“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 1317
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Nhìn thấy Tô Thương tự tin như vậy, Đoàn Khánh Minh không nói gì thêm nữa, dẫn Tô Thương rời khỏi đại điện. "Tô thiếu gia, bàn bạc thế nào rồi?" Lúc này, Lưu Cự Lộc tiến lên nói. "Cũng được." Tô Thương gọi Lưu Cự Lộc lại nhắc nhở: "Ông chủ Lưu, tôi khuyên ông một câu, trong thời gian ngắn, đừng nghĩ đến chuyện làm chủ núi Ba, tốt nhất là ông xem như chưa từng xảy ra chuyện gì, rồi từ từ dọn vào đây sau." "Vì sao?" Lưu Cự Lộc tò mò hỏi. "Đừng hỏi nhiều như vậy, nếu ông không muốn nhà họ Lưu bị tiêu diệt, cứ làm theo lời tôi nói là được." Tô Thương thản nhiên nói: "Lúc nào có thể làm chủ núi Ba, tôi sẽ thông báo cho ông." "Chuyện này..." Lưu Cự Lộc do dự vài giây sau, cuối cùng cũng gật đầu nói: "Vậy được rồi, chuyện này là Tô thiếu gia giải quyết, chúng tôi sẽ nghe theo sự sắp xếp của cậu." Vừa nói, ánh mắt của Lưu Cự Lộc nhìn lên người 5 anh em nhà họ Đoàn, sau đó nghi ngờ nói: "Tô thiếu gia, bọn họ..." "Bọn họ bây giờ phục tùng tôi rồi." Tô Thương khẽ cười nói. "Hóa ra là thế." Lưu Cự Lộc giật mình, sau đó nói: "Chúc mừng Tô thiếu gia thu hoạch được năm vị Võ thần lục địa làm trợ thủ đắc lực." "Ha ha, ông chủ Lưu khách khí rồi." Tô Thương cười cười, sau đó liền nói: "Ông chủ Lưu, tôi phải cùng họ đi lấy đá năng lượng và dược tài rồi, ông ở đây chờ một lát, chút nữa chúng tôi lại phải cùng nhau trở về Võ Đang rồi." "Tô thiếu gia, tôi có thể đi cùng cậu không?" Lưu Cự Lộc đề nghị nói. "Tất nhiên là được rồi." Tô Thương gật đầu đồng ý, sau đó một đoàn người liền rời khỏi đại điện. Còn về đệ tử tông phái Tiểu kiếm canh giữ bên ngoài đại điện, thì bị Đoàn Khánh Sinh xua tay đi chỗ khác, mỗi người đều bận việc của riêng mình. Không bao lâu, đoàn người Tô Thương liền đi vào sau núi, nơi này có một sơn động lớn. Mọi người đi vào sơn động, dưới sự dẫn đầu của năm anh em nhà họ Đoàn, rất nhanh liền gặp được một đống đá năng lượng được sắp xếp chỉnh tề, ước chừng ít nhất cũng phải 4000 viên. "Cậu chủ, những viên này đều là đá năng lượng khai thác của quý này, nếu khai thác đến cuối quý này thì có thể đạt được 5000 viên." Tông chủ tông phái Tiểu kiếm Đoàn Khánh Sinh giới thiệu: "Mà đá năng lượng ẩn chứa ở ngọn núi này, chúng tôi đã trải qua nhiều năm như vậy nhưng cũng chỉ mới khai thác khoảng 1 phần 3, đá năng lượng ở đây cực kỳ nhiều." "Ha ha, được lắm." "Từ nay về sau, đây đều là của tôi, phân công xuống, liên tục khai thác." Tô Thương lộ ra một nụ cười, sau đó vung tay lên, liền đem đá năng lượng trong sơn động này, thu hết vào vòng tay lưu trữ. "Vâng." Đoàn Khánh Sinh đồng ý, sau đó liền dẫn Tô Thương đi đến một bên khác, nói: "Cậu chủ, những thứ trong hộp gỗ này, tất cả đều là dược tài sinh ra từ núi Ba, ẩn chứa linh khí." Tô Thương chuyển ánh mắt nhìn về sau, phát hiện nơi đây có mười khay chứa đồ, trên khay chứa đồ trưng bày những hộp gỗ tinh xảo, hộp gỗ tản ra nhè nhẹ sóng linh khí.
