“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1566

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Tây Lạc Diệp, ông im miệng đi!"  Nam Cung Dận nghe đến lời này, lập tức nhìn chăm chú vào Tây Lạc Diệp, lạnh giọng nói: "Ngày đó nếu như không phải ông đem người tới cản thì hậu nhân nhà họ Tô sao có thể khởi động cải biến giới luyện võ chứ?"  "Giới luyện võ có được cục diện như ngày hôm nay toàn là do công lao của nhà họ Tây mấy người, hừ, là nhà họ Tây của ông, hại cho cổ tộc chúng ta phải chịu bị động thế này, ông có biết tội của mình chưa!" Nam Cung Dận chất vất nói.  "Tội?"  Tây Lạc Diệp đứng lên, hỏi ngược lại: "Giới luyện võ cũng thuộc hệ thống chính thống của trái đất, kẻ thù của chúng ta là ngoại vực, giới luyện võ cải biến thành công, cổ võ quật khởi, thực lực của cả trái đất được nâng cao, thì nhà họ Tây tôi có tội gì chứ?"  "Nếu như nhà họ Tây của tôi thật đúng như lời ông nói thì nhà họ Tây tôi đóng vai trò then chốt trong việc cải biến giới luyện võ rồi, vậy thì đúng là vinh quang của nhà họ Tây tôi rồi!"  Tây Lạc Diệp lạnh lùng nói: "Hội nghị cổ tộc này, mấy người cứ tiếp tục, nhà họ Tây của tôi không tham gia nữa!"  Nói xong, Tây Lạc Diệp liền chuẩn bị rời đi.  "Đạo bất đồng, bất tương vi mưu.*"  *Không cùng chí hướng thì không thể cùng nhau mưu sự nghiệp được.   Thượng Quan Vô Ngần nghe vậy, sầm mặt lại, đứng dậy nói: "Các ông muốn ra tay thì các ông cứ đi, còn gia tộc Thượng Quan của tôi cũng không tham gia."  Tiếp theo đó, Thượng Quan Vô Ngần cũng tỏ rõ thái độ, cùng một phe với Tây Lạc Diệp.  Sau đó, lại có hai gia tộc, đứng sang bên cạnh Thượng Quan Vô Ngần và Tây Lạc Diệp, tuy không mở miệng nhưng ý tứ đã rõ ràng.  Một đoàn 4 người liền dẫn theo đám cao thủ giả đan trong gia tộc của mình rời khỏi phòng hội nghị.  Chính ngay lúc này, một thanh niên mang một thanh kiếm gãy sau lưng đứng ngay cửa, chặn đường bọn họ lại.  Người thanh niên này rút thanh kiếm ra, giơ ra trước người mình, nhìn về phía đám người Tây Lạc Diệp, giọng điệu hờ hững nói: "Các người, đều ở lại đi!"  Người đàn ông mang thanh kiếm sau lưng này chính là một trong các cao thủ ngoại vực, Kiếm Thần.  Anh ta bây giờ đang là cảnh giới kết đan đỉnh phong, thực lực thâm sâu khó lường, thanh kiếm gãy trong tay của anh ta ẩn chứa uy thế của đế khí.  Cũng bởi vì như vậy, Kiếm Thần mới có thể tránh được các hiện tượng lạ, dựa vào thực lực kết đan đỉnh phong mà tung hoành ở trái đất.  Nhưng mà.  Thanh kiếm gãy này đương nhiên không phải là đế khí chân chính, chỉ là được khắc vào một mảnh vỡ của đế khí mà thôi.  Nhưng dù vậy thì thanh kiếm gãy này cũng có uy lực không thể xem thường.  "Kiếm Thần đại nhân."  Đông Phương Diệu, Nam Cung Dận, Hạ Hầu Ấn, ba người nhìn thấy Kiếm Thần, liền nhao nhao đứng dậy hành lễ, trong mắt tràn đầy sự cung kính, không dám có chút vô lễ nào.  100 năm trước, Kiếm Thần đã đến trái đất, sau khi Tô Vô Kỵ biến mất, anh ta liền chiếm cứ gia tộc Đông Phương, biểu hiện ra sức mạnh kinh người.  Cho dù là cao thủ giả đan lục chuyển của gia tộc Đông Phương ra mặt thì cũng không có cách gì chống trả lại được Kiếm Thần. 

