“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 1509
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Ở giữa không trung. Tô Thanh Y, Tô Chiến Long, Tô Bất Phàm, ba người bọn họ tất cả đều lấy ra vũ khí của mình. Mà ba vũ khí này toàn bộ đều tản ra uy thế cực lớn, có thể chống lại được những hiện tượng lạ. Hơn nữa. Vũ khí của ba người bọn họ, Tô Thương vô cùng quen thuộc, bởi vì, những vũ khí đó chính là những mảnh vỡ của tháp Hư Không. Tô Thanh Y đang cầm trong tay chắc là tầng thứ 6 của tháp Hư Không, Tô Chiến Long chính là tầng thứ 7, Tô Bất Phàm chính là tầng thứ 8. Tháp Hư Không tổng cộng có 9 tầng, cộng thêm một chóp tháp nữa. Chóp tháp không được tính là một phần của tầng thứ 9, nhưng cũng hết sức quan trọng. Lúc trước, chóp nhọn của tháp Hư Không, đã rơi vào tay của núi Nga Mi, bị làm thành phụ kiện cho kiếm Hà Hoa của núi Nga Mi, nhưng mà đã được Tô Thương lấy về rồi. Vốn dĩ tháp Hư Không ở trong đầu của Tô Thương chỉ có 3 tầng. Nhưng ngày hôm qua, anh từ chỗ của Thiên Niên Sát đã có được tầng thứ 4 của tháp Hư Không. Tầng thứ 5 của tháp Hư Không nghe nói là ở dưới núi Ba, Tô Thương lần đó đến đi vội vàng nên cũng quên điều tra, nhưng ắt hẳn cũng không sai được. Bây giờ, tầng thứ 6, tầng thứ 7, tầng thứ 8, cùng xuất hiện rồi, trong lòng Tô Thương vô cùng mừng rỡ. "Xem ra tiểu thiếu gia đã nhận ra rồi." Tây Môn Phong Vân cười nói: "Không sai, ba người bọn họ vì có mảnh vỡ của tháp Hư Không cho nên mới có thể tránh được những pháp tắc của hiện tượng lạ, đặt chân lên cảnh giới kết đan." "Nhưng bọn họ chỉ có thể bỏ qua sự đáng ngại của những hiện tượng lạ của cảnh giới kết đan mà thôi, sau khi bước vào cảnh giới nguyên anh, pháp tắc của thiên đạo sẽ được tăng cường, uy lực của những hiện tượng lạ sẽ vô cùng mạnh mẽ, ngoài ra, bọn họ cũng không thể hoàn toàn khống chế các mảnh vỡ của tháp hư không, vì vậy bọn họ chỉ có thể tấn cấp đến cảnh giới kết đan, mà không có cách gì có thể tiến thêm một bước nữa." Tây Môn Phong Vân nói tiếp: "Từ 100 năm trước, tôi giả bộ phản bội lại sư môn, sau khi chiếm cứ núi Côn Luân, mấy người anh em chúng tôi, liền từ bỏ hệ thống luyện võ, đổi thành hệ thống tu chân." "Năm đó khi sư tôn còn ở thời kỳ đỉnh phong đã thu thập được rất nhiều tư nguyên, trước khi núi Côn Luân bị xâm chiếm, tôi đã giấu đi hết một nửa, ba đại cổ tộc chỉ lấy đi được một phần nhỏ mà thôi." "Mấy anh em chúng tôi đã lợi dụng nguồn tài nguyên của núi Côn Luân, bế quan tu luyện, trải qua 100 năm, cũng xem như đạt được chút thành tựu." Tây Môn Phong Vân cười nói. "Không tệ." Tô Thương khẽ cười, sau đó nhìn Tây Môn Phong Vân, nói tiếp: "Tôi bỗng nhiên nhớ đến một chuyện, mấy ngày trước đại hội võ thuật, cái tên Quân Vô Ưu kia, vô cùng xem thường những người khác nhưng lại vô cùng cung kính ông." "Tây Môn Phong Vân, ông chắc cũng không đơn giản nhỉ, có phải ông đang che giấu thực lực của mình? Tầng chín của tháp Hư Không ở chỗ ông phải không?"
