“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 1501
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… “Có điều, từ sau lần lôi kiếp đột phá Nguyên Anh, ông ấy đã mai danh ẩn tích.” “Ngoại trừ ông ấy, vị Thông Thiên đại nhân kia cũng biến mất, đột nhiên không còn tin tức nữa.” Tây Môn Phong Vân suy đoán nói: “Cho nên tôi đoán là sư tôn đã thất bại, thua trận cá cược.” “Kể từ đó, vị Thông Thiên đại nhân kia vì thua cược đã rời khỏi Trái Đất, không nhúng tay vào âm mưu của ba Đại Tiên Đế nữa.” “Còn về phần của sư tôn… Ông ấy trở thành nạn nhân của trận cá cược, bây giờ… Sợ là ông ấy đã chết.” Nói đến đây, vẻ mặt Tây Môn Phong Vân đau khổ, ánh mắt di chuyển đến linh vị của Tô Vô Kỵ được bày ở chính diện phía trước, nói: “Cho nên, tôi lập một bài vị cho sư tôn, tưởng niệm và đến thờ cúng ông ấy.” Tô Phù Dung ở bên cạnh nghe ông ta nói như vậy thì đôi mắt xinh đẹp cũng long lanh ánh nước, dường như bà ấy đang nghẹn ngào. Có thể nhìn ra được, tình cảm của bọn họ đối với Tô Vô Kỵ, tất cả đều cực kỳ mãnh liệt. “Tây Môn Phong Vân, dì Phù.” Lúc này, Tô Thương mở miệng anh ủi: “Hai người không cần phải lo lắng, ông cố chưa có chết.” “Thật sao?” Tây Môn Phong Vân và dì Phù nghe vậy thì hai người không hẹn mà cùng nhìn Tô Thương. “Đúng vậy.” “Tôi có thể chắc chắn.” Tô Thương gật đầu trả lời, ngược lại anh nói: “Không chỉ có ông cố, vị Thông Thiên đại nhân năm đó có lẽ cũng không rời khỏi Trái Đất, mà bọn họ dùng một cách thức khác để bảo vệ Trái Đất.” “Trên núi Võ Đang, trận pháp của giới cổ võ có thể thay đổi được, đây không phải là minh chứng tốt nhất sao?” Tô Thương nói tiếp: “Ngoài ra, người kia còn để lại đường lui, ba Đại Tiên Đế hợp tác tạo ra điềm xấu không bao lâu nữa sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn.” “Đến lúc đó, người tu chân trên Trái Đất, người người có cơ hội được kết đan, người người có cơ hội đặt chân đến Nguyên Anh, cuối cùng mọi người cũng không cần phải lo lắng bị điềm xấu gây rối!” Sở dĩ Tô Thương nói chắc chắn như vậy là bởi vì anh đã biết, Thông Thiên đại nhân năm đó chính là anh. Ngay từ đầu. Tô Thương vẫn còn khá nghi hoặc, nếu như hơn một trăm năm trước bản thân anh đã đến Trái Đất, vậy thì làm sao anh có thể sống lại trong cơ thể của Tô Thương nhà họ Tô?
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… “Có điều, từ sau lần lôi kiếp đột phá Nguyên Anh, ông ấy đã mai danh ẩn tích.” “Ngoại trừ ông ấy, vị Thông Thiên đại nhân kia cũng biến mất, đột nhiên không còn tin tức nữa.” Tây Môn Phong Vân suy đoán nói: “Cho nên tôi đoán là sư tôn đã thất bại, thua trận cá cược.” “Kể từ đó, vị Thông Thiên đại nhân kia vì thua cược đã rời khỏi Trái Đất, không nhúng tay vào âm mưu của ba Đại Tiên Đế nữa.” “Còn về phần của sư tôn… Ông ấy trở thành nạn nhân của trận cá cược, bây giờ… Sợ là ông ấy đã chết.” Nói đến đây, vẻ mặt Tây Môn Phong Vân đau khổ, ánh mắt di chuyển đến linh vị của Tô Vô Kỵ được bày ở chính diện phía trước, nói: “Cho nên, tôi lập một bài vị cho sư tôn, tưởng niệm và đến thờ cúng ông ấy.” Tô Phù Dung ở bên cạnh nghe ông ta nói như vậy thì đôi mắt xinh đẹp cũng long lanh ánh nước, dường như bà ấy đang nghẹn ngào. Có thể nhìn ra được, tình cảm của bọn họ đối với Tô Vô Kỵ, tất cả đều cực kỳ mãnh liệt. “Tây Môn Phong Vân, dì Phù.” Lúc này, Tô Thương mở miệng anh ủi: “Hai người không cần phải