"Tây Lạc Diệp, ông im miệng đi!"  

Nam Cung Dận nghe đến lời này, lập tức nhìn chăm chú vào Tây Lạc Diệp, lạnh giọng nói: "Ngày đó nếu như không phải ông đem người tới cản thì hậu nhân nhà họ Tô sao có thể khởi động cải biến giới luyện võ chứ?"  

"Giới luyện võ có được cục diện như ngày hôm nay toàn là do công lao của nhà họ Tây mấy người, hừ, là nhà họ Tây của ông, hại cho cổ tộc chúng ta phải chịu bị động thế này, ông có biết tội của mình chưa!" Nam Cung Dận chất vất nói.  

"Tội?"  

Tây Lạc Diệp đứng lên, hỏi ngược lại: "Giới luyện võ cũng thuộc hệ thống chính thống của trái đất, kẻ thù của chúng ta là ngoại vực, giới luyện võ cải biến thành công, cổ võ quật khởi, thực lực của cả trái đất được nâng cao, thì nhà họ Tây tôi có tội gì chứ?"  

"Nếu như nhà họ Tây của tôi thật đúng như lời ông nói thì nhà họ Tây tôi đóng vai trò then chốt trong việc cải biến giới luyện võ rồi, vậy thì đúng là vinh quang của nhà họ Tây tôi rồi!"  

Tây Lạc Diệp lạnh lùng nói: "Hội nghị cổ tộc này, mấy người cứ tiếp tục, nhà họ Tây của tôi không tham gia nữa!"  

Nói xong, Tây Lạc Diệp liền chuẩn bị rời đi.  

"Đạo bất đồng, bất tương vi mưu.*"  

*Không cùng chí hướng thì không thể cùng nhau mưu sự nghiệp được.   

Thượng Quan Vô Ngần nghe vậy, sầm mặt lại, đứng dậy nói: "Các ông muốn ra tay thì các ông cứ đi, còn gia tộc Thượng Quan của tôi cũng không tham gia."  

Tiếp theo đó, Thượng Quan Vô Ngần cũng tỏ rõ thái độ, cùng một phe với Tây Lạc Diệp.  

Sau đó, lại có hai gia tộc, đứng sang bên cạnh Thượng Quan Vô Ngần và Tây Lạc Diệp, tuy không mở miệng nhưng ý tứ đã rõ ràng.  

Một đoàn 4 người liền dẫn theo đám cao thủ giả đan trong gia tộc của mình rời khỏi phòng hội nghị.  

Chính ngay lúc này, một thanh niên mang một thanh kiếm gãy sau lưng đứng ngay cửa, chặn đường bọn họ lại.  

Người thanh niên này rút thanh kiếm ra, giơ ra trước người mình, nhìn về phía đám người Tây Lạc Diệp, giọng điệu hờ hững nói: "Các người, đều ở lại đi!"  

Người đàn ông mang thanh kiếm sau lưng này chính là một trong các cao thủ ngoại vực, Kiếm Thần.  

Anh ta bây giờ đang là cảnh giới kết đan đỉnh phong, thực lực thâm sâu khó lường, thanh kiếm gãy trong tay của anh ta ẩn chứa uy thế của đế khí.  

Cũng bởi vì như vậy, Kiếm Thần mới có thể tránh được các hiện tượng lạ, dựa vào thực lực kết đan đỉnh phong mà tung hoành ở trái đất.  

Nhưng mà.  

Thanh kiếm gãy này đương nhiên không phải là đế khí chân chính, chỉ là được khắc vào một mảnh vỡ của đế khí mà thôi.  

Nhưng dù vậy thì thanh kiếm gãy này cũng có uy lực không thể xem thường.  

"Kiếm Thần đại nhân."  

Đông Phương Diệu, Nam Cung Dận, Hạ Hầu Ấn, ba người nhìn thấy Kiếm Thần, liền nhao nhao đứng dậy hành lễ, trong mắt tràn đầy sự cung kính, không dám có chút vô lễ nào.  

100 năm trước, Kiếm Thần đã đến trái đất, sau khi Tô Vô Kỵ biến mất, anh ta liền chiếm cứ gia tộc Đông Phương, biểu hiện ra sức mạnh kinh người.  

Cho dù là cao thủ giả đan lục chuyển của gia tộc Đông Phương ra mặt thì cũng không có cách gì chống trả lại được Kiếm Thần. 

