“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 1556
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Nhưng đám đệ tử kia của tôi lại không tin, cứ muốn thử một lần, muốn thay đổi thiên mệnh, kết quả bọn họ đều không thành công." Ông lão áo bào trắng không hề tức giận, cứ như đứa con nhà mình nghịch ngợm gây ra phiền toái nhỏ vậy. Lúc nhớ lại năm trăm đệ tử, trong mắt toàn là vẻ hiền hòa. "Tổ long... Ngài đang nói đến Thiên Cổ Nhất Đế, hoàng đế mới?" Quách Ý kích động hỏi. Ông lão áo bào trắng gật đầu nói: "Không sai." "Trước khi tổ long xuất hiện, đệ tử của ngài đã nổi tiếng khắp thiên hạ… Đây chẳng phải là thời kỳ chiến quốc sao... Dám hỏi lão tiên sinh, rốt cuộc ngài là...?" Quách Ý vô cùng hưng phấn, mong đợi hỏi. "Ha ha, lão phu nói ra danh hiệu của mấy đệ tử thì cậu sẽ biết." Ông lão áo bào trắng vuốt râu, ngay sau đó nói ra mấy nhân vật lịch sử mà Quách Ý vô cùng quen thuộc. Quách Ý vô cùng ngạc nhiên, ngây người tại chỗ... Tô Tần, Trương Nghi, Tôn Tẫn, Thương Ưởng, Lý Tư, Từ Phúc, Mao Toại... Những người này, toàn bộ đều là đệ tử của ông lão áo trắng. Bọn họ đều là danh nhân trong lịch sử, lại còn nổi tiếng muôn đời, đến tận bây giờ vẫn còn nghe về những chuyện xưa của họ. Quách Ý vì là người hiện đại, nghe đến mấy danh xưng nổi tiếng này, đột nhiên khiếp sợ không gì sánh nổi. Tất nhiên, điều làm cậu ấy giật mình hơn, vẫn là thân phận của ông lão áo trắng. Ông lão áo trắng, là sư phụ của những người này đó! "Ông ấy có 500 đệ tử, Tô Tần, Trương Nghi, Tôn Tẫn, Thương Ương....đều là đệ tử của ông, thế thì có thể nói, ông..." Quách Ý nhìn vào lão già áo trắng, run rẩy cuống họng nói: "Ông chính là Quỷ Cốc Tử?" "Không sai!" Lão già áo trắng vuốt vuốt râu, gật đầu thừa nhận nói: "Ông đây chính là Huyền vi chân nhân, Quỷ Cốc Tử." Quỷ Cốc Tử! Đúng thật là Quỷ Cốc Tử rồi! Quách Ý từng đi theo Tô Thần Binh chinh chiến nơi sa trường, lúc đó đảm nhận chức vụ quân sư, bày mưu tính kế cho Tô Thần Binh. Đời này của cậu ấy, đọc vô số sách cổ binh pháp, tuyệt đối không thể thiếu bóng dáng của Quỷ Cốc Tử rồi. Người Quách Ý sùng bái nhất, cũng chính là Quỷ Cốc Tử, trong lòng cậu ấy, Quỷ Cốc Tử cũng chính là ngọn núi cao không thể vượt qua. Cái gọi là ngưỡng mộ núi cao, có lẽ cũng chính là cảm giác này. Giờ phút này, Quách Ý lại được gặp Quỷ Cốc Tử, trong lòng vừa khiếp sợ vừa vui sướng, khó che giấu được.
"Nhưng đám đệ tử kia của tôi lại không tin, cứ muốn thử một lần, muốn thay đổi thiên mệnh, kết quả bọn họ đều không thành công."
Ông lão áo bào trắng không hề tức giận, cứ như đứa con nhà mình nghịch ngợm gây ra phiền toái nhỏ vậy. Lúc nhớ lại năm trăm đệ tử, trong mắt toàn là vẻ hiền hòa.
"Tổ long... Ngài đang nói đến Thiên Cổ Nhất Đế, hoàng đế mới?" Quách Ý kích động hỏi.
Ông lão áo bào trắng gật đầu nói: "Không sai."
"Trước khi tổ long xuất hiện, đệ tử của ngài đã nổi tiếng khắp thiên hạ… Đây chẳng phải là thời kỳ chiến quốc sao... Dám hỏi lão tiên sinh, rốt cuộc ngài là...?" Quách Ý vô cùng hưng phấn, mong đợi hỏi.
"Ha ha, lão phu nói ra danh hiệu của mấy đệ tử thì cậu sẽ biết."
Ông lão áo bào trắng vuốt râu, ngay sau đó nói ra mấy nhân vật lịch sử mà Quách Ý vô cùng quen thuộc. Quách Ý vô cùng ngạc nhiên, ngây người tại chỗ...
Tô Tần, Trương Nghi, Tôn Tẫn, Thương Ưởng, Lý Tư, Từ Phúc, Mao Toại...
Những người này, toàn bộ đều là đệ tử của ông lão áo trắng.
Bọn họ đều là danh nhân trong lịch sử, lại còn nổi tiếng muôn đời, đến tận bây giờ vẫn còn nghe về những chuyện xưa của họ.
