“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1645

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Sau khi tự lẩm bẩm với mình một hồi, thì Nam Cung Ấu Vi bình tĩnh lại, tập trung tinh thần vào tu luyện.  Chỉ là.  Đối với những thay đổi tâm lý của Nam Cung Ấu Vi, Tô Thương lại không hề biết gì, bởi vì, anh không có suy nghĩ nhiều như vậy, anh thật sự chỉ là đang trêu chọc Nam Cung Ấu Vi mà thôi.  Vì Nam Cung Ấu Vi lại cùng một chiến tuyến với cổ tộc, cô ta đến núi Võ Đang là để ngăn chặn giới luyện võ cải biến.  Chuyện này Tô Thương ghi nhớ rất rõ ràng, cho nên mới mở miệng trêu chọc cô ta, để cô ta tức giận chơi, ai ngờ lại chó ngáp phải ruồi rồi chứ.  ...  Sau khi rời khỏi gia tộc Nam Cung, Tô Thương và Nam Cung Ngự ngồi cùng một chiếc trực thăng, không hề chần chừ, mà bay thẳng đến núi Cửu Phong ở phía Nam tỉnh An Huy.  Sau mấy tiếng đồng hồ thì trực thăng của gia tộc Nam Cung đã đáp xuống bên ngoài một trang viên ở núi Cửu Phong.  Nơi này chính là địa bàn của gia tộc Nam Cung, diện tích không lớn, nhưng vừa vặn để đáp xuống.  "Cậu chủ, trong trang viên này chỉ có một quản gia, ba người hầu, chứ không có một cao thủ nào."  Sau khi trực thăng đáp xuống thì Nam Cung Ngự cung kính nói: "Cuộc chiến giữa Ngô Thanh Ảnh và Phong Khê thiếu gia sẽ diễn ra vào ngày mai, đêm nay cậu sẽ ở đây hay là trực tiếp đi lên núi Cửu Phong?"  "Đi lên núi Cửu Phong đi, ông đi cùng với tôi." Tô Thương thản nhiên nói.  Trên núi Cửu Phong có Thiên Sơn Tuyết, còn có hai đứa con của anh, Tô Du Du và Tô Tinh Hà.  Sau khi giới luyện võ cải biến xong thì Tô Thương vẫn luôn bế quan, thoáng cái đã nửa năm không gặp bọn họ rồi.  "Vâng."  Nam Cung Ngự cung kính gật đầu, rồi đi theo Tô Thương tiến về phía núi Cửu Phong.  Giờ này đã là đêm khuya rồi.  Ngày hôm sau, Phong Khê thiếu gia sẽ dẫn theo mấy tên cao thủ cổ tộc thanh tẩy núi Cửu Phong.  Bây giờ.  Thế lực luyện võ khắp nơi trên trái đất đã bị tiêu diệt gần hết, chỉ còn lại núi Cửu Phong là chưa bị ngoại vực chấm m*t mà thôi.  Có thể không phải là nói quá, nhưng một khi núi Cửu Phong bị đánh chiếm thì xem như giới luyện võ đã hoàn toàn bị đánh sụp.  Ngày mai, chính là thời khắc tồn vong của giới luyện võ.  "Haiz, không biết tiền bối Ngô Thanh Ảnh có thể đánh bại được Phong Khê thiếu gia, bảo toàn tôn nghiêm cuối cùng của giới luyện võ không nữa."  "Nếu như tiền bối Ngô thua rồi, thì không chỉ núi Cửu Phong bị diệt mà chúng ta cũng sẽ bị liên lụy theo, thậm chí cả giới luyện võ, cũng không thể nhìn thấy được hy vọng nữa."  "Cảnh giới giả đan cửu chuyển, hoàn toàn đã vượt qua kết đan chân chính, tiền bối Ngô có thể nhẹ nhàng đánh bại Hạ Hầu Võ, nhưng cho dù là đạt đến cảnh giới võ thánh rồi thì khi đối mặt với Phong Khê thiếu gia thì cũng không có lực chiến đấu để đánh được một trận."