lo lắng, ông cố chưa có chết.” “Thật sao?” Tây Môn Phong Vân và dì Phù nghe vậy thì hai người không hẹn mà cùng nhìn Tô Thương. “Đúng vậy.” “Tôi có thể chắc chắn.” Tô Thương gật đầu trả lời, ngược lại anh nói: “Không chỉ có ông cố, vị Thông Thiên đại nhân năm đó có lẽ cũng không rời khỏi Trái Đất, mà bọn họ dùng một cách thức khác để bảo vệ Trái Đất.” “Trên núi Võ Đang, trận pháp của giới cổ võ có thể thay đổi được, đây không phải là minh chứng tốt nhất sao?” Tô Thương nói tiếp: “Ngoài ra, người kia còn để lại đường lui, ba Đại Tiên Đế hợp tác tạo ra điềm xấu không bao lâu nữa sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn.” “Đến lúc đó, người tu chân trên Trái Đất, người người có cơ hội được kết đan, người người có cơ hội đặt chân đến Nguyên Anh, cuối cùng mọi người cũng không cần phải lo lắng bị điềm xấu gây rối!” Sở dĩ Tô Thương nói chắc chắn như vậy là bởi vì anh đã biết, Thông Thiên đại nhân năm đó chính là anh. Ngay từ đầu. Tô Thương vẫn còn khá nghi hoặc, nếu như hơn một trăm năm trước bản thân anh đã đến Trái Đất, vậy thì làm sao anh có thể sống lại trong cơ thể của Tô Thương nhà họ Tô?
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… “Có điều, từ sau lần lôi kiếp đột phá Nguyên Anh, ông ấy đã mai danh ẩn tích.” “Ngoại trừ ông ấy, vị Thông Thiên đại nhân kia cũng biến mất, đột nhiên không còn tin tức nữa.” Tây Môn Phong Vân suy đoán nói: “Cho nên tôi đoán là sư tôn đã thất bại, thua trận cá cược.” “Kể từ đó, vị Thông Thiên đại nhân kia vì thua cược đã rời khỏi Trái Đất, không nhúng tay vào âm mưu của ba Đại Tiên Đế nữa.” “Còn về phần của sư tôn… Ông ấy trở thành nạn nhân của trận cá cược, bây giờ… Sợ là ông ấy đã chết.” Nói đến đây, vẻ mặt Tây Môn Phong Vân đau khổ, ánh mắt di chuyển đến linh vị của Tô Vô Kỵ được bày ở chính diện phía trước, nói: “Cho nên, tôi lập một bài vị cho sư tôn, tưởng niệm và đến thờ cúng ông ấy.” Tô Phù Dung ở bên cạnh nghe ông ta nói như vậy thì đôi mắt xinh đẹp cũng long lanh ánh nước, dường như bà ấy đang nghẹn ngào. Có thể nhìn ra được, tình cảm của bọn họ đối với Tô Vô Kỵ, tất cả đều cực kỳ mãnh liệt. “Tây Môn Phong Vân, dì Phù.” Lúc này, Tô Thương mở miệng anh ủi: “Hai người không cần phải lo lắng, ông cố chưa có chết.” “Thật sao?” Tây Môn Phong Vân và dì Phù nghe vậy thì hai người không hẹn mà cùng nhìn Tô Thương. “Đúng vậy.” “Tôi có thể chắc chắn.” Tô Thương gật đầu trả lời, ngược lại anh nói: “Không chỉ có ông cố, vị Thông Thiên đại nhân năm đó có lẽ cũng không rời khỏi Trái Đất, mà bọn họ dùng một cách thức khác để bảo vệ Trái Đất.” “Trên núi Võ Đang, trận pháp của giới cổ võ có thể thay đổi được, đây không phải là minh chứng tốt nhất sao?” Tô Thương nói tiếp: “Ngoài ra, người kia còn để lại đường lui, ba Đại Tiên Đế hợp tác tạo ra điềm xấu không bao lâu nữa sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn.” “Đến lúc đó, người tu chân trên Trái Đất, người người có cơ hội được kết đan, người người có cơ hội đặt chân đến Nguyên Anh, cuối cùng mọi người cũng không cần phải lo lắng bị điềm xấu gây rối!” Sở dĩ Tô Thương nói chắc chắn như vậy là bởi vì anh đã biết, Thông Thiên đại nhân năm đó chính là anh. Ngay từ đầu. Tô Thương vẫn còn khá nghi hoặc, nếu như hơn một trăm năm trước bản thân anh đã đến Trái Đất, vậy thì làm sao anh có thể sống lại trong cơ thể của Tô Thương nhà họ Tô?