếu không cậu chắc chắn phải chết, không ai cứu được cậu đâu!"  "Ha ha, hóa ra đây chính là mục đích của ông,"  Tô Thương cười lạnh liên tục, sau đó nói rằng: "Có điều, Từ Ngọc Phong, sao ông biết tháp Lưu Ly chín tầng ở trên người tôi?" 

Giờ này phút này.  

Xung quanh vách tường bốn phía của căn phòng đều nghiêng ngả, mà vây xung quanh là từng cái côn sắt vừa thô vừa to như cổ tay.  

Trên nóc của căn phòng, bị đóng chặt lại, rõ ràng là cái lồng sắt này đã chuẩn bị rất lâu rồi.  

"Từ cư sĩ."  

Tô Thương nhìn xung quanh nhưng không hề hoang mang, sau đó ánh mắt anh nhìn vào Từ Ngọc Phong, khẽ cười nói: "Không phải muốn dẫn tôi đi lấy đá năng lượng à, đây là ý gì chứ?"  

"Ha ha."  

Từ Ngọc Phong nhìn thấy Tô Thương cùng A Ly trúng bẫy của mình, cái đuôi hồ ly nhất thời lộ ra, nghênh tiếp ánh mắt của Tô Thương, cười lạnh nói: "Tô thiếu gia, đá năng lượng cực kỳ trân quý, sao tôi lại đưa cho cậu được nhỉ? Câu có phải ảo tưởng rồi không!"  

"Ồ?"  

Tô Thương nhếch miệng lên, nghi ngờ nói: "Từ cư sĩ, tôi đã đắc tội gì với ông hả, vì sao ông lại lên kế hoạch nhốt tôi?"  

"Thất phu vô tội, Hoài bích kỳ tội*!"  

*Thất phu vô tội, Hoài bích kỳ tội: Ý chỉ dân thường vốn không có tội gì, nhưng vì trong người mang theo ngọc bích mà thành tội. Ý đen là mang theo bảo vật thì dễ bị rước họa vào thân.  

Từ Ngọc Phong nhìn chăm chú Tô Thương, trầm giọng nói: "Tô thiếu gia, giao tháp Lưu Ly chín tầng ra đây, có lẽ tôi sẽ tha cho cậu một mạng đó!"  

"Tháp Lưu Ly chín tầng?"  

"Đúng vậy."  

Từ Ngọc Phong lạnh lùng nói: "Mọi người đều biết, tháp Lưu Ly chín tầng có thể trấn áp điềm xấu!"  

"Tôi có công pháp tu chân, những năm nay chỉ vì e ngại điềm xấu, không dám tùy tiện đặt chân đến hàng ngũ tu chân, nếu như chỉ có thể tấn cấp đến Trúc cơ đỉnh phong, tôi cũng không muốn từ bỏ chân khí để tu chân."  

Từ Ngọc Phong nói tiếp: "Dù sao tuyệt đỉnh của người luyện võ, chính là Võ thần lục địa, mà Võ thần lục địa đỉnh phong, đối mặt với Trúc cơ đỉnh phong có sức đánh một trận."  

"Sau hai, ba trăm năm khổ tu, tôi mặc dù chưa đặt chân đến Võ thần đỉnh phong, nhưng cũng là Võ thần lục địa hậu kỳ, chỉ thiếu chút nữa thì có thể so sánh với cảnh giới Trúc cơ đỉnh cao rồi, tôi tất nhiên sẽ không từ bỏ chân khí, để bắt đầu tu chân lại lần nữa."  

Từ Ngọc Phong nhìn chăm chú Tô Thương, thoải mái cười nói: "Có điều, một khi có được tháp Lưu Ly chín tầng, lại khác biệt rồi."  

"Tôi có thể không gặp điềm xấu, sau khi đặt chân đến Trúc cơ đỉnh phong, lại tấn cấp đến cảnh giới kết đan."  

"Vừa vào kết đan, tôi không chỉ là thiên hạ vô địch, còn có thể sống thọ thêm được hơn mấy trăm năm, đến cuối cùng đột phá đến Nguyên anh kỳ, thậm chỉ là cảnh giới càng cao, cuối cùng sẽ được trường sinh!"  

Từ Ngọc Phong nhìn chăm chú Tô Thương, giọng điệu lạnh lùng nói: "Tô thiếu gia, tôi khuyên cậu nên thức thời đi, đưa tháp Lưu Ly chín tầng giao ra đây, nếu không cậu chắc chắn phải chết, không ai cứu được cậu đâu!"  

