“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 1588
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Người tới đây thực lực rất mạnh, nhưng lại không đến tra xét Tô Thương. Đối phương vừa tiếp cận Côn Luân, liền bị Tô Thương cảm giác được. "Hừ!" "Phong Khê thiếu gia đáng chết, thứ chó má bằng mặt nhưng không bằng lòng!" Cùng với giọng nói của Tô Thương, một lão già dáng người nhỏ bé, mang theo một gã đàn ông sau lưng mang kiếm gãy, cơ thể lập lòe hiện lên cách Tô Thương không xa. Hai người này, chính là chân nhân U Minh gần đây đã xuống trái đất, cùng mới một trong bốn tên cao thủ Ngoại vực từ trăm năm trước, Kiếm Thần. chân nhân U Minh sau khi rơi xuống đất, ánh mắt không nhìn vào Tô Thương, mà nhìn về xung quanh, trong mắt lộ ra vẻ cực kỳ tức giận. "Phong Khê ơi Phong Khê, những ngày này lão phu ra ngoài chiếm cứ gia tộc Đông Phương, cũng không nhúng tay vơ vét trái đất, cậu rõ ràng đã ông ý giao Côn Luân cho lão phu, vì sao chính mình lại tới trước chứ?" Chân nhân U Minh giận không kiềm được, tức giận nói: "Thật sự khinh thường lão phu đến thế sao, cơn giận này, lão phu sẽ tính toán rõ ràng với cậu!" Thông qua bí thuật lục soát linh hồn, Tô Thương đã biết được, khoảng thời gian trước có 10 tên tu chân ở Ngoại vực đã xuống trái đất, chia ra chiếm cứ Thập đại cổ tộc. Mà chiếm giữ gia tộc Nam Cung, chính là Phong Khê thiếu gia. Lão già xuất hiện trước mắt, nhắc đến Phong Khê thiếu gia, lại không có chút e ngại nào, chắc hẳn ông ta cũng là một trong số họ. Nếu đã như vậy, Tô Thương cũng không khách khí nữa, mặt trầm như nước chất vấn: "Này lão già kia, ông chủ của ông là ai, ai mở ra khe hở không gian đưa ông đến trái đất?" "Hừm?" Ánh mắt của chân nhân U Minh lúc này mới nhìn về phía Tô Thương, nhíu mày nói: "Cậu là ai?" "Hậu nhân nhà họ Tô, Tô Thương!" Tô Thương lạnh lùng trả lời. "Tô Thương!" Chân nhân U Minh biết được thân phận của Tô Thương, nhất thời lộ ra một nụ cười: "Ha ha, thật sự là đi mòn gót tìm không thấy, đến khi gặp được thì chẳng tốn chút công sức nào." "Có một số việc, cậu chủ chỉ nói cho một mình tôi biết, cũng không nói với bọn người Phong Khê thiếu gia nghe đâu." Chân nhân U Minh cười nói: "Tô Thương, cậu cũng đã biết, mục đích chính mà chúng tôi đến trái đất lần này là gì rồi chứ?" "Có chuyện gì nhanh nói đi, không thì ông không còn cơ hội nói đâu." Tô Thương cùng lúc nói ra, đối mặt với chân nhân u minh, không chút e ngại nào. "Ha ha, khẩu khí lớn thật đó." Chân nhân U Minh nhìn sang Tô Thương, tươi cười nói: "Trước khi đến trái đất, cậu chủ nói cho những người khác phải càn quét trái đất, không chế trái đất là được." "Nhưng cái này, chỉ là giả vờ mà thôi, mục đích thật sự của cậu chủ, chính là vì giết cậu!" Chân nhân U Minh lạnh lùng cười nói: "Ai ngờ được, đường đường là Huyền Thiên tiên đế, bây giờ lại biến thành một người tu chân cảnh giới Trúc cơ, ha ha ha." "Hơn 100 năm trước, nếu không phải cậu ngăn cản, cậu chủ cũng hai vị tiên đế khác, đã sớm san bằng trái đất này rồi, ông chủ nhà chúng tôi, tất nhiên đã hận cậu thấu xương."
