“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 1472
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… “Ừm, được!” Tây Dao đón nhận ánh mắt Thiên Sơn Tuyết, sau đó gật đầu. “Lan Diệu Y, Triệu Chỉ Nhược, hai người cũng lại đây đi.” Thiên Sơn Tuyết mỉm cười nói, rồi dẫn đầu đi trước. Tây Dao, Lan Diệu Y, Triệu Chỉ Nhược, ba người theo sát phía sau. “Tô đại thiếu gia, lợi hại quá nha, chị gái giống tiên tử kia, cậu làm thế nào mà có được thế?” Bốn người đi rồi, Vương Phú Quý lập tức đi tới hỏi. Tô Thương không trả lời, nhìn bóng dáng bốn người rời đi, bất đắc dĩ cười khổ. “Tô đại thiếu gia, cậu yên tâm đi, chị dâu Tuyết Nhi rộng lượng lắm, không phải vấn đề gì lớn đâu.” Vương Phú Quý nói tiếp: “Nhanh lên, Tô đại thiếu gia, tôi thích nghe quá trình, rốt cuộc cậu và chị gái Tây Dao kia đã xảy ra chuyện gì, sao cô ấy lại nhìn thấy mông cậu, hai người……” “Vương đại thiếu gia, nếu cậu còn nói thêm một câu nữa, tôi sẽ nói với Lưu Sở Điềm rằng cậu nuôi tình nhân bên ngoài.” Vương Phú Quý còn chưa nói xong, Tô Thương đã uy hiếp cậu ấy. “Tôi …mẹ kiếp……” Vương Phú Quý nháy mắt im miệng, sau đó bỗng nhớ tới một vấn đề, liền hỏi: “Tô đại thiếu gia, thực lực của tôi sao lại thế này, vừa rồi rõ ràng còn mạnh như vậy, sao lại đột nhiên tụt xuống thế?” “Cánh tay trái này của cậu không đơn giản đâu.” Tô Thương đáp lại. “Cánh tay trái?” Vương Phú Quý nâng cánh tay lên, cười khổ nói: “Hai cánh tay này của tôi đều là tay trái, cậu nói cái nào?” “Cậu ngốc sao, đương nhiên là cái tôi cho cậu rồi.” Tô Thương xem thường liếc nhìn Vương Phú Quý một cái. “Ồ.” Vương Phú Quý nghe vậy, buông một cánh tay trái xuống, chỉ để lại cánh tay thượng cổ, vừa xem vừa hỏi: “Cánh tay này có chỗ nào không đơn giản?” “Chủ nhân của nó, thực lực thâm sâu không lường được.” Tô Thương nói đúng sự thật: “Hơn nữa, trước mắt nó đã sinh ra ý thức của riêng mình rồi.” “Vừa rồi, hẳn là nó cảm nhận được cậu gặp nguy hiểm, nên ngay khi cậu vừa cầm lấy thanh kiếm, nó giúp cậu đặt chân tới cảnh giới Kết Đan trong thời gian ngắn.” Tô Thương nói tiếp: “Có điều hiện tại nguy hiểm được giải quyết rồi, thực lực của cậu đương nhiên lại khôi phục như ban đầu.” “Tuy nhiên, vận khí tên nhóc nhà cậu cũng may mắn thật, có được cánh tay này, cậu có thể coi nhẹ điềm xấu, không kiêng nể gì mà cứ thăng cấp thôi.” Tô Thương vỗ bả vai Vương Phú Quý, nghiêm túc nói: “Luyện kiếm cho tốt đi, tranh thủ một ngày nào đó cậu có thể hợp nhất người và kiếm, leo lên đỉnh phong, bễ nghễ thiên hạ, quét sạch mọi đối thủ!” “Ha ha ha, tuyệt!” Nghe Tô Thương nói, trong đầu Vương Phú Quý tựa hồ đã hiện ra hình ảnh mình vô địch thiên hạ, nhịn không được cười lên ra tiếng, sau đó đắc ý nói: “Nhân kiếm hợp nhất, nhân kiếm hợp nhất, được, tôi nhất định có thể làm được chuyện này!” “Ừ, cố lên, tôi tin cậu có thể làm được, trở thành nhân kiếm hợp nhất đại kiếm nhân!” Tô Thương cổ vũ. “Được, tôi phải làm đại kiếm nhân…… Hửm? Không đúng, vãi, Tô đại thiếu gia, cậu lừa tôi, cái gì đại tiện nhân, đây không phải là mẹ nó mắng người sao!” Vương Phú Quý phản ứng lại, sắc mặt nháy mắt đen xuống ……
“Ừm, được!” Tây Dao đón nhận ánh mắt Thiên Sơn Tuyết, sau đó gật đầu.
