“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1299

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Trong khoảnh khắc, dư âm khủng bố của trận đấu như gợn sóng tản ra bốn phía.  Mấy trăm đệ tử của tông phái Tiểu Kiếm tại hiện trường, phần lớn đều bị dư âm này hất bay, thậm chí có người hộc máu.  “Mạnh quá!”  Vốn dĩ Đoàn Khánh Sinh nghĩ rằng A Ly chỉ là vừa mới Trúc Cơ mà thôi, cô gái này không có khả năng là đối thủ của ông ta.  Nhưng mà sau khi tiếp xúc, ông ta mới kinh ngạc phát hiện, thực lực của cô gái trước mặt này vượt xa ông ta, ít nhất cô ấy cũng là Trúc Cơ đỉnh phong.  Điều này khiến cho Đoàn Khánh Sinh sợ hãi không thôi, ông ta không dám chậm trễ, vội vàng điều động toàn bộ lực lượng để phòng ngự.  “Hừ, đúng là không biết tự lượng sức mình!”  A Ly thấy vậy thì hừ lạnh một tiếng, đánh ra một đạo Linh khí lần thứ hai, tản ra một uy lực mạnh mẽ.  Rầm!  Ngay sau đó, hiện trường truyền ra một âm thanh vỡ vụn của lá chắn phòng ngự, Đoàn Khánh Sinh trực tiếp bị đánh bay, cơ thể đụng vào cột đá.  “Phụt…”  Sau khi rơi xuống đất, Đoàn Khánh Sinh phun ra một ngụm máu, sắc mặt trắng bệch, nằm hấp hối trên mặt đất.  “Tông chủ!”  Hiện trường có rất nhiều cao thủ của tông phái Tiểu Kiếm đang nhao nhao tiến lên muốn kiểm tra thương thế của Đoàn Khánh Sinh.  “Đều cút hết ra cho tôi!”  Lúc này, A Ly lạnh lùng nói.  Lời vừa nói ra thì tất cả cao thủ của tông phái Tiểu Kiếm đều lạnh run, đứng tại chỗ không dám di chuyển, trên mặt tràn đầy sự kiêng kị.  Vù!  Cùng lúc đó, A Ly chậm rãi giơ tay lên, cánh tay của cô ấy hóa thành một cánh tay Linh khí, bóp cổ Đoàn Khánh Sinh nằm cách đó không xa, nâng ông ta lên.  “Tính tình của chủ nhân tôi rất tốt, nhưng mà không có nghĩa là ai cũng có thể uy hiếp chủ nhân!” A Ly lạnh lùng nói.  “Cô gái, xin tha mạng, tôi không dám nữa, tôi cũng không bao giờ nhớ thương tháp Lưu Ly chín tầng nữa, hai người muốn đi, tôi tuyệt đối không ngăn cản nữa.”  Đoàn Khánh Sinh sợ hãi nuốt nước bọt, vội vàng cầu xin tha thứ.  “Ha hả, muộn rồi!”  A Ly cười lạnh, cô ấy muốn ngay lập tức giết chết Đoàn Khánh Sinh.  “Dừng tay!”  Đúng lúc này, bốn lão giả người mặc trường bào, bay đến và đáp xuống cách đó không xa. 

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Trong khoảnh khắc, dư âm khủng bố của trận đấu như gợn sóng tản ra bốn phía.  Mấy trăm đệ tử của tông phái Tiểu Kiếm tại hiện trường, phần lớn đều bị dư âm này hất bay, thậm chí có người hộc máu.  “Mạnh quá!”  Vốn dĩ Đoàn Khánh Sinh nghĩ rằng A Ly chỉ là vừa mới Trúc Cơ mà thôi, cô gái này không có khả năng là đối thủ của ông ta.  Nhưng mà sau khi tiếp xúc, ông ta mới kinh ngạc phát hiện, thực lực của cô gái trước mặt này vượt xa ông ta, ít nhất cô ấy cũng là Trúc Cơ đỉnh phong.  Điều này khiến cho Đoàn Khánh Sinh sợ hãi không thôi, ông ta không dám chậm trễ, vội vàng điều động toàn bộ lực lượng để phòng ngự.  “Hừ, đúng là không biết tự lượng sức mình!”  A Ly thấy vậy thì hừ lạnh một tiếng, đánh ra một đạo Linh khí lần thứ hai, tản ra một uy lực mạnh mẽ.  Rầm!  Ngay sau đó, hiện trường truyền ra một âm thanh vỡ vụn của lá chắn phòng ngự, Đoàn Khánh Sinh trực tiếp bị đánh bay, cơ thể đụng vào cột đá.  “Phụt…”  Sau khi rơi xuống đất, Đoàn Khánh Sinh phun ra một ngụm máu, sắc mặt trắng bệch, nằm hấp hối trên mặt đất.  “Tông chủ!”  Hiện trường có rất nhiều cao thủ của tông phái Tiểu Kiếm đang nhao nhao tiến lên muốn kiểm tra thương thế của Đoàn Khánh Sinh.  “Đều cút hết ra cho tôi!”  Lúc này, A Ly lạnh lùng nói.  Lời vừa nói ra thì tất cả cao thủ của tông phái Tiểu Kiếm đều lạnh run, đứng tại chỗ không dám di chuyển, trên mặt tràn đầy sự kiêng kị.  Vù!  Cùng lúc đó, A Ly chậm rãi giơ tay lên, cánh tay của cô ấy hóa thành một cánh tay Linh khí, bóp cổ Đoàn Khánh Sinh nằm cách đó không xa, nâng ông ta lên.  “Tính tình của chủ nhân tôi rất tốt, nhưng mà không có nghĩa là ai cũng có thể uy hiếp chủ nhân!” A Ly lạnh lùng nói.  “Cô gái, xin tha mạng, tôi không dám nữa, tôi cũng không bao giờ nhớ thương tháp Lưu Ly chín tầng nữa, hai người muốn đi, tôi tuyệt đối không ngăn cản nữa.”  Đoàn Khánh Sinh sợ hãi nuốt nước bọt, vội vàng cầu xin tha thứ.  “Ha hả, muộn rồi!”  A Ly cười lạnh, cô ấy muốn ngay lập tức giết chết Đoàn Khánh Sinh.  “Dừng tay!”  Đúng lúc này, bốn lão giả người mặc trường bào, bay đến và đáp xuống cách đó không xa. 