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Nhìn thấy Tô Thương tự tin như vậy, Đoàn Khánh Minh không nói gì thêm nữa, dẫn Tô Thương rời khỏi đại điện. "Tô thiếu gia, bàn bạc thế nào rồi?" Lúc này, Lưu Cự Lộc tiến lên nói. "Cũng được." Tô Thương gọi Lưu Cự Lộc lại nhắc nhở: "Ông chủ Lưu, tôi khuyên ông một câu, trong thời gian ngắn, đừng nghĩ đến chuyện làm chủ núi Ba, tốt nhất là ông xem như chưa từng xảy ra chuyện gì, rồi từ từ dọn vào đây sau." "Vì sao?" Lưu Cự Lộc tò mò hỏi. "Đừng hỏi nhiều như vậy, nếu ông không muốn nhà họ Lưu bị tiêu diệt, cứ làm theo lời tôi nói là được." Tô Thương thản nhiên nói: "Lúc nào có thể làm chủ núi Ba, tôi sẽ thông báo cho ông." "Chuyện này..." Lưu Cự Lộc do dự vài giây sau, cuối cùng cũng gật đầu nói: "Vậy được rồi, chuyện này là Tô thiếu gia giải quyết, chúng tôi sẽ nghe theo sự sắp xếp của cậu." Vừa nói, ánh mắt của Lưu Cự Lộc nhìn lên người 5 anh em nhà họ Đoàn, sau đó nghi ngờ nói: "Tô thiếu gia, bọn họ..." "Bọn họ bây giờ phục tùng tôi rồi." Tô Thương khẽ cười nói. "Hóa ra là thế." Lưu Cự Lộc giật mình, sau đó nói: "Chúc mừng Tô thiếu gia thu hoạch được năm vị Võ thần lục địa làm trợ thủ đắc lực." "Ha ha, ông chủ Lưu khách khí rồi." Tô Thương cười cười, sau đó liền nói: "Ông chủ Lưu, tôi phải cùng họ đi lấy đá năng lượng và dược tài rồi, ông ở đây chờ một lát, chút nữa chúng tôi lại phải cùng nhau trở về Võ Đang rồi." "Tô thiếu gia, tôi có thể đi cùng cậu không?" Lưu Cự Lộc đề nghị nói. "Tất nhiên là được rồi." Tô Thương gật đầu đồng ý, sau đó một đoàn người liền rời khỏi đại điện. Còn về đệ tử tông phái Tiểu kiếm canh giữ bên ngoài đại điện, thì bị Đoàn Khánh Sinh xua tay đi chỗ khác, mỗi người đều bận việc của riêng mình. Không bao lâu, đoàn người Tô Thương liền đi vào sau núi, nơi này có một sơn động lớn. Mọi người đi vào sơn động, dưới sự dẫn đầu của năm anh em nhà họ Đoàn, rất nhanh liền gặp được một đống đá năng lượng được sắp xếp chỉnh tề, ước chừng ít nhất cũng phải 4000 viên. "Cậu chủ, những viên này đều là đá năng lượng khai thác của quý này, nếu khai thác đến cuối quý này thì có thể đạt được 5000 viên." Tông chủ tông phái Tiểu kiếm Đoàn Khánh Sinh giới thiệu: "Mà đá năng lượng ẩn chứa ở ngọn núi này, chúng tôi đã trải qua nhiều năm như vậy nhưng cũng chỉ mới khai thác khoảng 1 phần 3, đá năng lượng ở đây cực kỳ nhiều." "Ha ha, được lắm." "Từ nay về sau, đây đều là của tôi, phân công xuống, liên tục khai thác." Tô Thương lộ ra một nụ cười, sau đó vung tay lên, liền đem đá năng lượng trong sơn động này, thu hết vào vòng tay lưu trữ. "Vâng." Đoàn Khánh Sinh đồng ý, sau đó liền dẫn Tô Thương đi đến một bên khác, nói: "Cậu chủ, những thứ trong hộp gỗ này, tất cả đều là dược tài sinh ra từ núi Ba, ẩn chứa linh khí." Tô Thương chuyển ánh mắt nhìn về sau, phát hiện nơi đây có mười khay chứa đồ, trên khay chứa đồ trưng bày những hộp gỗ tinh xảo, hộp gỗ tản ra nhè nhẹ sóng linh khí.
