“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1623

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… “Ông nội, cha, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”   Tô Thương nhìn thấy biểu cảm khó coi của Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh, nên trong chốc lát sắc mặt anh ấy cũng trầm xuống.   Nửa năm trước.  Khi Tô Thương khởi động cải biến giới luyện võ, đã có được khả năng có thể khiến người người khác trực tiếp thăng cấp lên cảnh giới võ tôn.  Người ở cảnh giới võ tôn đã trở thành người mạnh nhất đứng đầu trong thiên hạ rồi, nhưng theo lý mà nói thì chị gái không nên xảy ra chuyện gì mới đúng.   “Haizzz.”  Lúc này, Tô Kiền Khôn thở dài một hơi nói: “Dực Cân nó…. Mất tích, không có tin tức gì nữa rồi.”  “Ông đã sai người đi nghe ngóng tình hình rồi, hoàng thượng Long Hành Thiên, cũng phái quân tinh nhuệ đi tìm kiếm, nhưng không có tin tức gì cả.” Tô Kiền Khôn biểu lộ ra vẻ phức tạp nói.   “Sau khi con rời khỏi Giang Bắc, Dực Cân ra chiến trường, từ đó về sau, thì không có tin tức gì nữa hết, giống như biến mất khỏi cuộc sống này vậy.”   Tô Thần Binh nói thêm, vẻ mặt tràn đầy sự lo lắng: “Cũng không biết bây giờ Dực Cân như thế nào rồi, còn sống hay đã chết đây.”   Mất tích sao?  Trên chiến trường á?  Tô Thương khẽ nhíu mày, trong lòng đương nhiên cũng lo lắng, tình cảm của anh ấy đối chị gái, vô cùng sâu đậm.    Nhiều năm trôi qua như vậy, chị gái vẫn luôn là người bảo vệ anh ấy, trong lòng Tô Thương, chị gái chắc chắn là một trong những người quan trọng nhất.   Nhưng bây giờ, chị gái lại biệt vô âm tín.  Nhưng.   Ông nội và cha thì rất buồn, nên Tô Thương không biểu lộ ra bên ngoài, mà chỉ an ủi mọi người: “ Ông nội, cha, hai người cũng không cần phải lo lắng.”   “Thực lực của chị con không yếu, ở chiến trường thì đánh đâu thắng đấy, nên không có ai khiến chị bị thương được đâu.”   “Không yếu cái gì chứ, nó mới ở cái cảnh giới đó thôi mà, bây giờ giới luyện võ đã thay đổi rồi, thiên tông địa tông, nhiều nhan nhản ra đấy chứ.”   Mặt mũi Tô Kiền Khôn vẫn tràn đầy vẻ lo lắng nói: “Thập Đại Cổ Tộc cũng đã xuất hiện ở bên ngoài rồi, chút thực lực đó của Dực Cân, thì làm sao mà chống chọi được.”   “Có một chuyện e là hai người vẫn chưa biết.”   Tô Thương nở một vòng nụ cười, trấn an nói: “Nửa năm trước, thông qua một một số thủ đoạn đặc biệt, chị của cháu đã thăng cấp lên cảnh giới võ tôn, ngang bằng với cảnh giới kết đan.”   “Cảnh giới võ tôn, dù nửa năm đã trôi qua rồi, bây giờ trong giới luyện võ, có được bao nhiêu người ở cảnh giới võ tôn chứ?”   Tô Thương nói tiếp: “Còn về thập đại cổ tộc, có lẽ bọn họ có rất nhiều cao thủ cảnh giới trúc cơ, nhưng người tu chân ở cảnh giới trúc cơ, lại không có lấy một ai, cảnh giới giả đan gì đó, e là cũng chẳng có được mấy người đâu.”   “Tóm lại, hai người yên tâm đi, chị con có sức tự vệ, không gặp nguy hiểm được đâu.” Tô Thương cười nói.  Nghe thấy Tô Thương nói như vậy, sắc mặt của Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh mới tốt lên được một chút. 