Người tới đây thực lực rất mạnh, nhưng lại không đến tra xét Tô Thương.
Đối phương vừa tiếp cận Côn Luân, liền bị Tô Thương cảm giác được.
"Hừ!"
"Phong Khê thiếu gia đáng chết, thứ chó má bằng mặt nhưng không bằng lòng!"
Cùng với giọng nói của Tô Thương, một lão già dáng người nhỏ bé, mang theo một gã đàn ông sau lưng mang kiếm gãy, cơ thể lập lòe hiện lên cách Tô Thương không xa.
Hai người này, chính là chân nhân U Minh gần đây đã xuống trái đất, cùng mới một trong bốn tên cao thủ Ngoại vực từ trăm năm trước, Kiếm Thần.
chân nhân U Minh sau khi rơi xuống đất, ánh mắt không nhìn vào Tô Thương, mà nhìn về xung quanh, trong mắt lộ ra vẻ cực kỳ tức giận.
"Phong Khê ơi Phong Khê, những ngày này lão phu ra ngoài chiếm cứ gia tộc Đông Phương, cũng không nhúng tay vơ vét trái đất, cậu rõ ràng đã ông ý giao Côn Luân cho lão phu, vì sao chính mình lại tới trước chứ?"
Chân nhân U Minh giận không kiềm được, tức giận nói: "Thật sự khinh thường lão phu đến thế sao, cơn giận này, lão phu sẽ tính toán rõ ràng với cậu!"
Thông qua bí thuật lục soát linh hồn, Tô Thương đã biết được, khoảng thời gian trước có 10 tên tu chân ở Ngoại vực đã xuống trái đất, chia ra chiếm cứ Thập đại cổ tộc.
Mà chiếm giữ gia tộc Nam Cung, chính là Phong Khê thiếu gia.
Lão già xuất hiện trước mắt, nhắc đến Phong Khê thiếu gia, lại không có chút e ngại nào, chắc hẳn ông ta cũng là một trong số họ.
Nếu đã như vậy, Tô Thương cũng không khách khí nữa, mặt trầm như nước chất vấn: "Này lão già kia, ông chủ của ông là ai, ai mở ra khe hở không gian đưa ông đến trái đất?"
"Hừm?"
Ánh mắt của chân nhân U Minh lúc này mới nhìn về phía Tô Thương, nhíu mày nói: "Cậu là ai?"
"Hậu nhân nhà họ Tô, Tô Thương!" Tô Thương lạnh lùng trả lời.
"Tô Thương!"
Chân nhân U Minh biết được thân phận của Tô Thương, nhất thời lộ ra một nụ cười: "Ha ha, thật sự là đi mòn gót tìm không thấy, đến khi gặp được thì chẳng tốn chút công sức nào."
"Có một số việc, cậu chủ chỉ nói cho một mình tôi biết, cũng không nói với bọn người Phong Khê thiếu gia nghe đâu."
Chân nhân U Minh cười nói: "Tô Thương, cậu cũng đã biết, mục đích chính mà chúng tôi đến trái đất lần này là gì rồi chứ?"
"Có chuyện gì nhanh nói đi, không thì ông không còn cơ hội nói đâu." Tô Thương cùng lúc nói ra, đối mặt với chân nhân u minh, không chút e ngại nào.
"Ha ha, khẩu khí lớn thật đó."
Chân nhân U Minh nhìn sang Tô Thương, tươi cười nói: "Trước khi đến trái đất, cậu chủ nói cho những người khác phải càn quét trái đất, không chế trái đất là được."
"Nhưng cái này, chỉ là giả vờ mà thôi, mục đích thật sự của cậu chủ, chính là vì giết cậu!"
Chân nhân U Minh lạnh lùng cười nói: "Ai ngờ được, đường đường là Huyền Thiên tiên đế, bây giờ lại biến thành một người tu chân cảnh giới Trúc cơ, ha ha ha."
"Hơn 100 năm trước, nếu không phải cậu ngăn cản, cậu chủ cũng hai vị tiên đế khác, đã sớm san bằng trái đất này rồi, ông chủ nhà chúng tôi, tất nhiên đã hận cậu thấu xương."
