“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 1439
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Lâm Uyên nắm trong tay cơ thể Tô Ma, chỉ dựa vào lực lượng thuần túy thì ông ta đã có thể so sánh với Kết Đan đỉnh phong. Mà mặc dù đám người Thạch Hạo Hãn đã một bước lên trời, tấn cấp lên cảnh giới Võ Tôn mới của hệ thống cổ võ, nhưng mà bọn họ cũng chỉ tương đương với Kết Đan sơ kỳ. Vì vậy. Cho dù bọn họ có liên thủ với nhau thì Lâm Uyên vẫn như cũ không hề sợ hãi, thậm chí ông ta còn có hơi hưng phấn. Bịch bịch bịch. Mười lăm phút sau, Lâm Uyên là người đầu tiên chuyển động, ông ta điều khiển cơ thể Tô Ma, sải bước về phía đám người Thạch Hạo Hãn. “Thái Sơn thần công!” “Thái Sơn thần công!” Hai người Thạch Hạo Hãn và Thạch Cửu thiên không hề do dự sử dụng chiêu thức mạnh nhất, cơ thể trong nháy mắt lớn hơn gấp mấy lần, giống như hai ngọn núi nhỏ, đứng ở phía trước mọi người. Thái Sơn thần công, thần bí khó lường! Sau khi triển khai, uy áp của hai ông cháu Thạch Hạo Hão và Thạch Cửu Thiên đột nhiên tăng mạnh. Hiện tại hai người đã đặt chân vào cảnh giới Võ tôn, cho nên giây phút này, uy áp của hai người vượt xa hơn bao giờ hết. Có điều, cơ thể màu vàng của bọn họ lại không hề thay đổi sau khi tấn cấp, mà là giống hệt như lúc trước. Kích thước của cơ thể và cảnh giới có quan hệ không lớn, chủ yếu là xem sự lĩnh ngộ Thái Sơn thần công. Cho nên, Thạch Cửu Thiên vẫn chỉ tăng thêm bảy tám thước, mà Thạch Hạo Hãn lại cao hơn mười thước. Điều đáng nói là Thạch Hạo Hãn đã dùng hơn một trăm lần Thái Sơn thần công. Thái Sơn thần công vượt quá một trăm, lần sử dụng thứ một trăm linh một chắc chắn phải chết. Nhưng Thạch Hạo Hãi đã phá vỡ bình cảnh của bản thân, đặt chân vào cảnh giới mới, cảnh giới Võ Tôn, đây là cảnh giới mà tất cả người giới cổ võ đều chưa từng đạt tới. Năng lượng thể chất của Thạch Hạo Hãn bởi vì vậy mà đã được khôi phục, nói một cách khác, số lần trước đó đã bị xóa sạch hoàn toàn. Từ giờ trở đi, ông ta có thể sử dụng Thái Sơn thần công một trăm lần nữa. Bây giờ, chỉ là lần đầu tiên mà thôi. “Lão độc vật!” Dưới sự gia tăng của Thái Sơn thần công, quanh người Thạch Hạo Hãn là một ánh sáng vàng rực rỡ, ông ta thản nhiên nói: “Hôm nay Bách Tông hội võ bắt đầu là may mắn của giới cổ võ, tôi không muốn giết chóc, nếu ông cứ như vậy rời đi, tôi tuyệt đối sẽ không ngăn cản ông, nếu không, ông đừng trách tôi không khách khí!” “Ha hả, thật buồn cười!” Lâm Uyên đứng dưới người khổng lồ màu vàng kim thì cực kỳ nhỏ bé, nhưng ông ta không hề sợ hãi, ông ta ngẩng đầu cười lạnh nói: “Thạch Hạo Hão, ông nghĩ rằng tôi sợ sao?” “Chẳng lẽ ông không cảm nhận được, tôi của bây giờ đã có được sức mạnh, không hề yếu hơn ông sao?” Lâm Uyên nhướng mày. “Thật sao?” Thạch Hạo Hão nghe vậy thì trầm giọng nói: “Theo suy đoán thì cảnh giới Võ Tôn có thể so sánh với cảnh giới Kết Đan.”
