“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1346

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Tô thiếu gia, Cổ Tộc đã lên tiếng, cuộc so tài này bắt buộc phải xảy ra, nhưng những thiên tài của giới luyện võ, căn bản không có lực để đánh một trận, cho dù là Vương Dã có ra tay, thì cũng sẽ thảm bại."  Lão tổ tông Đỗ Khôn của nhà họ Đỗ ở Thâm Thành nói: "Nếu như cậu đã có lòng tin thì 10 trận so tài này đều giao hết cho cậu."  "Tô Thương!"  Từ Thiện sư thái của núi Nga Mi, nhìn Tô Thương, nhớ tới cảnh Tô Thương trêu ghẹo học trò cưng của mình, biểu cảm của bà ta có chút phức tạp.  Nhưng Từ Thiện sư thái là người lấy đại cục làm trọng, cuối cùng nói: "Tôi cũng ủng hộ cậu, giới luyện võ có thể chính mình nắm giữ sự biến đổi hay không, đều nhờ cả vào cậu, hi vọng cậu có thể trở thành anh hùng của giới luyện võ chứ không phải là tội nhân!"  "Tô Thương, hôm nay tôi ở đây nói rõ, nếu như cậu đánh bại được bất kỳ tên nào trong 10 tên thanh niên cổ tộc, thì tôi sẽ đem mẹ cậu thả ra, để cho các cậu một nhà đoàn tụ."  Thạch Hạo Hãn nhìn Tô Thương, nói tiếp: "Còn nữa, vùng đất tế trời sẽ bỏ lệnh cấm đối với cậu, cậu ở núi Thái Sơn có thể tự do đi lại!"  "A di đà phật, có cơ hội thì vẫn tốt hơn là không có cơ hội, Tô Thương thí chủ, vất vả cho cậu rồi." Trụ trì Viên Thông lên tiếng nói.  Đến lúc này, các vị trụ cột ở trên cao đều nhao nhao lên đồng ý, cho phép Tô Thương thay mặt giới luyện võ nghênh chiến với các thiên tài của thập đại cổ tộc.  Nhưng có một vài người, vì đã từng tham gia tiêu diệt núi Côn Luân, cho nên biểu cảm khá là phức tạp.  Lúc nãy khi Tô Thương đạt giải quán quân, mấy người này đã mặt xám như tro rồi.  Trở thành người đạt giải nhất, chính là sẽ trở thành Minh chủ, có thể hô hào cả giới luyện võ.  Mà tông phái của mình, trên tay còn nhuốm đẫm máu của người nhà họ Tô, tất nhiên sẽ nhận phải sự báo thù của Tô Thương rồi, thế này phải làm sao mới tốt đây.  Chính ngay khi bọn họ đã hết đường xoay sở thì thanh niên của thập đại cổ tộc lại xuất hiện, khiến cho bọn họ như thấy được một con đường sống.  Lúc này.  Tâm tình của bọn họ quả thực rất là phức tạp, một mặt hy vọng Tô Thương có thể đại phát thần uy, đánh bại 10 tên thanh niên Cổ tộc kia, khởi động cải biến giới luyện võ, nói không chừng sau cải biến chính mình lại được nâng lên cao một bậc, kéo dài tuổi thọ thêm được mấy chục năm nữa.  Nhưng bọn họ cũng lại muốn 10 thanh niên cổ tộc kia đánh bại, thậm chí giết chết Tô Thương, có như vậy thì Tô Thương mới không còn là mối uy hiếp của mình nữa.  Thật mâu thuẫn mà. 

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Tô thiếu gia, Cổ Tộc đã lên tiếng, cuộc so tài này bắt buộc phải xảy ra, nhưng những thiên tài của giới luyện võ, căn bản không có lực để đánh một trận, cho dù là Vương Dã có ra tay, thì cũng sẽ thảm bại."  Lão tổ tông Đỗ Khôn của nhà họ Đỗ ở Thâm Thành nói: "Nếu như cậu đã có lòng tin thì 10 trận so tài này đều giao hết cho cậu."  "Tô Thương!"  Từ Thiện sư thái của núi Nga Mi, nhìn Tô Thương, nhớ tới cảnh Tô Thương trêu ghẹo học trò cưng của mình, biểu cảm của bà ta có chút phức tạp.  Nhưng Từ Thiện sư thái là người lấy đại cục làm trọng, cuối cùng nói: "Tôi cũng ủng hộ cậu, giới luyện võ có thể chính mình nắm giữ sự biến đổi hay không, đều nhờ cả vào cậu, hi vọng cậu có thể trở thành anh hùng của giới luyện võ chứ không phải là tội nhân!"  "Tô Thương, hôm nay tôi ở đây nói rõ, nếu như cậu đánh bại được bất kỳ tên nào trong 10 tên thanh niên cổ tộc, thì tôi sẽ đem mẹ cậu thả ra, để cho các cậu một nhà đoàn tụ."  Thạch Hạo Hãn nhìn Tô Thương, nói tiếp: "Còn nữa, vùng đất tế trời sẽ bỏ lệnh cấm đối với cậu, cậu ở núi Thái Sơn có thể tự do đi lại!"  "A di đà phật, có cơ hội thì vẫn tốt hơn là không có cơ hội, Tô Thương thí chủ, vất vả cho cậu rồi." Trụ trì Viên Thông lên tiếng nói.  Đến lúc này, các vị trụ cột ở trên cao đều nhao nhao lên đồng ý, cho phép Tô Thương thay mặt giới luyện võ nghênh chiến với các thiên tài của thập đại cổ tộc.  Nhưng có một vài người, vì đã từng tham gia tiêu diệt núi Côn Luân, cho nên biểu cảm khá là phức tạp.  Lúc nãy khi Tô Thương đạt giải quán quân, mấy người này đã mặt xám như tro rồi.  Trở thành người đạt giải nhất, chính là sẽ trở thành Minh chủ, có thể hô hào cả giới luyện võ.  Mà tông phái của mình, trên tay còn nhuốm đẫm máu của người nhà họ Tô, tất nhiên sẽ nhận phải sự báo thù của Tô Thương rồi, thế này phải làm sao mới tốt đây.  Chính ngay khi bọn họ đã hết đường xoay sở thì thanh niên của thập đại cổ tộc lại xuất hiện, khiến cho bọn họ như thấy được một con đường sống.  Lúc này.  Tâm tình của bọn họ quả thực rất là phức tạp, một mặt hy vọng Tô Thương có thể đại phát thần uy, đánh bại 10 tên thanh niên Cổ tộc kia, khởi động cải biến giới luyện võ, nói không chừng sau cải biến chính mình lại được nâng lên cao một bậc, kéo dài tuổi thọ thêm được mấy chục năm nữa.  Nhưng bọn họ cũng lại muốn 10 thanh niên cổ tộc kia đánh bại, thậm chí giết chết Tô Thương, có như vậy thì Tô Thương mới không còn là mối uy hiếp của mình nữa.  Thật mâu thuẫn mà. 

