“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 1320
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Linh khí trong những viên đá năng lượng kia không ngừng tràn vào trong miệng chín con rắn màu vàng từ khắp mọi nơi, sau đó lại bị người phụ nữ hấp thu. "Lão tổ.” Ngay lúc này, một ông lão hơn sáu mươi tuổi đang chống gậy bỗng xuất hiện bên ngoài mật thất, cung kính mở miệng nói. Trên mặt ông ta có đầy nếp nhăn, làn da nhăn nhúm, cánh tay gầy gò. Không biết đã sống bao nhiêu năm tháng rồi. Nhưng ông lão này lại cẩn thận đi đến bên mật thất gọi lão tổ, trong mắt tràn đầy vẻ kính sợ, cứ như sợ người phụ nữ bên trong mật thất nổi giận vậy. Lạch cạch. Một giây sau, người phụ nữ mặc váy dài màu xanh đậm mới không vui ngước mắt lên, lạnh lùng nói: "Có chuyện gì mà làm phiền tôi?” "Bẩm báo lão tổ.” Ông lão chống gậy kia vội vàng nói: "Núi Ba xảy ra một ít biến cố, có người truyền tin nói năm anh em nhà họ Đoàn đã phản bội nhà họ Tây chúng ta rồi.” "Ồ?” Người phụ nữ kia cau mày nói: "Không phải tôi đã bảo ông lấy Thực Cốt Độc và Sinh Tử Chú để ràng buộc năm người kia sao, sao bọn họ dám phản bội?” "Lão tổ, tôi cảm nhận được Sinh Tử Chú trong người năm anh em họ Đoàn đã bị phá hủy, chắc hẳn Thực Cốt Độc cũng đã bị giải rồi.” Lão già thận trọng đáp lại: "Hôm nay năm anh em họ Đoàn lên một chiếc trực thăng bay đến núi Võ Đang với chủ nhân mới của họ rồi.” "Cái gì!” Khuôn mặt người phụ nữ trầm như nước: "Ai to gan như vậy, lại dám cướp người của nhà họ Tây chúng ta, là nhà họ Đông Phương hay là nhà họ Nam Cung? Hau là nhà họ Đoan Mộc?” "Đều không phải.” Ông lão lắc đầu nói: "Là đời sau của nhà họ Tô, Tô Thương.” "Tô Thương?” Nghe thấy vậy, vẻ mặt người phụ nữ kia liền khựng lại, ánh mắt lập tức dịu dàng hẳn đi, dường như đang đắm chìm trong hồi ức nào đó, thậm chí còn nở một nụ cười ngọt ngào. "Lão tổ.” Lão già bên ngoài mật thất nói: "Mấy ngày gần đây Tô Thương tham gia đại hội võ thuật trăm tông phái của núi Võ Đang, đã vào trận chung kết, vô cùng nổi tiếng.” "Nghe nói bên cạnh cậu ta có một người hộ đạo rất mạnh, hình như là cảnh giới Trúc Cơ đỉnh phong.” Nói đến đây, lão già khinh thường nói: "Mặc dù cảnh giới này rất mạnh, nhưng cũng không tính là gì với tộc cổ chúng ta.” "Núi Ba có mỏ linh thạch, lại có dược liệu phong phú, hàng năm đều cung cấp rất nhiều tài nguyên cho chúng ta, bây giờ lại bị cậu ta cướp mất.”
Linh khí trong những viên đá năng lượng kia không ngừng tràn vào trong miệng chín con rắn màu vàng từ khắp mọi nơi, sau đó lại bị người phụ nữ hấp thu.
"Lão tổ.”
Ngay lúc này, một ông lão hơn sáu mươi tuổi đang chống gậy bỗng xuất hiện bên ngoài mật thất, cung kính mở miệng nói.
Trên mặt ông ta có đầy nếp nhăn, làn da nhăn nhúm, cánh tay gầy gò. Không biết đã sống bao nhiêu năm tháng rồi.
Nhưng ông lão này lại cẩn thận đi đến bên mật thất gọi lão tổ, trong mắt tràn đầy vẻ kính sợ, cứ như sợ người phụ nữ bên trong mật thất nổi giận vậy.
Lạch cạch.
Một giây sau, người phụ nữ mặc váy dài màu xanh đậm mới không vui ngước mắt lên, lạnh lùng nói: "Có chuyện gì mà làm phiền tôi?”
"Bẩm báo lão tổ.”
Ông lão chống gậy kia vội vàng nói: "Núi Ba xảy ra một ít biến cố, có người truyền tin nói năm anh em nhà họ Đoàn đã phản bội nhà họ Tây chúng ta rồi.”
"Ồ?”
Người phụ nữ kia cau mày nói: "Không phải tôi đã bảo ông lấy Thực Cốt Độc và Sinh Tử Chú để ràng buộc năm người kia sao, sao bọn họ dám phản bội?”
"Lão tổ, tôi cảm nhận được Sinh Tử Chú trong người năm anh em họ Đoàn đã bị phá hủy, chắc hẳn Thực Cốt Độc cũng đã bị giải rồi.”