Lâm Uyên nắm trong tay cơ thể Tô Ma, chỉ dựa vào lực lượng thuần túy thì ông ta đã có thể so sánh với Kết Đan đỉnh phong.
Mà mặc dù đám người Thạch Hạo Hãn đã một bước lên trời, tấn cấp lên cảnh giới Võ Tôn mới của hệ thống cổ võ, nhưng mà bọn họ cũng chỉ tương đương với Kết Đan sơ kỳ.
Vì vậy.
Cho dù bọn họ có liên thủ với nhau thì Lâm Uyên vẫn như cũ không hề sợ hãi, thậm chí ông ta còn có hơi hưng phấn.
Bịch bịch bịch.
Mười lăm phút sau, Lâm Uyên là người đầu tiên chuyển động, ông ta điều khiển cơ thể Tô Ma, sải bước về phía đám người Thạch Hạo Hãn.
“Thái Sơn thần công!”
“Thái Sơn thần công!”
Hai người Thạch Hạo Hãn và Thạch Cửu thiên không hề do dự sử dụng chiêu thức mạnh nhất, cơ thể trong nháy mắt lớn hơn gấp mấy lần, giống như hai ngọn núi nhỏ, đứng ở phía trước mọi người.
Thái Sơn thần công, thần bí khó lường!
Sau khi triển khai, uy áp của hai ông cháu Thạch Hạo Hão và Thạch Cửu Thiên đột nhiên tăng mạnh.
Hiện tại hai người đã đặt chân vào cảnh giới Võ tôn, cho nên giây phút này, uy áp của hai người vượt xa hơn bao giờ hết.
Có điều, cơ thể màu vàng của bọn họ lại không hề thay đổi sau khi tấn cấp, mà là giống hệt như lúc trước.
Kích thước của cơ thể và cảnh giới có quan hệ không lớn, chủ yếu là xem sự lĩnh ngộ Thái Sơn thần công.
Cho nên, Thạch Cửu Thiên vẫn chỉ tăng thêm bảy tám thước, mà Thạch Hạo Hãn lại cao hơn mười thước.
Điều đáng nói là Thạch Hạo Hãn đã dùng hơn một trăm lần Thái Sơn thần công.
Thái Sơn thần công vượt quá một trăm, lần sử dụng thứ một trăm linh một chắc chắn phải chết.
Nhưng Thạch Hạo Hãi đã phá vỡ bình cảnh của bản thân, đặt chân vào cảnh giới mới, cảnh giới Võ Tôn, đây là cảnh giới mà tất cả người giới cổ võ đều chưa từng đạt tới.
Năng lượng thể chất của Thạch Hạo Hãn bởi vì vậy mà đã được khôi phục, nói một cách khác, số lần trước đó đã bị xóa sạch hoàn toàn.
Từ giờ trở đi, ông ta có thể sử dụng Thái Sơn thần công một trăm lần nữa.
Bây giờ, chỉ là lần đầu tiên mà thôi.
“Lão độc vật!”
Dưới sự gia tăng của Thái Sơn thần công, quanh người Thạch Hạo Hãn là một ánh sáng vàng rực rỡ, ông ta thản nhiên nói: “Hôm nay Bách Tông hội võ bắt đầu là may mắn của giới cổ võ, tôi không muốn giết chóc, nếu ông cứ như vậy rời đi, tôi tuyệt đối sẽ không ngăn cản ông, nếu không, ông đừng trách tôi không khách khí!”
“Ha hả, thật buồn cười!”
Lâm Uyên đứng dưới người khổng lồ màu vàng kim thì cực kỳ nhỏ bé, nhưng ông ta không hề sợ hãi, ông ta ngẩng đầu cười lạnh nói: “Thạch Hạo Hão, ông nghĩ rằng tôi sợ sao?”
“Chẳng lẽ ông không cảm nhận được, tôi của bây giờ đã có được sức mạnh, không hề yếu hơn ông sao?” Lâm Uyên nhướng mày.
“Thật sao?”
Thạch Hạo Hão nghe vậy thì trầm giọng nói: “Theo suy đoán thì cảnh giới Võ Tôn có thể so sánh với cảnh giới Kết Đan.”