Ở giữa không trung.
Tô Thanh Y, Tô Chiến Long, Tô Bất Phàm, ba người bọn họ tất cả đều lấy ra vũ khí của mình.
Mà ba vũ khí này toàn bộ đều tản ra uy thế cực lớn, có thể chống lại được những hiện tượng lạ.
Hơn nữa.
Vũ khí của ba người bọn họ, Tô Thương vô cùng quen thuộc, bởi vì, những vũ khí đó chính là những mảnh vỡ của tháp Hư Không.
Tô Thanh Y đang cầm trong tay chắc là tầng thứ 6 của tháp Hư Không, Tô Chiến Long chính là tầng thứ 7, Tô Bất Phàm chính là tầng thứ 8.
Tháp Hư Không tổng cộng có 9 tầng, cộng thêm một chóp tháp nữa.
Chóp tháp không được tính là một phần của tầng thứ 9, nhưng cũng hết sức quan trọng.
Lúc trước, chóp nhọn của tháp Hư Không, đã rơi vào tay của núi Nga Mi, bị làm thành phụ kiện cho kiếm Hà Hoa của núi Nga Mi, nhưng mà đã được Tô Thương lấy về rồi.
Vốn dĩ tháp Hư Không ở trong đầu của Tô Thương chỉ có 3 tầng.
Nhưng ngày hôm qua, anh từ chỗ của Thiên Niên Sát đã có được tầng thứ 4 của tháp Hư Không.
Tầng thứ 5 của tháp Hư Không nghe nói là ở dưới núi Ba, Tô Thương lần đó đến đi vội vàng nên cũng quên điều tra, nhưng ắt hẳn cũng không sai được.
Bây giờ, tầng thứ 6, tầng thứ 7, tầng thứ 8, cùng xuất hiện rồi, trong lòng Tô Thương vô cùng mừng rỡ.
"Xem ra tiểu thiếu gia đã nhận ra rồi."
Tây Môn Phong Vân cười nói: "Không sai, ba người bọn họ vì có mảnh vỡ của tháp Hư Không cho nên mới có thể tránh được những pháp tắc của hiện tượng lạ, đặt chân lên cảnh giới kết đan."
"Nhưng bọn họ chỉ có thể bỏ qua sự đáng ngại của những hiện tượng lạ của cảnh giới kết đan mà thôi, sau khi bước vào cảnh giới nguyên anh, pháp tắc của thiên đạo sẽ được tăng cường, uy lực của những hiện tượng lạ sẽ vô cùng mạnh mẽ, ngoài ra, bọn họ cũng không thể hoàn toàn khống chế các mảnh vỡ của tháp hư không, vì vậy bọn họ chỉ có thể tấn cấp đến cảnh giới kết đan, mà không có cách gì có thể tiến thêm một bước nữa."
Tây Môn Phong Vân nói tiếp: "Từ 100 năm trước, tôi giả bộ phản bội lại sư môn, sau khi chiếm cứ núi Côn Luân, mấy người anh em chúng tôi, liền từ bỏ hệ thống luyện võ, đổi thành hệ thống tu chân."
"Năm đó khi sư tôn còn ở thời kỳ đỉnh phong đã thu thập được rất nhiều tư nguyên, trước khi núi Côn Luân bị xâm chiếm, tôi đã giấu đi hết một nửa, ba đại cổ tộc chỉ lấy đi được một phần nhỏ mà thôi."
"Mấy anh em chúng tôi đã lợi dụng nguồn tài nguyên của núi Côn Luân, bế quan tu luyện, trải qua 100 năm, cũng xem như đạt được chút thành tựu." Tây Môn Phong Vân cười nói.
"Không tệ."
Tô Thương khẽ cười, sau đó nhìn Tây Môn Phong Vân, nói tiếp: "Tôi bỗng nhiên nhớ đến một chuyện, mấy ngày trước đại hội võ thuật, cái tên Quân Vô Ưu kia, vô cùng xem thường những người khác nhưng lại vô cùng cung kính ông."
"Tây Môn Phong Vân, ông chắc cũng không đơn giản nhỉ, có phải ông đang che giấu thực lực của mình? Tầng chín của tháp Hư Không ở chỗ ông phải không?"
