“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1442

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Có điều cơ thể của ông ta thật sự rất mạnh, cho nên mấy người Thạch Hạo Hão cũng không bắt được ông ta.  “Đánh như vậy không được.”  Ở phía xa, Tô Thương đang quan sát trận chiến, anh phân tích nói: “Lão độc vật đang dần quen với cơ thể này, sợ không bao lâu nữa ông ta có thể điều khiển càng thêm thuần thục, hơn nữa linh hồn của ông ta đã thích ứng với các đợt tấn công bằng âm thanh của anh Mộ Cổ.”  “Không quá mười phút, chiến cuộc sẽ có một sự thay đổi cực lớn, đám người Thạch Hạo Hão sẽ thua.” Tô Thương lẩm bẩm.  “Tô đại thiếu gia, vậy thì nếu không, chúng ta chạy trước?” Lúc này, Vương Phú Quý nghe được lời Tô Thương thì lập tức nóng nảy.  “Không được.”  Tô Thương lắc đầu nói: “Chúng ta ở lại chỗ này thì còn có mấy người Thạch Hạo Hãn ngăn cản, nếu như chúng ta rời đi, chúng ta sẽ rất bị động.”  “Vương đại thiếu gia, mục tiêu của lão độc vật là tôi, cậu nên đi trước đi.” Tô Thương nói.  “Mẹ kiếp?”  Ai ngờ, Vương Phú Quý vừa nghe vậy thì lập tức nghiến răng nghiến lợi nói: “Tô đại thiếu gia, cậu coi Vương Phú Quý tôi là người nào, chạy con mẹ, cậu không đi, ông đây cũng không đi đâu cả.”  “Anh em tốt!”  Tô Thương nghe cậu ấy nói như vậy thì hết sức cảm động, anh vỗ vai Vương Phú Quý, không nói gì nữa.  Bởi vì anh biết, cho dù bản thân anh có tiếp tục khuyên Vương Phú Quý thì cậu ấy cũng không bỏ anh lại một mình mà rời đi.  “Cậu chủ.”  Lúc này, A Ly và Tây Môn Long Ngâm nhận ra được nơi này đã xảy ra chuyện nên đã cùng nhau đến.  “Ừm.”  Tô Thương gật đầu, sau đó ánh mắt của anh rơi trên người Tây Môn Long Ngâm, anh phân phó nói: “Tây Môn Long Ngâm, anh cũng gia nhập cuộc chiến đi!”  “Được!”  Tây Môn Long Ngâm nhận được mệnh lệnh của Tô Thương thì có hơi do dự, nhưng rất nhanh anh ta đã gia nhập cuộc hỗn chiến.  Anh ta đã cảm nhận được sự mạnh mẽ của Lâm Uyên, cho nên lúc anh tham chiến đã lập tức dùng Hỗn Nguyên thần công và Đại Từ Đại Bi chưởng.  Có Tây Môn Long Ngâm gia nhập, Lâm Uyên lại tăng thêm một ít áp lực, nhưng mà, vẫn như cũ, điều này vẫn không đủ để đánh bại ông ta.  “Câu hồn!”  Lúc này, Tô Thương đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, anh tiến về phía trước một bước, bỗng nhiên sử dụng bí thuật Câu hồn.  Lão độc vật dùng trạng thái linh hồn nhập vào cơ thể Tô Ma, trên thực tế, linh hồn của ông ta tương đối yếu, đây cũng là nguyên nhân đòn tấn công âm thanh của Trương Mộ Cổ có hiệu quả.  Cho nên Tô Thương sử dụng Câu hồn, dự định bắt đầu từ linh hồn, câu lấy hồn phách của Lâm Uyên.  Đáng tiếc.  Tô Thương đã thất bại, anh bị một cỗ sức mạnh khổng lồ bắn ngược lại, mở miệng phun một ngụm máu.  “Phụt!”  Giây phút này, sắc mặt Tô Thương tái nhợt, nếu không phải có A Ly đỡ, anh đã ngã xuống rồi.  “Ha ha ha, Tô Thương, cậu cũng không cần phải uổng phí sức lực, mặc dù tôi chưa hoàn toàn khống chế được cơ thể này, nhưng mà linh hồn của tôi đã hoàn toàn dung hợp thành một với cờ Bách Độc.”