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Người tới đây thực lực rất mạnh, nhưng lại không đến tra xét Tô Thương. Đối phương vừa tiếp cận Côn Luân, liền bị Tô Thương cảm giác được. "Hừ!" "Phong Khê thiếu gia đáng chết, thứ chó má bằng mặt nhưng không bằng lòng!" Cùng với giọng nói của Tô Thương, một lão già dáng người nhỏ bé, mang theo một gã đàn ông sau lưng mang kiếm gãy, cơ thể lập lòe hiện lên cách Tô Thương không xa. Hai người này, chính là chân nhân U Minh gần đây đã xuống trái đất, cùng mới một trong bốn tên cao thủ Ngoại vực từ trăm năm trước, Kiếm Thần. chân nhân U Minh sau khi rơi xuống đất, ánh mắt không nhìn vào Tô Thương, mà nhìn về xung quanh, trong mắt lộ ra vẻ cực kỳ tức giận. "Phong Khê ơi Phong Khê, những ngày này lão phu ra ngoài chiếm cứ gia tộc Đông Phương, cũng không nhúng tay vơ vét trái đất, cậu rõ ràng đã ông ý giao Côn Luân cho lão phu, vì sao chính mình lại tới trước chứ?" Chân nhân U Minh giận không kiềm được, tức giận nói: "Thật sự khinh thường lão phu đến thế sao, cơn giận này, lão phu sẽ tính toán rõ ràng với cậu!" Thông qua bí thuật lục soát linh hồn, Tô Thương đã biết được, khoảng thời gian trước có 10 tên tu chân ở Ngoại vực đã xuống trái đất, chia ra chiếm cứ Thập đại cổ tộc. Mà chiếm giữ gia tộc Nam Cung, chính là Phong Khê thiếu gia. Lão già xuất hiện trước mắt, nhắc đến Phong Khê thiếu gia, lại không có chút e ngại nào, chắc hẳn ông ta cũng là một trong số họ. Nếu đã như vậy, Tô Thương cũng không khách khí nữa, mặt trầm như nước chất vấn: "Này lão già kia, ông chủ của ông là ai, ai mở ra khe hở không gian đưa ông đến trái đất?" "Hừm?" Ánh mắt của chân nhân U Minh lúc này mới nhìn về phía Tô Thương, nhíu mày nói: "Cậu là ai?" "Hậu nhân nhà họ Tô, Tô Thương!" Tô Thương lạnh lùng trả lời. "Tô Thương!" Chân nhân U Minh biết được thân phận của Tô Thương, nhất thời lộ ra một nụ cười: "Ha ha, thật sự là đi mòn gót tìm không thấy, đến khi gặp được thì chẳng tốn chút công sức nào." "Có một số việc, cậu chủ chỉ nói cho một mình tôi biết, cũng không nói với bọn người Phong Khê thiếu gia nghe đâu." Chân nhân U Minh cười nói: "Tô Thương, cậu cũng đã biết, mục đích chính mà chúng tôi đến trái đất lần này là gì rồi chứ?" "Có chuyện gì nhanh nói đi, không thì ông không còn cơ hội nói đâu." Tô Thương cùng lúc nói ra, đối mặt với chân nhân u minh, không chút e ngại nào. "Ha ha, khẩu khí lớn thật đó." Chân nhân U Minh nhìn sang Tô Thương, tươi cười nói: "Trước khi đến trái đất, cậu chủ nói cho những người khác phải càn quét trái đất, không chế trái đất là được." "Nhưng cái này, chỉ là giả vờ mà thôi, mục đích thật sự của cậu chủ, chính là vì giết cậu!" Chân nhân U Minh lạnh lùng cười nói: "Ai ngờ được, đường đường là Huyền Thiên tiên đế, bây giờ lại biến thành một người tu chân cảnh giới Trúc cơ, ha ha ha." "Hơn 100 năm trước, nếu không phải cậu ngăn cản, cậu chủ cũng hai vị tiên đế khác, đã sớm san bằng trái đất này rồi, ông chủ nhà chúng tôi, tất nhiên đã hận cậu thấu xương."