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Ở giữa không trung. Tô Thanh Y, Tô Chiến Long, Tô Bất Phàm, ba người bọn họ tất cả đều lấy ra vũ khí của mình. Mà ba vũ khí này toàn bộ đều tản ra uy thế cực lớn, có thể chống lại được những hiện tượng lạ. Hơn nữa. Vũ khí của ba người bọn họ, Tô Thương vô cùng quen thuộc, bởi vì, những vũ khí đó chính là những mảnh vỡ của tháp Hư Không. Tô Thanh Y đang cầm trong tay chắc là tầng thứ 6 của tháp Hư Không, Tô Chiến Long chính là tầng thứ 7, Tô Bất Phàm chính là tầng thứ 8. Tháp Hư Không tổng cộng có 9 tầng, cộng thêm một chóp tháp nữa. Chóp tháp không được tính là một phần của tầng thứ 9, nhưng cũng hết sức quan trọng. Lúc trước, chóp nhọn của tháp Hư Không, đã rơi vào tay của núi Nga Mi, bị làm thành phụ kiện cho kiếm Hà Hoa của núi Nga Mi, nhưng mà đã được Tô Thương lấy về rồi. Vốn dĩ tháp Hư Không ở trong đầu của Tô Thương chỉ có 3 tầng. Nhưng ngày hôm qua, anh từ chỗ của Thiên Niên Sát đã có được tầng thứ 4 của tháp Hư Không. Tầng thứ 5 của tháp Hư Không nghe nói là ở dưới núi Ba, Tô Thương lần đó đến đi vội vàng nên cũng quên điều tra, nhưng ắt hẳn cũng không sai được. Bây giờ, tầng thứ 6, tầng thứ 7, tầng thứ 8, cùng xuất hiện rồi, trong lòng Tô Thương vô cùng mừng rỡ. "Xem ra tiểu thiếu gia đã nhận ra rồi." Tây Môn Phong Vân cười nói: "Không sai, ba người bọn họ vì có mảnh vỡ của tháp Hư Không cho nên mới có thể tránh được những pháp tắc của hiện tượng lạ, đặt chân lên cảnh giới kết đan." "Nhưng bọn họ chỉ có thể bỏ qua sự đáng ngại của những hiện tượng lạ của cảnh giới kết đan mà thôi, sau khi bước vào cảnh giới nguyên anh, pháp tắc của thiên đạo sẽ được tăng cường, uy lực của những hiện tượng lạ sẽ vô cùng mạnh mẽ, ngoài ra, bọn họ cũng không thể hoàn toàn khống chế các mảnh vỡ của tháp hư không, vì vậy bọn họ chỉ có thể tấn cấp đến cảnh giới kết đan, mà không có cách gì có thể tiến thêm một bước nữa." Tây Môn Phong Vân nói tiếp: "Từ 100 năm trước, tôi giả bộ phản bội lại sư môn, sau khi chiếm cứ núi Côn Luân, mấy người anh em chúng tôi, liền từ bỏ hệ thống luyện võ, đổi thành hệ thống tu chân." "Năm đó khi sư tôn còn ở thời kỳ đỉnh phong đã thu thập được rất nhiều tư nguyên, trước khi núi Côn Luân bị xâm chiếm, tôi đã giấu đi hết một nửa, ba đại cổ tộc chỉ lấy đi được một phần nhỏ mà thôi." "Mấy anh em chúng tôi đã lợi dụng nguồn tài nguyên của núi Côn Luân, bế quan tu luyện, trải qua 100 năm, cũng xem như đạt được chút thành tựu." Tây Môn Phong Vân cười nói. "Không tệ." Tô Thương khẽ cười, sau đó nhìn Tây Môn Phong Vân, nói tiếp: "Tôi bỗng nhiên nhớ đến một chuyện, mấy ngày trước đại hội võ thuật, cái tên Quân Vô Ưu kia, vô cùng xem thường những người khác nhưng lại vô cùng cung kính ông." "Tây Môn Phong Vân, ông chắc cũng không đơn giản nhỉ, có phải ông đang che giấu thực lực của mình? Tầng chín của tháp Hư Không ở chỗ ông phải không?"