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Sau khi tự lẩm bẩm với mình một hồi, thì Nam Cung Ấu Vi bình tĩnh lại, tập trung tinh thần vào tu luyện.  Chỉ là.  Đối với những thay đổi tâm lý của Nam Cung Ấu Vi, Tô Thương lại không hề biết gì, bởi vì, anh không có suy nghĩ nhiều như vậy, anh thật sự chỉ là đang trêu chọc Nam Cung Ấu Vi mà thôi.  Vì Nam Cung Ấu Vi lại cùng một chiến tuyến với cổ tộc, cô ta đến núi Võ Đang là để ngăn chặn giới luyện võ cải biến.  Chuyện này Tô Thương ghi nhớ rất rõ ràng, cho nên mới mở miệng trêu chọc cô ta, để cô ta tức giận chơi, ai ngờ lại chó ngáp phải ruồi rồi chứ.  ...  Sau khi rời khỏi gia tộc Nam Cung, Tô Thương và Nam Cung Ngự ngồi cùng một chiếc trực thăng, không hề chần chừ, mà bay thẳng đến núi Cửu Phong ở phía Nam tỉnh An Huy.  Sau mấy tiếng đồng hồ thì trực thăng của gia tộc Nam Cung đã đáp xuống bên ngoài một trang viên ở núi Cửu Phong.  Nơi này chính là địa bàn của gia tộc Nam Cung, diện tích không lớn, nhưng vừa vặn để đáp xuống.  "Cậu chủ, trong trang viên này chỉ có một quản gia, ba người hầu, chứ không có một cao thủ nào."  Sau khi trực thăng đáp xuống thì Nam Cung Ngự cung kính nói: "Cuộc chiến giữa Ngô Thanh Ảnh và Phong Khê thiếu gia sẽ diễn ra vào ngày mai, đêm nay cậu sẽ ở đây hay là trực tiếp đi lên núi Cửu Phong?"  "Đi lên núi Cửu Phong đi, ông đi cùng với tôi." Tô Thương thản nhiên nói.  Trên núi Cửu Phong có Thiên Sơn Tuyết, còn có hai đứa con của anh, Tô Du Du và Tô Tinh Hà.  Sau khi giới luyện võ cải biến xong thì Tô Thương vẫn luôn bế quan, thoáng cái đã nửa năm không gặp bọn họ rồi.  "Vâng."  Nam Cung Ngự cung kính gật đầu, rồi đi theo Tô Thương tiến về phía núi Cửu Phong.  Giờ này đã là đêm khuya rồi.  Ngày hôm sau, Phong Khê thiếu gia sẽ dẫn theo mấy tên cao thủ cổ tộc thanh tẩy núi Cửu Phong.  Bây giờ.  Thế lực luyện võ khắp nơi trên trái đất đã bị tiêu diệt gần hết, chỉ còn lại núi Cửu Phong là chưa bị ngoại vực chấm m*t mà thôi.  Có thể không phải là nói quá, nhưng một khi núi Cửu Phong bị đánh chiếm thì xem như giới luyện võ đã hoàn toàn bị đánh sụp.  Ngày mai, chính là thời khắc tồn vong của giới luyện võ.  "Haiz, không biết tiền bối Ngô Thanh Ảnh có thể đánh bại được Phong Khê thiếu gia, bảo toàn tôn nghiêm cuối cùng của giới luyện võ không nữa."  "Nếu như tiền bối Ngô thua rồi, thì không chỉ núi Cửu Phong bị diệt mà chúng ta cũng sẽ bị liên lụy theo, thậm chí cả giới luyện võ, cũng không thể nhìn thấy được hy vọng nữa."  "Cảnh giới giả đan cửu chuyển, hoàn toàn đã vượt qua kết đan chân chính, tiền bối Ngô có thể nhẹ nhàng đánh bại Hạ Hầu Võ, nhưng cho dù là đạt đến cảnh giới võ thánh rồi thì khi đối mặt với Phong Khê thiếu gia thì cũng không có lực chiến đấu để đánh được một trận."

