“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 1422
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Sau khi oán thầm trong lòng xong, Thiên Niên Sát liền vội vàng lắc đầu. Thế nào thì cũng là ruột thịt với nhau, nói bọn họ không phải là thứ gì, cũng không thích hợp lắm. Nhưng cha con tụi nó...đúng là không ra gì mà. "Ông nội Thiên, đồ này cháu lấy nha, nó đối với cháu vô cùng quan trọng, cám ơn ông đã tặng cháu." Tô Thương cầm lấy chí bảo, xác nhận một chút thì quả thực nó chính là tầng thứ 4 của tháp Hư Không. Tiếp theo đó, anh nảy ý nghĩ một cái, đem vật này cất vào trong vòng tay lưu trữ, dự định khi nào có thời gian thì xem tiếp. Sau đó. Tô Thương nhìn Thiên Niên Sát, lại hỏi lần nữa: "Ông nội Thiên, luồng kim quang này ông chắc chắn là không cần sao?" "Ừm." Thiên Niên Sát gật đầu, sau đó lại nhìn sang đám người trụ trì Viên Thông, Từ Thiện sư thái, cười nói: "Không chỉ có ông không cần, mà ắt hẳn bọn họ cũng không cần đâu." "Dù sao chúng ta cũng đã ở cái tuổi này rồi, có được cơ hội này, cũng không có ý nghĩa gì lớn, chi bằng để dành lại cho lớp trẻ đi." Thiên Niên Sát tiếp tục nói: "Lớp trẻ, tương lai còn dài, có được sự tẩy rửa của kim quang, thành tựu sẽ không thể đo lường được, bọn họ có thể dẫn dắt giới luyện võ đi đến những vinh quang mới, những người như chúng ta dù sao cũng đã già rồi, không làm gì được nữa." "Trụ trì Viên Thông, Từ Thiện sư thái, môn chủ Vương, lão già này nói có đúng không?" Lời vừa nói ra, tất cả mọi người có mặt ở đó đều quay lại nhìn bọn họ, mọi người cũng đang chờ câu trả lời. Trụ trì Viên Thông, Từ Thiện sư thái, đặc biệt là Vương Trọng Vân, biểu cảm có chút sững lại. Tiếp nhận tẩy rửa của kim quang, một bước lên trời, 100% trực tiếp tấn cấp lên cảnh giới võ tôn. Hơn nữa, thể chất thiên phú đều sẽ được nâng cao lên, tương lai vô cùng rộng mở. Cho nên, đám người trụ trì Viên Thông, đối với kim quang mà nói không có ý nghĩa gì là điều không thể. Nhưng Thiên Niên Sát đã nói ra những lời như vậy, khiến cho bọn họ cũng không tiện để mở lời nói muốn tiếp nhận tẩy rửa bằng kim quang nữa. "A Di Đà Phật, lão minh chủ Thiên nói rất có lý." Trụ trì Viên Thông sau vài giây đấu tranh, cuối cùng cũng chắp tay ở trước ngực, mở miệng nói: "Lão tăng lần này đã dùng cạn Phật lực, vốn phải viên tịch rồi, thế nhưng cải biến giới luyện võ đã được khởi động, lão tăng may mắn nhặt về được một cái mạng, cũng là trong họa được phúc, lão tăng nghĩ bằng thực lực của bản thân, thì cũng sẽ có cơ hội đạt tới cảnh giới võ tôn." "Cơ hội tiếp nhận tẩy rửa bằng kim quang, là cơ hội hết sức khó có được, vẫn nên là nhường cho lớp trẻ đi, dù sao bọn họ mới là tương lai của giới luyện võ." Trụ trì Viên Thông nói. "Tôi cũng đồng ý." Từ Thiện sư thái nhìn thấy trụ trì Viên Thông phát biểu ý kiến, thì tự mình cũng chỉ đành nói theo: "Cơ hội này, tôi cũng không cần, để cho lớp trẻ đi." "Mọi người..." Vương Trọng Vân ở bên cạnh thấy vậy, biểu cảm có chút phức tạp, oán hận lườm Thiên Niên Sát.
