“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 1572
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Ừm." Nam Cung Dận gật đầu, cũng không phủ nhận những điều Đông Phương Diệu nói, rõ ràng là đã bị đối phương đoán trúng rồi. " m Dương Song Ngư, vậy mà lại có thứ đồ kỳ quái như vậy." Hạ Hầu Ấn như bừng tỉnh đại ngộ, sau đó ngạc nhiên nói: "Cái này há chẳng phải tương đương với thuật phân thân của người tu chân trình độ cao sao, nghe nói cảnh giới hóa thần mới có thể có thuật phân thân này." "Ha ha, m Dương Song Ngư và phân thân rõ ràng là khác nhau." Nam Cung Dận khẽ cười nói: "Người tu chân cảnh giới hóa thần có thể thi triển thuật phân thân, phân ra một phân thân mới nhưng vẫn là ý thức của mình." "Trừ phi đạt đến một đẳng cấp cực cao hoặc có thể tu luyện được một bí thuật đặc thù nào đó mới có thể xuất ra được hai linh hồn khác nhau." Nam Cung Dận giải thích nói: "Nhưng m Dương Song Ngư lại không phải như vậy, cảnh giới giả đan xét đến cùng cũng vẫn chưa vào được cảnh giới kết đan chân chính." "Tôi dựa vào cảnh giới giả đan mới có thể sử dụng được m Dương Song Ngư, phân ra một cơ thể có một ý thức độc lập." "Cái cơ thể kia có một phần ký ức của tôi, hơn nữa còn có thêm 30% thực lực của tôi, thay tôi nhập thế tu hành." Nam Cung Dận nói tiếp: "Mà chính tôi cũng có thể bế quan để tu luyện, chính là tương đương với việc tốc độ tu luyện của tôi có thể nhanh gấp đôi." "Đến khi thời cơ chín muồi rồi, thì tôi lại triệu tập cái cơ thể khác đó của tôi, hợp lại thành một, rồi dung hòa ký ức và thực lực của cái cơ thể đó." Nam Cung Dận mỉm cười nói: "Đến lúc đó, thực lực của tôi đương nhiên là tăng lên rất nhiều rồi." "Thì ra là vậy." Hạ Hầu Ấn gật đầu nói: "Chẳng trách tốc độ tu luyện của tiền bối Nam Cung lại nhanh như thế, chỉ là, tiền bối Nam Cung, nếu như cơ thể kia của ông có ý thức riêng của nó vậy sao nó lại có thể chịu dung hợp lại với ông chứ?" "Đương nhiên là nhờ vào m Dương Song Ngư rồi." Nam Cung Dận cười nói: " m Dương Song Ngư ở trong tay của tôi, mà m Dương Song Ngư có thể khống chế được cái cơ thể đó." "Chỉ cần tôi khởi động m Dương Song Ngư thì nó không thể không trở về gia tộc Nam Cung dung hòa với tôi, nếu không nó sẽ đau đớn đến mức không muốn sống." "Nếu như không có năng lực khống chế cái cơ thể đó thì ai lại tình nguyện phân thân mình ra thành 1 người khác nữa chứ." "Thì ra là vậy." Hạ Hầu Ấn nghe hiểu gật đầu, sau đó lại tò mò hỏi: "Tiền bối Nam Cung, bây giờ, cái cơ thể kia của ông còn tồn tại không, có chạy lên núi Võ Đang không, núi Võ Đang rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?" "Nó...đã tan thành mây khói rồi." Nam Cung Dận thở dài một hơi rồi nói: "Giới luyện võ sau khi khởi động cải biến một ngày, tôi vẫn đang ở gia tộc Nam Cũng bế quan tu luyện thì bỗng nhiên cảm nhận được cái cơ thể kia đã bị người ta giế t chết rồi." "Mặc dù tôi dùng m Dương Song Ngư để khống chế nó, nhưng trước khi dung hợp lại thì thì ký ức của tôi và nó không có cách gì chia sẻ với nhau được." Nam Cung Dận cười khổ nói: "Bởi vậy, tôi cũng không biết ở núi Võ Đang xảy ra chuyện gì, nhưng có thể chắc chắn núi Võ Đang có cao thủ cảnh giới giả đan." "Tôi cực khổ bày mưu tính kế bao nhiêu năm, cũng chính là vì muốn dung hợp với cái cơ thể kia, từ đó bước lên một tầng cao mới."
"Ừm."
