“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1249

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Ừm."  Tô Thương gật gật đầu, cũng đoán tới đoán lui, chi bằng trực tiếp hỏi Tây Môn phong Vân.  Ngược lại, sau khi mình Trúc cơ, sẽ ra tay với Tây Môn phong Vân, sau khi đánh bại Tây Môn phong Vân, có gì mà không hỏi ra được chứ?  "Từ Ngọc Phong, ông nói cặn kẽ như vậy, xem ra năm đó trong số những Võ thần lục địa muốn ra tay với cha tôi, có ông hả." Bỗng nhiên, Tô Thương cười lạnh nói.  "Tôi, Tô thiếu gia..."  Từ Ngọc Phong kinh sợ nói: "Tôi thật sự đã biết sai rồi, xin Tô thiếu gia hãy xem tôi đã trả lời câu hỏi của cậu thành thật như vậy, mà cho tôi một cơ hội mới, từ nay về sau, trên dưới núi Phú Xuân, nguyện xem Tô thiếu gia như Thiên Lôi mà tùy ý sai đâu đánh đó."  "Ha ha!"  "Có thể!"  Tô Thương cúi đầu, nhìn xuống Từ Ngọc Phong đang quỳ xuống đất, sau đó liền ngưng kết ra một phần khế ước linh hồn, giọng điệu lạnh lùng nói: "Lấy ra một giọt máu, ký khế ước chủ tớ với tôi, tôi sẽ tha cho ông không chết!"  "Cái này...được!"  Liên quan đến thủ đoạn của người tu chân, Từ Ngọc Phong đã từng nghe qua, tất nhiên biết khế ước linh hồn là gì.  Sau vài giây do dự, cuối cùng khẽ cắn môi, đem máu trên đầu ngón tay của mình, nhỏ lên trên khế ước...Sau một giây.  Linh hồn khế ước được ký kết, đường đường là một ông chủ của một núi, Võ thần hậu kỳ Từ Ngọc Phong, liền trở thành nô lệ của Tô Thương, sống hay chết hoàn toàn bị khống chế bởi một suy nghĩ của Tô Thương.  "Cậu chủ!"  Từ Ngọc Phong vẫn quỳ dưới đất như cũ, một mực cung kính chào hỏi về hướng Tô Thương, ánh mắt tràn đầy kính sợ.  Ông ấy có thể cảm nhận được sự mạnh mẽ của khế ước linh hồn, chỉ cần một suy nghĩ trong đầu của Tô Thương thôi, ông ấy liền mất mạng ngay, vì thế tất nhiên kính sợ Tô Thương.  "Ừm, đứng lên đi."  Tô Thương nhẹ nhàng gật đầu, đồng thời hơi hơi đưa tay, ra hiệu cho Từ Ngọc Phong đứng dậy.  Vốn dĩ.  Tô Thương cũng không muốn giết Từ Ngọc Phong, dù sao ông ấy cũng là Võ thần hậu kỳ, thực lực cũng được tính là mạnh rồi.  Người luyện võ cảnh giới này, vẫn có thể lợi dụng được một chút, vì thế Tô Thương mới cố ý dội gáo nước lạnh vào Lão Độc Vật, tỏ ý muốn kết thân với Từ Ngọc Phong.  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Ừm."  Tô Thương gật gật đầu, cũng đoán tới đoán lui, chi bằng trực tiếp hỏi Tây Môn phong Vân.  Ngược lại, sau khi mình Trúc cơ, sẽ ra tay với Tây Môn phong Vân, sau khi đánh bại Tây Môn phong Vân, có gì mà không hỏi ra được chứ?  "Từ Ngọc Phong, ông nói cặn kẽ như vậy, xem ra năm đó trong số những Võ thần lục địa muốn ra tay với cha tôi, có ông hả." Bỗng nhiên, Tô Thương cười lạnh nói.  "Tôi, Tô thiếu gia..."  Từ Ngọc Phong kinh sợ nói: "Tôi thật sự đã biết sai rồi, xin Tô thiếu gia hãy xem tôi đã trả lời câu hỏi của cậu thành thật như vậy, mà cho tôi một cơ hội mới, từ nay về sau, trên dưới núi Phú Xuân, nguyện xem Tô thiếu gia như Thiên Lôi mà tùy ý sai đâu đánh đó."  "Ha ha!"  "Có thể!"  Tô Thương cúi đầu, nhìn xuống Từ Ngọc Phong đang quỳ xuống đất, sau đó liền ngưng kết ra một phần khế ước linh hồn, giọng điệu lạnh lùng nói: "Lấy ra một giọt máu, ký khế ước chủ tớ với tôi, tôi sẽ tha cho ông không chết!"  "Cái này...được!"  