“Lan Diệu Y, Triệu Chỉ Nhược, hai người cũng lại đây đi.” Thiên Sơn Tuyết mỉm cười nói, rồi dẫn đầu đi trước.
Tây Dao, Lan Diệu Y, Triệu Chỉ Nhược, ba người theo sát phía sau.
“Tô đại thiếu gia, lợi hại quá nha, chị gái giống tiên tử kia, cậu làm thế nào mà có được thế?” Bốn người đi rồi, Vương Phú Quý lập tức đi tới hỏi.
Tô Thương không trả lời, nhìn bóng dáng bốn người rời đi, bất đắc dĩ cười khổ.
“Tô đại thiếu gia, cậu yên tâm đi, chị dâu Tuyết Nhi rộng lượng lắm, không phải vấn đề gì lớn đâu.”
Vương Phú Quý nói tiếp: “Nhanh lên, Tô đại thiếu gia, tôi thích nghe quá trình, rốt cuộc cậu và chị gái Tây Dao kia đã xảy ra chuyện gì, sao cô ấy lại nhìn thấy mông cậu, hai người……”
“Vương đại thiếu gia, nếu cậu còn nói thêm một câu nữa, tôi sẽ nói với Lưu Sở Điềm rằng cậu nuôi tình nhân bên ngoài.” Vương Phú Quý còn chưa nói xong, Tô Thương đã uy hiếp cậu ấy.
“Tôi …mẹ kiếp……”
Vương Phú Quý nháy mắt im miệng, sau đó bỗng nhớ tới một vấn đề, liền hỏi: “Tô đại thiếu gia, thực lực của tôi sao lại thế này, vừa rồi rõ ràng còn mạnh như vậy, sao lại đột nhiên tụt xuống thế?”
“Cánh tay trái này của cậu không đơn giản đâu.” Tô Thương đáp lại.
“Cánh tay trái?”
Vương Phú Quý nâng cánh tay lên, cười khổ nói: “Hai cánh tay này của tôi đều là tay trái, cậu nói cái nào?”
“Cậu ngốc sao, đương nhiên là cái tôi cho cậu rồi.” Tô Thương xem thường liếc nhìn Vương Phú Quý một cái.
“Ồ.”
Vương Phú Quý nghe vậy, buông một cánh tay trái xuống, chỉ để lại cánh tay thượng cổ, vừa xem vừa hỏi: “Cánh tay này có chỗ nào không đơn giản?”
“Chủ nhân của nó, thực lực thâm sâu không lường được.”
Tô Thương nói đúng sự thật: “Hơn nữa, trước mắt nó đã sinh ra ý thức của riêng mình rồi.”
“Vừa rồi, hẳn là nó cảm nhận được cậu gặp nguy hiểm, nên ngay khi cậu vừa cầm lấy thanh kiếm, nó giúp cậu đặt chân tới cảnh giới Kết Đan trong thời gian ngắn.”
Tô Thương nói tiếp: “Có điều hiện tại nguy hiểm được giải quyết rồi, thực lực của cậu đương nhiên lại khôi phục như ban đầu.”
“Tuy nhiên, vận khí tên nhóc nhà cậu cũng may mắn thật, có được cánh tay này, cậu có thể coi nhẹ điềm xấu, không kiêng nể gì mà cứ thăng cấp thôi.”
Tô Thương vỗ bả vai Vương Phú Quý, nghiêm túc nói: “Luyện kiếm cho tốt đi, tranh thủ một ngày nào đó cậu có thể hợp nhất người và kiếm, leo lên đỉnh phong, bễ nghễ thiên hạ, quét sạch mọi đối thủ!”
“Ha ha ha, tuyệt!”
Nghe Tô Thương nói, trong đầu Vương Phú Quý tựa hồ đã hiện ra hình ảnh mình vô địch thiên hạ, nhịn không được cười lên ra tiếng, sau đó đắc ý nói: “Nhân kiếm hợp nhất, nhân kiếm hợp nhất, được, tôi nhất định có thể làm được chuyện này!”
“Ừ, cố lên, tôi tin cậu có thể làm được, trở thành nhân kiếm hợp nhất đại kiếm nhân!” Tô Thương cổ vũ.
“Được, tôi phải làm đại kiếm nhân…… Hửm? Không đúng, vãi, Tô đại thiếu gia, cậu lừa tôi, cái gì đại tiện nhân, đây không phải là mẹ nó mắng người sao!”