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Tây Lạc Diệp, ông im miệng đi!"  Nam Cung Dận nghe đến lời này, lập tức nhìn chăm chú vào Tây Lạc Diệp, lạnh giọng nói: "Ngày đó nếu như không phải ông đem người tới cản thì hậu nhân nhà họ Tô sao có thể khởi động cải biến giới luyện võ chứ?"  "Giới luyện võ có được cục diện như ngày hôm nay toàn là do công lao của nhà họ Tây mấy người, hừ, là nhà họ Tây của ông, hại cho cổ tộc chúng ta phải chịu bị động thế này, ông có biết tội của mình chưa!" Nam Cung Dận chất vất nói.  "Tội?"  Tây Lạc Diệp đứng lên, hỏi ngược lại: "Giới luyện võ cũng thuộc hệ thống chính thống của trái đất, kẻ thù của chúng ta là ngoại vực, giới luyện võ cải biến thành công, cổ võ quật khởi, thực lực của cả trái đất được nâng cao, thì nhà họ Tây tôi có tội gì chứ?"  "Nếu như nhà họ Tây của tôi thật đúng như lời ông nói thì nhà họ Tây tôi đóng vai trò then chốt trong việc cải biến giới luyện võ rồi, vậy thì đúng là vinh quang của nhà họ Tây tôi rồi!"  Tây Lạc Diệp lạnh lùng nói: "Hội nghị cổ tộc này, mấy người cứ tiếp tục, nhà họ Tây của tôi không tham gia nữa!"  Nói xong, Tây Lạc Diệp liền chuẩn bị rời đi.  "Đạo bất đồng, bất tương vi mưu.*"  *Không cùng chí hướng thì không thể cùng nhau mưu sự nghiệp được.   Thượng Quan Vô Ngần nghe vậy, sầm mặt lại, đứng dậy nói: "Các ông muốn ra tay thì các ông cứ đi, còn gia tộc Thượng Quan của tôi cũng không tham gia."  Tiếp theo đó, Thượng Quan Vô Ngần cũng tỏ rõ thái độ, cùng một phe với Tây Lạc Diệp.  Sau đó, lại có hai gia tộc, đứng sang bên cạnh Thượng Quan Vô Ngần và Tây Lạc Diệp, tuy không mở miệng nhưng ý tứ đã rõ ràng.  Một đoàn 4 người liền dẫn theo đám cao thủ giả đan trong gia tộc của mình rời khỏi phòng hội nghị.  Chính ngay lúc này, một thanh niên mang một thanh kiếm gãy sau lưng đứng ngay cửa, chặn đường bọn họ lại.  Người thanh niên này rút thanh kiếm ra, giơ ra trước người mình, nhìn về phía đám người Tây Lạc Diệp, giọng điệu hờ hững nói: "Các người, đều ở lại đi!"  Người đàn ông mang thanh kiếm sau lưng này chính là một trong các cao thủ ngoại vực, Kiếm Thần.  Anh ta bây giờ đang là cảnh giới kết đan đỉnh phong, thực lực thâm sâu khó lường, thanh kiếm gãy trong tay của anh ta ẩn chứa uy thế của đế khí.  Cũng bởi vì như vậy, Kiếm Thần mới có thể tránh được các hiện tượng lạ, dựa vào thực lực kết đan đỉnh phong mà tung hoành ở trái đất.  Nhưng mà.  Thanh kiếm gãy này đương nhiên không phải là đế khí chân chính, chỉ là được khắc vào một mảnh vỡ của đế khí mà thôi.  Nhưng dù vậy thì thanh kiếm gãy này cũng có uy lực không thể xem thường.  "Kiếm Thần đại nhân."  Đông Phương Diệu, Nam Cung Dận, Hạ Hầu Ấn, ba người nhìn thấy Kiếm Thần, liền nhao nhao đứng dậy hành lễ, trong mắt tràn đầy sự cung kính, không dám có chút vô lễ nào.  100 năm trước, Kiếm Thần đã đến trái đất, sau khi Tô Vô Kỵ biến mất, anh ta liền chiếm cứ gia tộc Đông Phương, biểu hiện ra sức mạnh kinh người.  Cho dù là cao thủ giả đan lục chuyển của gia tộc Đông Phương ra mặt thì cũng không có cách gì chống trả lại được Kiếm Thần. 

Chương 1566