Liên quan đến thủ đoạn của người tu chân, Từ Ngọc Phong đã từng nghe qua, tất nhiên biết khế ước linh hồn là gì.  Sau vài giây do dự, cuối cùng khẽ cắn môi, đem máu trên đầu ngón tay của mình, nhỏ lên trên khế ước...Sau một giây.  Linh hồn khế ước được ký kết, đường đường là một ông chủ của một núi, Võ thần hậu kỳ Từ Ngọc Phong, liền trở thành nô lệ của Tô Thương, sống hay chết hoàn toàn bị khống chế bởi một suy nghĩ của Tô Thương.  "Cậu chủ!"  Từ Ngọc Phong vẫn quỳ dưới đất như cũ, một mực cung kính chào hỏi về hướng Tô Thương, ánh mắt tràn đầy kính sợ.  Ông ấy có thể cảm nhận được sự mạnh mẽ của khế ước linh hồn, chỉ cần một suy nghĩ trong đầu của Tô Thương thôi, ông ấy liền mất mạng ngay, vì thế tất nhiên kính sợ Tô Thương.  "Ừm, đứng lên đi."  Tô Thương nhẹ nhàng gật đầu, đồng thời hơi hơi đưa tay, ra hiệu cho Từ Ngọc Phong đứng dậy.  Vốn dĩ.  Tô Thương cũng không muốn giết Từ Ngọc Phong, dù sao ông ấy cũng là Võ thần hậu kỳ, thực lực cũng được tính là mạnh rồi.  Người luyện võ cảnh giới này, vẫn có thể lợi dụng được một chút, vì thế Tô Thương mới cố ý dội gáo nước lạnh vào Lão Độc Vật, tỏ ý muốn kết thân với Từ Ngọc Phong.  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Ừm."  Tô Thương gật gật đầu, cũng đoán tới đoán lui, chi bằng trực tiếp hỏi Tây Môn phong Vân.  Ngược lại, sau khi mình Trúc cơ, sẽ ra tay với Tây Môn phong Vân, sau khi đánh bại Tây Môn phong Vân, có gì mà không hỏi ra được chứ?  "Từ Ngọc Phong, ông nói cặn kẽ như vậy, xem ra năm đó trong số những Võ thần lục địa muốn ra tay với cha tôi, có ông hả." Bỗng nhiên, Tô Thương cười lạnh nói.  "Tôi, Tô thiếu gia..."  Từ Ngọc Phong kinh sợ nói: "Tôi thật sự đã biết sai rồi, xin Tô thiếu gia hãy xem tôi đã trả lời câu hỏi của cậu thành thật như vậy, mà cho tôi một cơ hội mới, từ nay về sau, trên dưới núi Phú Xuân, nguyện xem Tô thiếu gia như Thiên Lôi mà tùy ý sai đâu đánh đó."  "Ha ha!"  "Có thể!"  Tô Thương cúi đầu, nhìn xuống Từ Ngọc Phong đang quỳ xuống đất, sau đó liền ngưng kết ra một phần khế ước linh hồn, giọng điệu lạnh lùng nói: "Lấy ra một giọt máu, ký khế ước chủ tớ với tôi, tôi sẽ tha cho ông không chết!"  "Cái này...được!"  Liên quan đến thủ đoạn của người tu chân, Từ Ngọc Phong đã từng nghe qua, tất nhiên biết khế ước linh hồn là gì.  Sau vài giây do dự, cuối cùng khẽ cắn môi, đem máu trên đầu ngón tay của mình, nhỏ lên trên khế ước...Sau một giây.  Linh hồn khế ước được ký kết, đường đường là một ông chủ của một núi, Võ thần hậu kỳ Từ Ngọc Phong, liền trở thành nô lệ của Tô Thương, sống hay chết hoàn toàn bị khống chế bởi một suy nghĩ của Tô Thương.  "Cậu chủ!"  Từ Ngọc Phong vẫn quỳ dưới đất như cũ, một mực cung kính chào hỏi về hướng Tô Thương, ánh mắt tràn đầy kính sợ.  Ông ấy có thể cảm nhận được sự mạnh mẽ của khế ước linh hồn, chỉ cần một suy nghĩ trong đầu của Tô Thương thôi, ông ấy liền mất mạng ngay, vì thế tất nhiên kính sợ Tô Thương.  "Ừm, đứng lên đi."  Tô Thương nhẹ nhàng gật đầu, đồng thời hơi hơi đưa tay, ra hiệu cho Từ Ngọc Phong đứng dậy.  Vốn dĩ.  Tô Thương cũng không muốn giết Từ Ngọc Phong, dù sao ông ấy cũng là Võ thần hậu kỳ, thực lực cũng được tính là mạnh rồi.  Người luyện võ cảnh giới này, vẫn có thể lợi dụng được một chút, vì thế Tô Thương mới cố ý dội gáo nước lạnh vào Lão Độc Vật, tỏ ý muốn kết thân với Từ Ngọc Phong.  

Chương 1249