“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1585

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Nửa năm qua, Tô Thương tĩnh tâm tu luyện, tất cả mọi chuyện bên ngoài đều không để ý, bao gồm cả người thân, bạn bè.  Chuyện xảy ra bên ngoài, dù là long trời lở đất, anh cũng không biết được.  Vì thế.  Tô Thương không biết tình hình ở Côn Luân, nhưng trong lòng anh lại cực kỳ nghi ngờ.  Trước khi bế quan, Tô Thương bố trí ra La thiên hỏa lò trận, lực phòng ngự kinh người, cho dù là người tu chân cảnh giới Nguyên anh, cũng không có cách nào phá được trận pháp.  Mà Tô Thanh Y, nắm trong tay La thiên hỏa lò trận, theo lý thuyết thì núi Côn Luân phải là bình yên vô sự mới đúng chứ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?  Có điều.  Có một chuyện làm Tô Thương khá vui mừng, đó là khi anh phóng thần hồn ra ngoài, cũng không tìm thấy xác của Tô Thanh Y.  Không chỉ có Tô Thanh Y, mà xác của người thân, bạn bè cũng không có ở núi Côn Luân.  Nếu quả thật có người tấn công núi Côn Luân, những người kia sẽ không có lòng tốt mà nhặt xác cho mấy người Tô Thanh Y, như vậy có một khả năng, bọn người Tô Thanh Y không chết, chỉ là bị người khác đưa đi thôi.  "Thưa Tô thiếu gia, khoảng ba ngày trước, núi Côn Luân bị tấn công, một số người trên núi bị chết, những người khác bị ông chủ của chúng tôi phái người đưa đi rồi."  "Đúng đúng đúng, bọn họ đều ở gia tộc Đông Phương, ông chủ nhốt hết những người kia lại rồi."  "Tô Thanh Y trong miệng cậu, chắc là cái người đàn ông khống chế trận pháp phải không, ông ấy cũng chưa chết, ông chủ tự mình đưa ông ấy đi rồi, cậu muốn cứu người, có thể đến gia tộc Đông Phương."  Ba người tranh nhau trả lời, sợ trả lời chậm thì sẽ bị Tô Thương giết chết.  Sau đó.  Tô Thương mặt trầm như nước, nhìn chăm chú vào ba người họ, nghiêm túc nói: "Lời các ông nói, có thật có giả, tôi đều biết hết, nhanh nói ra người xâm nhập vào núi Côn Luân, rốt cuộc là ai!"  Bây giờ.  Thần thức của Tô Thương cực kỳ kinh khủng, liếc một chút là có thể nhìn ra, ba người này không hoàn toàn nói thật.  "Tô...Tô thiếu gia, chúng tôi không dám lừa dối cậu, chúng tôi nói câu nào là thật câu đó mà."  "Bọn người Tô Thanh Y quả thật chưa chết, đều bị giam lại rồi, tôi có thể thề với trời."  "Đúng vậy đó, nếu cậu không tin, có thể đến gia tộc Đông Phương tìm hiểu."  Ba tên Trúc cơ đỉnh phong may mắn sống sót đó, rõ ràng có chút thiếu tự tin, nhưng vẫn ồn ào mở miệng, muốn xóa bỏ những nghi ngờ của Tô Thương.  "Hừm!"  Tô Thương hừm lạnh một tiếng, ánh mắt cực kỳ sắc bén, nghiêm túc nói: "Nếu các ông đã không chịu nói thật, thì đừng trách tôi không khách khí!"  Vừa nói xong, Tô Thương quả quyết ra tay, ngay lập tức liền chấm dứt tính mạng ba người.  Ngay sau đó.  Tô Thương chăm chú nhìn những cái xác dưới đất, mở bàn tay ra, trầm giọng nói: "Lục soát linh hồn!"  Vù!  

Nửa năm qua, Tô Thương tĩnh tâm tu luyện, tất cả mọi chuyện bên ngoài đều không để ý, bao gồm cả người thân, bạn bè.  

Chuyện xảy ra bên ngoài, dù là long trời lở đất, anh cũng không biết được.  

Vì thế.  

Tô Thương không biết tình hình ở Côn Luân, nhưng trong lòng anh lại cực kỳ nghi ngờ.  

Trước khi bế quan, Tô Thương bố trí ra La thiên hỏa lò trận, lực phòng ngự kinh người, cho dù là người tu chân cảnh giới Nguyên anh, cũng không có cách nào phá được trận pháp.  

Mà Tô Thanh Y, nắm trong tay La thiên hỏa lò trận, theo lý thuyết thì núi Côn Luân phải là bình yên vô sự mới đúng chứ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?  

Có điều.  

Có một chuyện làm Tô Thương khá vui mừng, đó là khi anh phóng thần hồn ra ngoài, cũng không tìm thấy xác của Tô Thanh Y.  

Không chỉ có Tô Thanh Y, mà xác của người thân, bạn bè cũng không có ở núi Côn Luân.  

Nếu quả thật có người tấn công núi Côn Luân, những người kia sẽ không có lòng tốt mà nhặt xác cho mấy người Tô Thanh Y, như vậy có một khả năng, bọn người Tô Thanh Y không chết, chỉ là bị người khác đưa đi thôi.  

"Thưa Tô thiếu gia, khoảng ba ngày trước, núi Côn Luân bị tấn công, một số người trên núi bị chết, những người khác bị ông chủ của chúng tôi phái người đưa đi rồi."  

"Đúng đúng đúng, bọn họ đều ở gia tộc Đông Phương, ông chủ nhốt hết những người kia lại rồi."  