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Tô thiếu gia, Cổ Tộc đã lên tiếng, cuộc so tài này bắt buộc phải xảy ra, nhưng những thiên tài của giới luyện võ, căn bản không có lực để đánh một trận, cho dù là Vương Dã có ra tay, thì cũng sẽ thảm bại."  Lão tổ tông Đỗ Khôn của nhà họ Đỗ ở Thâm Thành nói: "Nếu như cậu đã có lòng tin thì 10 trận so tài này đều giao hết cho cậu."  "Tô Thương!"  Từ Thiện sư thái của núi Nga Mi, nhìn Tô Thương, nhớ tới cảnh Tô Thương trêu ghẹo học trò cưng của mình, biểu cảm của bà ta có chút phức tạp.  Nhưng Từ Thiện sư thái là người lấy đại cục làm trọng, cuối cùng nói: "Tôi cũng ủng hộ cậu, giới luyện võ có thể chính mình nắm giữ sự biến đổi hay không, đều nhờ cả vào cậu, hi vọng cậu có thể trở thành anh hùng của giới luyện võ chứ không phải là tội nhân!"  "Tô Thương, hôm nay tôi ở đây nói rõ, nếu như cậu đánh bại được bất kỳ tên nào trong 10 tên thanh niên cổ tộc, thì tôi sẽ đem mẹ cậu thả ra, để cho các cậu một nhà đoàn tụ."  Thạch Hạo Hãn nhìn Tô Thương, nói tiếp: "Còn nữa, vùng đất tế trời sẽ bỏ lệnh cấm đối với cậu, cậu ở núi Thái Sơn có thể tự do đi lại!"  "A di đà phật, có cơ hội thì vẫn tốt hơn là không có cơ hội, Tô Thương thí chủ, vất vả cho cậu rồi." Trụ trì Viên Thông lên tiếng nói.  Đến lúc này, các vị trụ cột ở trên cao đều nhao nhao lên đồng ý, cho phép Tô Thương thay mặt giới luyện võ nghênh chiến với các thiên tài của thập đại cổ tộc.  Nhưng có một vài người, vì đã từng tham gia tiêu diệt núi Côn Luân, cho nên biểu cảm khá là phức tạp.  Lúc nãy khi Tô Thương đạt giải quán quân, mấy người này đã mặt xám như tro rồi.  Trở thành người đạt giải nhất, chính là sẽ trở thành Minh chủ, có thể hô hào cả giới luyện võ.  Mà tông phái của mình, trên tay còn nhuốm đẫm máu của người nhà họ Tô, tất nhiên sẽ nhận phải sự báo thù của Tô Thương rồi, thế này phải làm sao mới tốt đây.  Chính ngay khi bọn họ đã hết đường xoay sở thì thanh niên của thập đại cổ tộc lại xuất hiện, khiến cho bọn họ như thấy được một con đường sống.  Lúc này.  Tâm tình của bọn họ quả thực rất là phức tạp, một mặt hy vọng Tô Thương có thể đại phát thần uy, đánh bại 10 tên thanh niên Cổ tộc kia, khởi động cải biến giới luyện võ, nói không chừng sau cải biến chính mình lại được nâng lên cao một bậc, kéo dài tuổi thọ thêm được mấy chục năm nữa.  Nhưng bọn họ cũng lại muốn 10 thanh niên cổ tộc kia đánh bại, thậm chí giết chết Tô Thương, có như vậy thì Tô Thương mới không còn là mối uy hiếp của mình nữa.  Thật mâu thuẫn mà. 

Chương 1346