Sau khi oán thầm trong lòng xong, Thiên Niên Sát liền vội vàng lắc đầu.
Thế nào thì cũng là ruột thịt với nhau, nói bọn họ không phải là thứ gì, cũng không thích hợp lắm.
Nhưng cha con tụi nó...đúng là không ra gì mà.
"Ông nội Thiên, đồ này cháu lấy nha, nó đối với cháu vô cùng quan trọng, cám ơn ông đã tặng cháu."
Tô Thương cầm lấy chí bảo, xác nhận một chút thì quả thực nó chính là tầng thứ 4 của tháp Hư Không.
Tiếp theo đó, anh nảy ý nghĩ một cái, đem vật này cất vào trong vòng tay lưu trữ, dự định khi nào có thời gian thì xem tiếp.
Sau đó.
Tô Thương nhìn Thiên Niên Sát, lại hỏi lần nữa: "Ông nội Thiên, luồng kim quang này ông chắc chắn là không cần sao?"
"Ừm."
Thiên Niên Sát gật đầu, sau đó lại nhìn sang đám người trụ trì Viên Thông, Từ Thiện sư thái, cười nói: "Không chỉ có ông không cần, mà ắt hẳn bọn họ cũng không cần đâu."
"Dù sao chúng ta cũng đã ở cái tuổi này rồi, có được cơ hội này, cũng không có ý nghĩa gì lớn, chi bằng để dành lại cho lớp trẻ đi."
Thiên Niên Sát tiếp tục nói: "Lớp trẻ, tương lai còn dài, có được sự tẩy rửa của kim quang, thành tựu sẽ không thể đo lường được, bọn họ có thể dẫn dắt giới luyện võ đi đến những vinh quang mới, những người như chúng ta dù sao cũng đã già rồi, không làm gì được nữa."
"Trụ trì Viên Thông, Từ Thiện sư thái, môn chủ Vương, lão già này nói có đúng không?"
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người có mặt ở đó đều quay lại nhìn bọn họ, mọi người cũng đang chờ câu trả lời.
Trụ trì Viên Thông, Từ Thiện sư thái, đặc biệt là Vương Trọng Vân, biểu cảm có chút sững lại.
Tiếp nhận tẩy rửa của kim quang, một bước lên trời, 100% trực tiếp tấn cấp lên cảnh giới võ tôn.
Hơn nữa, thể chất thiên phú đều sẽ được nâng cao lên, tương lai vô cùng rộng mở.
Cho nên, đám người trụ trì Viên Thông, đối với kim quang mà nói không có ý nghĩa gì là điều không thể.
Nhưng Thiên Niên Sát đã nói ra những lời như vậy, khiến cho bọn họ cũng không tiện để mở lời nói muốn tiếp nhận tẩy rửa bằng kim quang nữa.
"A Di Đà Phật, lão minh chủ Thiên nói rất có lý."
Trụ trì Viên Thông sau vài giây đấu tranh, cuối cùng cũng chắp tay ở trước ngực, mở miệng nói: "Lão tăng lần này đã dùng cạn Phật lực, vốn phải viên tịch rồi, thế nhưng cải biến giới luyện võ đã được khởi động, lão tăng may mắn nhặt về được một cái mạng, cũng là trong họa được phúc, lão tăng nghĩ bằng thực lực của bản thân, thì cũng sẽ có cơ hội đạt tới cảnh giới võ tôn."
"Cơ hội tiếp nhận tẩy rửa bằng kim quang, là cơ hội hết sức khó có được, vẫn nên là nhường cho lớp trẻ đi, dù sao bọn họ mới là tương lai của giới luyện võ." Trụ trì Viên Thông nói.
"Tôi cũng đồng ý."
Từ Thiện sư thái nhìn thấy trụ trì Viên Thông phát biểu ý kiến, thì tự mình cũng chỉ đành nói theo: "Cơ hội này, tôi cũng không cần, để cho lớp trẻ đi."
"Mọi người..."
Vương Trọng Vân ở bên cạnh thấy vậy, biểu cảm có chút phức tạp, oán hận lườm Thiên Niên Sát.
