“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1338

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Vương Dã nhìn chằm chằm Tô Thương, sắc mặt hết sức khó coi, thản nhiên nói: "Tô Thương, anh cũng hiểu về Kỳ môn chi thuật?"  "Tôi không hiểu."  Tô Thương lắc đầu, nói thẳng không kiêng kỵ: "Nhưng tôi biết, anh còn chưa tu luyện đến nơi đến chốn."  "Hừm!"  "Tôi tu luyện Kỳ môn chi thuật, hơn hai mươi năm đã có thể thành thạo biến ảo phương vị bát quái, vừa động suy nghĩ là có thể xây dựng một trận đồ bát quái, anh nói tôi tu luyện không đến nơi đến chốn sao?"  Vương Dã không phục, giọng điệu lạnh lùng nói: Tô Thương, anh sẽ không cho rằng, tôi bây giờ chắc chắn phải thua đó chứ."  "Ha ha, không sợ nói cho anh, dù là không có Bát quái đồ, anh cũng không chắc thắng được tôi đâu!"  Nói xong, Vương Dã liền nhún người xông về phía Tô Thương, tất nhiên là thật sự đánh nhau.  Tô Thương cũng không chủ quan, anh biết Vương Dã rất mạnh mẽ, vì thế không phớt lờ, cầm kiếm Thương khung trong tay, nghênh tiếp Vương Dã.  Nhất thời, hiện trường kiếm khí, chân khí tung hoành, hai người đánh tới đánh lui.  Rất nhanh chóng, hai người lại đánh thêm mấy trăm hiệp.  Tô Thương và Vương Dã, đều bị thương nặng, toàn thân máu me đầm đìa.  Nhưng không ai chịu nhận thua ai, vẫn đang chiến đấu tiếp như cũ, khung cảnh cực kỳ tàn khốc.  Từ từ.  Tô Thương ra hiệu cho Vương Dã làm động tác từ một chút, rất rõ ràng, hai người đều đã đến đoạn cực kỳ mạnh mẽ rồi.  Những người xem bên dưới, cùng trụ cột ngồi phía trên, ai nấy đều nín thở chăm chú nhìn vào lôi đài.  Mọi người đều biết, đệ nhất đại hội võ thuật trăm tông phái, sắp có chủ.  Vương Dã đã mất đi Bát quái đồ, thực lực mặc dù mạnh, nhưng đối mặt với Tô Thương đang cầm kiếm Thương khung trong tay, lại yếu hơn một phần.  Cuối cùng.  Tô Thương chiếm ưu thế hơn, đánh Vương Dã ngã xuống đất, kiếm Thương khung trong tay, đặt lên cổ Vương Dã, yếu ớt nói: "Anh...còn đánh nữa không?"  

Vương Dã nhìn chằm chằm Tô Thương, sắc mặt hết sức khó coi, thản nhiên nói: "Tô Thương, anh cũng hiểu về Kỳ môn chi thuật?"  

"Tôi không hiểu."  

Tô Thương lắc đầu, nói thẳng không kiêng kỵ: "Nhưng tôi biết, anh còn chưa tu luyện đến nơi đến chốn."  

"Hừm!"  

"Tôi tu luyện Kỳ môn chi thuật, hơn hai mươi năm đã có thể thành thạo biến ảo phương vị bát quái, vừa động suy nghĩ là có thể xây dựng một trận đồ bát quái, anh nói tôi tu luyện không đến nơi đến chốn sao?"  

Vương Dã không phục, giọng điệu lạnh lùng nói: Tô Thương, anh sẽ không cho rằng, tôi bây giờ chắc chắn phải thua đó chứ."  

"Ha ha, không sợ nói cho anh, dù là không có Bát quái đồ, anh cũng không chắc thắng được tôi đâu!"  

Nói xong, Vương Dã liền nhún người xông về phía Tô Thương, tất nhiên là thật sự đánh nhau.  

Tô Thương cũng không chủ quan, anh biết Vương Dã rất mạnh mẽ, vì thế không phớt lờ, cầm kiếm Thương khung trong tay, nghênh tiếp Vương Dã.  