"Tô Thanh Y trong miệng cậu, chắc là cái người đàn ông khống chế trận pháp phải không, ông ấy cũng chưa chết, ông chủ tự mình đưa ông ấy đi rồi, cậu muốn cứu người, có thể đến gia tộc Đông Phương."  

Ba người tranh nhau trả lời, sợ trả lời chậm thì sẽ bị Tô Thương giết chết.  

Sau đó.  

Tô Thương mặt trầm như nước, nhìn chăm chú vào ba người họ, nghiêm túc nói: "Lời các ông nói, có thật có giả, tôi đều biết hết, nhanh nói ra người xâm nhập vào núi Côn Luân, rốt cuộc là ai!"  

Bây giờ.  

Thần thức của Tô Thương cực kỳ kinh khủng, liếc một chút là có thể nhìn ra, ba người này không hoàn toàn nói thật.  

"Tô...Tô thiếu gia, chúng tôi không dám lừa dối cậu, chúng tôi nói câu nào là thật câu đó mà."  

"Bọn người Tô Thanh Y quả thật chưa chết, đều bị giam lại rồi, tôi có thể thề với trời."  

"Đúng vậy đó, nếu cậu không tin, có thể đến gia tộc Đông Phương tìm hiểu."  

Ba tên Trúc cơ đỉnh phong may mắn sống sót đó, rõ ràng có chút thiếu tự tin, nhưng vẫn ồn ào mở miệng, muốn xóa bỏ những nghi ngờ của Tô Thương.  

"Hừm!"  

Tô Thương hừm lạnh một tiếng, ánh mắt cực kỳ sắc bén, nghiêm túc nói: "Nếu các ông đã không chịu nói thật, thì đừng trách tôi không khách khí!"  

Vừa nói xong, Tô Thương quả quyết ra tay, ngay lập tức liền chấm dứt tính mạng ba người.  

Ngay sau đó.  

Tô Thương chăm chú nhìn những cái xác dưới đất, mở bàn tay ra, trầm giọng nói: "Lục soát linh hồn!"  

Vù!  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Nửa năm qua, Tô Thương tĩnh tâm tu luyện, tất cả mọi chuyện bên ngoài đều không để ý, bao gồm cả người thân, bạn bè.  Chuyện xảy ra bên ngoài, dù là long trời lở đất, anh cũng không biết được.  Vì thế.  Tô Thương không biết tình hình ở Côn Luân, nhưng trong lòng anh lại cực kỳ nghi ngờ.  Trước khi bế quan, Tô Thương bố trí ra La thiên hỏa lò trận, lực phòng ngự kinh người, cho dù là người tu chân cảnh giới Nguyên anh, cũng không có cách nào phá được trận pháp.  Mà Tô Thanh Y, nắm trong tay La thiên hỏa lò trận, theo lý thuyết thì núi Côn Luân phải là bình yên vô sự mới đúng chứ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?  Có điều.  Có một chuyện làm Tô Thương khá vui mừng, đó là khi anh phóng thần hồn ra ngoài, cũng không tìm thấy xác của Tô Thanh Y.  Không chỉ có Tô Thanh Y, mà xác của người thân, bạn bè cũng không có ở núi Côn Luân.  Nếu quả thật có người tấn công núi Côn Luân, những người kia sẽ không có lòng tốt mà nhặt xác cho mấy người Tô Thanh Y, như vậy có một khả năng, bọn người Tô Thanh Y không chết, chỉ là bị người khác đưa đi thôi.  "Thưa Tô thiếu gia, khoảng ba ngày trước, núi Côn Luân bị tấn công, một số người trên núi bị chết, những người khác bị ông chủ của chúng tôi phái người đưa đi rồi."  "Đúng đúng đúng, bọn họ đều ở gia tộc Đông Phương, ông chủ nhốt hết những người kia lại rồi."  "Tô Thanh Y trong miệng cậu, chắc là cái người đàn ông khống chế trận pháp phải không, ông ấy cũng chưa chết, ông chủ tự mình đưa ông ấy đi rồi, cậu muốn cứu người, có thể đến gia tộc Đông Phương."  Ba người tranh nhau trả lời, sợ trả lời chậm thì sẽ bị Tô Thương giết chết.  Sau đó.  Tô Thương mặt trầm như nước, nhìn chăm chú vào ba người họ, nghiêm túc nói: "Lời các ông nói, có thật có giả, tôi đều biết hết, nhanh nói ra người xâm nhập vào núi Côn Luân, rốt cuộc là ai!"  Bây giờ.  Thần thức của Tô Thương cực kỳ kinh khủng, liếc một chút là có thể nhìn ra, ba người này không hoàn toàn nói thật.  "Tô...Tô thiếu gia, chúng tôi không dám lừa dối cậu, chúng tôi nói câu nào là thật câu đó mà."  "Bọn người Tô Thanh Y quả thật chưa chết, đều bị giam lại rồi, tôi có thể thề với trời."  "Đúng vậy đó, nếu cậu không tin, có thể đến gia tộc Đông Phương tìm hiểu."  Ba tên Trúc cơ đỉnh phong may mắn sống sót đó, rõ ràng có chút thiếu tự tin, nhưng vẫn ồn ào mở miệng, muốn xóa bỏ những nghi ngờ của Tô Thương.  "Hừm!"  Tô Thương hừm lạnh một tiếng, ánh mắt cực kỳ sắc bén, nghiêm túc nói: "Nếu các ông đã không chịu nói thật, thì đừng trách tôi không khách khí!"  Vừa nói xong, Tô Thương quả quyết ra tay, ngay lập tức liền chấm dứt tính mạng ba người.  Ngay sau đó.  Tô Thương chăm chú nhìn những cái xác dưới đất, mở bàn tay ra, trầm giọng nói: "Lục soát linh hồn!"  Vù!  

Chương 1585