Nam Cung Dận gật đầu, cũng không phủ nhận những điều Đông Phương Diệu nói, rõ ràng là đã bị đối phương đoán trúng rồi.
" m Dương Song Ngư, vậy mà lại có thứ đồ kỳ quái như vậy."
Hạ Hầu Ấn như bừng tỉnh đại ngộ, sau đó ngạc nhiên nói: "Cái này há chẳng phải tương đương với thuật phân thân của người tu chân trình độ cao sao, nghe nói cảnh giới hóa thần mới có thể có thuật phân thân này."
"Ha ha, m Dương Song Ngư và phân thân rõ ràng là khác nhau."
Nam Cung Dận khẽ cười nói: "Người tu chân cảnh giới hóa thần có thể thi triển thuật phân thân, phân ra một phân thân mới nhưng vẫn là ý thức của mình."
"Trừ phi đạt đến một đẳng cấp cực cao hoặc có thể tu luyện được một bí thuật đặc thù nào đó mới có thể xuất ra được hai linh hồn khác nhau."
Nam Cung Dận giải thích nói: "Nhưng m Dương Song Ngư lại không phải như vậy, cảnh giới giả đan xét đến cùng cũng vẫn chưa vào được cảnh giới kết đan chân chính."
"Tôi dựa vào cảnh giới giả đan mới có thể sử dụng được m Dương Song Ngư, phân ra một cơ thể có một ý thức độc lập."
"Cái cơ thể kia có một phần ký ức của tôi, hơn nữa còn có thêm 30% thực lực của tôi, thay tôi nhập thế tu hành."
Nam Cung Dận nói tiếp: "Mà chính tôi cũng có thể bế quan để tu luyện, chính là tương đương với việc tốc độ tu luyện của tôi có thể nhanh gấp đôi."
"Đến khi thời cơ chín muồi rồi, thì tôi lại triệu tập cái cơ thể khác đó của tôi, hợp lại thành một, rồi dung hòa ký ức và thực lực của cái cơ thể đó."
Nam Cung Dận mỉm cười nói: "Đến lúc đó, thực lực của tôi đương nhiên là tăng lên rất nhiều rồi."
"Thì ra là vậy."
Hạ Hầu Ấn gật đầu nói: "Chẳng trách tốc độ tu luyện của tiền bối Nam Cung lại nhanh như thế, chỉ là, tiền bối Nam Cung, nếu như cơ thể kia của ông có ý thức riêng của nó vậy sao nó lại có thể chịu dung hợp lại với ông chứ?"
"Đương nhiên là nhờ vào m Dương Song Ngư rồi."
Nam Cung Dận cười nói: " m Dương Song Ngư ở trong tay của tôi, mà m Dương Song Ngư có thể khống chế được cái cơ thể đó."
"Chỉ cần tôi khởi động m Dương Song Ngư thì nó không thể không trở về gia tộc Nam Cung dung hòa với tôi, nếu không nó sẽ đau đớn đến mức không muốn sống."
"Nếu như không có năng lực khống chế cái cơ thể đó thì ai lại tình nguyện phân thân mình ra thành 1 người khác nữa chứ."
"Thì ra là vậy."
Hạ Hầu Ấn nghe hiểu gật đầu, sau đó lại tò mò hỏi: "Tiền bối Nam Cung, bây giờ, cái cơ thể kia của ông còn tồn tại không, có chạy lên núi Võ Đang không, núi Võ Đang rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?"
"Nó...đã tan thành mây khói rồi."
Nam Cung Dận thở dài một hơi rồi nói: "Giới luyện võ sau khi khởi động cải biến một ngày, tôi vẫn đang ở gia tộc Nam Cũng bế quan tu luyện thì bỗng nhiên cảm nhận được cái cơ thể kia đã bị người ta giế t chết rồi."
"Mặc dù tôi dùng m Dương Song Ngư để khống chế nó, nhưng trước khi dung hợp lại thì thì ký ức của tôi và nó không có cách gì chia sẻ với nhau được."
Nam Cung Dận cười khổ nói: "Bởi vậy, tôi cũng không biết ở núi Võ Đang xảy ra chuyện gì, nhưng có thể chắc chắn núi Võ Đang có cao thủ cảnh giới giả đan."
"Tôi cực khổ bày mưu tính kế bao nhiêu năm, cũng chính là vì muốn dung hợp với cái cơ thể kia, từ đó bước lên một tầng cao mới."