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Nhìn thấy Tô Thương tự tin như vậy, Đoàn Khánh Minh không nói gì thêm nữa, dẫn Tô Thương rời khỏi đại điện. "Tô thiếu gia, bàn bạc thế nào rồi?" Lúc này, Lưu Cự Lộc tiến lên nói. "Cũng được." Tô Thương gọi Lưu Cự Lộc lại nhắc nhở: "Ông chủ Lưu, tôi khuyên ông một câu, trong thời gian ngắn, đừng nghĩ đến chuyện làm chủ núi Ba, tốt nhất là ông xem như chưa từng xảy ra chuyện gì, rồi từ từ dọn vào đây sau." "Vì sao?" Lưu Cự Lộc tò mò hỏi. "Đừng hỏi nhiều như vậy, nếu ông không muốn nhà họ Lưu bị tiêu diệt, cứ làm theo lời tôi nói là được." Tô Thương thản nhiên nói: "Lúc nào có thể làm chủ núi Ba, tôi sẽ thông báo cho ông." "Chuyện này..." Lưu Cự Lộc do dự vài giây sau, cuối cùng cũng gật đầu nói: "Vậy được rồi, chuyện này là Tô thiếu gia giải quyết, chúng tôi sẽ nghe theo sự sắp xếp của cậu." Vừa nói, ánh mắt của Lưu Cự Lộc nhìn lên người 5 anh em nhà họ Đoàn, sau đó nghi ngờ nói: "Tô thiếu gia, bọn họ..." "Bọn họ bây giờ phục tùng tôi rồi." Tô Thương khẽ cười nói. "Hóa ra là thế." Lưu Cự Lộc giật mình, sau đó nói: "Chúc mừng Tô thiếu gia thu hoạch được năm vị Võ thần lục địa làm trợ thủ đắc lực." "Ha ha, ông chủ Lưu khách khí rồi." Tô Thương cười cười, sau đó liền nói: "Ông chủ Lưu, tôi phải cùng họ đi lấy đá năng lượng và dược tài rồi, ông ở đây chờ một lát, chút nữa chúng tôi lại phải cùng nhau trở về Võ Đang rồi." "Tô thiếu gia, tôi có thể đi cùng cậu không?" Lưu Cự Lộc đề nghị nói. "Tất nhiên là được rồi." Tô Thương gật đầu đồng ý, sau đó một đoàn người liền rời khỏi đại điện. Còn về đệ tử tông phái Tiểu kiếm canh giữ bên ngoài đại điện, thì bị Đoàn Khánh Sinh xua tay đi chỗ khác, mỗi người đều bận việc của riêng mình. Không bao lâu, đoàn người Tô Thương liền đi vào sau núi, nơi này có một sơn động lớn. Mọi người đi vào sơn động, dưới sự dẫn đầu của năm anh em nhà họ Đoàn, rất nhanh liền gặp được một đống đá năng lượng được sắp xếp chỉnh tề, ước chừng ít nhất cũng phải 4000 viên. "Cậu chủ, những viên này đều là đá năng lượng khai thác của quý này, nếu khai thác đến cuối quý này thì có thể đạt được 5000 viên." Tông chủ tông phái Tiểu kiếm Đoàn Khánh Sinh giới thiệu: "Mà đá năng lượng ẩn chứa ở ngọn núi này, chúng tôi đã trải qua nhiều năm như vậy nhưng cũng chỉ mới khai thác khoảng 1 phần 3, đá năng lượng ở đây cực kỳ nhiều." "Ha ha, được lắm." "Từ nay về sau, đây đều là của tôi, phân công xuống, liên tục khai thác." Tô Thương lộ ra một nụ cười, sau đó vung tay lên, liền đem đá năng lượng trong sơn động này, thu hết vào vòng tay lưu trữ. "Vâng." Đoàn Khánh Sinh đồng ý, sau đó liền dẫn Tô Thương đi đến một bên khác, nói: "Cậu chủ, những thứ trong hộp gỗ này, tất cả đều là dược tài sinh ra từ núi Ba, ẩn chứa linh khí." Tô Thương chuyển ánh mắt nhìn về sau, phát hiện nơi đây có mười khay chứa đồ, trên khay chứa đồ trưng bày những hộp gỗ tinh xảo, hộp gỗ tản ra nhè nhẹ sóng linh khí.