Nhất thời, hiện trường kiếm khí, chân khí tung hoành, hai người đánh tới đánh lui.  

Rất nhanh chóng, hai người lại đánh thêm mấy trăm hiệp.  

Tô Thương và Vương Dã, đều bị thương nặng, toàn thân máu me đầm đìa.  

Nhưng không ai chịu nhận thua ai, vẫn đang chiến đấu tiếp như cũ, khung cảnh cực kỳ tàn khốc.  

Từ từ.  

Tô Thương ra hiệu cho Vương Dã làm động tác từ một chút, rất rõ ràng, hai người đều đã đến đoạn cực kỳ mạnh mẽ rồi.  

Những người xem bên dưới, cùng trụ cột ngồi phía trên, ai nấy đều nín thở chăm chú nhìn vào lôi đài.  

Mọi người đều biết, đệ nhất đại hội võ thuật trăm tông phái, sắp có chủ.  

Vương Dã đã mất đi Bát quái đồ, thực lực mặc dù mạnh, nhưng đối mặt với Tô Thương đang cầm kiếm Thương khung trong tay, lại yếu hơn một phần.  

Cuối cùng.  

Tô Thương chiếm ưu thế hơn, đánh Vương Dã ngã xuống đất, kiếm Thương khung trong tay, đặt lên cổ Vương Dã, yếu ớt nói: "Anh...còn đánh nữa không?"  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Vương Dã nhìn chằm chằm Tô Thương, sắc mặt hết sức khó coi, thản nhiên nói: "Tô Thương, anh cũng hiểu về Kỳ môn chi thuật?"  "Tôi không hiểu."  Tô Thương lắc đầu, nói thẳng không kiêng kỵ: "Nhưng tôi biết, anh còn chưa tu luyện đến nơi đến chốn."  "Hừm!"  "Tôi tu luyện Kỳ môn chi thuật, hơn hai mươi năm đã có thể thành thạo biến ảo phương vị bát quái, vừa động suy nghĩ là có thể xây dựng một trận đồ bát quái, anh nói tôi tu luyện không đến nơi đến chốn sao?"  Vương Dã không phục, giọng điệu lạnh lùng nói: Tô Thương, anh sẽ không cho rằng, tôi bây giờ chắc chắn phải thua đó chứ."  "Ha ha, không sợ nói cho anh, dù là không có Bát quái đồ, anh cũng không chắc thắng được tôi đâu!"  Nói xong, Vương Dã liền nhún người xông về phía Tô Thương, tất nhiên là thật sự đánh nhau.  Tô Thương cũng không chủ quan, anh biết Vương Dã rất mạnh mẽ, vì thế không phớt lờ, cầm kiếm Thương khung trong tay, nghênh tiếp Vương Dã.  Nhất thời, hiện trường kiếm khí, chân khí tung hoành, hai người đánh tới đánh lui.  Rất nhanh chóng, hai người lại đánh thêm mấy trăm hiệp.  Tô Thương và Vương Dã, đều bị thương nặng, toàn thân máu me đầm đìa.  Nhưng không ai chịu nhận thua ai, vẫn đang chiến đấu tiếp như cũ, khung cảnh cực kỳ tàn khốc.  Từ từ.  Tô Thương ra hiệu cho Vương Dã làm động tác từ một chút, rất rõ ràng, hai người đều đã đến đoạn cực kỳ mạnh mẽ rồi.  Những người xem bên dưới, cùng trụ cột ngồi phía trên, ai nấy đều nín thở chăm chú nhìn vào lôi đài.  Mọi người đều biết, đệ nhất đại hội võ thuật trăm tông phái, sắp có chủ.  Vương Dã đã mất đi Bát quái đồ, thực lực mặc dù mạnh, nhưng đối mặt với Tô Thương đang cầm kiếm Thương khung trong tay, lại yếu hơn một phần.  Cuối cùng.  Tô Thương chiếm ưu thế hơn, đánh Vương Dã ngã xuống đất, kiếm Thương khung trong tay, đặt lên cổ Vương Dã, yếu ớt nói: "Anh...còn đánh nữa không?"  

Chương 1338