Có điều cơ thể của ông ta thật sự rất mạnh, cho nên mấy người Thạch Hạo Hão cũng không bắt được ông ta.  

“Đánh như vậy không được.”  

Ở phía xa, Tô Thương đang quan sát trận chiến, anh phân tích nói: “Lão độc vật đang dần quen với cơ thể này, sợ không bao lâu nữa ông ta có thể điều khiển càng thêm thuần thục, hơn nữa linh hồn của ông ta đã thích ứng với các đợt tấn công bằng âm thanh của anh Mộ Cổ.”  

“Không quá mười phút, chiến cuộc sẽ có một sự thay đổi cực lớn, đám người Thạch Hạo Hão sẽ thua.” Tô Thương lẩm bẩm.  

“Tô đại thiếu gia, vậy thì nếu không, chúng ta chạy trước?” Lúc này, Vương Phú Quý nghe được lời Tô Thương thì lập tức nóng nảy.  

“Không được.”  

Tô Thương lắc đầu nói: “Chúng ta ở lại chỗ này thì còn có mấy người Thạch Hạo Hãn ngăn cản, nếu như chúng ta rời đi, chúng ta sẽ rất bị động.”  

“Vương đại thiếu gia, mục tiêu của lão độc vật là tôi, cậu nên đi trước đi.” Tô Thương nói.  

“Mẹ kiếp?”  

Ai ngờ, Vương Phú Quý vừa nghe vậy thì lập tức nghiến răng nghiến lợi nói: “Tô đại thiếu gia, cậu coi Vương Phú Quý tôi là người nào, chạy con mẹ, cậu không đi, ông đây cũng không đi đâu cả.”  

“Anh em tốt!”  

Tô Thương nghe cậu ấy nói như vậy thì hết sức cảm động, anh vỗ vai Vương Phú Quý, không nói gì nữa.  

Bởi vì anh biết, cho dù bản thân anh có tiếp tục khuyên Vương Phú Quý thì cậu ấy cũng không bỏ anh lại một mình mà rời đi.  

“Cậu chủ.”  

Lúc này, A Ly và Tây Môn Long Ngâm nhận ra được nơi này đã xảy ra chuyện nên đã cùng nhau đến.  

“Ừm.”  

Tô Thương gật đầu, sau đó ánh mắt của anh rơi trên người Tây Môn Long Ngâm, anh phân phó nói: “Tây Môn Long Ngâm, anh cũng gia nhập cuộc chiến đi!”  

“Được!”  

Tây Môn Long Ngâm nhận được mệnh lệnh của Tô Thương thì có hơi do dự, nhưng rất nhanh anh ta đã gia nhập cuộc hỗn chiến.  

Anh ta đã cảm nhận được sự mạnh mẽ của Lâm Uyên, cho nên lúc anh tham chiến đã lập tức dùng Hỗn Nguyên thần công và Đại Từ Đại Bi chưởng.  

Có Tây Môn Long Ngâm gia nhập, Lâm Uyên lại tăng thêm một ít áp lực, nhưng mà, vẫn như cũ, điều này vẫn không đủ để đánh bại ông ta.  

“Câu hồn!”  

Lúc này, Tô Thương đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, anh tiến về phía trước một bước, bỗng nhiên sử dụng bí thuật Câu hồn.  

Lão độc vật dùng trạng thái linh hồn nhập vào cơ thể Tô Ma, trên thực tế, linh hồn của ông ta tương đối yếu, đây cũng là nguyên nhân đòn tấn công âm thanh của Trương Mộ Cổ có hiệu quả.  

Cho nên Tô Thương sử dụng Câu hồn, dự định bắt đầu từ linh hồn, câu lấy hồn phách của Lâm Uyên.  

Đáng tiếc.  

Tô Thương đã thất bại, anh bị một cỗ sức mạnh khổng lồ bắn ngược lại, mở miệng phun một ngụm máu.  

“Phụt!”  

Giây phút này, sắc mặt Tô Thương tái nhợt, nếu không phải có A Ly đỡ, anh đã ngã xuống rồi.  

“Ha ha ha, Tô Thương, cậu cũng không cần phải uổng phí sức lực, mặc dù tôi chưa hoàn toàn khống chế được cơ thể này, nhưng mà linh hồn của tôi đã hoàn toàn dung hợp thành một với cờ Bách Độc.”