Quách Ý vì là người hiện đại, nghe đến mấy danh xưng nổi tiếng này, đột nhiên khiếp sợ không gì sánh nổi.
Tất nhiên, điều làm cậu ấy giật mình hơn, vẫn là thân phận của ông lão áo trắng.
Ông lão áo trắng, là sư phụ của những người này đó!
"Ông ấy có 500 đệ tử, Tô Tần, Trương Nghi, Tôn Tẫn, Thương Ương....đều là đệ tử của ông, thế thì có thể nói, ông..."
Quách Ý nhìn vào lão già áo trắng, run rẩy cuống họng nói: "Ông chính là Quỷ Cốc Tử?"
"Không sai!"
Lão già áo trắng vuốt vuốt râu, gật đầu thừa nhận nói: "Ông đây chính là Huyền vi chân nhân, Quỷ Cốc Tử."
Quỷ Cốc Tử!
Đúng thật là Quỷ Cốc Tử rồi!
Quách Ý từng đi theo Tô Thần Binh chinh chiến nơi sa trường, lúc đó đảm nhận chức vụ quân sư, bày mưu tính kế cho Tô Thần Binh.
Đời này của cậu ấy, đọc vô số sách cổ binh pháp, tuyệt đối không thể thiếu bóng dáng của Quỷ Cốc Tử rồi.
Người Quách Ý sùng bái nhất, cũng chính là Quỷ Cốc Tử, trong lòng cậu ấy, Quỷ Cốc Tử cũng chính là ngọn núi cao không thể vượt qua.
Cái gọi là ngưỡng mộ núi cao, có lẽ cũng chính là cảm giác này.
Giờ phút này, Quách Ý lại được gặp Quỷ Cốc Tử, trong lòng vừa khiếp sợ vừa vui sướng, khó che giấu được.
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Nhưng đám đệ tử kia của tôi lại không tin, cứ muốn thử một lần, muốn thay đổi thiên mệnh, kết quả bọn họ đều không thành công." Ông lão áo bào trắng không hề tức giận, cứ như đứa con nhà mình nghịch ngợm gây ra phiền toái nhỏ vậy. Lúc nhớ lại năm trăm đệ tử, trong mắt toàn là vẻ hiền hòa. "Tổ long... Ngài đang nói đến Thiên Cổ Nhất Đế, hoàng đế mới?" Quách Ý kích động hỏi. Ông lão áo bào trắng gật đầu nói: "Không sai." "Trước khi tổ long xuất hiện, đệ tử của ngài đã nổi tiếng khắp thiên hạ… Đây chẳng phải là thời kỳ chiến quốc sao... Dám hỏi lão tiên sinh, rốt cuộc ngài là...?" Quách Ý vô cùng hưng phấn, mong đợi hỏi. "Ha ha, lão phu nói ra danh hiệu của mấy đệ tử thì cậu sẽ biết." Ông lão áo bào trắng vuốt râu, ngay sau đó nói ra mấy nhân vật lịch sử mà Quách Ý vô cùng quen thuộc. Quách Ý vô cùng ngạc nhiên, ngây người tại chỗ... Tô Tần, Trương Nghi, Tôn Tẫn, Thương Ưởng, Lý Tư, Từ Phúc, Mao Toại... Những người này, toàn bộ đều là đệ tử của ông lão áo trắng. Bọn họ đều là danh nhân trong lịch sử, lại còn nổi tiếng muôn đời, đến tận bây giờ vẫn còn nghe về những chuyện xưa của họ. Quách Ý vì là người hiện đại, nghe đến mấy danh xưng nổi tiếng này, đột nhiên khiếp sợ không gì sánh nổi. Tất nhiên, điều làm cậu ấy giật mình hơn, vẫn là thân phận của ông lão áo trắng. Ông lão áo trắng, là sư phụ của những người này đó! "Ông ấy có 500 đệ tử, Tô Tần, Trương Nghi, Tôn Tẫn, Thương Ương....đều là đệ tử của ông, thế thì có thể nói, ông..." Quách Ý nhìn vào lão già áo trắng, run rẩy cuống họng nói: "Ông chính là Quỷ Cốc Tử?" "Không sai!" Lão già áo trắng vuốt vuốt râu, gật đầu thừa nhận nói: "Ông đây chính là Huyền vi chân nhân, Quỷ Cốc Tử." Quỷ Cốc Tử! Đúng thật là Quỷ Cốc Tử rồi! Quách Ý từng đi theo Tô Thần Binh chinh chiến nơi sa trường, lúc đó đảm nhận chức vụ quân sư, bày mưu tính kế cho Tô Thần Binh. Đời này của cậu ấy, đọc vô số sách cổ binh pháp, tuyệt đối không thể thiếu bóng dáng của Quỷ Cốc Tử rồi. Người Quách Ý sùng bái nhất, cũng chính là Quỷ Cốc Tử, trong lòng cậu ấy, Quỷ Cốc Tử cũng chính là ngọn núi cao không thể vượt qua. Cái gọi là ngưỡng mộ núi cao, có lẽ cũng chính là cảm giác này. Giờ phút này, Quách Ý lại được gặp Quỷ Cốc Tử, trong lòng vừa khiếp sợ vừa vui sướng, khó che giấu được.