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Ừm." Nam Cung Dận gật đầu, cũng không phủ nhận những điều Đông Phương Diệu nói, rõ ràng là đã bị đối phương đoán trúng rồi. " m Dương Song Ngư, vậy mà lại có thứ đồ kỳ quái như vậy." Hạ Hầu Ấn như bừng tỉnh đại ngộ, sau đó ngạc nhiên nói: "Cái này há chẳng phải tương đương với thuật phân thân của người tu chân trình độ cao sao, nghe nói cảnh giới hóa thần mới có thể có thuật phân thân này." "Ha ha, m Dương Song Ngư và phân thân rõ ràng là khác nhau." Nam Cung Dận khẽ cười nói: "Người tu chân cảnh giới hóa thần có thể thi triển thuật phân thân, phân ra một phân thân mới nhưng vẫn là ý thức của mình." "Trừ phi đạt đến một đẳng cấp cực cao hoặc có thể tu luyện được một bí thuật đặc thù nào đó mới có thể xuất ra được hai linh hồn khác nhau." Nam Cung Dận giải thích nói: "Nhưng m Dương Song Ngư lại không phải như vậy, cảnh giới giả đan xét đến cùng cũng vẫn chưa vào được cảnh giới kết đan chân chính." "Tôi dựa vào cảnh giới giả đan mới có thể sử dụng được m Dương Song Ngư, phân ra một cơ thể có một ý thức độc lập." "Cái cơ thể kia có một phần ký ức của tôi, hơn nữa còn có thêm 30% thực lực của tôi, thay tôi nhập thế tu hành." Nam Cung Dận nói tiếp: "Mà chính tôi cũng có thể bế quan để tu luyện, chính là tương đương với việc tốc độ tu luyện của tôi có thể nhanh gấp đôi." "Đến khi thời cơ chín muồi rồi, thì tôi lại triệu tập cái cơ thể khác đó của tôi, hợp lại thành một, rồi dung hòa ký ức và thực lực của cái cơ thể đó." Nam Cung Dận mỉm cười nói: "Đến lúc đó, thực lực của tôi đương nhiên là tăng lên rất nhiều rồi." "Thì ra là vậy." Hạ Hầu Ấn gật đầu nói: "Chẳng trách tốc độ tu luyện của tiền bối Nam Cung lại nhanh như thế, chỉ là, tiền bối Nam Cung, nếu như cơ thể kia của ông có ý thức riêng của nó vậy sao nó lại có thể chịu dung hợp lại với ông chứ?" "Đương nhiên là nhờ vào m Dương Song Ngư rồi." Nam Cung Dận cười nói: " m Dương Song Ngư ở trong tay của tôi, mà m Dương Song Ngư có thể khống chế được cái cơ thể đó." "Chỉ cần tôi khởi động m Dương Song Ngư thì nó không thể không trở về gia tộc Nam Cung dung hòa với tôi, nếu không nó sẽ đau đớn đến mức không muốn sống." "Nếu như không có năng lực khống chế cái cơ thể đó thì ai lại tình nguyện phân thân mình ra thành 1 người khác nữa chứ." "Thì ra là vậy." Hạ Hầu Ấn nghe hiểu gật đầu, sau đó lại tò mò hỏi: "Tiền bối Nam Cung, bây giờ, cái cơ thể kia của ông còn tồn tại không, có chạy lên núi Võ Đang không, núi Võ Đang rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?" "Nó...đã tan thành mây khói rồi." Nam Cung Dận thở dài một hơi rồi nói: "Giới luyện võ sau khi khởi động cải biến một ngày, tôi vẫn đang ở gia tộc Nam Cũng bế quan tu luyện thì bỗng nhiên cảm nhận được cái cơ thể kia đã bị người ta giế t chết rồi." "Mặc dù tôi dùng m Dương Song Ngư để khống chế nó, nhưng trước khi dung hợp lại thì thì ký ức của tôi và nó không có cách gì chia sẻ với nhau được." Nam Cung Dận cười khổ nói: "Bởi vậy, tôi cũng không biết ở núi Võ Đang xảy ra chuyện gì, nhưng có thể chắc chắn núi Võ Đang có cao thủ cảnh giới giả đan." "Tôi cực khổ bày mưu tính kế bao nhiêu năm, cũng chính là vì muốn dung hợp với cái cơ thể kia, từ đó bước lên một tầng cao mới."