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Sau khi oán thầm trong lòng xong, Thiên Niên Sát liền vội vàng lắc đầu. Thế nào thì cũng là ruột thịt với nhau, nói bọn họ không phải là thứ gì, cũng không thích hợp lắm. Nhưng cha con tụi nó...đúng là không ra gì mà. "Ông nội Thiên, đồ này cháu lấy nha, nó đối với cháu vô cùng quan trọng, cám ơn ông đã tặng cháu." Tô Thương cầm lấy chí bảo, xác nhận một chút thì quả thực nó chính là tầng thứ 4 của tháp Hư Không. Tiếp theo đó, anh nảy ý nghĩ một cái, đem vật này cất vào trong vòng tay lưu trữ, dự định khi nào có thời gian thì xem tiếp. Sau đó. Tô Thương nhìn Thiên Niên Sát, lại hỏi lần nữa: "Ông nội Thiên, luồng kim quang này ông chắc chắn là không cần sao?" "Ừm." Thiên Niên Sát gật đầu, sau đó lại nhìn sang đám người trụ trì Viên Thông, Từ Thiện sư thái, cười nói: "Không chỉ có ông không cần, mà ắt hẳn bọn họ cũng không cần đâu." "Dù sao chúng ta cũng đã ở cái tuổi này rồi, có được cơ hội này, cũng không có ý nghĩa gì lớn, chi bằng để dành lại cho lớp trẻ đi." Thiên Niên Sát tiếp tục nói: "Lớp trẻ, tương lai còn dài, có được sự tẩy rửa của kim quang, thành tựu sẽ không thể đo lường được, bọn họ có thể dẫn dắt giới luyện võ đi đến những vinh quang mới, những người như chúng ta dù sao cũng đã già rồi, không làm gì được nữa." "Trụ trì Viên Thông, Từ Thiện sư thái, môn chủ Vương, lão già này nói có đúng không?" Lời vừa nói ra, tất cả mọi người có mặt ở đó đều quay lại nhìn bọn họ, mọi người cũng đang chờ câu trả lời. Trụ trì Viên Thông, Từ Thiện sư thái, đặc biệt là Vương Trọng Vân, biểu cảm có chút sững lại. Tiếp nhận tẩy rửa của kim quang, một bước lên trời, 100% trực tiếp tấn cấp lên cảnh giới võ tôn. Hơn nữa, thể chất thiên phú đều sẽ được nâng cao lên, tương lai vô cùng rộng mở. Cho nên, đám người trụ trì Viên Thông, đối với kim quang mà nói không có ý nghĩa gì là điều không thể. Nhưng Thiên Niên Sát đã nói ra những lời như vậy, khiến cho bọn họ cũng không tiện để mở lời nói muốn tiếp nhận tẩy rửa bằng kim quang nữa. "A Di Đà Phật, lão minh chủ Thiên nói rất có lý." Trụ trì Viên Thông sau vài giây đấu tranh, cuối cùng cũng chắp tay ở trước ngực, mở miệng nói: "Lão tăng lần này đã dùng cạn Phật lực, vốn phải viên tịch rồi, thế nhưng cải biến giới luyện võ đã được khởi động, lão tăng may mắn nhặt về được một cái mạng, cũng là trong họa được phúc, lão tăng nghĩ bằng thực lực của bản thân, thì cũng sẽ có cơ hội đạt tới cảnh giới võ tôn." "Cơ hội tiếp nhận tẩy rửa bằng kim quang, là cơ hội hết sức khó có được, vẫn nên là nhường cho lớp trẻ đi, dù sao bọn họ mới là tương lai của giới luyện võ." Trụ trì Viên Thông nói. "Tôi cũng đồng ý." Từ Thiện sư thái nhìn thấy trụ trì Viên Thông phát biểu ý kiến, thì tự mình cũng chỉ đành nói theo: "Cơ hội này, tôi cũng không cần, để cho lớp trẻ đi." "Mọi người..." Vương Trọng Vân ở bên cạnh thấy vậy, biểu cảm có chút phức tạp, oán hận lườm Thiên Niên Sát.