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Sau khi tự lẩm bẩm với mình một hồi, thì Nam Cung Ấu Vi bình tĩnh lại, tập trung tinh thần vào tu luyện.  Chỉ là.  Đối với những thay đổi tâm lý của Nam Cung Ấu Vi, Tô Thương lại không hề biết gì, bởi vì, anh không có suy nghĩ nhiều như vậy, anh thật sự chỉ là đang trêu chọc Nam Cung Ấu Vi mà thôi.  Vì Nam Cung Ấu Vi lại cùng một chiến tuyến với cổ tộc, cô ta đến núi Võ Đang là để ngăn chặn giới luyện võ cải biến.  Chuyện này Tô Thương ghi nhớ rất rõ ràng, cho nên mới mở miệng trêu chọc cô ta, để cô ta tức giận chơi, ai ngờ lại chó ngáp phải ruồi rồi chứ.  ...  Sau khi rời khỏi gia tộc Nam Cung, Tô Thương và Nam Cung Ngự ngồi cùng một chiếc trực thăng, không hề chần chừ, mà bay thẳng đến núi Cửu Phong ở phía Nam tỉnh An Huy.  Sau mấy tiếng đồng hồ thì trực thăng của gia tộc Nam Cung đã đáp xuống bên ngoài một trang viên ở núi Cửu Phong.  Nơi này chính là địa bàn của gia tộc Nam Cung, diện tích không lớn, nhưng vừa vặn để đáp xuống.  "Cậu chủ, trong trang viên này chỉ có một quản gia, ba người hầu, chứ không có một cao thủ nào."  Sau khi trực thăng đáp xuống thì Nam Cung Ngự cung kính nói: "Cuộc chiến giữa Ngô Thanh Ảnh và Phong Khê thiếu gia sẽ diễn ra vào ngày mai, đêm nay cậu sẽ ở đây hay là trực tiếp đi lên núi Cửu Phong?"  "Đi lên núi Cửu Phong đi, ông đi cùng với tôi." Tô Thương thản nhiên nói.  Trên núi Cửu Phong có Thiên Sơn Tuyết, còn có hai đứa con của anh, Tô Du Du và Tô Tinh Hà.  Sau khi giới luyện võ cải biến xong thì Tô Thương vẫn luôn bế quan, thoáng cái đã nửa năm không gặp bọn họ rồi.  "Vâng."  Nam Cung Ngự cung kính gật đầu, rồi đi theo Tô Thương tiến về phía núi Cửu Phong.  Giờ này đã là đêm khuya rồi.  Ngày hôm sau, Phong Khê thiếu gia sẽ dẫn theo mấy tên cao thủ cổ tộc thanh tẩy núi Cửu Phong.  Bây giờ.  Thế lực luyện võ khắp nơi trên trái đất đã bị tiêu diệt gần hết, chỉ còn lại núi Cửu Phong là chưa bị ngoại vực chấm m*t mà thôi.  Có thể không phải là nói quá, nhưng một khi núi Cửu Phong bị đánh chiếm thì xem như giới luyện võ đã hoàn toàn bị đánh sụp.  Ngày mai, chính là thời khắc tồn vong của giới luyện võ.  "Haiz, không biết tiền bối Ngô Thanh Ảnh có thể đánh bại được Phong Khê thiếu gia, bảo toàn tôn nghiêm cuối cùng của giới luyện võ không nữa."  "Nếu như tiền bối Ngô thua rồi, thì không chỉ núi Cửu Phong bị diệt mà chúng ta cũng sẽ bị liên lụy theo, thậm chí cả giới luyện võ, cũng không thể nhìn thấy được hy vọng nữa."  "Cảnh giới giả đan cửu chuyển, hoàn toàn đã vượt qua kết đan chân chính, tiền bối Ngô có thể nhẹ nhàng đánh bại Hạ Hầu Võ, nhưng cho dù là đạt đến cảnh giới võ thánh rồi thì khi đối mặt với Phong Khê thiếu gia thì cũng không có lực chiến đấu để đánh được một trận."

Chương 1645