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Có điều cơ thể của ông ta thật sự rất mạnh, cho nên mấy người Thạch Hạo Hão cũng không bắt được ông ta.  “Đánh như vậy không được.”  Ở phía xa, Tô Thương đang quan sát trận chiến, anh phân tích nói: “Lão độc vật đang dần quen với cơ thể này, sợ không bao lâu nữa ông ta có thể điều khiển càng thêm thuần thục, hơn nữa linh hồn của ông ta đã thích ứng với các đợt tấn công bằng âm thanh của anh Mộ Cổ.”  “Không quá mười phút, chiến cuộc sẽ có một sự thay đổi cực lớn, đám người Thạch Hạo Hão sẽ thua.” Tô Thương lẩm bẩm.  “Tô đại thiếu gia, vậy thì nếu không, chúng ta chạy trước?” Lúc này, Vương Phú Quý nghe được lời Tô Thương thì lập tức nóng nảy.  “Không được.”  Tô Thương lắc đầu nói: “Chúng ta ở lại chỗ này thì còn có mấy người Thạch Hạo Hãn ngăn cản, nếu như chúng ta rời đi, chúng ta sẽ rất bị động.”  “Vương đại thiếu gia, mục tiêu của lão độc vật là tôi, cậu nên đi trước đi.” Tô Thương nói.  “Mẹ kiếp?”  Ai ngờ, Vương Phú Quý vừa nghe vậy thì lập tức nghiến răng nghiến lợi nói: “Tô đại thiếu gia, cậu coi Vương Phú Quý tôi là người nào, chạy con mẹ, cậu không đi, ông đây cũng không đi đâu cả.”  “Anh em tốt!”  Tô Thương nghe cậu ấy nói như vậy thì hết sức cảm động, anh vỗ vai Vương Phú Quý, không nói gì nữa.  Bởi vì anh biết, cho dù bản thân anh có tiếp tục khuyên Vương Phú Quý thì cậu ấy cũng không bỏ anh lại một mình mà rời đi.  “Cậu chủ.”  Lúc này, A Ly và Tây Môn Long Ngâm nhận ra được nơi này đã xảy ra chuyện nên đã cùng nhau đến.  “Ừm.”  Tô Thương gật đầu, sau đó ánh mắt của anh rơi trên người Tây Môn Long Ngâm, anh phân phó nói: “Tây Môn Long Ngâm, anh cũng gia nhập cuộc chiến đi!”  “Được!”  Tây Môn Long Ngâm nhận được mệnh lệnh của Tô Thương thì có hơi do dự, nhưng rất nhanh anh ta đã gia nhập cuộc hỗn chiến.  Anh ta đã cảm nhận được sự mạnh mẽ của Lâm Uyên, cho nên lúc anh tham chiến đã lập tức dùng Hỗn Nguyên thần công và Đại Từ Đại Bi chưởng.  Có Tây Môn Long Ngâm gia nhập, Lâm Uyên lại tăng thêm một ít áp lực, nhưng mà, vẫn như cũ, điều này vẫn không đủ để đánh bại ông ta.  “Câu hồn!”  Lúc này, Tô Thương đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, anh tiến về phía trước một bước, bỗng nhiên sử dụng bí thuật Câu hồn.  Lão độc vật dùng trạng thái linh hồn nhập vào cơ thể Tô Ma, trên thực tế, linh hồn của ông ta tương đối yếu, đây cũng là nguyên nhân đòn tấn công âm thanh của Trương Mộ Cổ có hiệu quả.  Cho nên Tô Thương sử dụng Câu hồn, dự định bắt đầu từ linh hồn, câu lấy hồn phách của Lâm Uyên.  Đáng tiếc.  Tô Thương đã thất bại, anh bị một cỗ sức mạnh khổng lồ bắn ngược lại, mở miệng phun một ngụm máu.  “Phụt!”  Giây phút này, sắc mặt Tô Thương tái nhợt, nếu không phải có A Ly đỡ, anh đã ngã xuống rồi.  “Ha ha ha, Tô Thương, cậu cũng không cần phải uổng phí sức lực, mặc dù tôi chưa hoàn toàn khống chế được cơ thể này, nhưng mà linh hồn của tôi đã hoàn toàn dung hợp thành một với cờ Bách Độc.”

Chương 1442