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… “Ông nội, cha, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”   Tô Thương nhìn thấy biểu cảm khó coi của Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh, nên trong chốc lát sắc mặt anh ấy cũng trầm xuống.   Nửa năm trước.  Khi Tô Thương khởi động cải biến giới luyện võ, đã có được khả năng có thể khiến người người khác trực tiếp thăng cấp lên cảnh giới võ tôn.  Người ở cảnh giới võ tôn đã trở thành người mạnh nhất đứng đầu trong thiên hạ rồi, nhưng theo lý mà nói thì chị gái không nên xảy ra chuyện gì mới đúng.   “Haizzz.”  Lúc này, Tô Kiền Khôn thở dài một hơi nói: “Dực Cân nó…. Mất tích, không có tin tức gì nữa rồi.”  “Ông đã sai người đi nghe ngóng tình hình rồi, hoàng thượng Long Hành Thiên, cũng phái quân tinh nhuệ đi tìm kiếm, nhưng không có tin tức gì cả.” Tô Kiền Khôn biểu lộ ra vẻ phức tạp nói.   “Sau khi con rời khỏi Giang Bắc, Dực Cân ra chiến trường, từ đó về sau, thì không có tin tức gì nữa hết, giống như biến mất khỏi cuộc sống này vậy.”   Tô Thần Binh nói thêm, vẻ mặt tràn đầy sự lo lắng: “Cũng không biết bây giờ Dực Cân như thế nào rồi, còn sống hay đã chết đây.”   Mất tích sao?  Trên chiến trường á?  Tô Thương khẽ nhíu mày, trong lòng đương nhiên cũng lo lắng, tình cảm của anh ấy đối chị gái, vô cùng sâu đậm.    Nhiều năm trôi qua như vậy, chị gái vẫn luôn là người bảo vệ anh ấy, trong lòng Tô Thương, chị gái chắc chắn là một trong những người quan trọng nhất.   Nhưng bây giờ, chị gái lại biệt vô âm tín.  Nhưng.   Ông nội và cha thì rất buồn, nên Tô Thương không biểu lộ ra bên ngoài, mà chỉ an ủi mọi người: “ Ông nội, cha, hai người cũng không cần phải lo lắng.”   “Thực lực của chị con không yếu, ở chiến trường thì đánh đâu thắng đấy, nên không có ai khiến chị bị thương được đâu.”   “Không yếu cái gì chứ, nó mới ở cái cảnh giới đó thôi mà, bây giờ giới luyện võ đã thay đổi rồi, thiên tông địa tông, nhiều nhan nhản ra đấy chứ.”   Mặt mũi Tô Kiền Khôn vẫn tràn đầy vẻ lo lắng nói: “Thập Đại Cổ Tộc cũng đã xuất hiện ở bên ngoài rồi, chút thực lực đó của Dực Cân, thì làm sao mà chống chọi được.”   “Có một chuyện e là hai người vẫn chưa biết.”   Tô Thương nở một vòng nụ cười, trấn an nói: “Nửa năm trước, thông qua một một số thủ đoạn đặc biệt, chị của cháu đã thăng cấp lên cảnh giới võ tôn, ngang bằng với cảnh giới kết đan.”   “Cảnh giới võ tôn, dù nửa năm đã trôi qua rồi, bây giờ trong giới luyện võ, có được bao nhiêu người ở cảnh giới võ tôn chứ?”   Tô Thương nói tiếp: “Còn về thập đại cổ tộc, có lẽ bọn họ có rất nhiều cao thủ cảnh giới trúc cơ, nhưng người tu chân ở cảnh giới trúc cơ, lại không có lấy một ai, cảnh giới giả đan gì đó, e là cũng chẳng có được mấy người đâu.”   “Tóm lại, hai người yên tâm đi, chị con có sức tự vệ, không gặp nguy hiểm được đâu.” Tô Thương cười nói.  Nghe thấy Tô Thương nói như vậy, sắc mặt của Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh mới tốt lên được một chút. 