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Trong khoảnh khắc, dư âm khủng bố của trận đấu như gợn sóng tản ra bốn phía.  Mấy trăm đệ tử của tông phái Tiểu Kiếm tại hiện trường, phần lớn đều bị dư âm này hất bay, thậm chí có người hộc máu.  “Mạnh quá!”  Vốn dĩ Đoàn Khánh Sinh nghĩ rằng A Ly chỉ là vừa mới Trúc Cơ mà thôi, cô gái này không có khả năng là đối thủ của ông ta.  Nhưng mà sau khi tiếp xúc, ông ta mới kinh ngạc phát hiện, thực lực của cô gái trước mặt này vượt xa ông ta, ít nhất cô ấy cũng là Trúc Cơ đỉnh phong.  Điều này khiến cho Đoàn Khánh Sinh sợ hãi không thôi, ông ta không dám chậm trễ, vội vàng điều động toàn bộ lực lượng để phòng ngự.  “Hừ, đúng là không biết tự lượng sức mình!”  A Ly thấy vậy thì hừ lạnh một tiếng, đánh ra một đạo Linh khí lần thứ hai, tản ra một uy lực mạnh mẽ.  Rầm!  Ngay sau đó, hiện trường truyền ra một âm thanh vỡ vụn của lá chắn phòng ngự, Đoàn Khánh Sinh trực tiếp bị đánh bay, cơ thể đụng vào cột đá.  “Phụt…”  Sau khi rơi xuống đất, Đoàn Khánh Sinh phun ra một ngụm máu, sắc mặt trắng bệch, nằm hấp hối trên mặt đất.  “Tông chủ!”  Hiện trường có rất nhiều cao thủ của tông phái Tiểu Kiếm đang nhao nhao tiến lên muốn kiểm tra thương thế của Đoàn Khánh Sinh.  “Đều cút hết ra cho tôi!”  Lúc này, A Ly lạnh lùng nói.  Lời vừa nói ra thì tất cả cao thủ của tông phái Tiểu Kiếm đều lạnh run, đứng tại chỗ không dám di chuyển, trên mặt tràn đầy sự kiêng kị.  Vù!  Cùng lúc đó, A Ly chậm rãi giơ tay lên, cánh tay của cô ấy hóa thành một cánh tay Linh khí, bóp cổ Đoàn Khánh Sinh nằm cách đó không xa, nâng ông ta lên.  “Tính tình của chủ nhân tôi rất tốt, nhưng mà không có nghĩa là ai cũng có thể uy hiếp chủ nhân!” A Ly lạnh lùng nói.  “Cô gái, xin tha mạng, tôi không dám nữa, tôi cũng không bao giờ nhớ thương tháp Lưu Ly chín tầng nữa, hai người muốn đi, tôi tuyệt đối không ngăn cản nữa.”  Đoàn Khánh Sinh sợ hãi nuốt nước bọt, vội vàng cầu xin tha thứ.  “Ha hả, muộn rồi!”  A Ly cười lạnh, cô ấy muốn ngay lập tức giết chết Đoàn Khánh Sinh.  “Dừng tay!”  Đúng lúc này, bốn lão giả người mặc trường bào, bay đến và đáp xuống cách đó không xa. 

Chương 1299