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Lâm Uyên nắm trong tay cơ thể Tô Ma, chỉ dựa vào lực lượng thuần túy thì ông ta đã có thể so sánh với Kết Đan đỉnh phong. Mà mặc dù đám người Thạch Hạo Hãn đã một bước lên trời, tấn cấp lên cảnh giới Võ Tôn mới của hệ thống cổ võ, nhưng mà bọn họ cũng chỉ tương đương với Kết Đan sơ kỳ. Vì vậy. Cho dù bọn họ có liên thủ với nhau thì Lâm Uyên vẫn như cũ không hề sợ hãi, thậm chí ông ta còn có hơi hưng phấn. Bịch bịch bịch. Mười lăm phút sau, Lâm Uyên là người đầu tiên chuyển động, ông ta điều khiển cơ thể Tô Ma, sải bước về phía đám người Thạch Hạo Hãn. “Thái Sơn thần công!” “Thái Sơn thần công!” Hai người Thạch Hạo Hãn và Thạch Cửu thiên không hề do dự sử dụng chiêu thức mạnh nhất, cơ thể trong nháy mắt lớn hơn gấp mấy lần, giống như hai ngọn núi nhỏ, đứng ở phía trước mọi người. Thái Sơn thần công, thần bí khó lường! Sau khi triển khai, uy áp của hai ông cháu Thạch Hạo Hão và Thạch Cửu Thiên đột nhiên tăng mạnh. Hiện tại hai người đã đặt chân vào cảnh giới Võ tôn, cho nên giây phút này, uy áp của hai người vượt xa hơn bao giờ hết. Có điều, cơ thể màu vàng của bọn họ lại không hề thay đổi sau khi tấn cấp, mà là giống hệt như lúc trước. Kích thước của cơ thể và cảnh giới có quan hệ không lớn, chủ yếu là xem sự lĩnh ngộ Thái Sơn thần công. Cho nên, Thạch Cửu Thiên vẫn chỉ tăng thêm bảy tám thước, mà Thạch Hạo Hãn lại cao hơn mười thước. Điều đáng nói là Thạch Hạo Hãn đã dùng hơn một trăm lần Thái Sơn thần công. Thái Sơn thần công vượt quá một trăm, lần sử dụng thứ một trăm linh một chắc chắn phải chết. Nhưng Thạch Hạo Hãi đã phá vỡ bình cảnh của bản thân, đặt chân vào cảnh giới mới, cảnh giới Võ Tôn, đây là cảnh giới mà tất cả người giới cổ võ đều chưa từng đạt tới. Năng lượng thể chất của Thạch Hạo Hãn bởi vì vậy mà đã được khôi phục, nói một cách khác, số lần trước đó đã bị xóa sạch hoàn toàn. Từ giờ trở đi, ông ta có thể sử dụng Thái Sơn thần công một trăm lần nữa. Bây giờ, chỉ là lần đầu tiên mà thôi. “Lão độc vật!” Dưới sự gia tăng của Thái Sơn thần công, quanh người Thạch Hạo Hãn là một ánh sáng vàng rực rỡ, ông ta thản nhiên nói: “Hôm nay Bách Tông hội võ bắt đầu là may mắn của giới cổ võ, tôi không muốn giết chóc, nếu ông cứ như vậy rời đi, tôi tuyệt đối sẽ không ngăn cản ông, nếu không, ông đừng trách tôi không khách khí!” “Ha hả, thật buồn cười!” Lâm Uyên đứng dưới người khổng lồ màu vàng kim thì cực kỳ nhỏ bé, nhưng ông ta không hề sợ hãi, ông ta ngẩng đầu cười lạnh nói: “Thạch Hạo Hão, ông nghĩ rằng tôi sợ sao?” “Chẳng lẽ ông không cảm nhận được, tôi của bây giờ đã có được sức mạnh, không hề yếu hơn ông sao?” Lâm Uyên nhướng mày. “Thật sao?” Thạch Hạo Hão nghe vậy thì trầm giọng nói: “Theo suy đoán thì cảnh giới Võ Tôn có thể so sánh với cảnh giới Kết Đan.”