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… “Ông nội, cha, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”   Tô Thương nhìn thấy biểu cảm khó coi của Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh, nên trong chốc lát sắc mặt anh ấy cũng trầm xuống.   Nửa năm trước.  Khi Tô Thương khởi động cải biến giới luyện võ, đã có được khả năng có thể khiến người người khác trực tiếp thăng cấp lên cảnh giới võ tôn.  Người ở cảnh giới võ tôn đã trở thành người mạnh nhất đứng đầu trong thiên hạ rồi, nhưng theo lý mà nói thì chị gái không nên xảy ra chuyện gì mới đúng.   “Haizzz.”  Lúc này, Tô Kiền Khôn thở dài một hơi nói: “Dực Cân nó…. Mất tích, không có tin tức gì nữa rồi.”  “Ông đã sai người đi nghe ngóng tình hình rồi, hoàng thượng Long Hành Thiên, cũng phái quân tinh nhuệ đi tìm kiếm, nhưng không có tin tức gì cả.” Tô Kiền Khôn biểu lộ ra vẻ phức tạp nói.   “Sau khi con rời khỏi Giang Bắc, Dực Cân ra chiến trường, từ đó về sau, thì không có tin tức gì nữa hết, giống như biến mất khỏi cuộc sống này vậy.”   Tô Thần Binh nói thêm, vẻ mặt tràn đầy sự lo lắng: “Cũng không biết bây giờ Dực Cân như thế nào rồi, còn sống hay đã chết đây.”   Mất tích sao?  Trên chiến trường á?  Tô Thương khẽ nhíu mày, trong lòng đương nhiên cũng lo lắng, tình cảm của anh ấy đối chị gái, vô cùng sâu đậm.    Nhiều năm trôi qua như vậy, chị gái vẫn luôn là người bảo vệ anh ấy, trong lòng Tô Thương, chị gái chắc chắn là một trong những người quan trọng nhất.   Nhưng bây giờ, chị gái lại biệt vô âm tín.  Nhưng.   Ông nội và cha thì rất buồn, nên Tô Thương không biểu lộ ra bên ngoài, mà chỉ an ủi mọi người: “ Ông nội, cha, hai người cũng không cần phải lo lắng.”   “Thực lực của chị con không yếu, ở chiến trường thì đánh đâu thắng đấy, nên không có ai khiến chị bị thương được đâu.”   “Không yếu cái gì chứ, nó mới ở cái cảnh giới đó thôi mà, bây giờ giới luyện võ đã thay đổi rồi, thiên tông địa tông, nhiều nhan nhản ra đấy chứ.”   Mặt mũi Tô Kiền Khôn vẫn tràn đầy vẻ lo lắng nói: “Thập Đại Cổ Tộc cũng đã xuất hiện ở bên ngoài rồi, chút thực lực đó của Dực Cân, thì làm sao mà chống chọi được.”   “Có một chuyện e là hai người vẫn chưa biết.”   Tô Thương nở một vòng nụ cười, trấn an nói: “Nửa năm trước, thông qua một một số thủ đoạn đặc biệt, chị của cháu đã thăng cấp lên cảnh giới võ tôn, ngang bằng với cảnh giới kết đan.”   “Cảnh giới võ tôn, dù nửa năm đã trôi qua rồi, bây giờ trong giới luyện võ, có được bao nhiêu người ở cảnh giới võ tôn chứ?”   Tô Thương nói tiếp: “Còn về thập đại cổ tộc, có lẽ bọn họ có rất nhiều cao thủ cảnh giới trúc cơ, nhưng người tu chân ở cảnh giới trúc cơ, lại không có lấy một ai, cảnh giới giả đan gì đó, e là cũng chẳng có được mấy người đâu.”   “Tóm lại, hai người yên tâm đi, chị con có sức tự vệ, không gặp nguy hiểm được đâu.” Tô Thương cười nói.  Nghe thấy Tô Thương nói như vậy, sắc mặt của Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh mới tốt lên được một chút. 

Chương 1623