Lão già thận trọng đáp lại: "Hôm nay năm anh em họ Đoàn lên một chiếc trực thăng bay đến núi Võ Đang với chủ nhân mới của họ rồi.”
"Cái gì!”
Khuôn mặt người phụ nữ trầm như nước: "Ai to gan như vậy, lại dám cướp người của nhà họ Tây chúng ta, là nhà họ Đông Phương hay là nhà họ Nam Cung? Hau là nhà họ Đoan Mộc?”
"Đều không phải.”
Ông lão lắc đầu nói: "Là đời sau của nhà họ Tô, Tô Thương.”
"Tô Thương?”
Nghe thấy vậy, vẻ mặt người phụ nữ kia liền khựng lại, ánh mắt lập tức dịu dàng hẳn đi, dường như đang đắm chìm trong hồi ức nào đó, thậm chí còn nở một nụ cười ngọt ngào.
"Lão tổ.”
Lão già bên ngoài mật thất nói: "Mấy ngày gần đây Tô Thương tham gia đại hội võ thuật trăm tông phái của núi Võ Đang, đã vào trận chung kết, vô cùng nổi tiếng.”
"Nghe nói bên cạnh cậu ta có một người hộ đạo rất mạnh, hình như là cảnh giới Trúc Cơ đỉnh phong.”
Nói đến đây, lão già khinh thường nói: "Mặc dù cảnh giới này rất mạnh, nhưng cũng không tính là gì với tộc cổ chúng ta.”
"Núi Ba có mỏ linh thạch, lại có dược liệu phong phú, hàng năm đều cung cấp rất nhiều tài nguyên cho chúng ta, bây giờ lại bị cậu ta cướp mất.”
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Linh khí trong những viên đá năng lượng kia không ngừng tràn vào trong miệng chín con rắn màu vàng từ khắp mọi nơi, sau đó lại bị người phụ nữ hấp thu. "Lão tổ.” Ngay lúc này, một ông lão hơn sáu mươi tuổi đang chống gậy bỗng xuất hiện bên ngoài mật thất, cung kính mở miệng nói. Trên mặt ông ta có đầy nếp nhăn, làn da nhăn nhúm, cánh tay gầy gò. Không biết đã sống bao nhiêu năm tháng rồi. Nhưng ông lão này lại cẩn thận đi đến bên mật thất gọi lão tổ, trong mắt tràn đầy vẻ kính sợ, cứ như sợ người phụ nữ bên trong mật thất nổi giận vậy. Lạch cạch. Một giây sau, người phụ nữ mặc váy dài màu xanh đậm mới không vui ngước mắt lên, lạnh lùng nói: "Có chuyện gì mà làm phiền tôi?” "Bẩm báo lão tổ.” Ông lão chống gậy kia vội vàng nói: "Núi Ba xảy ra một ít biến cố, có người truyền tin nói năm anh em nhà họ Đoàn đã phản bội nhà họ Tây chúng ta rồi.” "Ồ?” Người phụ nữ kia cau mày nói: "Không phải tôi đã bảo ông lấy Thực Cốt Độc và Sinh Tử Chú để ràng buộc năm người kia sao, sao bọn họ dám phản bội?” "Lão tổ, tôi cảm nhận được Sinh Tử Chú trong người năm anh em họ Đoàn đã bị phá hủy, chắc hẳn Thực Cốt Độc cũng đã bị giải rồi.” Lão già thận trọng đáp lại: "Hôm nay năm anh em họ Đoàn lên một chiếc trực thăng bay đến núi Võ Đang với chủ nhân mới của họ rồi.” "Cái gì!” Khuôn mặt người phụ nữ trầm như nước: "Ai to gan như vậy, lại dám cướp người của nhà họ Tây chúng ta, là nhà họ Đông Phương hay là nhà họ Nam Cung? Hau là nhà họ Đoan Mộc?” "Đều không phải.” Ông lão lắc đầu nói: "Là đời sau của nhà họ Tô, Tô Thương.” "Tô Thương?” Nghe thấy vậy, vẻ mặt người phụ nữ kia liền khựng lại, ánh mắt lập tức dịu dàng hẳn đi, dường như đang đắm chìm trong hồi ức nào đó, thậm chí còn nở một nụ cười ngọt ngào. "Lão tổ.” Lão già bên ngoài mật thất nói: "Mấy ngày gần đây Tô Thương tham gia đại hội võ thuật trăm tông phái của núi Võ Đang, đã vào trận chung kết, vô cùng nổi tiếng.” "Nghe nói bên cạnh cậu ta có một người hộ đạo rất mạnh, hình như là cảnh giới Trúc Cơ đỉnh phong.” Nói đến đây, lão già khinh thường nói: "Mặc dù cảnh giới này rất mạnh, nhưng cũng không tính là gì với tộc cổ chúng ta.” "Núi Ba có mỏ linh thạch, lại có dược liệu phong phú, hàng năm đều cung cấp rất nhiều tài nguyên cho chúng ta, bây giờ lại bị cậu ta cướp mất.”