"Ha ha, hóa ra đây chính là mục đích của ông,"  

Tô Thương cười lạnh liên tục, sau đó nói rằng: "Có điều, Từ Ngọc Phong, sao ông biết tháp Lưu Ly chín tầng ở trên người tôi?" 

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Giờ này phút này.  Xung quanh vách tường bốn phía của căn phòng đều nghiêng ngả, mà vây xung quanh là từng cái côn sắt vừa thô vừa to như cổ tay.  Trên nóc của căn phòng, bị đóng chặt lại, rõ ràng là cái lồng sắt này đã chuẩn bị rất lâu rồi.  "Từ cư sĩ."  Tô Thương nhìn xung quanh nhưng không hề hoang mang, sau đó ánh mắt anh nhìn vào Từ Ngọc Phong, khẽ cười nói: "Không phải muốn dẫn tôi đi lấy đá năng lượng à, đây là ý gì chứ?"  "Ha ha."  Từ Ngọc Phong nhìn thấy Tô Thương cùng A Ly trúng bẫy của mình, cái đuôi hồ ly nhất thời lộ ra, nghênh tiếp ánh mắt của Tô Thương, cười lạnh nói: "Tô thiếu gia, đá năng lượng cực kỳ trân quý, sao tôi lại đưa cho cậu được nhỉ? Câu có phải ảo tưởng rồi không!"  "Ồ?"  Tô Thương nhếch miệng lên, nghi ngờ nói: "Từ cư sĩ, tôi đã đắc tội gì với ông hả, vì sao ông lại lên kế hoạch nhốt tôi?"  "Thất phu vô tội, Hoài bích kỳ tội*!"  *Thất phu vô tội, Hoài bích kỳ tội: Ý chỉ dân thường vốn không có tội gì, nhưng vì trong người mang theo ngọc bích mà thành tội. Ý đen là mang theo bảo vật thì dễ bị rước họa vào thân.  Từ Ngọc Phong nhìn chăm chú Tô Thương, trầm giọng nói: "Tô thiếu gia, giao tháp Lưu Ly chín tầng ra đây, có lẽ tôi sẽ tha cho cậu một mạng đó!"  "Tháp Lưu Ly chín tầng?"  "Đúng vậy."  Từ Ngọc Phong lạnh lùng nói: "Mọi người đều biết, tháp Lưu Ly chín tầng có thể trấn áp điềm xấu!"  "Tôi có công pháp tu chân, những năm nay chỉ vì e ngại điềm xấu, không dám tùy tiện đặt chân đến hàng ngũ tu chân, nếu như chỉ có thể tấn cấp đến Trúc cơ đỉnh phong, tôi cũng không muốn từ bỏ chân khí để tu chân."  Từ Ngọc Phong nói tiếp: "Dù sao tuyệt đỉnh của người luyện võ, chính là Võ thần lục địa, mà Võ thần lục địa đỉnh phong, đối mặt với Trúc cơ đỉnh phong có sức đánh một trận."  "Sau hai, ba trăm năm khổ tu, tôi mặc dù chưa đặt chân đến Võ thần đỉnh phong, nhưng cũng là Võ thần lục địa hậu kỳ, chỉ thiếu chút nữa thì có thể so sánh với cảnh giới Trúc cơ đỉnh cao rồi, tôi tất nhiên sẽ không từ bỏ chân khí, để bắt đầu tu chân lại lần nữa."  Từ Ngọc Phong nhìn chăm chú Tô Thương, thoải mái cười nói: "Có điều, một khi có được tháp Lưu Ly chín tầng, lại khác biệt rồi."  "Tôi có thể không gặp điềm xấu, sau khi đặt chân đến Trúc cơ đỉnh phong, lại tấn cấp đến cảnh giới kết đan."  "Vừa vào kết đan, tôi không chỉ là thiên hạ vô địch, còn có thể sống thọ thêm được hơn mấy trăm năm, đến cuối cùng đột phá đến Nguyên anh kỳ, thậm chỉ là cảnh giới càng cao, cuối cùng sẽ được trường sinh!"  Từ Ngọc Phong nhìn chăm chú Tô Thương, giọng điệu lạnh lùng nói: "Tô thiếu gia, tôi khuyên cậu nên thức thời đi, đưa tháp Lưu Ly chín tầng giao ra đây, nếu không cậu chắc chắn phải chết, không ai cứu được cậu đâu!"  "Ha ha, hóa ra đây chính là mục đích của ông,"  Tô Thương cười lạnh liên tục, sau đó nói rằng: "Có điều, Từ Ngọc Phong, sao ông biết tháp Lưu Ly chín tầng ở trên người tôi?" 

Chương 1244