“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1484

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Cậu chủ, phá hủy bia mộ, chuyện này truyền đi cũng không dễ nghe, vậy nên để cho tôi thay cậu làm chuyện này đi."  Giải quyết xong bốn tên người làm bảo vệ bia một của gia tộc Tây Môn xong, Tây Môn Long Ngâm liền mở miệng nói.  Tiếp theo đó, mặc kệ Tô Thương có đồng ý hay không, Tây Môn Long Ngâm liền đột nhiên ra tay, sức mạnh hào hùng nhanh chóng hướng về phía mộ phần của Thích phu nhân mà đánh tới.  Ầm!  Một âm thanh chói tai vang lên, mộ phần của Thích phu nhân trong chốc lát bị chia năm xẻ bảy.  Ngay sau đó, ở phía trong lại không hề thấy một cỗ quan tài nào, cũng không thấy bộ xương khô nào, dưới mộ phần hoàn toàn trống rỗng, chỉ nhìn thấy một cái cửa dẫn vào một đường hầm.  "Hử?"  Tô Thương ngay khi nhìn thấy cửa vào thì anh khẽ nhíu mày lại hỏi: "Tây Môn Long Ngâm, đây là chuyện gì vậy, anh có biết cái cửa này dẫn tới đâu không?"  "Không rõ nữa."  Tây Môn Long Ngâm lắc đầu, thành thực nói: "Bình thường tôi không có cách gì lại gần mộ phần của Thích phu nhân cả, cho nên không biết ở đây còn có một đường hầm."  "Thì ra là vậy."  "Đi, đi xuống xem xem."  Tô Thương ra quyết định, rồi lập tức tiến lên phía trước, bước nhanh vào đường hầm.  A Ly, Đoàn Khánh Sinh, cũng đi theo sau.  "Cậu chủ..."  Tây Môn Long Ngâm vốn còn có chút lo lắng, phía dưới liệu có nguy hiểm hay không, nhưng ba người Tô Thương đã đi vào rồi, anh ta chỉ đành theo sau mà thôi.  Con đường hầm này cũng không dài, và nó đi xuống một góc 45 độ.  Đám người Tô Thương rất nhanh đã đi đến cuối con đường rồi.  Đây là một không gian rộng khoảng 80m2, bốn phía trưng bày đều là bài vị, khoảng chừng một, hai trăm cái linh vị.  Cái linh vị được đặt ở vị trí trung tâm, trên đó viết một cái tên mà Tô Thương vô cùng quen thuộc...  Tô Vô Kỵ!  Chính vị của đống bài vị này tại sao lại có linh vị của Tô Vô Kỵ, là ai lập chứ?  Tô Thương nhíu mày, ngắm nhìn hơn 100 cái linh vị ở bốn phía, phát hiện ra đa số chủ nhân của các linh vị này đều là họ Tô.  Chuyện gì đây?  Bọn họ là ai, tại sao lại cùng với linh vị của Tô Vô Kỵ xuất hiện ở đây.  Tô Thương nghĩ mãi vẫn không ra.  "Tô Chiến Long, Tô Thanh Y, Tô Bất Phàm..."  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Cậu chủ, phá hủy bia mộ, chuyện này truyền đi cũng không dễ nghe, vậy nên để cho tôi thay cậu làm chuyện này đi."  Giải quyết xong bốn tên người làm bảo vệ bia một của gia tộc Tây Môn xong, Tây Môn Long Ngâm liền mở miệng nói.  Tiếp theo đó, mặc kệ Tô Thương có đồng ý hay không, Tây Môn Long Ngâm liền đột nhiên ra tay, sức mạnh hào hùng nhanh chóng hướng về phía mộ phần của Thích phu nhân mà đánh tới.  Ầm!  Một âm thanh chói tai vang lên, mộ phần của Thích phu nhân trong chốc lát bị chia năm xẻ bảy.  Ngay sau đó, ở phía trong lại không hề thấy một cỗ quan tài nào, cũng không thấy bộ xương khô nào, dưới mộ phần hoàn toàn trống rỗng, chỉ nhìn thấy một cái cửa dẫn vào một đường hầm.  "Hử?"  Tô Thương ngay khi nhìn thấy cửa vào thì anh khẽ nhíu mày lại hỏi: "Tây Môn Long Ngâm, đây là chuyện gì vậy, anh có biết cái cửa này dẫn tới đâu không?"  "Không rõ nữa."  Tây Môn Long Ngâm lắc đầu, thành thực nói: "Bình thường tôi không có cách gì lại gần mộ phần của Thích phu nhân cả, cho nên không biết ở đây còn có một đường hầm."  "Thì ra là vậy."  "Đi, đi xuống xem xem."  Tô Thương ra quyết định, rồi lập tức tiến lên phía trước, bước nhanh vào đường hầm.  A Ly, Đoàn Khánh Sinh, cũng đi theo sau.  "Cậu chủ..."  Tây Môn Long Ngâm vốn còn có chút lo lắng, phía dưới liệu có nguy hiểm hay không, nhưng ba người Tô Thương đã đi vào rồi, anh ta chỉ đành theo sau mà thôi.  Con đường hầm này cũng không dài, và nó đi xuống một góc 45 độ.  Đám người Tô Thương rất nhanh đã đi đến cuối con đường rồi.  Đây là một không gian rộng khoảng 80m2, bốn phía trưng bày đều là bài vị, khoảng chừng một, hai trăm cái linh vị.  Cái linh vị được đặt ở vị trí trung tâm, trên đó viết một cái tên mà Tô Thương vô cùng quen thuộc...  Tô Vô Kỵ!  Chính vị của đống bài vị này tại sao lại có linh vị của Tô Vô Kỵ, là ai lập chứ?  Tô Thương nhíu mày, ngắm nhìn hơn 100 cái linh vị ở bốn phía, phát hiện ra đa số chủ nhân của các linh vị này đều là họ Tô.  Chuyện gì đây?  Bọn họ là ai, tại sao lại cùng với linh vị của Tô Vô Kỵ xuất hiện ở đây.  Tô Thương nghĩ mãi vẫn không ra.  "Tô Chiến Long, Tô Thanh Y, Tô Bất Phàm..."  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Cậu chủ, phá hủy bia mộ, chuyện này truyền đi cũng không dễ nghe, vậy nên để cho tôi thay cậu làm chuyện này đi."  Giải quyết xong bốn tên người làm bảo vệ bia một của gia tộc Tây Môn xong, Tây Môn Long Ngâm liền mở miệng nói.  Tiếp theo đó, mặc kệ Tô Thương có đồng ý hay không, Tây Môn Long Ngâm liền đột nhiên ra tay, sức mạnh hào hùng nhanh chóng hướng về phía mộ phần của Thích phu nhân mà đánh tới.  Ầm!  Một âm thanh chói tai vang lên, mộ phần của Thích phu nhân trong chốc lát bị chia năm xẻ bảy.  Ngay sau đó, ở phía trong lại không hề thấy một cỗ quan tài nào, cũng không thấy bộ xương khô nào, dưới mộ phần hoàn toàn trống rỗng, chỉ nhìn thấy một cái cửa dẫn vào một đường hầm.  "Hử?"  Tô Thương ngay khi nhìn thấy cửa vào thì anh khẽ nhíu mày lại hỏi: "Tây Môn Long Ngâm, đây là chuyện gì vậy, anh có biết cái cửa này dẫn tới đâu không?"  "Không rõ nữa."  Tây Môn Long Ngâm lắc đầu, thành thực nói: "Bình thường tôi không có cách gì lại gần mộ phần của Thích phu nhân cả, cho nên không biết ở đây còn có một đường hầm."  "Thì ra là vậy."  "Đi, đi xuống xem xem."  Tô Thương ra quyết định, rồi lập tức tiến lên phía trước, bước nhanh vào đường hầm.  A Ly, Đoàn Khánh Sinh, cũng đi theo sau.  "Cậu chủ..."  Tây Môn Long Ngâm vốn còn có chút lo lắng, phía dưới liệu có nguy hiểm hay không, nhưng ba người Tô Thương đã đi vào rồi, anh ta chỉ đành theo sau mà thôi.  Con đường hầm này cũng không dài, và nó đi xuống một góc 45 độ.  Đám người Tô Thương rất nhanh đã đi đến cuối con đường rồi.  Đây là một không gian rộng khoảng 80m2, bốn phía trưng bày đều là bài vị, khoảng chừng một, hai trăm cái linh vị.  Cái linh vị được đặt ở vị trí trung tâm, trên đó viết một cái tên mà Tô Thương vô cùng quen thuộc...  Tô Vô Kỵ!  Chính vị của đống bài vị này tại sao lại có linh vị của Tô Vô Kỵ, là ai lập chứ?  Tô Thương nhíu mày, ngắm nhìn hơn 100 cái linh vị ở bốn phía, phát hiện ra đa số chủ nhân của các linh vị này đều là họ Tô.  Chuyện gì đây?  Bọn họ là ai, tại sao lại cùng với linh vị của Tô Vô Kỵ xuất hiện ở đây.  Tô Thương nghĩ mãi vẫn không ra.  "Tô Chiến Long, Tô Thanh Y, Tô Bất Phàm..."  

Chương 1484