Vương Phú Quý phản ứng lại, sắc mặt nháy mắt đen xuống ……
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… “Ừm, được!” Tây Dao đón nhận ánh mắt Thiên Sơn Tuyết, sau đó gật đầu. “Lan Diệu Y, Triệu Chỉ Nhược, hai người cũng lại đây đi.” Thiên Sơn Tuyết mỉm cười nói, rồi dẫn đầu đi trước. Tây Dao, Lan Diệu Y, Triệu Chỉ Nhược, ba người theo sát phía sau. “Tô đại thiếu gia, lợi hại quá nha, chị gái giống tiên tử kia, cậu làm thế nào mà có được thế?” Bốn người đi rồi, Vương Phú Quý lập tức đi tới hỏi. Tô Thương không trả lời, nhìn bóng dáng bốn người rời đi, bất đắc dĩ cười khổ. “Tô đại thiếu gia, cậu yên tâm đi, chị dâu Tuyết Nhi rộng lượng lắm, không phải vấn đề gì lớn đâu.” Vương Phú Quý nói tiếp: “Nhanh lên, Tô đại thiếu gia, tôi thích nghe quá trình, rốt cuộc cậu và chị gái Tây Dao kia đã xảy ra chuyện gì, sao cô ấy lại nhìn thấy mông cậu, hai người……” “Vương đại thiếu gia, nếu cậu còn nói thêm một câu nữa, tôi sẽ nói với Lưu Sở Điềm rằng cậu nuôi tình nhân bên ngoài.” Vương Phú Quý còn chưa nói xong, Tô Thương đã uy hiếp cậu ấy. “Tôi …mẹ kiếp……” Vương Phú Quý nháy mắt im miệng, sau đó bỗng nhớ tới một vấn đề, liền hỏi: “Tô đại thiếu gia, thực lực của tôi sao lại thế này, vừa rồi rõ ràng còn mạnh như vậy, sao lại đột nhiên tụt xuống thế?” “Cánh tay trái này của cậu không đơn giản đâu.” Tô Thương đáp lại. “Cánh tay trái?” Vương Phú Quý nâng cánh tay lên, cười khổ nói: “Hai cánh tay này của tôi đều là tay trái, cậu nói cái nào?” “Cậu ngốc sao, đương nhiên là cái tôi cho cậu rồi.” Tô Thương xem thường liếc nhìn Vương Phú Quý một cái. “Ồ.” Vương Phú Quý nghe vậy, buông một cánh tay trái xuống, chỉ để lại cánh tay thượng cổ, vừa xem vừa hỏi: “Cánh tay này có chỗ nào không đơn giản?” “Chủ nhân của nó, thực lực thâm sâu không lường được.” Tô Thương nói đúng sự thật: “Hơn nữa, trước mắt nó đã sinh ra ý thức của riêng mình rồi.” “Vừa rồi, hẳn là nó cảm nhận được cậu gặp nguy hiểm, nên ngay khi cậu vừa cầm lấy thanh kiếm, nó giúp cậu đặt chân tới cảnh giới Kết Đan trong thời gian ngắn.” Tô Thương nói tiếp: “Có điều hiện tại nguy hiểm được giải quyết rồi, thực lực của cậu đương nhiên lại khôi phục như ban đầu.” “Tuy nhiên, vận khí tên nhóc nhà cậu cũng may mắn thật, có được cánh tay này, cậu có thể coi nhẹ điềm xấu, không kiêng nể gì mà cứ thăng cấp thôi.” Tô Thương vỗ bả vai Vương Phú Quý, nghiêm túc nói: “Luyện kiếm cho tốt đi, tranh thủ một ngày nào đó cậu có thể hợp nhất người và kiếm, leo lên đỉnh phong, bễ nghễ thiên hạ, quét sạch mọi đối thủ!” “Ha ha ha, tuyệt!” Nghe Tô Thương nói, trong đầu Vương Phú Quý tựa hồ đã hiện ra hình ảnh mình vô địch thiên hạ, nhịn không được cười lên ra tiếng, sau đó đắc ý nói: “Nhân kiếm hợp nhất, nhân kiếm hợp nhất, được, tôi nhất định có thể làm được chuyện này!” “Ừ, cố lên, tôi tin cậu có thể làm được, trở thành nhân kiếm hợp nhất đại kiếm nhân!” Tô Thương cổ vũ. “Được, tôi phải làm đại kiếm nhân…… Hửm? Không đúng, vãi, Tô đại thiếu gia, cậu lừa tôi, cái gì đại tiện nhân, đây không phải là mẹ nó mắng người sao!” Vương Phú Quý phản ứng lại, sắc mặt nháy mắt đen xuống ……